Mùi hương mì gói kí©ɧ ŧɧí©ɧ vị giác thèm ăn của A Nguyên , tay phải xé mở giấy hộp mì , dùng đũa vội vàng gắp mì đưa vào trong miệng nhấm nuốt .
Cậu đã nhịn đói từ sáng tới khuya , bận rộn làm luận văn nên giờ cậu mới có chút thời gian để xuống cửa tiệm tạp hoá ăn mì.
Không phải nói chứ với nhiệt độ ngoài trời gần 40 độ thì việc ăn mì trong máy lạnh là tuyệt nhất .
Như cảm nhận được điều gì cậu nhìn về phía trước , thông qua kính cửa chỉ thấy ngoài đường yên tĩnh , hơi suy tư A Nguyên nhíu mày bỏ tô mì còn nửa vào thùng rác .
Cậu lại cảm nhận được như có như không ánh mắt nóng rực .
Thật sự rất khó chịu.
Việc này xảy ra cũng 3 tuần gần đây cậu luôn có cảm giác bị theo dõi , thậm chí tồi tệ hơn là cửa ban công phòng cậu ở có dấu hiệu bị cạy , đã đánh tiếng với chủ trọ có lẽ nay là xong.
A Nguyên nhìn đồng hồ đã gần 12 giờ đêm nên về nhà .
Bước ra khỏi tiệm tạp hoá cảm giác còn rõ ràng hơn .
Cậu hơi sợ rồi .
Nhanh chân đi về nhà , từ tiệm tạp hoá về chỉ cần chưa tới 2 phút .
Bước lên cầu thang nhà trọ , đi dọc hành lang tới phòng của mình cậu rút chìa khoá mở cửa.
Căn phòng nhỏ nhưng sạch sẽ , laptop vẫn sáng trên mặt bàn , hình như cậu đã tắt nó khi đi.
Cậu đứng hình không dám bước vào phòng , nhìn xung quanh cầm vội một cây sắt bên tường tiến vào .
Kiểm tra khắp phòng thấy không có gì lạ cậu thở dài nghĩ bản thân thần hồn nát thần tính .
Lúc này buông lỏng cảnh giác cậu thoải mái cởϊ qυầи áo bước vào phòng tắm .
Dòng nước mát buông xuống , cậu nhắm mắt hưởng thụ .
Khoan , cậu mới kiểm tra trong phòng còn chưa kiểm tra hành lang vừa được sửa.
Cảm giác nguy hiểm cậu chợt mở mắt mặc cho nước làm cay rát .
Đứng trước mặt cậu là một người đàn ông lạ mặt , cậu cao tới ngực hắn .
Vừa hét lên 1 tiếng cậu đã bị hắn đấm mạnh vào bụng , lưng đập vào tường .
Đau .
Trong đầu chỉ thấy đau , đau tới tóc.
Hiện trường cậu dùng hết sức giằng co với hắn.
Nhưng không lâu vì 2 bên thực lực chênh lệch .
Hắn đè cậu xuống sàn tay che miệng cậu.
Cảm giác nhói đau ở lưng rồi cậu hôn mê .
Hàng xóm có vẻ bị tiếng ồn làm thức giấc nhưng không dám qua trợ giúp vì toàn là phụ nữ , hắn dùng chăn bọc cậu rồi xách cậu ra hành lang nhảy từ lầu 1 xuống.
Không biết qua bao lâu.
Chợt cảm giác xé rách đau đớn khó tả , mí mắt nặng trĩu run run , đầu óc như bị dùng búa đập nhiều nhát vậy.
" Dừng ..lại"
A Nguyên mở mắt chỉ kịp thấy hoàn cảnh xa lạ trong xe , phía dưới đau đớn kéo cậu về hiện tại .
Cậu gào lên " dừng lại , không "
Tại sao điều này lại xảy ra với cậu .
Thật kinh tởm .
Bàn tay véo chặt eo cậu đi cùng cảm giác thống khổ từ hạ thể , hơi thở gấp gáp sau lưng nói cho cậu biết cậu đang rơi vào vực sâu của kẻ biếи ŧɦái.
Không thể chịu nổi cậu gào lên mắng chửi đổi lại chỉ làm hành vi xâm phạm ác liệt hơn .
Đúng lúc này trong đầu cậu vang lên thanh âm .
