Cuối cùng cũng xong giờ làm việc. Bây giờ là 6 giờ tối cô sắm sửa định đi ra thì cô bạn thân đã đến rước cô... Nhã Kiều lên tiếng :
- Cậu chuẩn bị xong chưa.
Mỹ Tuệ nhìn cô bạn thân nhã nhẵn cười nói:
- Rồi rồi tớ xong rồi đây..... chúng ta đi thôi
Hai người đi xuống bệnh viện.... Sau đó cô đứng trước cửa bệnh viện còn Nhã Kiều thì đi lấy xe dưới gầm ....chiếc Laferrari chạy qua gần cô... Được biết chiếc xe Laferrari là kiểu xe thể thao độc nhất vô nhị của hãng Ferrari xen lẫn nét hầm hố đầy sang trọng , chủ nhân của nó phải là người siêu giàu có và quyền lực.Phải nói Nhã Kiều là con của một. nhà khai thác dầu mỏ lớn của thành phố này nên có con xe này cũng là điều bình thường.
Nhã Kiều mở cửa xe cho Tiểu Tuệ . ngồi xong cô lên tiếng:
- Đi thôi
Chiếc xe chay rất nhanh chỉ sau 15 phút đã tới nơi. Tại bar Night ... Nơi đây không ai không biết đến , nó nằm ngay ở trung tâm thành phố A là nơi sang trọng nhất chỉ có người giàu có mới vô được.
Nhã Kiều đã đặt 2 phòng khách sạn tại đây. Và một phòng hát karaoke.Hai người vô phòng hát và gọi những trai rượu quý có nồng độ rất cao. Nhã Kiều lên tiếng:
- Đây! chúng ta cạn li thôi, chúc mừng tớ vì thoát khỏi tên khốn nạn đấy.
Và ở một chỗ khác cách phòng họ không xa có một người đàn ông cao 1m88 là người cao cao tại thượng, có sóng mũi cao, da trắng , ánh mắt chứa đầy sự nguy hiểm, mỗi khi ai đến gần đều cảm thấy sợ hãi.
Chỉ có lũ bạn thân anh mói chấp nhận được, nhưng dù thế anh cũng là ước mơ của bao cô gái ao ước muốn trèo lên giường , ai ngủ được với anh chắc sẽ sống sung sướиɠ phần đời còn lại.
Trịnh Hàn đi đến phòng bọn họ,mở cửa....lũ bạn anh đã đứng lên đón tiếp anh. Một trong số bạn anh lên tiếng:
- Hàn cậu tới rồi, mau lại đây
Anh chỉ nhìn rồi gật đầu thay cho lời nói đồng ý.
Mặc dù rất nhiều người phụ nữ muốn ngồi gần anh....nhưng chỉ vì anh mắt nguy hiểm ấy chẳng ai muốn lại gần, và chưa bao giờ lên giường với ai.
Các cô gái cũng chỉ đành ngồi với các bạn thân anh còn anh thì ngồi một mình.
Sở Khiêm một trọng người bạn thân anh lên tiếng
- Hàn cậu tới lâu nhất trong tui tớ....cậu hãy tự phạt mình 3 li đi.....
Hàn nhìn Sở Khiêm cuối cùng cậu cũng chỉ nhận được cái gật đầu của anh. Khiêm đang tính rót rượu cho anh nhưng rượu lại hết Cậu cũng đành kêu phục vụ lấy thêm vài chai rượu quý..
- Phục vụ đâu.....lấy thêm cho 1 5 chai rượu mạnh đến đây
Phục vụ ngậm ngùi sợ hãi nhìn họrồi lên tiếng:
- Dạ vâng! thưa ông chủ. Tôi sẽ lấy rượu cho ngài liền.
Không ai nơi này không kính sợ bọn họ....Vì Sở Khiêm chính là chủ của nơi đây..... Nơi đây là nơi không một ai giám làm phản lời anh.
