Độc Quyền Kiêu Sủng: Máu

Chương 10: Động tâm 3 (H+)

Nhật An bị khóa hai tay ra hai đầu giường, gương mặt nhỏ bé lộ ra sự hoảng sợ. Chiếc đầm ngủ đã bị hắn vén lên tới ngang eo, làm lộ ra phần thân dưới và đôi chân dài mượt. Từ Lâm tiếp tục khóa chân cô vào một thanh thép ngang. Nhật An cố thoát ra, cô quơ mạnh chân.

RẸTTT

Thanh thép dưới chân vô vì cô cử động mà càng tự kéo dài ra, tách hai chân cô rộng hơn. Thân dưới Nhật An mặc một chiếc qυầи ɭóŧ ren trắng. Phần cô bé ửng hồng ẩn hiện sau lớp ren. Nhật An phát hoảng.

"Từ Lâm, tôi cầu xin anh đó!"

Hắn nhìn cô gái đang nước mắt lưng tròng, cả người cô run lên bần bật. Hắn nhếch mép cười. Tâm tình hắn đang tốt do cô mà bị phá đi. Từ Lâm đưa tay dài trên cặp đùi đầy đặn, làn da thịt mịn màng, tươi mát trượt trong lòng bàn tay của hắn. Từ Lâm trầm ngâm ngắm nhìn gương mặt cô biến sắc, từ đỏ hồng sang trắng bệt. Tâm trí Nhật An lúc này thật sự đang rất hoảng loạn. Đây là lần đâu cô thấy những thứ này, hắn sẽ làm gì tiếp đây. Cô hơi thở ngắc quãng, làm cho đôi gò bồng đảo cũng nhấp nhô theo thầy gợϊ ȶìиᏂ.

Đôi môi nhỏ vẫn mím chặt, như đang chuẩn bị tinh thần cho việc sắp xảy ra. Vẻ mặt khẩn trương của cô thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn.

Chân cô mở thành một góc 120 độ, nơi tư mật cũng vì thế mà tách ra. Chiếc chip ren không che chắn được thân dưới, một phần nơi tư mật lộ ra ngoài, *** **** ngân ngấn chảy ra từ hai vách môi. Từ Lâm đưa hai ngón tay vào khe nứt, thật khít. Nhật An rên nhẹ một tiếng. Hắn nhanh tay mân mê điểm G, cô bé co giật mạnh, nước cũng chảy ra, làm ẩm ướt cả nơi tư mật. Cả người Nhật An cong lên vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ, run rẩy cầu xin hắn:

"A...Từ... Từ Lâm, ....đừng mà...."

Giọng van xin ngọt ngào của cô chỉ tổ làm du͙© vọиɠ của hắn tăng thêm. Hắn cười. Đưa đôi mắt ngập tràn nɧu͙© ɖu͙© nhìn cô.

"Em cứ thoải mái đi, trò chơi vừa bắt đầu thôi!"

Nói rồi, Từ Lâm đem ra một thiết bị rung đầu tròn. Nhật An trợn tròn mắt nhìn hắn. Tên này có máu S hả???! Hắn bật công tắc, chiếc máy cầm tay rung mạnh, tiếng rrrri rrrri vang lên.

"Từ Lâm, anh nghe tôi giải thích....Ưmm...A~"

Từ Lâm dí đầu tròn vào hạ thân của cô. Cảm giác tê tê đầy kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến người Nhật An căng lên, bên dưới co giật từng hồi, đẩy *** **** chảy xuống drap giường. Hai đầu ngực cũng vì thế mà săn lại, lấp ló ẩn hiện sau lớp váy ngủ.

"Trò chơi mới bắt đầu thôi?" - hắn nở một nụ cười đầy thâm độc.  Hắn lại lấy ra một chiếc hạ bộ giả, vừa to vừa dài, đẩy mạnh vào âm huyệt của Nhật An. Liền tay đưa đẩy nó trong vùng nhạy cảm của cô.

"KHÔNGGG!" - Cô hét lên, cả người rung rẩy, nước mắt lả chả rơi xuống. Hạ thân của cô như bị vật đó xé rách. Cơ thể yếu ớt run lên bần bật. Từ Lâm vuốt ve đôi môi mọng nước của Nhật An, cô đưa ánh mắt mệt mỏi yếu đuối nhìn hắn. Từng giọt mồ hôi lăn dài trên vầng trán lán mịn, mặt cô đỏ ửng lên. Hắn dừng tay, rút chiếc đồ giả kia ra khỏi Nhật An, cả cơ thể cô tức thì được thả lỏng, hơi thở hổn hển nhìn hắn.

