Mọi chuyện sau đó từ ăn tối cho đến tắm rửa đều diễn ra vô cùng suôn sẻ.
Chỉ có điều..
“Tiểu Hi sẽ không quên điều gì chứ?”
Ngự Thần Duật tròn mắt nhìn cậu.
“Vâng vâng, làm sao em có thể quên được.”
Ngự Thần Duật cứ cách vài chục phút lại sẽ hỏi cậu câu này.
Ngay cả khi đang dùng bữa tối hay sau khi cậu tắm xong đều như cún con bám riết không ngừng.
“Đợi em lấy gối ngủ rồi cùng qua phòng anh nhé?”
“Không cần, bên phòng anh cũng không thiếu.”
Quả thật hiện giờ hắn ta như đứa bé năm tuổi chờ mong mở hộp đồ chơi mới, háo hức cùng hưng phấn đan xen nhau không ngừng.
Tiểu Hi của hắn hôm nay thật sự sẽ ngủ cùng hắn..
Bảo bối ấy hôm nay sẽ nằm lên chính chiếc giường vươn đầy mùi cơ thể Ngự Thần Duật.
Một bước tiến thân mật như vậy hắn làm sao có thể không mong chờ được!
“Vậy cứ như thế đi.” Ngự Thần Hi cũng không nói gì thêm, cùng Ngự Thần Duật tiến đến phòng hắn.
Phòng của anh hai đối diện với phòng cậu cách hai hàng lan can. Nên cũng không có gì là bất tiện mấy.
Ngay khi Ngự Thần Hi bước vào phòng cảm giác khác xa với phong cách phòng ngủ của cậu.
Phòng cậu được decor theo kiểu tuổi teen thoạt nhìn có chút sinh động, trên bàn sẽ có laptop hoặc một đống hộp airpod đủ thứ màu đủ thứ kiểu dáng để lộn xộn. Trên kệ sẽ là hộp nhạc và chiếm nhiều nhất vẫn là mô hình để trang trí thuận mắt. Ít nhất là thuận mắt cậu.
Nhưng phòng của Ngự Thần Duật thì khác, anh trai theo kiểu tối giản hoàn toàn, trên bàn luôn sẽ để một chiếc laptop để theo dõi công việc. Không có một chút cây hoa giả trang trí nào. Nói chung là không liên quan đến công việc thì không có trong căn phòng này.
“Phòng anh.. đẹp ghê ha.”
“Cũng chẳng có gì nổi bật. Nếu cảm thấy chán em có thể lấy laptop của anh để gϊếŧ thời gian.” Ngự Thần Duật nhẹ đưa tay xoa đầu cậu.
Thật sự thì… điều này chính là điều mà cậu đã nghĩ đến.
Nếu từ chối thì Ngự Thần Hi cậu cũng chẳng biết nên làm gì trong căn phòng quá mức đơn giản này, càng không nghĩ ra đề tài gì để nói chuyện cùng anh trai.
“Ưm vậy.. chúng ta xem phim cùng nhau anh thấy sao?”
“Cũng được, dù gì thì anh cũng không có việc gì bận.” Ngự Thần Duật kéo Ngự Thần Hi ngồi lên giường, bản thân hắn cũng xách laptop qua để đối diện với cậu.
Gù lưng chết!
“Ngồi như vậy sẽ mỏi lưng hay tụi mình nằm nhé? À anh cũng tắt đèn luôn nha.” Thật sự thì Ngự Thần Hi khá tệ trong việc sử dụng từ ngữ, nên ngay khi vừa phát ngôn ra trong lòng cậu đã tự cho bản thân vài cái vả.
Ngự Thần Duật đương nhiên không có ý kiến gì, đứng dậy tắt đèn giúp cậu và tự giác bật đèn ngủ lên.
“À thì.. tại.. tụi mình sẽ coi phim ma nên em muốn giữ bầu không khí một chút.”
“Ừ được mà.”
“Được vậy anh cũng nằm cùng em đi, tìm kiếm phim giúp em nữa a.”
Với yêu cầu này thì hắn đương nhiên sẽ vui vẻ đáp ứng rồi.