Rượu đến Khiêm rót cho Hàn 3 li rượu.
- Cậu nhanh uống đi.... uống hết 1 lúc luôn nhá không được ngừng.
Hàn cầm li rượu trên tay uống cạn hết 3 li....ai chả biết 3 li này chả là gì đối với anh....vì tửu lượng anh cao mà
- Tớ uống xong rồi đấy.
Họ chỉ nhìn nhau cười trừ.
Anh uống 1 li lại 1 li.... nhưng hnay lại khác anh cảm thấy nóng rực trong người như lửa đốt. Anh cảm thấy khác với những ngày khác, ngày khác anh uống ngàn li không say, anh biết ngay cảm giác này chắc chắn đã bị hạ thuốc.
Lũ bạn anh thì đi trước đu đưa vói những cô gái.....còn anh thì ngồi 1 mình nên khi bị chuốc thuốc anh rất tức giận....Anh đành gọi điện cho thư kí:
- Cậu lên đây gặp tôi ngay.
Triệu Minh khi nghe boss gọi chưa kịp nói gì đã bị đầu dây bên kia ngắt máy. Cậu chạy nhanh lên tầng gặp sếp.
- Vâng sếp gọi tôi
Triệu Minh lại gần sếp mình đã thấy mặt anh đỏ như lửa đốt.
-Sếp sao vậy ,
Cậu biết ngay chắc chắn sếp đã bị trúng thuốc.
- Sếp cố nhịn chút ,tôi sẽ gọi ngay bác sĩ.
Khi Triệu Minh định gọi bác sĩ thì đã bị anh ngăn lại
- Không cần! Cậu hãy điều tra cho tôi ai đã hạ thuốc
Anh vẫn giữ giọng nghiêm nghị mặc dù trong người rất nóng....
Thư kí cẩn trọng trả lời
- Vâng thưa sếp....tôi sẽ điều tra rõ
Trước khi cậu ta đi anh đã kêu thư kí đưa thẻ phòng cho mình rồi lên phòng.
Một khía cạnh khác Mỹ Tuệ với Nhã kiều cũng đã say khướt.....nhưng Nhã kiều lại say nhiều hơn đến bất tĩnh không biết gì....Cô đỡ hơn chỉ say mang máng
Cô đỡ bạn thân mình lên trên phòng cô ấy .....đến nơi cô lại lục lọi chiếc thẻ phòng trong túi cô..... khó khăn lắm mới mở được cửa.
Cô ấy đặt tiểu Kiều trên giường rồi nói..
- Thật hết sức với cậu mà.
Cô đắp chăn cho bạn thân rồi chỉ thở dài vì quá mệt, xong rồi cô đóng cửa phòng rồi đi ra ngoài.
Vừa mở cửa xong cô bắt gặp một người đàn ông đang cố vững bước đi. Đó không ai khác chính là anh.
Có lẽ vì chỉ say mang máng nên cô đã đi gần anh nói:
- Anh không sao chứ để tôi đưa anh đến phòng anh.
Anh định né tránh nói không cần....nhưng lại vì mùi hương thơm của cô khiến anh không từ chối vì nó khiến anh dễ chịu.anh nói
- Được!
Tới phòng anh , cô lúc này mới hỏi lại:
- Thẻ phòng của anh đâu?
Cô định lục lòi tìm....nhưng anh đã đưa tay lấy thẻ phòng đưa cô.
Có lẽ cô quá tốt tính ,ngây thơ nên mới giúp người say vô điều kiện như thế mà không ngửi thấy mùi nguy hiểm gần như vậy.
Mở cửa xong cô dẫn anh vô phòng. Đưa anh lên giường. cô nói
- Tới giường rồi!
Cô đặt anh xuống giường thở phào nhẹ nhỏm. Phải nói cô có sức mạnh phi thường chăng nên mới có thể dìu nổi một người con trai cao hơn cô cả 1 cái đầu.
Thật khâm phục mà !!!