editor: MoeRõ ràng thời gian mới qua một phút đồng hồ, nhưng với Mộ Song mà nói thì nó giống như gần một thế kỷ, bởi vì Mộ Song ngại mở miệng bảo Lệ Hành chuyển động.
Mộ Song không nhịn được mà chửi thầm trong bụng, Lệ Hành như này là sao?! Đâm vào trong cô rồi lại đứng yên bất động???
Rốt cuộc anh có ý gì? Có ý gì?! Chuyện này vui lắm sao, chẳng lẽ muốn cô phải cầu xin anh?!
Nhưng cứ giằng co như này cũng không phải cách hay, vì thế Mộ Song bèn chủ động lên tiếng, lúc này cô mới hiểu được thế nào là giọng nói mật ngọt chết ruồi, ngay cả cô nghe thấy giọng nói của mình cũng thấy nổi da gà.
“Lệ Hành… anh… anh chuyển động đi…”
Lệ Hành lấy lại tinh thần, anh thầm thấy may mắn khi Mộ Song không phát hiện ra mình bắn tinh sớm, nếu như bị phát hiện thì mặt mũi đàn ông của anh vứt đi đâu?!!!
“Đừng nóng vội, anh tới đây.” Lệ Hành trầm giọng nói.
Lỗ hoa chặt hẹp ướŧ áŧ mυ'ŧ chặt lấy gậy thịt, khiến gậy thịt của anh nhanh chóng cương cứng hùng dũng, thậm chí nó còn to hơn cả trước khi anh bắn tinh.
Lệ Hành có một loại cảm giác tự hào về bản sắc đàn ông đầy khí thế của bản thân mình!
Anh kẹp chặt hai chân Mộ Song, sau đó bắt đầu hùng hục đâm vào hoa huyệt giống như cái pít-tông lên xuống của động cơ.
“Lệ, Lệ Hành… Nhẹ thôi… em đau… a ư…” Mới vừa nãy Lệ Hành còn không nhúc nhích, không hiểu sao lúc này lại đột nhiên điên cuồng như uống phải thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Gậy thịt không ngừng lớn lên bên trong hoa huyệt, khiến đường vào hoa huyệt bị bịt kín không một kẽ hở. Chất lỏng trong hoa huyệt tiết ra càng lúc càng nhiều, đầy ứ trong hoa huyệt làm Mộ Song thực sự bứt rứt.
Mà gậy thịt của Lệ Hành mỗi lần rút ra được một phần ba là lại mạnh mẽ đâm vào hoa huyệt, anh đâm từ nông cho đến sâu, từ chậm rãi chuyển sang nhanh dần rồi thúc mạnh vào nơi sâu nhất.
Mộ Song cảm thấy lỗ hoa của mình đang bị căng trướng đến cực hạn.
“A ư… To quá… Không được… a…”
Mộ Song liên tục bị chìm trong kɧoáı ©ảʍ, bụng nhỏ phồng lên do vật nam tính thô to của người đàn ông, cô cảm giác mình giống như chiếc thuyền nhỏ mất phương hướng đang lênh đênh ngoài khơi.
Còn du͙© vọиɠ phái nam nóng rực của Lệ Hành trong mỗi lần rong ruổi va chạm lại giống như mưa rền gió dữ, không ngừng đánh mạnh vào thân thuyền.
Chẳng mấy chốc mà thuyền nhỏ của Mộ Song đã bị sóng lớn đánh lật.
Sau khi dông tố trôi đi, qua cơn mưa trời lại sáng.
“Ahh… Không được… ư ưm… bắn…”
Một luồng sáng trắng loé lên trong đầu Mộ Song, cả người cô lâng lâng bay bổng, chưa bao giờ cô trải qua kɧoáı ©ảʍ như này, nó chiếm lĩnh toàn bộ linh hồn cô, mà dâʍ ɖị©ɧ trong tiểu huyệt cũng chảy ào ạt ra ngoài.
