Chương 4
Đầu Triệu Tư Tư đau nhức vô cùng, say rượu một ngày vẫn chưa tỉnh hẳn, cộng thêm chai rượu tối qua, y cố chịu cảm giác mệt mỏi này mà đi làm, mới vừa ngồi xuống ba phút đã nhận được mười tập văn kiện."Xin chào." Triệu Tư Tư ấn điện thoại bàn, "Làm phiền mang lên đây một ly cà phê."
Một phút đồng hồ sau, Tuân Mai bưng ly nước ấm mở cửa bước vào: "Anh vẫn chưa tỉnh rượu à?"
Liếc mắt một cái là nhìn ra mình uống rượu?? Triệu Tư Tư lặng lẽ giơ màn hình di động lên, kiểu tóc rất gọn gàng, không có quầng thâm mắt, quần áo cũng thay đổi, không có vấn đề gì hết.
Tuân Mai đẩy đẩy mắt kính: "Giọng anh khàn quá, tôi đoán là rượu còn chưa hết tác dụng?"
"Hình như đúng vậy thật." Triệu Tư Tư vừa nhận ly vừa uy nghiêm nói, "Cảm ơn."
Y nhìn chằm chằm ly nước nóng và ngón tay chưa buông ra của Tuân Mai, chính là đôi tay này! Ngày hôm qua vuốt ve cổ mình, eo mình, mông mình, rõ ràng lạnh lẽo như vậy nhưng lại làm mình cảm thấy nóng cháy!!
"Tổng giám đốc?" Tuân Mai nhướng mày nhìn người nào đó đang lâm vào hồi ức.
"A, ừ, tôi uống đây." Triệu Tư Tư nhanh chóng vươn tay còn lại cầm ly nước, thành công đυ.ng phải tay đại thư ký, còn dùng động tác nho nhỏ tự cho là người khác không thấy mà sờ soạng một phen.
Quả nhiên lạnh lạnh! Triệu Tư Tư ở trong lòng giông bão nổi lên!
Đôi mắt đại thư ký Tuân Mai cong lên một chút, trong giọng nói pha lẫn ý cười, nhìn Triệu Tư Tư uống thuốc giải rượu: "Tôi ra ngoài nhé?"
Làm sao được chứ! Ở đây còn có mười tập văn kiện! Tôi chỉ thuê người có thể làm việc!
Triệu Tư Tư xụ mặt: "Văn kiện quá nhiều, cậu ngồi xuống bàn làm việc đằng kia, giúp tôi xem một chút." Triệu Tư Tư ở trong văn phòng kê thêm một cái bàn, lúc trước cũng luôn lấy việc công làm việc tư kêu Tuân Mai ở trong đây làm việc.
"Được rồi." Tuân Mai rút ra một nửa văn kiện, bước chân thon dài đi đến bàn làm việc bên cạnh, vùi đầu làm việc.
Triệu Tư Tư cúi đầu xem bảng số liệu, khóe mắt lại lặng lẽ tia tia, tròng mắt cũng nghiêng đến lợi hại, nhìn chằm chằm Tuân Mai, phát hiện đối phương đắm chìm trong công việc, liền lấy điện thoại ra tự mình thư dãn chút, sau đó -- làm một động tác vô cùng quen thuộc-- mở ra một phần mềm, bên trong xuất hiện sườn mặt Tuân Mai.
Đúng vậy, Triệu Tư Tư đặt trên bàn làm việc kia một cái đồng hồ báo thức, bên trong lắp một loại cameras siêu nhỏ.
Cái cameras cao cấp này hoạt động bằng tia hồng ngoại, là Triệu Tư Tư một khoản tiền lớn nhờ bạn bè mua hộ, trang bị tốt liền dùng để ngắm Tuân Mai. Thư ký lúc làm việc thực sự quá đẹp trai, trái tim nhỏ bé của Triệu Tư Tư đập loạn xạ không theo tiết tấu nào, nhìn xem này môi mỏng nhạt màu mê người. Nhìn xem cái đường cong này! Triệu Tư Tư ở trong lòng gặm vài cái, thẳng đến khi đem mặt đối phương gặm ra dấu răng mới thôi.
Mắt kính trên mũi trượt xuống dưới một ít, Tuân Mai dùng ngón giữa tay trái đẩy lên, động tác này đem Triệu Tư Tư mê hoặc đến mất cả phương hướng, y thích nhất xem thư ký Tuân đẩy đẩy mắt kính, cảm giác vô cùng tinh anh, tuy rằng chính mình cũng có một cặp kính, nhưng chỉ dùng để che đậy gương mặt trẻ con này, làm cho y có vẻ thành thục hơn.
Ôi, Tuân Mai sao có thể soái như vậy, Triệu Tư Tư ghé vào trên bàn, trong đầu điên cuồng khởi động đông cung đồ, địa điểm từ trên bàn trong văn phòng đến đằng sau văn phòng, trong đầu tiểu Tư Tư tinh thần cao gấp trăm lần, quyến rũ gấp mười lần!
"Tổng giám đốc" Tuân Mai ngẩng đầu nhìn hắn, "Anh còn mấy tập văn kiện? Tôi xem xong chỗ văn kiện này rồi."
Nhanh như vậy! Triệu Tư Tư nội tâm kinh hô, rời mắt khỏi cameras, phát hiện mình đã phát ngốc hai giờ rồi.
......
"Số văn kiện còn lại khá phức tạp, không bằng đi ăn cơm trước." Triệu Tư Tư khép lại tập văn kiện đầu tiên, đề nghị.
Tuyệt đối không thể để hắn nhìn thấy! Hắn lại đây là sẽ nhìn thấy nãy giờ mình không làm việc!
Tuân Mai liếc mắt nhìn đồng hồ báo thức: "Được."
Tác giả có lời muốn nói: Vẫn là một ngày như cũ ~ đã viết xong rồi, hộp thư nháp tự động đổi mới ~ truyện hoàn toàn không ngược, song khiết~
Mỗi chương của tác giả dài ngắn khác nhau quá (╯︵╰,)