Nha hoàn đứng nghe ở góc không phải ai khác, mà là nha hoàn trà Thanh bên cạnh sở băng.
Vốn dĩ Sở băng không định cho người của mình dính vào, nhưng các nhà hoàn khác chưa từng gặp thần vương gia và Vương phi.
Nếu người bên ngoài giống trống khua chiên đi tìm, rõ ràng là không phù hợp. Vạn nhất Hoàng Thượng nghi ngờ Dạ Lăng Thiên Trì làm động tay động chân cũng không được. không bằng để nha hoàn Tứ vương phủ phát hiện càng khiến người ta tin tưởng. Những vị phu nhân kia đang ngồi cùng Sở băng nói chuyện, bỗng nhiên thấy Trà Thanh mặt mày trắng bệch chạy tới, bộ dạng như bị hù kinh sợ.
Sở băng nhìn nàng có chút trách cứ: “Sao ở bên ngoài lại không ổn trọng như vậy, cẩn thận té ngã thì sao. Không phải ta nói người đi xem Vương phi sao rồi, sao lại hoảng lên thế? “Trác Phi, việc lớn không tốt, Vương phi, Vương phi ở hậu viện cùng một người nam nhân mây mưa! Bọn họ động tĩnh quá lớn, Vương phi phát ra âm thanh thở kia, nô tỳ vô tình nghe được bị dọa
Giọng nói Trà Thanh tuy rằng không lớn, nhưng có thể nói cũng không nhỏ.
Nàng không nói nam nhân kia đó là Dạ Lăng Chi nguyệt điều này càng làm mọi người mơ hồ.
Ngoài những người trong Tứ vương phủ, một số người khác cũng nghe thấy, lộ ra vẻ kinh ngạc. Không sao đâu, đường đường là Vương phi lại làm chuyện dâʍ ɭσạи cũng đã nam nhân ngay trong tiệc cưới Ngữ vương gia!
Hoàng Thượng, Hoàng hậu cùng Quý phi nương nương còn chưa rời đi, Tứ Vương phi chẳng lẽ bị điên rồi?
Sở băng che miệng lại: “Người thật là, có phải nhận làm người “Không thể nhầm, âm thanh Tứ vương phi làm sao nô tỳ nghe nhầm được, huống chỉ có nha hoàn khác xác nhận, nàng ta nói cho nô tỳ Vương phi thực sự ở trong gian phòng đó.”
Ba!
Cái chén từ Sở băng trong lòng bàn tay tuột xuống, càng gây sự chú ý. “Trắc Phi không cần thiết tổn thương mình a, không bằng nô tỳ cùng ngài đến hậu viện xem sao?” Bởi vì trong bữa tiệc Dạ Lăng Chi nguyệt cũng không thấy, cho nên rất nhiều người đều không xác định nam nhân kia có phải là Dạ Lăng Chi nguyệt .
Sở băng sắc mặt thâm trầm đứng dậy, nhanh chân đến hưởng hậu viện. Những người bên cạnh, đều nhao nhao cùng đi sau lưng nàng, muốn xem náo nhiệt.Trên đường đi tiếng nghị luận càng lúc càng lớn, cùng lúc tín tức đã truyền tới bên tại.
Sắc mặt Chiêu Vũ đế vô cùng khó coi, nhi tức Hoàng gia sao lại làm ra chuyện xấu này, coi như chặt đầu Mai Ngọc Dương cũng không hết hận!
Sắc mặt Mai Triệu trắng bệch, may mà trước đây không lâu hắn mới phát giác trưởng nữ đã thay đổi.
Ai ngờ nàng lại sẽ làm ra tình đôi phong bại tục, Mai gia không muốn bị nàng hại thảm.
Đại khái là đi rất gấp, Sở Băng đi nhanh, trên đầu đều thấm ra một tầng mỏng mồ hôi, Nếu như bình thường, nàng nghĩ đến thể diện, tuyệt sẽ không đi nhanh như vậy.
Nhưng bây giờ, nàng không kịp chờ đợi đi “Tróc gian” Trong lòng nàng cười lạnh, Mai Ngọc Dương à Mai Ngọc Dương hôm nay là ngày chết của người, thần tiên cứu không được người
Chiều vũ để có thể sẽ không biết sẽ làm gì với Dạ Lăng Chi nguyệt , nhưng là đối nhi tức kia, khẳng định sẽ phạt nặng.
Bên ngoài phòng khách, dẫn dẫn truyền đến tiếng bước chân.
Nàng cùng y liếc nhau một cái, trong một đều có hàn ý rồi.Chẳng qua hai người đều mười phần bình tĩnh, không chút bối.Nàng thậm chí không nhanh không chậm rót đầy một ly trà Nhưng còn không tới kịp nếm, cửa phòng liên bị người từ bên ngoài đẩy ra.
Sở băng dùng dáng vẻ cực kì đau lòng thất vọng hô lên: “Vương phi, sao người có thể lừa vương gia làm ra loại chuyện này!”
Nhưng một giây sau, nàng ta thấy người mà Trà Thanh nói đang gian tình đang thanh nhàn bưng một ly trà, cười như không cười nhấp một ngụp nhìn nàng. Đối diện Mai Ngọc Dương , Dạ Lăng Chi nguyệt áo mũ chỉnh tế.Giữa hai người là một bàn cờ.Mà lại trên bàn cờ đã rơi không ít quân cờ, nhìn bộ dạng này, đúng là chơi cờ rất lâu rồi.
