Thiên Địa Quyết

Quyển 3 - Chương 126: Tiếp xúc thân mật


Cái loại chân khí rất đặc biệt, tựa hồ không bị Thiên Vũ chủ quan khống chế, rồi lại cùng Huyền Dương Nghịch Thiên Quyết có liên hệ mật thiết.

Mang theo tâm tình tò mò, Thiên Vũ hướng ý thức thần bí trong đầu kia phát ra câu hỏi.

"Đây là xảy ra chuyện gì thế?"

Ý thức thần bí nói: "Đây là Huyền Thiên Dương Ngọc, là phòng ngự thượng thừa nhất trong Huyền Dương Nghịch Thiên Quyết. Ngươi hôm nay chẳng qua là luyện thành Khí Luyện Chi Thuật của Huyền Dương Nghịch Thiên Quyết, phía sau còn có Hồn Luyện Thuật cùng Thiên Luyện Thuật, ngươi vẫn còn cần phải không ngừng cố gắng." Truyện "Thiên Địa Quyết "

Thiên Vũ hiếu kỳ nói: "Huyền Thiên Dương Ngọc có chỗ nào thần kỳ?"

Ý thức thần bí nói: "Huyền Thiên Dương Ngọc có chứa nhiều tác dụng thần kỳ, sau này tự ngươi tìm hiểu nhận biết đi. Trước mắt kinh mạch ngươi đã khuếch trương thành công, điều cần phải làm tiếp theo chính là gia tăng thực lực, đợi sau khi chân khí bão hòa, lại đem chân khí chuyển thành chân nguyên."

Thiên Vũ nói: "Trước mắt dung lượng kinh mạch của ta gia tăng hai mươi lăm lần, nếu muốn để cho chân khí đạt tới trạng thái bão hòa, đó cũng không phải là chuyện dễ dàng."

Ý thức thần bí nói: "Ngươi có Thiên Giai Tâm Hoả trong người, lại có Cửu Chuyển Vô Cực, cộng thêm Huyền Thiên Dương Ngọc, lo gì thực lực không tiến?"

Thiên Vũ ngạc nhiên nói: "Huyền Thiên Dương Ngọc cũng có thể hỗ trợ gia tăng thực lực?"

Ý thức thần bí nói: "Chuyện này tự ngươi đi mà lĩnh ngộ, ta không thể cái gì cũng nói cho ngươi biết. Có thời gian rảnh ngươi nghiên cứu thêm một vài vũ kỹ, nói thật vũ kỹ trước mắt của ngươi thật sự quá kém cỏi."

Thiên Vũ nói: "Trước mắt thiếu nhất chính là thời gian, chỉ cần cho ta đủ thời giờ, ta có thể đem thực lực cao lên gấp mười lần."

Ý thức thần bí nói: "Luyện võ quý ở kiên trì, không phải là một sớm một chiều là có thể thành, phải kiên trì bền bỉ. Hôm nay thực lực ngươi tăng trưởng quá nhanh, căn cơ không ổn, chi bằng bỏ nhiều sức củng cố thực lực đi. Ta cũng sẽ hút lấy một bộ phận chân khí của ngươi, dùng để khôi phục thực lực, ngươi phải cố gắng nhiều hơn nữa mới được."

Thiên Vũ nói: "Yên tâm, ta sẽ cố gắng tăng thực lực lên. Trước mắt ta lại bắt đầu phục dụng đan dược, hút lấy lực lượng bên trong Vân Tinh Thạch." Truyện "Thiên Địa Quyết "

Thu liễm tâm thần, Thiên Vũ mở mắt nhìn giá trị Tâm Hỏa vừa đo lường, phát hiện chỉ một phen rèn luyện này hao phí 3600 điểm Tâm Hỏa, so với dự đoán thì đỡ hơn một ít.

Hoa Thanh nhìn Thiên Vũ, lại cười nói: "Nhanh như vậy đã hoàn thành?"

Thiên Vũ cười nói: "Còn sớm, ta mới vừa hao phí 3600 điểm giá trị Tâm Hoả, giờ phải phục dụng đan dược hồi phục lại số điểm vừa mất mới được."

Khi đang nói chuyện, Thiên Vũ lấy ra một lọ chứa mười viên Quy Nguyên Đan, một hơi ăn vào mười viên, sau đó liền bắt đầu vận công hấp thu dược lực.

Quy Nguyên Đan là đan dược hạ phẩm Huyền cấp, mỗi một viên trị giá 4500 kim tệ, có thể nói là cực kỳ trân quý.

