Nhưng mà ngay khi hắn vừa giơ từ thần cung lên, bỗng xuất hiện 1 tầng thanh quang bao trùm lên người khiến hắn không thể cử động được.
Chỉ sau có ba hơi thở, Chu Duy Thanh đã xuất hiện trước mặt hắn, trên mặt nở một nụ cười thật thà. Sau đó hắn rút 1 mũi tên ra, dùng đầu mũi tên dính vôi vạch 1 vòng tròn, ở giữa chấm 1 điểm trắng ngay trên ngực Tiêu Sắt.
"Cái này coi như ta thắng sao?" Khi hắn thực hiện xong, Tiêu Sắt cảm thấy mình lại có thể cử động.
"Phong, vừa rồi là phong thuộc tính kỹ năng. Ngươi, ngươi. . ." Tiêu Sắt lúc này đã quên mất thắng thua, nhìn Chu Duy Thanh, trong mắt tràn ngập vẻ không tin.
Khi Chu Duy Thanh thể hiện ra thực lực Thiên châu sư, hắn mặc dù trong lòng khϊếp sợ, nhưng còn có thể cố gắng giữ tĩnh táo, đế quốc nếu như lại xuất hiện một gã Thiên châu sư, đây tuyệt đối là chuyện tốt, khó trách Thượng Quan Băng nhi sẽ làm cho hắn làm thân binh. Nhưng tới lúc này, Tiêu Sắt mới nhận ra là tên thiếu niên nhìn như khờ khạo này so với Thượng Quan Băng Nhi còn thiên tài hơn. Hắn thậm chí còn nắm giữ được 2 kỹ năng loại hạn chế cùng 1 kỹ năng loại phụ trợ. Phải biết rằng, cho dù là Thiên châu sư hay Ý Châu sư, kỹ năng đáng sợ nhất không phải là kỹ năng phòng thủ hay công kích mà chính là kỹ năng thuộc loại hạn chế hay phụ trợ này, mà kỹ năng loại này cực kỳ khó thác ấn thành công, ít nhất cũng phải là cấp bậc Tôn thú mới có thể xuất hiện loại kỹ năng này. Chính vì vậy mà hầu hết Thiên châu sư cũng phải đạt đến tu vi lục châu cấp trở lên mới có thể có loại kỹ năng này. Thế mà tên Chu Tiểu Béo này lại có tới những 3 cái kỹ năng như thế, làm sao mà hắn có thể không kinh hãi được đây?
"Uy, Tiêu đội trưởng, ngươi đã thua. Lúc này ngươi sẽ không quịt chứ?" Chu Duy Thanh quơ quơ tay trước mặt Tiêu Sắt, bất quá, hắn bây giờ cũng không còn đắc ý như lúc đầu.
Sử dụng liên tục mấy kỹ năng khiến thiên lực trong cơ thể gần như hết sạch mới chiến thằng được đối thủ là một người bình thường ngay cả ngự châu sư cũng không phải. Một phần cũng tại vì mình không thể hạ sát thủ với Tiêu Sắt, nhưng cũng có thể thấy được là khả ăng ứng dụng kỹ năng của mình không cao. Nhất định phải luyện tập nhiều hơn mới được.
Không Gian Bình Di là kỹ năng loại không gian hệ được thác ấn lên đệ nhất mai Biến Thạch Miêu Nhãn Ý Châu của Chu Duy Thanh, nhất châu cấp Không Gian Bình Di có thể làm cho hắn trong nháy mắt di chuyển trong phạm vi ba thước. Nhìn qua đơn giản, nhưng cái kỹ năng này được gọi là đệ nhất kỹ năng trong tu vi từ tam châu cấp trở xuống bởi vì đây chính là 1 cái kỹ năng cứu mạng cường đại! Không có cái kỹ năng này, hắn vừa rồi cũng đã thua.
Phong Chi Thúc Phược là kỹ năng loại phong hệ được thác ấn lên đệ nhất mai Biến Thạch Miêu Nhãn Ý Châu của Chu Duy Thanh. Nhất châu cấp Phong Chi Thúc Phược có thể ngay lập tức trói buộc một mục tiêu, chỉ cầnmục tiêu ở cách hắn không quá năm mươi mã và thiên lực tu vi của mục tiêu không cao hơn hắn năm cấp thì sẽ bị trói buộc ba giây. Nếu như tu vi thấp hơn hắn, thấp đi một cấp thiên lực thì sẽ bị trói buộc lâu thêm một giây.