"Mới đó đã không chịu nổi rồi sao?"

Hắn trút bỏ quần áo, để lộ ra thân người cường tráng, nước da rám nắng làm nổi bật từng thớ cơ rắn chắc, từ gương mặt đến hình thể đều như một pho tượng cổ Hy Lạp tuyệt mỹ. Từ Lâm bước lên giường. Tay nhẹ nhàng tháo cúc áo ngủ của cô ra, từng chiếc , từng chiếc một, để lộ ra một khuôn ngực trắng hồng. Quần áo của cô nhanh chóng bị gắn lột sạch. Hắn cúi xuống hai đầu ngực đang săn cứng, nhẹ nhàng cắи ʍút̼, tay phối hợp xoa, nắn bên còn lại. Cô cựa quậy không chịu nổi sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ hắn, cả người Nhật An nóng bừng như lửa đốt. Âm thanh rêи ɾỉ của thiếu nữ vang lên. Hắn hài lòng, tiếp tục hôn dài lên phần xương quai xanh, trải dài lên chiếc cổ thon, rồi đến vành tai nhỏ nhắn. Mỗi nơi hắn đi qua đều vươn lại dấu vết bầm tím đỏ đầy thương tâm. Khi đã đánh dấu hết cơ thể cô, Từ Lâm hài lòng giải thoát cho cô. Hắn gỡ còng tay, cùng thanh thép dưới chân cho cô. Vừa được tự do. Nhật An liền quay người tìm cách bỏ chạy khỏi giường, nhưng rất nhanh bị Từ Lâm tóm lại, bắt cô đối diện với hắn. Nhật An co rúm lại, tay che chắn cơ thể. Hắn cằm lấy cổ tay cô đưa lên môi, hôn một vòng nơi cổ tay bị đỏ, sau đó vuốt ve như muốn xoa dịu nó. Cô nhìn hắn một lượt đầy khó hỉu.

"Từ Lâm, anh định làm gì?" - cô sợ sệt hỏi.

"Em, không được tìm cách trốn tránh tôi!"- hắn dùng ánh mắt kiên định nhìn cô.

"Tôi..."  - Cô bất giác không biết nói gì.

Từ Lâm nhìn cô gái ngây ngốc trước mắt, lòng chợt thấy một chút bình yên. Môi hắn chợt chợt nở một nụ cười nhẹ.

"A!"- Từ Lâm bất ngờ ôm, cánh tay to khỏe lôi cô nằm xuống giường. Đắp chăn cẩn thận cho cô.

"Ngoan, ngủ thôi!" - Hắn nói nhỏ vào tai cô, rồi nhắm hàng mi dày lại. Cơ mặt giãn ra. Nhật An mới chợt nhận ra, giờ đã là 9 giờ tối.

Từ Lâm nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Hắn lú ngủ như một đứa trẻ, ôm chặt lấy cô không rời. Nhật An tâm trạng còn bất ổn, nên không thể nào đi ngủ cho vừa lòng hắn được. Từ Lâm đang ngủ ngon lành bên cạnh cô, với tất cả những việc hắn làm với mình, Nhật An có thể dễ dàng đâm chết hắn.

"Em không đánh lại tôi đâu, đừng tốn sức nữa."

Từ Lâm bất ngờ lên tiếng làm cô giật bắn mình. Cô lập tức nhắm nghiền mắt lại, vờ là đã ngủ rồi. Từ Lăm thấy cô ngoan ngoãn nhắm mắt, liền phì cười. Cô gái này thật khó nắm bắt. Hắn đưa tay vuốt gọn những sợi tóc vươn trên mặt cô. Từ Lâm ngắm nhìn gương mặt của kiều diễm của cô, vẻ đẹp này thật khiến người ta nao lòng. Nhật An dường như đã thấm mệt, cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Thấy cô ngủ say, hắn nhẹ nhàng ôm người con gái nhỏ vào lòng, mùi hương của cô thật dễ chịu. Cơ thể mềm lại ấm áp kia phản ứng lại với cái ôm của hắn, cô hơi động đậy người, xong ngoan ngoãn nép vào người hắn.