Độc Sủng Xấu Phu

Chương 53: Cùng đi mua đất

Ban đầu khi đem Triệu Kim Ca đưa lên giường, Tưởng Chấn chỉ muốn hôn hôn sờ sờ mà thôi.

Nhưng mà… Trên đời này chuyện vừa bắt đầu chỉ muốn hôn hôn sờ sờ, cuối cùng lau súng cướp cò, thật sự nhiều lắm…

Bất quá, Tưởng Chấn tốt xấu gì sau khi khi nói “Ta chỉ cọ cọ”, thật sự cũng chỉ cọ cọ mà chưa tiến vào.

Hai người tuy rằng không có làm đến bước cuối cùng, nhưng hai người vẫn lấy tay thư giải cho nhau một phen, Tưởng Chấn còn dùng đùi của Triệu Kim Ca.

Này đối với Tưởng Chấn mà nói thì không có gì, nhưng với Triệu Kim Ca mà nói, lực trùng kích lại rõ ràng có chút lớn, sau khi khi xong việc, cả người y đều cứng lại rồi, nằm ở trên giường Tưởng Chấn trong lúc nhất thời cái gì cũng làm không xong.

Y như thế nào cũng không nghĩ tới, mình thế nhưng sẽ làm ra loại chuyện này, này…

Triệu Kim Ca từ nhỏ đã được Triệu Lưu thị ân cần dạy bảo, nói song nhi là không thể để cho người khác xem thân thể của mình, càng không thể để người chạm vào địa phương kia, chỉ có sau khi khi thành thân mới có thể để chồng mình chạm, kết quả còn chưa thành thân, y liền cùng Tưởng Chấn…

Trên người trên tay tràn ngập hương vị của Tưởng Chấn, Triệu Kim Ca cả người đều có chút hoảng hốt.

Tưởng Chấn tâm tình lại phi thường tốt, tuy rằng không thể làm đến cuối cùng, nhưng cũng đã là một lần thống khoái nhất của hắn đời này, đến lúc này, hắn mới biết được nguyên lai mình trước kia cùng ngũ chỉ cô nương tương thân tương ái là một chuyện khó có thể chịu đựng như vậy.

Duy nhất tiếc nuối chính là, người không có bôi trơn, ma sát lâu hắn hơi có chút đau.

Nhưng đó cũng không phải chuyện xấu không phải sao? Hắn nếu như nhanh hơn, làm thế nào cũng không có khả năng làm mình đau, rõ ràng, sau khi khi thân thể hắn tốt lên, độ kéo dài cũng gia tăng.

Vừa ngâm nga, Tưởng Chấn vừa nhóm lửa nấu nước, chờ nước nóng không sai biệt lắm, hắn lại kêu Triệu Kim Ca đến tắm rửa.

Tưởng Chấn cũng rất muốn cùng Triệu Kim Ca tắm chung, nhưng mà Triệu Kim Ca như thế nào đều không đồng ý, hắn thở dài một hơi, cuối cùng chỉ có thể tách ra tắm.

Hai người bọn họ trước đó nháo có chút quá, bên trên quần áo đều bị dính ít nhiều, tắm rửa xong, Tưởng Chấn liền lấy quần áo sàng đan tính giặt, kết quả bị Triệu Kim Ca ngăn lại: “Để ta!”

Loại chuyện giặt quần áo, tròn mắt Triệu Kim Ca liền hẳn do y làm.

“Được.” Tưởng Chấn cười cười cũng không chối từ, hắn thắp một ngọn nến cho Triệu Kim Ca, sau đó lại bàn ghế ngồi ở phía sau khi Triệu Kim Ca, giúp Triệu Kim Ca lau tóc.

Ở huyện thành mua không được trang phục may sẵn, nhưng ở phủ thành lại có, Tưởng Chấn trước đó thời điểm đến phủ thành lấy đồ cưới mình đặt thợ may làm, liền thuận tay mua hai bộ, lúc này, hắn cùng Triệu Kim Ca mỗi người mặc một bộ.

Y phục may sẵn vải dệt rất bình thường, nhưng so với vải thô hắn mặc trước kia đã tốt hơn rất nhiều, sau khi khi Triệu Kim Ca mặc vào, nhìn càng tinh thần.

Tưởng Chấn vừa lau tóc cho Triệu Kim Ca, vừa cùng Triệu Kim Ca nói chuyện, cuối cùng cùng ngọt ngọt ngào ngào giặt xong quần áo.

