Cực Phẩm Tiểu Nhị

Chương 45: Ta Thích Bán Đứng Ngươi!

A?

Ánh mắt Lạc Tiểu Y quay tròn vừa chuyển, lập tức trong lòng vui vẻ đi chậm theo phía sau nàng. ***, con quỷ nhỏ này hẳn muốn hỏi ta một ít chuyện xưa của chưởng quầy đây mà .

Oa! Bạc…a… bạc,ta chỉ cần mở miệng thì sẽ có bạc tiến đến a . Chưởng quầy a chưởng quầy, ta làm sao có thể rời xa tửu lâu của ngươi đây? Phải biết rằng ta chỉ cần bán đứng ngươi, một tháng ta có thể kiếm không biết bao nhiêu bạc a.

Hấp tấp đi theo phía sau nữ tử yêu kiều nhỏ nhắn, chỉ trong chốc lát hai người đã đến trước sương phòng của nàng.

Chầm chậm ngồi xuống trên ghế, kiều nhỏ nữ tử lẳng lặng nhìn Lạc Tiểu Y. Nàng không bảo hắn ngồi xuống, nhìn ánh mắt của nàng có vẻ không biết mở miệng thế nào.

Lạc Tiểu Y đi vào trong phòng của cô ta, liền lập tức nghĩ tới một chuyện quan trọng!

Chu công tử nếu là đại hiệp, nhưngChucông tử lại đối lập với bốn nữ tử kiều mỵ này, chẳng phải họ chính là tà môn ngoại đạo sao?

Thảm thảm!

Ta thật sự đã bị bạc lừa gạt làm cho choáng váng rồi, người tâm sâu khó lường như thế, so với lũ tiểu nhân như ta hẳn là cao hơn một bậc đi. Ta tốt nhất vẫn là nên thành thật một chút, bảo vệ mạng nhỏ quan trọng hơn!

Bởi vậy, hắn tiến vào phòng, liền cúi đầu đứng tại chỗ không nhúc nhích, hai mắt quay tròn chuyển động , luôn liếc về phía cửa sổ cùng cửa lớn, tính kế tìm đường chạy trốn nhanh nhất.

“Tiểu nhị, nói nói chuyện chưởng quầy nhà ngươi đi.”

A?

Quả nhiên vẫn là chuyện này? Ai chà,nàng có ý với chưởng quầy, muốn ăn đậu hủ của hắn, trước khi hạ thủ với hắn, sẽ không rảnh đối phó ta,sợ kinh động đến hắn! Oa ha ha ha.

Trong lòng đắc ý, lưng Lạc Tiểu Y không hạ xuống, ngữ khí trào dâng nói: “Tiên tử muốn biết chuyện gì của chưởng quầy ạ?” Giương mắt liếc trộm nữ tử, thấy gương mặt nàng ửng đỏ, Lạc Tiểu Y lập tức vui mừng nói: “Công tử của chúng ta a, chính là người vô cùng tốt.”

Công tử a công tử, ta lúc này đây sẽ đem ngươi biến thành Lưu Bị Lưu Huyền Đức a, ngươi không cần quá cảm kích ta nha.

Kế hoạch đã định sẵn sàng, tròng mắt Lạc Tiểu Y chuyển động, thông suốt đem Lam Hòa điểm tô cho thật đẹp thật vĩ đại . Theo miệng của hắn, Lam Hòa biến thành một người phong độ, lấy cách cư xử của một công tử tao nhã đối với nữ nhân cực kỳ khách khí. Hơn nữa công tử này lại rất chi là thiện lương dễ khi dễ, nhưng lại dễ dàng đối với nữ nhân khi dễ hắn sinh ra cảm giác tốt. Nói cách khác, ai cường gian hắn, hắn sẽ ngoan ngoãn thực hiện tam tòng tứ đức! Đương nhiên, những lời này Lạc Tiểu Y nói rất mơ hồ.

Thao thao bất tuyệt nói nửa canh giờ, Lạc Tiểu Y cảm giác được, hai mắt nữ tử kiều nhỏ càng ngày càng sáng, hơn nữa hai má cũng càng ngày càng hồng.

Khi hắn thao thao bất tuyệt đem Lam Hòa tân trang xong, tạm dừng một lúc lâu, nữ tử kiều nhỏ mới phất phất tay, nói: “Xong rồi? Ngươi có thể đi ra ngoài.”

A?

Không có thưởng?

***, ta đem một mỹ nam tử ưu tú như thế, mềm lòng với ta như thế bán đứng cho ngươi, ngươi thậm chí ngay cả một chút tiền mua nước trà cũng luyến tiếc không cho, thật quá mức! Keo kiệt quá mức!

Lạc Tiểu Y vô cùng tức giận rời khỏi phòng nữ tử kiều nhỏ, hắn cúi đầu, vuốt cằm trống trơn của bản thân. Không được! món tiền nhỏ như vậy cũng luyến tiếc lấy ra! Ta không thể để cho nàng thuận lợi hái hoa của chưởng quầy được ! Ta phải đi bảo hộ hoa!

Hai mắt tích tích chuyển động, vừa nghĩ tới chính mình muốn đi bảo hộ hoa, Lạc Tiểu Y phát hiện toàn thân, đã tràn ngập một loại sức lực khó có thể hình dung được!

Hắn quay đầu vô cùng chờ mong liếc nhìn cửa phòng của nữ tử kiều nhỏ, thầm nghĩ: cũng không biết nàng này động thủ lúc nào? Cũng không nên để quá lâu nha, ta rất dể buồn ngủ, cứ hàng đêm canh chừng như vậy sẽ đổ vì mệt a.