Song đan dược Huyền cấp có hiệu quả kinh người, nếu là tu luyện công pháp Huyền cấp hạ cấp, phục dụng một quả Quy Nguyên Đan có thể gia tăng 50 điểm tâm hoả, đổi thành công pháp Hoàng cấp thượng giai, một viên Quy Nguyên Đan có thể gia tăng 100 điểm Tâm Hỏa.

Thiên Vũ một hơi ăn vào mười viên Quy Nguyên Đan, nói thật ra là một chuyện rất nguy hiểm.

Cũng may Khí Luyện Thuật của Thiên Vũ rất thần kỳ, kinh mạch vô cùng rộng rãi, mặc dù Quy Nguyên Đan có dược lực mạnh mẽ, nhưng hắn vẫn là thuận lợi hấp thu toàn bộ, một hơi tăng thêm 1000 điểm Tâm Hoả.

Để hấp thu dược lực của mười viên Quy Nguyên Đan, Thiên Vũ hao phí gần nửa canh giờ, sau khi đợi chân khí vững chắc, Thiên Vũ tạm thời ngưng phục dụng đan dược, chuyển thành tu luyện Đại Nhật Quyết, phát hiện mỗi lần chân khí vận hành một chu thiên, số lượng cũng sẽ tăng vọt, chẳng qua là so ra kém khi phục dụng đan dược như vậy.

Mở mắt, Thiên Vũ lấy ra sáu miếng Vân Tinh Thạch cấp hai, mỗi tay nắm chặt ba miếng, đồng thời lại ăn vào mười viên Quy Nguyên Đan, lại thúc dục chân khí Đại Nhật Quyết, liên tục như thế ba lần, toàn lực tăng thực lực lên.

Lần này, Thiên Vũ hao phí gần một canh giờ.

Mười viên Quy Nguyên Đan giúp hắn tăng thêm một ngàn điểm Tâm Hỏa, sáu miếng Vân Tinh Thạch cấp hai tăng thêm chín trăm điểm Tâm Hỏa, cộng thêm Đại Nhật Quyết tu luyện, tống hợp lại tăng vọt gần hai nghìn điểm Tâm Hỏa, tốc độ cực nhanh quả thực làm cho người ta khó thể tin tưởng.

Hoa Thanh nhìn hết thảy vào trong mắt, kinh hãi từ tận đáy lòng, cảm thấy vô cùng kinh ngạc đối với biểu hiện của Thiên Vũ.

Nhưng mà Hoa Thanh biết một điều, trừ phi là cao thủ cấp bậc Vũ Hồn trở lên, nếu không thì thường nhân căn bản không có cách nào trực tiếp hút lấy lực lượng Vân Tinh Thạch, lại càng không cần phải nói giống như Thiên Vũ, một hơi dùng mười viên Quy Nguyên Đan, còn có thể trong khoảng thời gian ngắn tiêu hóa hút lấy như vậy.

Sau khi nếm được ngon ngọt, Thiên Vũ lại một lần nữa ăn vào mười viên Quy Nguyên Đan, lấy ra sáu miếng Vân Tinh Thạch, bắt đầu gia tăng thực lực lần thứ ba.

Lần này, Thiên Vũ chuyển hóa công pháp, thi triển ra Huyễn Vân Quyết, cảm thấy tốc độ có hơi tăng lên, chưa tới một canh giờ đã tiêu hóa hấp thu năng lương của mười viên Quy Nguyên Đan cùng sáu miếng Vân Tinh Thạch, giá trị Tâm Hỏa lại tăng thêm gần hai nghìn điểm.

Đến đây, Thiên Vũ ba lần uống thuốc tổng cộng là tăng lên đạt hơn 5000 điểm Tâm Hỏa Trị, cộng thêm trước đây còn lại 3880 điểm, Tâm Hỏa Trị đã cao tới gần 8880 điểm, chỉ tính riêng giá trị Tâm Hỏa thôi hắn đã đứng vào cấp bậc Võ Hồn.

Nhưng trên thực tế, Thiên Vũ còn chưa có đạt tới cảnh giới Võ Hồn.

Tâm Hỏa của hắn mặc dù tăng lên mau lẹ, nhưng thực lực bản thân vẫn tồn tại như cũ, cần phải tu luyện dài lâu mới được.

Mở mắt ra, trên mặt Thiên Vũ lộ ra nụ cười, ngay trước mặt Hoa Thanh trắc lượng giá trị Tâm Hỏa một chút, cho ra kết quả là 8800 điểm, so với dự đoán thì không kém bao nhiêu.

