Nguyệt Đình Hoa Lệ

Chương 7: Tuyển Tú (2)

Dù miệng không nói, nhưng Nhược Ly biết rằng vô luận dùng cách gì nàng cũng không thể rớt tuyển, thậm chí ngay cả dùng lời lẽ đại nghịch bất đạo nhất, những vị ma ma nghiệm thân kia không biết cố tình nghe mà không hiểu, nhìn thấy nàng chỉ nói duy nhất một câu: chúc mừng cô nương.

Xem ra trước khi nàng vào điện tuyển, phụ thân nàng đã sớm phái người động tay động chân, một khi đã như vậy, kết quả cuối cùng chỉ có một: trúng tuyển.

Nhược Ly đứng phía sau đám nữ tử, lén nhìn lên phía trước, phía trước thế mà lại có hơn chục nữ nhân, dường như đây chính là cung nữ trong cung.

Vốn dĩ, Nhược Ly không phải đứng cuối cùng, nhưng khi thấy nhiều người phía trước không được chọn rồi trực tiếp bị đuổi ra khỏi cung, Nhược Ly đã nhường vị trí của mình cho những nữ tử phía sau, cho đến khi nàng xếp sau cùng.

Hơn hai canh giờ trôi qua, sống lưng Nhược Ly đã đau đến tê dại, ngẫm lại cảm thấy bực tức, nếu là nàng của hiện đại, chắn chắn nàng sẽ không bao giờ tham gia những cuộc tuyển chọn như thế này, nhưng nếu nàng được chọn để trở thành minh tinh thì có thể cân nhắc lại.

Thế nhưng, những nữ tử ở đây phải xếp hàng như vậy chỉ vì một tên nam nhân chọn vợ, quả thực khó chịu!

Đứng cuối hàng một lúc, Nhược Ly lén đưa một thỏi vàng cho nữ quan một bên: “ Muốn hỏi tỷ tỷ, hôm nay tuyển tú, sẽ chọn tổng cộng bao nhiêu người?”

Nữ quan nhìn thấy thỏi vàng lớn như vậy, ánh mắt gần như không còn chạm đất: “ Ừ, chỉ có ba người được chọn.”

Ba người? Đôi chân đâng đứng trên mặt đất của Nhược Ly như nhũn ra, cuộc tuyển tú này quả thực quá khắc nghiệt, tuyển lính hải quân có khi cũng tuyển ra được 20 người tinh nhuệ, mà đây hơn trăm con người, chỉ tuyển có ba người, không phải bắt ép người khác sao?

“Mời cô nương ngồi xuống, hay cô nương muốn hạ quan sắp xếp vị trí trước mặt cho người?” Nữ quan khuôn mặt tươi cười, hai tay nắm chặt thỏi vàng.

Được ư? Nhược Ly liếc nhìn nữ quan bên cạnh: “ Ngươi không kiêng kị gì sao?” Có lẽ nàng căn bản không phải ở đây chịu khổ sở.

“Kiêng ư?” Nữ quan nhíu mày, đột nhiên hai mắt sáng lên: “ Cô nương không muốn tham gia tuyển tú? Như vậy không được, lần này thái hậu ra lệnh, mỗi tú nữ cùng gia thế đều phải được ghi chép cẩn thận.”

Không được sao? Trong lòng Nhược Ly từng đợt rét lạnh, nhớ tới mấy vòng nghiệm thân trước đó, các vị ma ma đều tươi cười nghênh đón nàng, Nhược Ly liền hiểu ra, chuyện này đã sớm được an bài.

Đột nhiên: “ Mộ Dung Nhược Ly, nữ nhi Mộ Dung tướng quân thượng điện” một âm thanh bén nhọn rơi thẳng vào tai Nhược Ly, khiến nàng thiếu chút nữa theo ghế ngã xuống sàn, phía trước còn hơn trăm vị tú nữ, sao lúc này lại gọi tên nàng?