“Kim Ca, này cho ngươi làm tiền riêng.” Tưởng Chấn cho Triệu Kim Ca hai mươi lượng bạc.

“Ta không cần dùng.” Triệu Kim Ca vội vàng nói, một trăm lượng bạc trước đó, vì tính toán mua đất để trên danh nghĩa Tưởng Chấn nên bọn họ mới nhận, nhưng hiện tại… Tưởng Chấn như thế nào còn ngầm cho y tiền?

“Mỗi người trong tay đều nên có chút tiền, muốn mua gì thì mua, hơn nữa trước đó ngươi đem toàn bộ tài sản của mình cho ta ta đều nhận, hiện tại ta chỉ cho ngươi một phần, ngươi như thế nào có thể không nhận?” Tưởng Chấn lúc trước sau khi khi cầm bạc của Triệu Kim Ca, vì tiền trong tay không nhiều, nên cũng không còn.

Hiện tại hắn có tiền, nhất định phải để Triệu Kim Ca trên tay cũng có chút tiền.

“Hai mươi lượng cũng quá nhiều.” Triệu Kim Ca nói.

“Kim Ca, ngươi nếu như không nhận, ta sẽ lại mang ngươi lên giường đó.” Tưởng Chấn cười nói.

Khuôn mặt Triệu Kim Ca đỏ lên, đến cùng vẫn cầm bạc đi.

Y sẽ không dùng bậy, bạc này liền giữ lại, lúc nào Tưởng Chấn muốn dùng, lại lấy ra cho Tưởng Chấn.

Triệu Kim Ca vụиɠ ŧяộʍ về đến trong nhà, liền phát hiện nương đã không còn ở trong phòng của mình, lúc này mới nghĩ đến mình đã làm chuyện tốt gì, nhất thời xấu hổ không thôi.

“Đã về…” Triệu Lưu thị cùng Triệu Phú Quý nghe được động tĩnh từ trong phòng đi ra, nhìn con mà tâm tắc ghê gớm.

Trong thôn, cũng không phải không có người chưa thành thân, đã ngầm ở chung, nhưng bọn họ như thế nào đều không nghĩ tới, nhi tử nhu thuận nhà mình cũng sẽ như vậy.

Bọn họ trước kia còn lo lắng, Kim Ca của bọn họ chẳng sợ gả đi rồi, thời điểm động phòng cũng sẽ bị người ta ghét bỏ, hiện tại xem ra, quả là nghĩ nhiều.

“Tưởng Chấn làm xiêm y cho ngươi, còn có cây trâm?” Triệu Lưu thị nhìn Triệu Kim Ca một cái, chú ý tới trên người co mình có chỗ bất đồng.

“Dạ.” Triệu Kim Ca gật gật đầu.

“Hắn tốt với ngươi, ngươi cũng phải tốt với hắn.” Triệu Lưu thị nói, lại phát hiện trong tay con mình tựa hồ còn cầm thứ gì: “Ngươi cầm trong tay là cái gì?”

“Là bạc.” Triệu Kim Ca nói.

Triệu Lưu thị cùng Triệu Phú Quý vẻ mặt càng phức tạp, nhưng cũng triệt để yên lòng.

Tưởng Chấn hào phóng với Kim Ca như vậy, có thể thấy được trong lòng có Kim Ca.

Sáng sớm ngày hôm sau khi, Triệu Lưu thị liền dậy bận việc.

Bà nấu một nồi cơm khô, chưng cá mặn ở trên giá chưng, còn khui dầu Tưởng Chấn mang đến hôm qua, sau đó dùng dầu xào một đĩa trứng gà lớn.

Trừ đó ra, bà còn mở một vò cải bẹ mình đã muối cắt sợi, lại dùng rau trộn một bát rong biển.

Lúc Tưởng Chấn đến Triệu gia, trên bàn Triệu gia đã tràn đầy một bàn đồ ăn.

Đi ra ngoài hơn hai mươi ngày, tuy rằng sau đó có mua thịt đến ăn, nhưng hai người Tưởng Chấn cùng Vương Hải Sinh đều không biết nấu ăn, nên ăn rất đơn điệu, lúc này Triệu Lưu thị làm đồ ăn, quả thực thơm đến Tưởng Chấn hận không thể đem đầu lưỡi nuốt luôn.