“Hừm…. Toàn những thứ đại trà!”
“À anh có biết diễn viên Tần Ninh không?”
“Anh biết.” Vì đã từng hợp tác chung.
“Em thấy anh ấy vừa đẹp trai lãng tử mà vừa ngầu nữa, không những thế lại còn diễn xuất sắc luôn nha.”
“Cho nên..?” Ngự Thần Duật sắc mặt có chút âm trầm.
“Cho nên tụi mình xem phim của anh ấy đóng đi!”
“Dù không phải là phim ma nhưng nó là bộ phim tâm lý học đường hay xuất sắc luôn. Người đẹp từ trong ra đến ngoài phim thật mà!” Ngự Thần Hi cao hứng nói. Cậu cũng không nhìn đến sắc mặt vốn đã đen đi vài phần của ai đó.
“Có vẻ như em rất thích cậu ta.” Ngự Thần Duật âm thanh có chút băng lãnh, hơi nhíu mày nhìn cậu.
“Đương nhiên là thích! Cực kì thích luôn!”
“Anh ấy tuyệt vời như vậy, ai ai cũng thích huống gì là em ah.”
Không sao, không sao cả.
Tần Ninh là diễn viên, diễn xuất sắc hay đẹp xuất chúng cũng không phải lỗi của cậu ta, chắc chắn sẽ có nhiều người ưa thích cùng hâm mộ. Em trai hắn cư nhiên lại xui xẻo là một trong số đó.
Ngự Thần Duật tự an ủi bản thân, đồng thời mặt cũng có chút giãn ra, không còn âm trầm như lúc nãy. Nhưng Ngự Thần Hi ngu ngốc không biết xem tình hình lại nói thêm một câu chốt hạ.
“Nếu nha, em mà có cơ hội là em sẽ cưới cả anh ấy luôn đó~” Cậu cười hì hì search tên diễn viên yêu thích.
…..
“Em bảo em sẽ cưới cậu ta?”
Ngự Thần Hi giờ khắc này mới nghe ra thanh âm lạnh lẽo của anh trai, cậu chợt quay đầu lại thì đυ.ng phải ánh mắt sắc lạnh của Ngự Thần Duật, có chút chột dạ mà quay đầu đi. Dù hiện giờ đã tắt đèn nhưng ánh sáng vàng nhạt của đèn ngủ vẫn có thể soi được, chỉ là nhìn có đôi chút mơ hồ.
Ngự Thần Hi không nhìn rõ được hết nhưng cậu lại có thể cảm nhận rõ cảm giác hiện giờ. Bức bách, cảm giác như bị áp đảo hoàn toàn về mọi mặt, giống như hắn đang nhìn một con thú nhỏ đáng thương đang bị ép đến đường cùng, nó hệt như lúc chiều vậy. Anh trai lại dùng ánh mắt ấy nhìn cậu! Cậu cũng không quen và không hề thích! Cảm giác như bản thân cậu đang là con cá nằm trên thớt, có chạy đằng trời cũng không thoát được.
“Thì… thì tại vì anh ấy cũng không tệ.. anh cũng nghĩ thế đúng không?”
“Anh không nghĩ thế!” Ngự Thần Duật bóp chặt cằm cậu bắt cậu phải quay mặt lại đối diện với hắn.
U là trời, lại một lần nữa ăn ngàn trái đắng từ ánh mắt anh trai!
Nghĩ cũng hay lắm, có nằm mơ thì cũng phải nằm mơ cưới hắn, kẻ khác dù có là ai đi chăng nữa thì cũng không được.
“Tụi mình đi ngủ đi! Tự nhiên em hết hứng xem phim rồi..”
“Không xem thần tượng của em nữa sao?” Ngự Thần Duật tuy rằng nhếch mép nhưng lại không biểu hiện ý cười.
“Hôm nay em không có hứng…..”
Vậy nên bỏ tay anh ra khỏi cằm em đi, người ta mỏi lắm rồi mà T^T.
