Công Chúa Nhỏ Của Ảnh Đế

Chương 18

Edit by Tiểu Ngư

Khi kết thúc cảnh diễn này, những cô gái nhỏ xung quanh mới "Hu hu hu" òa khóc lên.

Ngay khi hiện trường bắt đầu thu âm, không cho phép người xung quanh vây xem, chứ đừng nói là phát ra âm thanh.

"Sao lại ngược như vậy, vì sao đã trải qua biết bao nhiêu thống khổ, cuối cùng lại không thể ở bên nhau?" Tiểu Thi một bên khóc, một bên dùng tay lau nước mắt.

"Hạ lão sư và Anh Anh diễn quá xuất sắc, nhìn mà khóc muốn chết."

Những người vây xem khóc thảm thiết, làm cho đương sự Lâu Anh và Hạ Thanh Xuyên tự nhiên có thêm kinh nghiệm càng sâu.

Hạ Thanh Xuyên đứng dậy trước, sau đỡ Lâu Anh dậy.

"Thế nào, có khỏe không? Có thể không diễn được sao?"

Giọng nói ôn hòa vang lên, mang theo quan tâm.

Lâu Anh ngồi quỳ rất lâu, chân vẫn còn tê, cô phải mượn sức lực của Hạ Thanh Xuyên mới có thể đứng vững.

"Còn tốt, một lát là có thể điều chỉnh được." Lâu Anh nhợt nhạt cười một cái.

Lúc này cô chỉ mặc một chiếc váy lụa trắng, trên người không có trang trí thêm gì, trên tóc chỉ cài một cây trâm ngọc màu trắng.

Khi cô cười, giống như Hằng Nga tiên tử*, trong sáng và thuần khiết.

*Quảng Hàn tiên tử hay còn được gọi là Hằng Nga tiên tử.

Hạ Thanh Xuyên từ trong lòng ngực lấy ra một chiếc khăn tay, "Lau đi."

Lâu Anh ngạc nhiên nhìn hắn một cái, "Hạ lão sư mang theo khăn tay trên người sao?"

Hình như những người mang theo khăn tay trên người đều rất quý ông.

Hạ Thanh Xuyên không có thừa nhận cũng không phủ nhận, trong mắt người ngoài, hắn vẫn là một ảnh đế lạnh lùng tự phụ, nhưng chỉ có những người quen biết hắn mới biết, giờ phút này hắn đã gỡ xuống sự xa của mình.

Lâu Anh thấy hắn vẫn cầm khăn tay, ngượng ngùng từ chối, cầm lấy rồi lau vết đường đỏ trên môi.

Vết đường đỏ đã có chút khô, phải dùng xíu lực xoa mới ra.

Cuối cùng, Lâu Anh vươn chiếc lưỡi hồng hào ra nhẹ nhàng liếʍ nó, làm sạch vết cuối cùng không thể lau sạch được.

Đừng nói, nó còn rất ngọt.

Hạ Thanh Xuyên từ cao nhìn xuống nhìn cô, ánh mắt bắt đầu biến thành một xoáy nước sâu thẳm, đem sóng ngầm đè xuống dưới.

Rốt cuộc cô có biết, động tác trong lúc vô tình của mình, đối với người khác mà nói là làm rung động trái tim cỡ nào không.

Hứa Dương vốn dĩ ở bên ngoài, khi thấy bọn họ kết thúc, cậu ta đi tới ánh mắt nhìn vào bó hoa.

Còn nói cô gái nhỏ nhà người ta không thú vị, nếu không thú vị, sao lại ba ba bắt cậu ta chuẩn bị hoa làm gì?

Trước kia cũng hợp tác, sao không thấy anh nhiệt tình như vậy.

Trong lòng chửi thầm, Hứa Dương vẫn đem hoa đưa cho Hạ Thanh Xuyên.