Bất quá, Triệu Lưu thị nấu cơm, vẫn tồn tại thiếu sót nhất định… Bà luôn ở nông thôn, không tiếp xúc với gia vị bao nhiêu, cũng chưa ăn qua bao nhiêu thứ tốt, biết làm cũng chỉ có mấy món thường ăn, hương liệu cùng dấm chua linh tinh không thường dùng cũng không biết dùng, rau trộn rong biển liền không để chút dấm chua nào.

“Cha nương, còn có Kim Ca, hôm nay chúng ta trước đến nhà Triệu Đại Hộmột chuyến, từ công cho Kim Ca, sau đó lại đến huyện thành một chuyến đi.” Tưởng Chấn nói.

Hắn để Triệu Phú Quý mua đất, nguyên nhân chủ yếu nhất, chính là muốn cho Triệu Kim Ca đừng ở nhà Triệu Đại Hộ làm công nữa, ở nhà mình làm việc tuy nói cũng mệt mỏi, nhưng tốt xấu gì muốn lúc nào nghỉ thì có thể nghỉ, giữa trưa mùa hè trời nóng có thể trốn trong nhà, nhưng ở làm công cho người khác lại không thể như vậy.

“Cũng tốt.” Triệu Phú Quý trầm ngâm một lát, gật gật đầu, Kim Ca trước kia làm công dài hạn không có gì, hiện tại phải thành thân, lại đi làm đến cùng cũng không tốt…

Triệu Phú Quý gật đầu, người Triệu gia cùng Tưởng Chấn liền đi đến nhà Triệu Đại Hộ.

Lúc này người trong thôn đều đã rời giường, rất nhiều người đều nhìn thấy người Triệu gia, mới nhìn còn không thấy gì, lại nhìn lần nữa, liền có chút bị kinh sợ.

Triệu Kim Ca trước kia cả ngày làm việc nhà nông, trên người không thiếu được đều dính bùn thoạt nhìn xám xịt, nhưng hiện tại… y mặc quần áo mới, trên đầu mang ngân trâm, thoạt nhìn tinh thần cực, mọi người còn phát hiện, y tựa hồ cũng không xấu nhue mọi người tưởng.

Đương nhiên, y nhìn vẫn đặc biệt giống nam nhân, đó không hề nghi ngờ.

“Triệu Kim Ca mặc thật gọn gàng.”

“Triệu Lưu thị có lẽ nói không sai, Tưởng Chấn… có khả năng thật sự rất tốt với cậu ta.”

“Tưởng Chấn chẳng lẽ thật sự muốn đến Triệu gia ở rể sao? Hắn tuy rằng không có ruộng, nhưng so với Triệu gia có nhiều tiền hơn, như thế nào lại muốn ở rể?”



Mọi người đều khó hiểu nhìn người Triệu gia, suy đoán Tưởng Chấn đến cùng vì sao lại muốn làm như vậy, mà lúc này, Tưởng Chấn đã mang theo người đến Nhà Triệu Đại Hộ.

Tưởng Chấn muốn từ công cho Triệu Kim Ca, chuyện này phi thường thuận lợi, nhà Triệu Đại Hộ tuy rằng có chút tiền, nhưng tuyệt đối không được tính là có tiền có thế, xem bọn họ thậm chí đều chỉ mướn một mình Triệu Kim Ca làm công dài hạn liền biết, dưới loại tình huống này, bọn họ đương nhiên là không muốn đi đắc tội Tưởng Chấn, thậm chí còn đem ba bốn tháng tiền công Triệu Kim Ca làm năm nay trả cho Triệu Kim Ca.

Đương nhiên, chờ sau khi Tưởng Chấn cùng người Triệu gia đi, bọn họ ngầm sinh khí cỡ nào, điểm này người khác cũng không biết.

Người làm công dài hạn chịu mệt nhọc giống như Triệu Kim Ca không dễ tìm, Triệu Kim Ca đột nhiên không làm nữa… Vậy nhà Triệu Đại Hộ, phỏng chừng liền phải bận rộn.

Sau khi từ công, liền muốn đến huyện thành, trước không vội đi huyện thành, Triệu Phú Quý đề nghị, nói muốn đến chỗ thôn trưởng một chuyến trước.

Nhà bọn họ muốn mua đất, tốt nhất mua ở trong thôn, như vậy gần nhà hơn, mà muốn mua trong thôn, liền phải đến chỗ thôn trưởng hỏi một chút, xem nhà ai có ruộng muốn bán.