“Về việc em bảo muốn cưới cậu ta thì sao? Hửm?” Ngự Thần Duật đưa ngón tay xoa xoa cánh môi dưới của cậu.
“Thì là..”
“Thì?”
“Không cưới hỏi gì hết! Em chỉ nói đùa thôi anh đừng để ý mà.” Ngự Thần Hi cố gắng cười lấy lòng vị anh trai nhà mình. Cậu không hiểu vì sao anh hai lại tức giận đến như vậy. Hay là vì anh trai còn vươn vấn chuyện cậu qua lại cùng với Diệp Minh sau đó chết mê chết gã ta? Cũng có thể Ngự Thần Duật đang lo lắng cho cậu sẽ lại giẫm lên vết xe đỗ của quá khứ.
“Về sau không cho phép đùa kiểu này!” Ngự Thần Duật đè cậu xuống, khác với tư thế nửa nằm nửa ưỡn người lên thì bây giờ Ngự Thần Hi đã nằm ngửa hoàn toàn, còn Ngự Thần Duật đè trên người cậu, bàn tay thô ráp vẫn mân mê đôi môi cậu. Tư thế thoạt nhìn vô cùng ái muội.
“Được được, về sau em sẽ không đùa như thế nữa……. Nếu anh không thích em nhất định sẽ không bàn về anh ấy nữa, nhé?” Ngự Thần Hi cố gắng xê dịch người ra một chút nhưng cậu có cảm giác bản thân cùng anh trai càng ngày càng gần hơn.
“Được không.. anh hai…?”
Quá gần rồi!
“Em buồn ngủ..”
“Anh hai…..”
“…..”
Ngự Thần Duật mặt đã giãn ra hoàn toàn, chút hàn khí cũng chẳng còn sót lại. Khôi đi phục lại bộ dáng bình thường như lúc nãy.
“Được rồi, cứ ngủ đi.” Nói rồi hắn tự động không bám lấy Ngự Thần Hi nữa, xê dịch người ra chỗ khác và để lại laptop trên đầu tủ để cho em trai có chỗ nằm thoải mái hơn.
Cảm thấy anh trai đã bớt giận, cậu cũng không muốn nói gì thêm.
Tự giác trùm chăn lên thụp người xuống ngủ, trước khi ngủ cũng không quên chúc hắn ngủ ngon.
“Em cũng ngủ ngon Tiểu Hi…”
Lại một lần nữa.. hắn lại một lần nữa không kiểm soát được hành động bản thân.
Không sao cả, em trai cứ từ từ hắn sẽ dưỡng tốt.
Ngự Thần Duật có chút tự trách bản thân lúc nãy quá nóng giận, nếu cứ như thế không chừng sẽ doạ bé cưng chạy mất.
Hắn vẫn là hợp nhất vai diễn anh trai ôn hoà này.
Vẫn còn thời gian để khiến con mèo nhỏ này từ từ tiếp nhận hắn..
Không cần phải vội vàng.. không cần phải vội….. Kiên nhẫn nào Thần Duật..
___________________
Đợi đến khi xác định Ngự Thần Hi đã đi vào giấc ngủ hoàn toàn Ngự Thần Duật mới bắt đầu luồng tay ôm lấy eo cậu….
“Tiểu Hi?”
“….”
“Cục cưng..”
“….”
“Bảo bối à.”
“….”
Người kia đã ngủ say như chết, tai có lọt một chữ nào từ hắn đâu.
Thấy thế bàn tay của người đàn ông càng thêm quá phận, luồn lách vào áo ngủ của em trai.
Bàn tay thô ráp nắn bóp núʍ ѵú hồng nhuận, ngón tay không quên trêu đùa đầṳ ѵú. Ban đầu sờ mó nhẹ nhàng thẳng đến khi thấy cục cưng nhỏ không có phản ứng gì liền được bước làm tới.
Ngự Thần Duật xoay người em trai lại nằm thẳng còn bản thân hắn ngồi đè trên cậu như tư thế lúc nãy đã làm.