Phong Chi Thúc Phược cùng Hắc Ám Chi Xúc mặc dù cùng là kỹ năng loại hạn chế nhưng tác dụng khác biệt rất lớn, Hắc Ám Chi Xúc chỉ hữu hiệu trong khoảng cách bán kính hai mươi lăm thước, mà Phong Chi Thúc Phược là năm mươi thước. Nhưng Hắc Ám Chi Xúc có thể cùng lúc tác dụng trên nhiều mục tiêu còn có rất nhiều hiệu quả phụ trợ khác, nhưng Phong Chi Thúc Phược thuần túy chỉ là trói buộc.
Có thể nói, ở đơn thuần trói buộc phương diện, Hắc Ám Chi Xúc không bằng Phong Chi Thúc Phược, nhưng nếu tinh them các hiệu quả phụ trợ như tăng cường cảm giác…, xét tổng thể thì hơi nhỉnh hơn Phong Chi Thúc Phược . Đây chính là ưu thế của thượng vị thuộc tính.
Ngàn vạn đừng tưởng rằng này hai kỹ năng có thể sự dụng cùng lúc, với hiện tại tu vi của Chu Duy Thanh, dùng bất kỳ kỹ năng nào thì cũng cần năm giây thời gian mới có thể sử dùng lại nói gì tới chuyển đổi thuộc tính.
Dĩ nhiên, kỹ năng cường hãn như vậy cũng không phải là do Chu Duy Thanh thác ấn thông minh, mà chính là vì hắn thác ấn từ Tông cấp thú, kỹ năng nào của Tông cấp thú mà có thể là đồ bỏ được?
Tiêu Sắt biến sắc nhìn Chu Duy Thanh, thở dài một tiếng, ném mạnh tử thần cung xuống đất, quay người bỏ đi.
Thua, mình thua, không chỉ là thua bởi Thượng Quan Băng nhi, cũng thua bởi tên Chu Tiểu Béo này. Hai người Thiên châu sư bọn họ ở chung một chỗ, mình làm sao còn có thể cạnh tranh với Thượng Quan Băng nhi đây? Lúc này Tiêu Sắt trong lòng tràn đầy khổ sở. Bất luận mình cố gắng ra sao, vẫn không thể bằng với thiên phú của người ta a!
"Ngươi cứ như vậy đi à!" Chu Duy Thanh nhặt Tử Thần Cung của Tiêu Sắt lên, bước nhanh đuổi theo, chặn đường hắn.
Tiêu Sắt nhìn mặt thì thật thà nhưng tâm địa giảo hoạt Chu Tiểu Béo, tức giận nói: "Ta đã thua, ngươi còn muốn như thế nào nữa?"
Chu Duy Thanh thản nhiên nói: "Nếu như ta nhớ không lầm, chúng ta có đánh cuộc ."
Tiêu Sắt thay đổi ánh mắt, "Ngươi muốn như thế nào?"
Chu Duy Thanh tiến lên một bước, tiến tới trước mặt hắn cười hắc hắc, nói: "Ta chỉ đột nhiên nghĩ ra nội dung đánh cuộc cho ngươi."
Tiêu Sắt thân thể hơi lùi về sau, nhíu mày "Đừng có tiến gần ta như như vậy, ta chấp nhận chịu thua đánh cuộc. Ngươi nói đi."
Hắn vừa dứt lời, Chu Duy Thanh bất ngờ tiến sát người hắn, lợi dụng Tiêu Sắt chưa kiẹp phản ứng, Chu Duy Thanh đã hôn hắn 1 cái.
Tiêu Sắt bất ngờ bị hắn hôn, theo phản xạ tát hắn 1 cái. Chu Duy Thanh tựa hồ đã sớm ngờ tới kết quả này, giữ tay Tiêu Sắt lại, nói, "Như Sắt tỷ tỷ, không được ăn quịt, đây là điều kiện đánh cuộc của ta."
Tiêu Sắt lúc này đã định thần lại, xấu hổ đỏ bừng mặt, nhưng nàng lập tức mở to hai mắt nhìn, "Ngươi gọi ta là cái gì?"
Chu Duy Thanh lui về phía sau hai bước kéo ra chút khoảng cách, cười hắc hắc nói: "Như Sắt tỷ tỷ, chớ giả bộ, Tiêu Bá Bá chỉ có một con gái duy nhất, chuyện này người khác không biết, chẳng lẽ ta còn không biết sao? Ta là Chu Duy Thanh a!"
"Hả? Ngươi là Chu Duy Thanh cái con sên kia?" Tiêu Như Sắt vẻ mặt khϊếp sợ, bất quá, sau một khắc nàng đã nhanh chóng rút ra bội kiếm bên hông, kiếm chỉ Chu Duy Thanh, cười lạnh nói: "Ngươi định lừa ai, Chu Duy Thanh chỉ mới mười bốn tuổi, bộ dáng của ngươi giống như mười bốn tuổi sao?"