Vẻ mặt Hoa Thanh ngạc nhiên, sợ hãi than thở: "Tám ngàn tám trăm điểm, đây cũng là cực hạn của Võ Hồn trung cấp, tốc độ đề thăng của ngươi cũng quá dọa người. Chẳng qua là công pháp Hoàng cấp thượng giai thành tựu cũng chỉ có thể đạt tới sơ cấp Võ Tướng, giá trị Tâm Hỏa của ngươi làm sao có thể tăng lên tới cảnh giới cao như thế?"

Thiên Vũ nói: "Trước mắt ta chẳng qua chỉ có giá trị Tâm Hỏa là cao thôi, cảnh giới thực tế căn bản là không đạt tới cấp bậc Võ Hồn, có điều kinh mạch ta đã rộng rãi, số lượng chân khí dung nạp được nhiều hơn một ít mà thôi."

Hoa Thanh lắc đầu nói: "Theo như ta biết, mặc dù kinh mạch ngươi rộng rãi cũng không thể vượt qua hạn chế cao nhất kia. Tu luyện công pháp Hoàng cấp thượng giai, giá trị Tâm Hỏa cao nhất chỉ có thể đạt tới 4600 điểm, đi lên trên nữa sẽ không cách nào khống chế được chân khí, Tâm Hỏa thiêu đốt cũng không chịu nổi, cho nên đây là một cực hạn."

Thiên Vũ trầm ngâm nói: "Có lẽ có liên quan đến Tâm Hỏa, ta tu luyện công pháp bốn hệ Thủy, Hỏa, Phong, Địa, cho nên khác với thường nhân. Cộng thêm kinh mạch ta đã được khuếch trương rộng rãi, nói không chừng cũng xảy ra một vài biến hóa nho nhỏ."

Hoa Thanh trầm mặc chốc lát rồi nói: "Lời của ngươi cũng có mấy phần đạo lý, dù sao chỉ cần không có hại đối với ngươi thì ngươi cũng không cần quá để ý. Bây giờ đã đến lúc ăn cơm tối, còn buổi đấu giá tối nay, ngươi có muốn làm chuẩn bị trước hay không?"

Tung mình nhảy lên, Thiên Vũ cười nói: "Không cần phải chuẩn bị, đến lúc đó chúng ta trực tiếp đi tới là được rồi. Hiện tại chúng ta trước đi ăn cơm, thuận tiện tìm Sử Thiên Thu lấy hai tờ thϊếp mời."

Hoa Thanh cười mà không nói, đứng dậy lẳng lặng nhìn Thiên Vũ.

Ngưng mắt nhìn vào hai mắt của Hoa Thanh, trên mặt Thiên Vũ nở nụ cười kỳ dị, đột nhiên sinh ra một loại xúc động muốn thân cận nàng, nhịp tim đập thoáng cái tăng tốc gấp ba lần.

Một khắc này, bên trong nhà là một mảnh yên lặng, Hoa Thanh cùng Thiên Vũ đưa mắt nhìn nhau, rất có ý cảnh không tiếng thắng có tiếng (im lặng mà "xương" nhau.

Mang tâm tình kích động, Thiên Vũ đi về phía Hoa Thanh, cước bộ nhẹ nhàng mà chậm chạp, tựa hồ sợ làm giai nhân kinh sợ.

Hoa Thanh ngưng mắt nhìn vào ánh mắt Thiên Vũ, mắt đẹp như sương mù lóe ra mong đợi cùng ngượng ngùng, nàng hiển nhiên hiểu tâm ý của Thiên Vũ, tâm tình rối loạn nhưng cũng không có né tránh.

Thiên Vũ đặt hai tay ở trên vai Hoa Thanh, hai mắt đầy ẩn tình ngưng mắt nhìn vào mắt của nàng, thần sắc có vẻ bối rối, nhẹ nhàng cúi đầu nhích tới gần.

Hoa Thanh nhìn Thiên Vũ, ánh mắt không chừng biến ảo, đôi môi khẽ run, tựa hồ muốn nói chút gì, rồi lại sợ quấy nhiễu Thiên Vũ.

Như thế, hai người không tiếng động nhìn nhau mập mờ trong im lặng.

Nhìn đôi môi đỏ mọng kiều diễm kia của Hoa Thanh, Thiên Vũ có chút do dự, muốn hôn Hoa Thanh, rồi lại sợ mạo phạm giai nhân.

Tựa hồ hiểu được điều băn khoăn của Thiên Vũ, Hoa Thanh ở trong một khắc Thiên Vũ cúi đầu nhích tới gần kia, nhẹ nhàng mà nhắm hai mắt lại.