Bàn tay từ từ tháo đi từng chiếc cúc áo trên người em trai. Sau khi cả thân trên đều bại lộ Ngự Thần Duật một lần nữa đưa tay nắn bóp cặρ √υ' nhô lên của cậu, hai ngón tay cùng lúc chơi đùa với cả hai đầṳ ѵú. Hắn lấy cả hai ngón tay của hai bên bóp mạnh đầu lên đầṳ ѵú cậu như trừng phạt, sau cùng là Ngự Thần Duật cúi người xuống liếʍ mυ'ŧ hai hạt đậu đã ửng đỏ này. Tiếng chụt chụt vang lên khắp cả căn phòng, vừa bú ʍúŧ lại vừa nắn bóp khiến người ở dưới thân hắn không khỏi nhíu mày lại.
“Tiểu Hi.. em thích chứ?”
Mặc kệ người kia im lặng Ngự Thần Duật vẫn tự thủ thỉ một mình.
“Anh hai biết em sẽ thích điều này mà.”
Môi dời vị trí, hắn hôn lên đầṳ ѵú nhỏ đỏ hồng tiếp đến hôn lên chiếc cổ tinh xảo, sau đó không chần chừ gì mà áp môi lên cánh môi hồng nhuận của cậu. Ngự Thần Duật cạy răng Ngự Thần Hi ra, tay ở bên dưới vẫn đang xung sức nắn bóp bộ ngực nhỏ, phía bên trên miệng tham lam hút lấy thoá dịch của em trai ruột. Đầu lưỡi cuốn quýt đảo lộn cùng nhau, bên mép miệng Ngự Thần Hi chảy ra không ít nước bọt. Thẳng đến khi cảm thấy người dưới thân động đậy khó chịu hắn mới lưu luyến dời môi đi, khi tách ra lại có một dòng chỉ bạc lấp lánh. Gương mặt vì thiếu dưỡng khí của Ngự Thần Hi cũng đã đỏ hồng lên một mảng. Ngự Thần Duật cười khẽ, vươn người liếʍ cắn đôi tai nhạy cảm của cậu.
“Ư..” Ngự Thần Hi có chút run rẩy cùng giật người rên lên. Khiến con hổ đói kia ánh mắt tối sầm lại.
Tay của nam nhân bắt đầu lần mò đến bộ phận đang yên ngủ ở phía dưới của cậu.
“Vướng víu.” Cách một lớp quần hắn nhíu mày nói.
Ngự Thần Duật không chần chừ mà cởi phăng chiếc quần ngủ mỏng của Ngự Thần Hi ra. Trên lớp quần hình tam giác hắn đưa tay sờ nắn dươиɠ ѵậŧ nhỏ của cậu.
Đến khi vật nhỏ kia bị sờ đến cứng lên thì Ngự Thần Duật cởi luôn chiếc quần độc trên người Ngự Thần Hi.
Em trai của hắn hiện giờ đang loã thể trước mặt hắn…
Chỉ một mình hắn…
Ngự Thần Duật cúi người xuống hôn lên đầu lỗ tiểu của Ngự Thần Hi, tiếp đến hắn không chần chừ gì mà ngậm lấy nhục hành của cậu.
“Ưh..” Ngự Thần Hi bởi vì kɧoáı ©ảʍ mà bất giác rên lên thành tiếng.
Con người ôn hoà cùng nghiêm nghị buổi sáng hiện giờ thay thế bằng một con sói đói khát, ánh mắt đυ.c ngầu nhìn bộ phận nhạy cảm của chính em trai ruột của hắn. Phía dưới dươиɠ ѵậŧ lớn của Ngự Thần Duật cũng dựng lên thành một túp lều lớn.
Ngự Thần Duật hăng say liếʍ mυ'ŧ dươиɠ ѵậŧ đỏ hồng của em trai, tay hắn không ngừng trêu đùa hai hòn bi nhỏ cậu.
“Agh… ưh.” Tay Ngự Thần Hi tự động đặt lên đầu Ngự Thần Duật, cậu như ấn như đẩy đầu của hắn.
“Ưg.. agh..” Miệng vô thức không ngừng rêи ɾỉ.