Sửa sang lại y phục, Nhược Ly chân thành đi lên phía trước, nếu không phải vì quan tâm đến thể diện của phụ thân, nàng sớm đã tìm một cây cọ vẽ vài nốt ruồi lớn lên mặt mình.

Nhược Ly bước vào phòng tuyển tú, bên trong còn có mặt vị tú nữ khác, kia chính là thiên kim của Phó thượng thư Phó Khiết.

“ Thần nữ Phó Khiết tham kiến hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế. Tham kiến Thái hậu, thái phi nương nương, hoàng hậu nương nương thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế.” Giọng nói ngọt ngào của Phó Khiết vang lên trong đại sảnh làm mọi người đều cảm thấy rất thoải mái.

Theo lời phụ thân, nàng là nữ tử Giang Nam đệ nhất song toàn*, là đối thủ duy nhất của nàng.

* nữ tử Giang Nam đệ nhất song toàn: Nữ nhân xinh đẹp và tài trí nhất Giang Nam

“ Không hổ là vùng sông nước Giang Nam, sinh ra được một nữ tử xinh đẹp như vậy, quả thật rất thanh tú.” Thái hậu Đỗ thị gật đầu tán thưởng, quay đầu về phía Mộ Dung thái phi nói: “ Thái phi cảm thấy thế nào?”

“ Rất tốt. Có nữ tử như vậy làm bạn, cũng là phúc khí của hoàng thượng.” Mộ Dung thái phi gật đầu mỉm cười.

Thái hậu cũng mỉm cười gật đầu, hỏi hoàng đế và hoàng hậu bên cạnh: “Hoàng thượng nghĩ thế nào? Hay là vẫn như trước theo ý kiến của hàng hậu.”

Ngay khi thái hậu nói lời này, Nhược Ly hơi giãn mày, tuyển tú hôm nay mặc dù có Thái hậu cùng Mộ Dung thái phi , nhưng hoàng hậu mới là người làm chủ. Bên ngoài có lời đồn, hoàng hậu không phải là nhân vật dễ kích động.

“ Thần thϊếp tuân chỉ” hoàng hậu Đỗ thị mỉm cười quay về hướng thái hậu và Mộ Dung thái phi gật đầu: “Sắc phong nhi nữ Phó thượng thư Phó Khiết làm Tiệp dư chính tam phẩm, đứng đầu hai mươi tư thế phụ.”

Nàng ta quả thật là một nhân vật quyền lực, Nhược Ly thở dài trong lòng, đường đường là thiên kim của thượng thư lại chỉ phong một chức Tiệp dư, ngay cả một vị trí trong cửu tần cũng không chiếm được, thật đúng là uất ức, nghĩ đến Thừa tướng là người đứng đầu bách quan, lại có quyền hành lớn, nếu không như vậy thì tại sao hoàng thượng lại đại hôn với vị hoàng hậu Đỗ thị này chứ?

Phó Khiết quỳ xuống tạ ơn sau đó được một cung nhân đi theo dẫn lui xuống, Nhược Ly đứng một bên cũng được thái giám vội vã dẫn vào.

“ Thần nữ Mộ Dung Nhược Ly tham kiến hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế. Tham kiến thái hậu, Mộ Dung thái phi thiên tuế, nguyện chúc hoàng hậu nương nương thiên tuế.” Nhược Ly quỳ lạy trước bức rèm sa.

“ Là nhi nữ mà Mộ Dung tướng quân yêu thương nhất đây sao?” Đỗ thái hậu lại lên tiếng: “ Là cháu gái của Thái phi, việc này do Thái phi định đoạt.”

Xã hội này quả thật có rất nhiều quy tắc bất thành văn.

“ Tùy hoàng thượng quyết định.” Thái phi khiêm tốn chuyển vấn đề sang hoàng thượng.

Nhược Ly hơi ngẩng đầu nhìn nam nhân đang ngồi trực diện nàng, bởi vì cách một lớp sa màn nên nàng hoàn toàn không nhìn thấy sắc mặt của người nọ, nhưng nhìn sơ qua, diện mạo của hoàng thượng cũng không tồi.