"Chúc mừng đóng máy." Hạ Thanh Xuyên đích thân đưa hoa cho Lâu Anh.

Hắn đưa chính là một đại thúc bách hợp, Lâu Anh vừa vặn có thể đôi tay ôm.

"Cảm ơn Hạ lão sư, cũng cảm ơn sự hướng dẫn và quan tâm của anh trong mấy ngày qua."

Đóng máy lần này, Lâu Anh đột nhiên có chút buồn.

Ở trong đoàn phim hai tháng, thời gian ở chung không dài, nhưng hắn và đạo diễn đều rất chiếu cố cô.

"Nói không chừng chúng ta sau này còn sẽ hợp tác." Hạ Thanh Xuyên nói đùa một câu.

Hai người nói vài câu, đạo diễn cũng lại đây.

"Anh Anh, chúc mừng đóng máy, về sau lại hợp tác!" La đạo cười đến mặt mày hồng hào, đem hoa tặng cho Lâu Anh.

Cô bé này, ngoại hình đẹp, kỹ thuật diễn tốt, có linh khí, lại không làm quỷ, hợp tác lên thật là quá bớt lo.

"Cảm ơn sự quan tâm của đạo diễn trong mấy ngày qua." Lâu Anh cười và cúi người về phía La đạo.

Sau đó, lại nói cảm ơn với nhân viên công tác trong đoàn phim.

So với một số minh tinh có kỹ thuật diễn không tốt còn đóng những phim có tên tuổi lớn, Lâu Anh thật sự rất tốt, nhân viên đoàn phim có ấn tượng tốt đối với cô.

Mọi người có một bữa tối náo nhiệt cùng nhau, trong lúc này, Hàn Thời Hân lại một lần nữa gây hảo cảm cho Lâu Anh.

Trở lại khách sạn, Lâu Anh mới ra khỏi thang máy, đã bị Hạ Thanh Xuyên gọi lại.

"Hạ lão sư có chuyện gì sao?" Lâu Anh mở to đôi mắt ướŧ áŧ hỏi.

"Colorful định cuối tháng này sẽ ấn định ngày quay, cô có lịch trình gì không?"

Hạ Thanh Xuyên chỉ là theo bản năng gọi cô lại, lúc này mới hỏi, hắn đành phải tìm đại một lý do nào đó.

Lâu Anh cầm một bó hoa to trong tay, có chút cản tầm mắt, cô nghiêng đầu.

Tiến tổ là ngày 3 tháng sau, hẳn là có thời gian.

Lâu Anh gật đầu khẳng định nói: "Có thời gian."

"Vậy tôi sẽ xác nhận với nhãn hiệu."

"Ừ"

Câu hỏi đã hỏi xong, vậy, giờ chắc có thể trở về?

"Hạ lão sư......" "Cô có xác định bộ phim tiếp theo chưa?"

Lâu Anh trầm mặc một lát: "Có, đó là bộ phim mới của đạo diễn Tần Huy."

"Cô sẽ diễn vai gì?"

"Là nữ hai trong đó, là một nhân vật phản diện."

"Sao?" Hạ Thanh Xuyên nhíu mày, có chút ngoài ý muốn.

Cô gái nhỏ trước mặt này, trong sách ngoan ngoãn lại mềm mại, lại đi diễn vai phản diện?

"Tôi muốn thử thách. Chị Hàn cũng có nói điều này sẽ giúp tôi không bị hạn chế vai diễn." Lâu Anh đại khái có thể đoán được sao hắn lại kinh ngạc, nhẹ nhàng giải thích.

"Điều này rất tốt." Hạ Thanh Xuyên gật đầu đồng ý.

"Cô dự định sẽ tập trung vào điện ảnh trong tương lai?" Hắn hỏi.

"Có lẽ là vậy. Có kịch bản hay thì có thể đóng phim truyền hình."

"Ừ, tôi rất mong chờ tác phẩm tiếp theo của cô."

...