Đi tới đi tới, Lạc Tiểu Y đột nhiên cảm giác cả người rét run. Hắn ngẩng đầu, nháy mắt đối diện chính là một khuôn mặt.

Đây là một khuôn mặt tuấn mỹ tới cực điểm, cũng lạnh như băng tới cực điểm .

Ha ha, ra làChuđại hiệp a?

Chu công tử lạnh như băng nhìn hắn chăm chú, đối diện, Lạc Tiểu Y chẳng những không có như sở liệu của hắn, bỏ trốn mất dạng, ngược lại lộ ra tám cái răng tươi cười, cực kỳ sáng lạn hướng về phía hắn cười to.

Sau khi cười xong, Lạc Tiểu Y chậm rãi chạy hai bước, vọt tới trước người Chu công tử khoảng một thước rồi dừng lại.Hắn giương khuôn mặt tươi cười, vui vẻ nói: ” Chu công tử, ngài là vừa đi ra bên ngoài tản bộ à? Oa ha ha ha, thế nào? Nữ tử Thành Lạc Dương quá nhiệt tình đi? Nhìn ngài kìa, trên áo dài còn dính nước trái cây cùng đóa hoa đây. Ai ai ai, tình hình lúc đó chắc rất thú vị, đáng tiếc tiểu nhân không thể thấy tận mắt, thật là đáng tiếc, thật là đáng tiếc.”

Lạc Tiểu Y hai mắt loan thành một đường, hắn chỉ cần vừa nghĩ tới, Chu công tử như mỹ nam băng giá vậy, bị một đám nữ tử háo sắc bu lại xung quanh, ném hoa và trái cây loạn xà ngầu, đã thấy thật là náo nhiệt rồi! Ai, đáng tiếc, náo nhiệt không dể có như vậy, ta làm sao có thể bỏ lỡ đâu?

Đúng rồi, về sau ta một tấc cũng không rời hắn, chỉ cần hắn vừa ra khỏi cửa, ta sẽ xem náo nhiệt. Nhưng mấu chốt là, nếu lúc ta ra khỏi cửa, nữ hắc y kiều nhỏ đi cưỡиɠ ɠiαи chưởng quầy thì làm sao bây giờ?

Ai ya , nan đề này quá lớn! Hai tay kéo cằm của mình, Lạc Tiểu Y hai mắt híp thành một đường,chìm vào trong ảo tưởng sung sướиɠ.

Chucông tử lạnh lùng nhìn chăm chú Lạc Tiểu Y, hai tròng mắt lạnh hiện lên một chút kinh ngạc: tiểu tử này thật to gan. Lúc trước còn kêu quỷ dọa mèo, sao chỉ sau một lát, lại dám ở trước mặt bản công tử mắt loạn sáng ngời, còn dám giễu cợt bản công tử, thậm chí còn trước mặt bản công tử cười hì hì gian đến không thể gian hơn!

Lạnh lùng đánh giá Lạc Tiểu Y, thẳng đợi cho hắn ngây ngô cười như đi vào cõi thần tiên chấm dứt, Chu công tử mới không chút để ý đi qua sát bên người hắn. Lạc Tiểu Y ngây ngô cười vặn vẹo đầu, chuẩn bị nhìn hắn rời đi thì Chu công tử mở miệng, thanh âm như băng đánh vào mặt: “ Có phải Lam Hòa nói cho ngươi cái gì hay không?” Thanh âm của hắn bỗng nhiên trở nên u lãnh vô cùng: “Ngươi cho là, một thân sát khí của bản công tử, chỉ dùng để trang trí ?”

Một câu này, hắn nói từng chữ từng chữ, Lạc Tiểu Y giương cái miệng nhỏ nhắn tim đập mạnh và loạn nhịp , Chu công tử dừng lại một chút, chậm rãi quay đầu nhìn về phía hắn, đồng tử nheo lại! Động tác này của Chu công tử, một cỗ khí hàn băng khủng bố xuất hiện đè bẹp hoàn toàn trái tim mạnh mẽ của Lạc Tiểu Y!

Bị sát ý mãnh liệt dọa, khuôn mặt nhỏ nhắn của Lạc Tiểu Y nháy mắt chuyển từ trắng tới xanh, lại từ xanh biến thành đen!

Lẳng lặng nhìn Lạc Tiểu Y, Chu công tử chầm chậm nói: “Nhớ kỹ, đừng cười ngây ngô với bản công tử, cũng đừng bao giờ động tay chân cái gì!”

Thanh âm thực bình tĩnh, ngữ điệu cũng bình thản không có phập phồng! Nhưng đến khi thân ảnh Chu công tử biến mất ở trong tầm nhìn của Lạc Tiểu Y, Lạc Tiểu Y vẫn không hề nhúc nhích ngẩn ngơ tại chỗ, thật lâu sau, hắn bỗng nhiên kịch liệt run rẩy. Vừa động, một tầng mồ hôi nhanh chóng chảy ra y phục của hắn, sau đó biến thành giọt nước mưa chảy đến trên mặt!

Răng trên răng dưới mãnh liệt đυ.ng chạm, Lạc Tiểu Y run run không ngừng. Hắn, ***, rất, đáng sợ! Ai ya , ta bị Lam Hòa chơi ác! Con heo băng này sao có thể là đại hiệp? Trên đời này có đại hiệp khó đối phó như vậy sao?