Sở băng chỉ cảm thấy trời quang giáng sấm sét, nổi cho nàng trở tay không kịp.
Làm sao có thể, tại sao có thể như vậy!
Nhìn thấy người là Sở băng , Dạ Lăng Chi nguyệt hơi sợ hãi.Mi tâm của hắn có chút nhíu lên, trên mặt cũng không hiển cảm xúc.Nhưng Mai Ngọc Dương biết, giờ phút này nhất định hằn lòng như đao cắt.
Ha ha, bị nhất nữ nhân yêu mến hãm hại, cầu nam nhân nhất định rất thương tâm đi.
Sở băng lập tức trở nên lập bắp: “Vương, vương gia,
Ngài sao cũng ở nơi đây? Ngài cùng Vương phi, các người vì sao ngồi yên ổn ở đây?”
Nói xong nàng tự giác biết mình lỡ lời, nháy mắt hoảng hốt, cố đỡ lời “Thϊếp thân nghe Trà Thanh nói rõ ràng nghe được Vương phi xảy ra chuyện, hiện tại Vương phi không sao, thật đúng là tốt quá. Nàng vừa nói xong, sau trùng trùng điệp điệp cùng một đám người tới.
Cầm đầu chính là Chiêu Cách để cùng Hoàng hậu, Quý phi. Nhìn thấy tình trạng gian phòng bên trong, tất cả mọi người ngây ngốc một chút.
Cái này, cùng nha hoàn kia nói hoàn toàn không giống .
Thời gian ngắn như vậy, bọn họ làm sao có thể từ trên giường mặc chỉnh tề ngồi dậy đánh cờ.
Rõ ràng là có người âm mưu.
Chiêu Cách để trầm giọng hỏi: “Chuyện gì xảy ra?”
Dạ Lăng Chi nguyệt làm ra vẻ không hiểu “Phụ hoàng mẫu hậu cùng quý phi nương nương làm sao đều đến. Nhi thần cùng vương phi đánh cờ, vì sao tất cả mọi người lại tới cả đây, tiệc cưới kết thúc rồi à?”
Hoàng hậu khó xử mở miệng: “Nguyệt , là có người nói Thần Vương phi tại hậu viện làm chuyện không tốt, cho nên “A?” Mai Ngọc Dương thần sắc bối rối: “Ai truyền loại lời này, thật đúng là quá đáng !!"
Đảm người cùng nhìn sang Sở băng .Sở băng bịch trên mặt đất: “Là thϊếp thân"
Nàng mị cười một tiếng: “Nhìn Trắc Phi, giống như bản cung không có cùng người phát sinh cái gì, người rất thất vọng? Vẫn là nói một màn này ngoài dự tính của ngươi, làm người giật mình?”
Sở băng ủy khuất nhìn xem Dạ Lăng Chi nguyệt , băng nhi cũng là tin Trà Thanh , thϊếp thân căn bản không biết hậu viện xảy ra chuyện gì, sao lại cố ý vu oan Vương phi “Chuyện kia ngược lại kỳ quái, không phải cố ý vu oan, Trắc Phi làm sao mang theo một đống người đến hỏi tội?” “Dạ, dạ, nàng có chút ai oán nhìn thoáng qua Trà Thanh ".
Trà Thanh đã sớm dọa cho bề mặt gần chết, khóc phục trên đất “Hoàng Thượng bớt giận, nô tỳ thật không có nói láo, mới rõ ràng gian phòng bên trong có loại kia thanh âm, có phải hay không là ai tiết lộ phong thanh cho nên ”
Nàng nặng nề bỏ cái chén xuống “Lớn mật, một tiện tỳ dám mưu hại bản cung cùng vương gia, ai sai khiến ngươi!” y nhíu mày, tâm tình phức tạp nhìn Trà Thanh cùng Sở băng.
Chiều Cách đế hung ác đạp Trà Thanh một cái: “Đô chết tiệt, ai cho người là gan dám bội đen chủ tử!” Nàng thấy thế cười lạnh, thừa cơ hội này, vừa vặn,Trà Thanh thất thanh kêu oan. nàng còn muốn nói ra chuyện hạ dược kia.
Nàng vừa mới chuẩn lấy chén nước từ trong ống tay áo ra. Bên trong còn có một chút chất lỏng, chỉ cần muốn tra, nhất định có thể điều tra ra.
Ai ngờ Y nhìn thấy hành động của nàng, dùng sức đề ép nàng lại.
Nàng trợn mất nhin, dùng ảnh mắt hỏi hắn muốn làm gì.
Y gắt gao chế trụ nàng, không để nàng hành động.
Hiển nhiên, hắn che chở Sở băng đến cùng.
Nếu chỉ là một hạ nhân nghe lầm dẫn đến hiểu lầm, tự nhiên chuyện không có gì lớn.
Nhưng nếu là có người cố ý hạ dược mưu hại, đó chính là trong tôi.
Hãn thấp giọng cảnh cáo bên tai nàng. “Nếu như người dám nhắc tới nửa chuyện hạ dược, bản vương nhất định sẽ làm cho người hối hận. Đến lúc đó danh sự của người cũng không còn, đừng trách bản vương kéo người xuống nước.”
Nàng trừng mắt liếc hàn một cái hắn vì người kia mà không tiếc bôi đen nàng?