Tiếng rêи ɾỉ da^ʍ mĩ của Mộ Song mang theo giọng mũi nồng đậm, cô không nói gì, chỉ đơn giản phát ra tiếng rên thoả mãn.
“Ưm…”
Lệ Hành liếʍ môi, anh nhìn dáng vẻ thoả mãn đạt cao trào của người dưới thân, hai bầu vυ' căng mọng run rẩy theo nhịp hô hấp phập phồng, núʍ ѵú sưng đỏ nở rộ cũng vì thế mà run rẩy theo.
Lệ Hành thả hai chân Mộ Song xuống dưới, anh rút gậy thịt vẫn còn cương cứng ra khỏi lỗ hoa đang không ngừng co rút vì cao trào.
Ngay lúc này hỗn hợp tϊиɧ ɖϊ©h͙ và nước da^ʍ trong hoa huyệt cũng chảy ra theo, trong đó còn xen lẫn cả tia máu đỏ tươi chói mắt.
Chất lỏng chảy ra quá nhiều, khiến váy của Mộ Song ướt một mảng lớn. Mà Mộ Song vẫn còn đang chìm đắm trong kɧoáı ©ảʍ, cả người choáng váng tê dại làm cô lại khẽ ngâm nga ra tiếng.
“Ưm…”
Gậy thịt của Lệ Hành run nhẹ vài cái, dường như nó không hề hài lòng khi bị kéo khỏi hoa huyệt ấm áp mềm mại.
Lệ Hành vươn tay lột sạch váy áo trên người Mộ Song, chẳng mấy chốc mà cô tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ như đứa trẻ sơ sinh. Không còn quần áo che đậy, Mộ Song xuất hiện hoàn hảo ngay trước mắt Lệ Hành.
Lệ Hành hài lòng gật đầu.
Anh nhẹ nhàng bế Mộ Song lên để cô nằm lại ngay ngắn trên giường, rồi kéo chăn đắp lên người cho cô. Còn anh thì tháo thắt lưng của chính mình, cởi sạch quần áo và ném xuống đất, sau đó cũng chui vào trong chăn.
Rốt cuộc Mộ Song cũng tỉnh táo sau dư vị cao trào, thấy Lệ Hành đã chui vào trong chăn, cô bèn muốn đạp anh xuống giường.
Nhưng Mộ Song chưa kịp hành động thì Lệ Hành đã tách hai chân cô ra, anh giữ chặt một chân cô, môi mỏng hôn lên cái miệng nhỏ xinh, gậy thịt cương cứng cạ cạ lên hai mép thịt sưng đỏ và nhanh chóng thẳng tiến đâm vào trong hoa huyệt.
Mộ Song còn chưa kịp phản ứng đã lại bị Lệ Hành đè lên.
Đúng vậy, cô lại bị đè một lần nữa.
“Ahh… nhanh quá… Lệ Hành… ư ahhh… từ từ thôi….”
Mộ Song thầm nghĩ nếu Lệ Hành không giữ một chân của cô, có lẽ cả người cô đã bị đâm đến bay bổng.
Cô không biết làʍ t̠ìиɦ lại có thể sung sướиɠ như vậy, dường như bọn họ chỉ muốn đem đối phương hoà tan trong nɧu͙© ɖu͙©.
Mộ Song có thể cảm nhận được sự hưng phấn dị thường của Lệ Hành trong bóng đêm, cả tiếng thoả mãn gầm nhẹ của anh cũng làm cô mặt đỏ tai hồng.
Đêm tối tĩnh lặng, ngoại trừ có thể nghe thấy tiếng côn trùng thỉnh thoảng vang lên thì trong căn phòng cũng chỉ còn lại tiếng thở dốc của người đàn ông, tiếng rêи ɾỉ ngọt lịm đứt quãng của người con gái, thậm chí là âm thanh dâʍ ɖu͙© của hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© va chạm vào nhau và tiếng nước “òng ọc” của mật dịch.