Thiên Vũ thấy thế trong lòng mừng rỡ, mang tâm tình vạn phần kích động, có chút bối rối và ngây ngốc hôn lên đôi môi đỏ mọng kiều thơm kia của Hoa Thanh.

Một khắc kia, hai người bên trong nhà kia chấn động cả ngươi, lần đầu hôn làm cho hai người không hiểu phong tình nam nữ cũng lộ ra vẻ cực kỳ nhạy cảm cùng ngượng ngùng, trong lúc bối rối lộ ra khẩn trương, trong chờ mong hàm chứa chút hồi hộp.

Thơm như mật, mềm mại như ngọc.

Đôi môi đỏ tươi của Hoa Thanh có lực hấp dẫn vô hạn, trong nháy mắt làm cho Thiên Vũ trầm mê đi vào, ngây ngốc hôn cùng đôi môi đỏ mọng kia.

"Ưm" một tiếng, Hoa Thanh vô cùng ngượng ngùng, thân thể khẽ run, theo bản năng né tránh Thiên Vũ thân mật.

Lúc này, Thiên Vũ rất tự nhiên ôm Hoa Thanh vào trong lòng, tay trái nhẹ vỗ về sống lưng của nàng, tay phải nắm cả thân thể mềm mại thon thả của nàng, đôi môi đuổi theo đôi môi kiều diễm ướŧ áŧ đỏ mọng kia.

Quen tay hay việc, nam hoan nữ ái luôn luôn là nước chảy thành sông.

Thiên Vũ ở trong quá trình truy đuổi, từ từ có kinh nghiệm, thưởng thức được mỹ vị, đang từng bước xâm lấn, muốn chiếm cứ cái lưỡi thơm tho kia của Hoa Thanh.

Cảm thấy được mưu đồ đắc ý của Thiên Vũ, Hoa Thanh cảm thấy ngượng ngùng, nhẹ nhàng đẩy Thiên Vũ ra, vẻ mặt đỏ bừng nói: "Được rồi, nên đi ăn cơm thôi."

Thiên Vũ có chút không tha, than nhẹ nói: "Cảm giác thật tuyệt, ta. . ."

Hoa Thanh đưa tay bưng kín miệng Thiên Vũ, thẹn thùng nói: "Không nên nóng lòng, thời cơ đến thì sẽ được như ý."

Thiên Vũ nghe vậy mừng rỡ, thoáng một cái liền ôm lấy thân thể Hoa Thanh, ở trong phòng xoay ba vòng, hưng phấn nói: "Khi đó ta nhất định sẽ thương nàng thật tốt."

Trên mặt Hoa Thanh hiện ra nụ cười, nói: "Chỉ cần chàng để ta trong lòng, cuộc đời này ta nguyện vì chàng giao ra hết thảy."

Thiên Vũ đặt Hoa Thanh xuống, nghiêm mặt nói: "Tình định kiếp nầy, vĩnh viễn không chia lìa. Đời này chúng ta nhất định sống bên nhau trong thế giới này."

Hoa Thanh mặt chứa ý cười, thanh nhã nói: "Số mệnh duyên phận, tụ tán do trời. Chỉ cần chàng có phần tâm ý này, vậy coi như là đủ rồi. Đi thôi."

Thiên Vũ cười cười, cũng không nói nhiều, nắm tay Hoa Thanh, rời khỏi phòng.

Trên đường, Thiên Vũ vẫn nắm tay Hoa Thanh, trong cơ thể vận hành công pháp Đại Nhật Quyết, cùng chân khí trong cơ thể Hoa Thanh liên thông lẫn nhau, đang liên tục không ngừng tràn vào trong cơ thể Hoa Thanh. Truyện "Thiên Địa Quyết "

Cảm thấy được dụng ý của Thiên Vũ, trong lòng Hoa Thanh mừng rỡ, lẳng lặng theo ở bên cạnh Thiên Vũ, cảm nhận biến hóa của thân thể.

Từ khu chữ Thiên đến phòng ăn ngoại môn, hai nơi cách xa nhau mấy trăm trượng.

Thiên Vũ lôi kéo tay của Hoa Thanh, chỉ sau một lát liền thấy được phòng ăn.

Trong lúc đó, thực lực Hoa Thanh có thay đổi rất lớn, Tâm Hỏa Trị một đường tăng lên, rất nhanh đã vượt qua một ngàn điểm.

Theo lượng lớn chân khí Đại Nhật Quyết tràn vào, ấu linh hỏa phương trong cơ thể Hoa Thanh từ từ thức tỉnh, bắt đầu chủ động cắn nuốt chân khí Đại Nhật Quyết mà Thiên Vũ đưa vào, làm cho tự thân lớn mạnh