Vợ Ngọt Trêu Chọc Vào Lòng: Thần Bí Lão Công Quá Dính Người

Chương 4: Tìm

Hai vệ sĩ bước đến bên cạnh Hàn Tuyết, cố gắng ép Hàn Tuyết xuống.

“Làm càn!” Hàn Tuyết ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn hai tên thị vệ, bọn họ không dám nhúc nhích!

Hàn Tuyết thu lại ánh mắt, nhìn Hàn Triệu Trung bằng ánh mắt sắc lạnh: "Cho dù tôi không phải là giám đốc nhà họ Hàn, tôi vẫn là cổ đông lớn nhất của nhà họ Hàn. Tại sao anh lại đuổi tôi đi?"

"Là do cô làm ăn mang tiếng xấu và không biết cách kiểm tra! Cô đã làm tổn hại đến hình ảnh của tập đoàn, công việc kinh doanh sa sút! Cổ phiếu rớt giá và đình chỉ một thời gian! Là chủ tịch tập đoàn họ Hàn, cô đã hành động vô nguyên tắc và bừa bãi, làm ảnh hưởng đến hình ảnh của tập đoàn.! Làm tổn hại đến quyền lợi của cổ đông!

Tập đoàn có quy định rõ ràng: những cổ đông có hoàn cảnh nghiêm trọng có ảnh hưởng xấu đến tập đoàn không bao giờ được phép nắm giữ các chức vụ trong tập đoàn! Về vấn đề này, cô đã làm tổng giám đốc tập đoàn được hai năm, cô không biết sao? Hàn Triệu Trung châm chọc nói.

Hàn Tuyết sắc mặt trắng bệch, tập đúng là có quy định này:" Chuyện này tôi bị người ta hãm hại! Vả lại đã sớm giải quyết! Gần đây tôi cũng vì tập đoàn kí mười mấy hạng mục."

"Việc bị hãm hại cũng làm hỏng hình ảnh của tập đoàn? Cô có thể bị hãm hại, điều đó chứng tỏ cô chưa đủ trình độ! Dự án đó không phải là công việc của một mình cô! Mọi người đều nghĩ những gì tôi nói là đúng? Mọi người nếu nghĩ Hàn Tuyết có thể ở lại. Xin hãy nâng cao tay nếu cô ấy tiếp tục giữ chức vụ!" Hàn Triệu TRung hỏi các cổ đông có mặt một lần nữa.

Không ai giơ tay!

Bởi vì công việc kinh doanh của Hàn thị trong năm nay quả thực đã sa sút hẳn so với trước đây!

" Còn không đi, đem côn trùng có hại cho Hàn thị này đuổi đi cho tôi." Hàn Mạn Văn trông bộ dạng của Hàn Tuyết cực kì đắc ý.

Bảo vệ lại một lần xuất thủ kéo cánh tay Hàn Tuyết lại.

Hàn Tuyết biết rằng mọi chuyện đã kết thúc. Hôm nay thanh danh bị hủy hoại, gia đình tan nát mà chết, cô nhất định sẽ quay về trả thù!

Cô hất tay vệ sĩ ra, nắm lấy tay cô: "Cô không cần gấp! Tôi sẽ tự đi! Cô này khi tôi nhìn thấy cô liền cảm thấy buồn nôn!"

Hàn Triệu Trung, Hàn Mạn Văn, Chương Lãng các người chờ lấy! Cô ấy sẽ tìm ra bằng chứng và khiến họ phải trả giá đắt!

Hàn Tuyết sải bước bên ngoài phòng họp, khi đi ngang qua Chương Lãng và Hàn Mạn Văn, Hàn Tuyết đã mất cảnh giác văng một bạt tai vào mặt cô ta:"Tiện nhân!"

“A!” Hàn Mạn Văn hét lên và che mặt.

"Tuyết Tuyết, cô như thế nào lại đánh Văn Văn!" Chương Lãng vội vàng bảo vệ Hàn Mạn Văn đang mang thai!

Nếu không phải vì Mạn Văn có con riêng và cô ấy nghe lời mình, Hàn Tuyết sẽ không bao giờ cho phép cô ấy có thêm thân mật, và anh ấy sẽ không phản đối việc Hàn Tuyết làm giám đốc.

Chỉ cần Văn Văn kế thừa mọi thứ của nhà Hàn, thì nhà Hàn sẽ trở thành nhà họ Chương trong tương lai!

Hàn Tuyết quá cường thế, bản thân nắm không được !

Hàn Tuyết trở tay, tát Chương Lãng một bạt tai:" Cẩu nam nữ, hôm nay tôi lấy trước điểm lợi tức, chờ lấy! Tôi sẽ không để cho các người sống tốt quá.

Cô ấy không chỉ muốn đấu với Hàn Mạn Văn, mà còn muốn đấu với anh ta!

Khi Hàn Triệu Trung thấy Hàn Tuyết dám đánh con gái mình, ông ta tức giận nói với hai vệ sĩ: "Đồ ngu! Còn dám để cô ta chạy lung tung trong tòa nhà nhà Hàn! Các ngươi không dám ra tay!"

hàn Tuyết đã tự bỏ đi sau khi đánh người .

Mặc dù Hàn Tuyết luôn được cha nuôi và mẹ nuôi của mình nuôi dưỡng như một công chúa, nhưng tính tình của cô ấy chưa bao giờ là một công chúa! Cô có ân trả ân, có thù trả thù.

Hàn Tuyết rời khỏi cao ốc Hàn Thị, cô liền một mạch lại xe tới mộ viên*, xuống xe và đi vào, dừng lại ở một nơi đẹp như tranh vẽ.

Có một, hai, ba, bốn, năm, năm bia mộ nối liền nhau, bên dưới là những người thân của cô, những người thân hơn cả ruột thịt!

Hàn Tuyết đang ngồi trước bia mộ của ông nội. Cô ấy đã cởi bỏ lớp ngụy trang của mình. Cô ấy không thờ ơ và mạnh mẽ ...

Chỉ có nỗi buồn vô hạn!

Cô co chân, hai tay đặt ở trên đầu gối, cũng đem cái cắm gối lên cánh tay, nhìn bức chân dung trên mà cô xót xa!

Cô ấy là người duy nhất còn lại trên thế giới này!

Một lần nữa, cô ấy là người duy nhất còn lại!

Ông ơi, thật xin lỗi, con quá ngu, con phụ lòng kì vọng của người, bị người ta cách chức vị tổng giám đốc.

Ông nội yên tâm, con nhất định sẽ đem tập đoàn Hàn thị đoạt lại! Sẽ không để tập đoàn Hàn thị rơi vào tay những kẻ có tham vọng!

Ba ba, mẹ, em trai mọi người cứ yên tâm, con nhất định sẽ tìm được chứng cứ báo thù cho tất cả.

............................................................................

Lúc này, điện thoại di động của Hàn Tuyết vang lên, cô lấy trong túi ra, liếc nhìn ID người gọi, vuốt màn hình, âm thanh trả lời.

Người ở đầu dây bên kia không biết đang nói cái gì, sau đó đôi mắt xinh đẹp của Hàn Tuyết mở to: “Anh nói đã tìm được người lái xe gây tai nạn? ... Được rồi, tôi sẽ qua ngay! "

“Ông, bà, cha, mẹ, em trai, có thời gian sẽ gặp lại!” Hàn Tuyết cúp điện thoại chào tạm biệt bọn họ, nhanh chóng xuống núi rời đi.