“Ah ah… đừng… em lại lên… ư ah — Nhanh… ưm a … nhanh quá…”
Mộ Song phát hiện ra chính mình lại sắp lêи đỉиɦ, tư vị cao trào khiến cô thật sự sảng khoái, đồng thời cũng khiến cô dễ dàng lạc vào trong đê mê. Giống như hiện tại, Mộ Song chủ động vươn tay muốn Lệ Hành ôm chặt lấy mình, tốt nhất là tặng cho cô một nụ hôn sâu đầy nóng bỏng.
Mộ Song vẫn luôn tưởng rằng bản thân mình không có ham muốn tìиɧ ɖu͙©, nhưng chuyện ngoài ý muốn ngày hôm nay lại khiến cô có suy nghĩ khác. Bản thân cô mơ mơ màng màng bị Lệ Hành lấy đi lần đầu tiên, vậy mà cô lại khát vọng muốn được Lệ Hành âu yếm trìu mến nhiều hơn.
Lệ Hành ngầm hiểu động tác này của Mộ Song, anh cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng, đồng thời không quên dùng tay xoa nắn bầu vυ' khiêu gợi của người dưới thân.
Kɧoáı ©ảʍ cả trên lẫn dưới làm Mộ Song nhanh chóng lêи đỉиɦ.
“Ahhhh… em ra rồi….” Mộ Song sung sướиɠ rêи ɾỉ ra tiếng.
Lệ Hành vừa hưởng thụ sự co rút thít chặt của hoa huyệt, vừa không ngừng tăng tốc đâm sâu vào bức tường thịt mềm mại, động tác cuồng dã của anh giống như chạy bằng mô tơ điện!
“Ưm… anh cũng muốn ra, chúng ta cùng nhau ra…ah ưm …”
Lệ Hành nói xong câu đó, anh đem gậy thịt chôn sâu vào trong cơ thể Mộ Song, đến khi chạm thẳng vào hoa tâm, anh lập tức xuất tinh lần thứ hai.
Cảm giác bành trướng lại một lần nữa lấn chiếm Mộ Song.
“Ahhh… sướиɠ quá….” Khiến Mộ Song phải rêи ɾỉ yêu kiều.
Lệ Hành điên cuồng dùng sức ngậm đôi môi đỏ của người dưới thân, đầu lưỡi to cuốn lấy lưỡi thơm mềm mại, miệng anh lưu luyến miệng cô đến quên cả lối về.
Mộ Song đẩy đẩy ngực Lệ Hành nhưng anh vẫn không chịu buông tha cho đôi môi cô, thậm chí anh còn khẽ cắn lên môi mềm vài cái.
“Bảo bối… làm thêm một lần nữa…”
Mộ Song đã sớm mệt không chịu nổi, cái miệng nhỏ lẩm bẩm mắng người, “Khốn khϊếp…. Không được… em mệt… em buồn ngủ…”
Ngay sau đó cô ngáp một cái rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Lệ Hành cong môi cười, còn anh bạn lớn nhà mình thì vẫn nằm trong cô bé của Mộ Song, hơn nữa nó còn chủ động cắn nuốt lấy gậy thịt của anh, có thể nói đây đúng là sự tra tấn ngọt ngào… vậy mà kẻ đầu sỏ gây tội lại ngủ mất.
Lệ Hành rất muốn lay người dưới thân tỉnh dậy, nhưng anh lại không đành lòng. Hơn nữa hôm nay còn là lần đầu tiên của Mộ Song, tương lai sau này vẫn còn dài, một ngày nào đó anh sẽ ăn cô không còn mảnh xương!
Trước khi ngủ, Lệ Hành nhẹ nhàng hôn lên khoé môi Mộ Song, anh kéo người con gái vào trong l*иg ngực rồi mang theo mỹ mãn chìm vào giấc ngủ.