Thẳng cho đến khi cậu run người lên, ấn đầu hắn sâu vào hạ bộ và bắn thẳng hết vào bên trong khoang miệng của anh trai mình, thoải mái kêu lên một tiếng và chính thức đi sâu vào giấc ngủ. Ngự Thần Duật hài lòng mà nuốt hết số tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã được bắn vào.
Hắn cũng không muốn chờ nữa. Ngự Thần Duật tách đôi chân cậu ra, nhìn tiểu huyệt đang ngủ yên, từng nếp nhăn trên miệng huyệt đều phập phồng lên xuống theo cơ thể của chủ nhân nó.
Ngự Thần Duật nửa quỳ để hai chân cậu để lên giường tạo tư thế hình chữ M. Để hắn có thể trông thấy rõ miệng huyệt hồng phấn của cậu.
Hắn bắt đầu lấy ra dươиɠ ѵậŧ sớm đã cương cứng, từng đường gân xanh tím nổi lên dữ tợn vô cùng, trên qυყ đầυ có số ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c rỉ ra.
Ngự Thần Duật hắn sẽ không làm đến bước cuối..
Vẫn còn nhiều thời gian để chuẩn bị.. không cần phải hấp tấp vội vàng…..
Ngự Thần Duật đưa tay tuốt lên tuốt xuống dươиɠ ѵậŧ thô to của mình. Vừa tuốt côn ŧᏂịŧ hắn không ngừng rêи ɾỉ gọi tên cậu.
“Tiểu Hi.. ha..”
“Giỏi quá.. thật giỏi.. em trai bảo bối của anh thật là giỏi.”
“Chậc ưg, anh hai thật muốn cᏂị©Ꮒ chết cái đồ dâʍ đãиɠ em a.”
“Tiểu Hi.. Tiểu Hi gọi tên anh đi… anh hai yêu Tiểu Hi, Tiểu Hi cũng bảo rất yêu anh hai đi..” Ngự Thần Duật tự thủ thỉ một mình mặc cho người kia đã sớm chìm vào giấc ngủ sâu từ lâu.
“Để cho anh hai chơi em đến khi em mang thai đi, có được không hả bé cưng?” Nam nhân không ngừng phun ra những lời thô tục.
“Chơi đến khi Tiểu Hi bụng to ra, sau đó sinh cho anh một đàn con luôn nhé?”
“Cục cưng yên tâm. Dù cho nó có dị dạng đến đâu đi chăng nữa thì anh hai cũng sẽ yêu thương và chăm sóc nó như những người cha khác hay làm. Bởi vì đó chính là huyết nhục của em ah~ Là mối liên kết giữa anh và em… Tiểu Hi à..”
Đến tột cùng cũng chẳng ai trả lời hắn cả.
Nói những điều phi lý cùng thô tục đấy càng khiến hắn trở nên hưng phấn, như một con chó sói cơ khát hắn sóc mạnh côn ŧᏂịŧ.
Chỉ cần nghĩ đến cảnh Ngự Thần Hi tiểu cục cưng của hắn nằm dưới thân hắn ngày đêm rêи ɾỉ cùng cầu xin đã khiến hắn hứng tình đến cùng cực.
Ngày ấy không sớm thì muộn rồi cũng sẽ đến nhanh thôi..
Chắc chắn là vậy ah.
Bởi vì cuộc đời cậu từ lâu đã bị trói buộc bởi hắn.
Cả hai ta.. cùng nhau lao xuống địa ngục đi.. cùng nhau trầm luân vào những kɧoáı ©ảʍ xa lạ này. Có được không? Cục cưng?
Ngự Thần Duật sau khi tuốt lộng hơn trăm cái đã mạnh mẽ bắn ra. Tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều bắn thẳng lên bụng nhỏ và mặt cậu. Cảnh tượng da^ʍ mĩ đến cùng cực..
Ngự Thần Duật cúi xuống hôn cậu, cùng nhau miệng lưỡi triền miên thêm lần nữa.
Cùng nhau đắm chìm vào thứ kɧoáı ©ảʍ tội lỗi này.
Ngự Thần Hi, Tiểu Hi, cục cưng của hắn..