Tại sao lại có chút xấu hổ khó hiểu?

"Cảm ơn Hạ lão sư, tôi sẽ cố gắng."

"Ừ, cô về nghỉ ngơi trước đi!"

"Hạ lão sư cũng vậy, ngủ ngon."

Lâu Anh đi về phòng, trong lòng có chút nghi ngờ.

Vừa rồi cô có cảm giác Hạ Thanh Xuyên giống như muốn nói gì, cuối cùng lại không có nói.

Với lại, không biết vì sao, cô cảm thấy cuộc đối thoại vừa rồi của bọn họ có chút xấu hổ.

Sau khi trở về phòng cô liền rửa mặt xong rồi nằm trên giường, Lâu Anh đột nhiên nghĩ đến cảnh hôm nay, hắn đã hôn một nụ hôn lên trán cô.

Động tác này không có trong kịch bản, có lẽ là vào lúc ấy hắn đã thêm vào.

Cô vẫn còn chìm đắm trong cảnh diễn đó, nhưng cô lại không có cảm giác gì lớn.

Bây giờ về phòng nhớ lại, Lâu Anh cảm thấy chỗ bị hắn hôn giống như nóng lên.

Mỗi một bộ phim cô diễn, cô sẽ nói trước rằng mình không chấp nhận đóng những cảnh thân mật hoặc cảnh hôn.

Ba mẹ cô có thể đồng ý việc cô tiến vào giới giải trí đã là nhượng bộ lớn nhất, nếu như họ nhìn thấy cô tiếp xức thân mặt với người đàn ông xa lạ, biết cô bị chiếm tiện nghi, không chừng sẽ bị tức chết.

Chuyện này hôm nay, rốt cuộc có nên nói với đạo diễn, cắt bỏ không?

Lâu Anh nằm ở trên giường rối rắm rất lâu, cô cảm thấy ổn, cũng không cảm thấy đối phương chiếm tiện nghi.

Chỉ là, nếu như bị người nhà cô nhìn thấy, có thể sẽ mắng chết Hạ Thanh Xuyên.

Chao ôi, bởi vì hôn lên trán liền chạy đi tìm đạo diễn, cảm giác sẽ ra sao? Đạo đức giả? Quên chuyên đó đi, đến lúc đó rồi tính.

Lâu Anh ở trên giường lăn lộn rất lâu, mới chìm vào giấc ngủ.

Bên kia, Hạ Thanh Xuyên trở lại phòng, theo bản năng sờ môi.

Lúc đó hắn cũng không có nghĩ nhiều như vậy, liền tự nhiên thêm vào hơn nữa còn hôn một cái.

Hiện tại nghĩ lại, hắn có chút khó có thể tin được mình sẽ xúc động như vậy.

Không phải hắn chưa bao giờ tự thêm cảnh, mà là lần đầu tiên thêm cảnh thân mật.

Hạ Thanh Xuyên ngồi trên sô pha, tùy tiện cởi bỏ cúc cổ áo sơ mi, lộ ra một mảnh ngực nhỏ, càng tăng thêm vài phần tà tứ và khí chất lạnh lùng của hắn.

Hắn ngồi một lát, bỗng nhiên đứng dậy lấy chai nước đá trong tủ lạnh đổ vào miệng.

Hắn từ trước đến nay rất lý trí, đến lúc này, nếu không phát hiện mình khác thường thì thật là óc heo.

Tuy nhiên, hắn phải chờ một chút, chờ khi bộ phim này kết thúc, chờ khi ảnh hưởng của nhân vật đối với hắn hoàn toàn biến mất, khi đó hắn mới có thể xác định được tâm trí của mình như thế nào.

Tác giả có chuyện muốn nói:

Một thời gian dài sau này, Hạ Thanh Xuyên trên con đường gập ghềnh theo đuổi vợ, luôn hối hận vì sao phải đợi lâu như vậy!