Người thôn Hà Tây rất ít khi muốn bán ruộng, Triệu Phú Quý tuy rằng nói muốn đến chỗ thôn trưởng hỏi một chút, nhưng kỳ thật cũng không có ôm hi vọng quá lớn, nhưng mà, sự thật lại ngoài dự kiến của ông.

Thôn Hà Tây, thế nhưng lại thật sự có người muốn bán ruộng!

“Trong nhà Tưởng đồ tể trồng trọt không nổi, liền muốn bán đi bốn mẫu ruộng nước, các ngươi đến cũng thật đúng lúc.” Thôn trưởng Tưởng Bình nói, sau đó kinh ngạc nhìn Tưởng Chấn một cái.

Bởi vì ông là thôn trưởng, trước đó Tưởng Chấn nháo ra chuyện, mọi người đều tìm ông đến phân xử, ông cũng liền gặp Tưởng Chấn vài lần.

Qua mấy lần đó khiến ông ít nhiều có chút sợ Tưởng Chấn, cũng cảm thấy Tưởng Chấn sợ rằng sẽ thành ác bá của thôn, lại không nghĩ rằng hắn thế nhưng lại ra mặt khi Lưu Hắc Đầu đến thôn cướp người, bây giờ còn mua đất cho Triệu gia…

Hắn… Là thật tính toán cùng Triệu Kim Ca hảo hảo sinh hoạt? Nếu như vậy, cũng rất tốt.

“Là mai mắn, bất quá bọn họ nói không chừng sẽ không bán cho chúng ta, thôn trưởng, phiền toái ngươi trước không cần nói cho bọn họ là chúng ta muốn mua.” Tưởng Chấn nói.

Tưởng gia muốn bán đất có chút ngoài dự kiến của hắn, nhưng mà không quản Tưởng gia vì sao muốn bán đất, đất đó hắn đều muốn.

Chỉ không biết sau khi người Tưởng gia biết là hắn mua, sẽ có biểu tình gì.

Trong thôn mua ruộng nước, cũng chỉ có Tưởng gia, nhưng trừ đó ra, còn có người tính toán bán một khối ruộng cạn.

Gía của ruộng cạn cũng phân cho bậc, đất phì nhiêu hoặc trồng cây dâu, giá đều sẽ không tiện nghi, ít nhất cũng phải mười lượng bạc một mẫu, nhưng có số cũng rất tiện nghi, mà nhà nọ muốn bán, chính là tiện nghi.

Miếng đất kia rất lớn, có hai mươi mẫu, lại trồng không được bao nhiêu thứ, bởi vì bên trên có một mảnh rừng trúc, còn có một số cây cối.

Muốn lấy đất như vậy đến trồng đồ, trước phải đào trúc và cây cối, nhưng chuyện đó cũng quá phiền toái, không chỉ phiền toái, cuối cùng vắt vả làm ra một miếng đất trống nhưng cũng không khẳng định sẽ phì nhiêu.

Dù cho muốn khai hoang, cũng không có người đi khai đất hoang như vậy.

Nên vẫn luôn bán không được, nhưng Tưởng Chấn lại đột nhiên nghĩ đến một sự kiện: “Bên trong miếng đất đó, hình như có cái ao nhỏ?”

“Đúng vậy, bên trong có một hồ nước, hình dáng ước chừng có hai ba mẫu, bên trong có thể trồng củ năng và giao bạch, kỳ thật rất tốt.” Tưởng Bình khinh ho khan vài tiếng: “Liền là vì bên đó có nước nên giá không tiện nghi, hai mươi mẫu đất muốn bốn mươi lượng bạc.” Kỳ thật nguyên bản chào giá còn cao hơn, nhưng vẫn không có ai mua, nên đã hạ thấp xuống.

Miếng đất kia tuy rằng cho ra măng gì đó, nhưng phụ cận thôn Hà Tây cũng có rừng trúc hoang, ai lại muốn đi mua rừng trúc nhà hắn.

“Đất này ta muốn.” Tưởng Chấn đột nhiên nói, miếng đất kia ở trong mắt người thôn Hà Tây một chút tác dụng đều không có, nhưng hắn cảm thấy rất tốt… Đặc biệt thích hợp để nuôi gà vịt.

Hơn nữa, này cũng quá tiện nghi.