" Tích , kiểm tra đến linh hồn dao động phù hợp , xin chào có vẻ như bạn đang gặp rắc rối , tôi có thể giúp bạn nếu bạn đồng ý yêu cầu của tôi "
Cậu bắt đầu bị ảo giác , nhưng thật sự quá thống khổ .
" Ta đồng ý "
Tên biếи ŧɦái không ngừng gọi tên cậu từ đằng sau cùng hành vi khiếm nhã của hắn , thấy cậu nói đồng ý hắn lật cậu lại nhìn mặt cậu nhăn nhó tèm lem , hắn cười nói yêu cậu rồi liếʍ nước mắt nước mũi hôn cậu , oẹ .
Cậu ói ra người hắn , hắn dùng chăn lau đi rồi rút ra khỏi người cậu .
Cậu không ngừng nói đồng ý .
Hắn cúi xuống ngậm hạ thể cậu .
Lúc này cậu không còn gì để ói.
" Xét thấy linh hồn bạn đang dao động kịch liệt , bạn có chắc mình tỉnh táo chấp thuận yêu cầu hay không ? "
" Ta tỉnh táo , ta đồng ý làm ơn giúp ta rời khỏi đây "
Chợt cơ thể cậu buông lỏng , đôi mắt nhắm nghiền ngừng thở , tên biếи ŧɦái cảm nhận được gì đó vội ngẩng đầu lên gọi tên cậu nhưng không bao giờ cậu tỉnh lại nữa .
Hệ thống ngay lập tức rút linh hồn cậu ra khỏi cơ thể , cậu lơ lửng nhìn tên biếи ŧɦái khóc ôm cậu vuốt tóc cậu nói lời âu yếm .
Sợi xích ở chân kéo A Nguyên vào hắc ám.
Mọi thứ dần về yên tĩnh.
Phía cuối của hắc ám là ánh sáng , sau một chặng đường trôi tuột đi như bọt biển cậu ngừng lại ở một không gian rộng lớn.
Không có gì cả chỉ có ánh sáng.
Cậu thở hổn hển chưa rút được tâm trạng khỏi những gì vừa trải qua.
Thanh âm run rẩy.
" Là thật sao , mình không bị ảo giác đây là nơi nào "
" Xin chào , tôi thực hiện nguyện vọng của bạn giờ bạn cũng thực hiện nguyện vọng của tôi , nhìn nhé "
Xung quanh cậu xuất hiện vô số màn hình như trong phim viễn tưởng thực tế ảo.
" Đây là thật sao " Cậu nhắm mắt ngồi xổm xuống , đôi tai bị hai bàn tay che kín .
" Xét thấy trạng thái bạn không phù hợp , kí nợ 10 điểm linh hồn thanh lọc , trực tiếp trừ khi điểm số dư trong tài khoản "
Chợt tỉnh lại lần nữa , ánh mắt cậu trở nên thanh minh.
Mọi thứ hỗn loạn trong đầu như được gột rửa.
Cậu thở ra sảng khoái.
Tổng kết lại cậu bị kẻ biếи ŧɦái theo dõi tấn công và cưỡng bách , sau đó 1 thứ nói là giúp cậu cùng hành vi thừa nước đυ.c thả câu kéo cậu tới nơi này .
Nếu nó chính nghĩa thích giúp đỡ người khác như nó biểu hiện có lẽ nó nên xử tên biếи ŧɦái kia và cậu có thể rời khỏi đó.
Cậu vẫn nhớ hình ảnh cậu là một thi thể nằm trong ngực tên biếи ŧɦái.
Cúi đầu nhìn sợi xích ở chân.
Ha hả.
Nó khác gì tên biếи ŧɦái kia đâu.
Chỉ có điều thay đổi là cậu bị khống chế bởi kẻ khác ở 1 hoàn cảnh khác mà thôi.
" Xin chào , chúng ta có thể tiếp tục đề tài chứ "
Cậu ngước mắt nhìn nó.
" Xin chào , bạn đã sẵn sàng chưa "
" Xin chào ..."
Không trả lời , cậu nhìn màn hình xung quanh , có tóm tắt số liệu về cậu , cuộc đời cậu từ khi sinh ra tới giờ , thật ghê gớm.
" Ngươi muốn gì ? "
" Xin chào , thật vui vì bạn trả lời tôi , đã đến lúc thực hiện yêu cầu rồi "
Màn hình trước mặt cậu thay đổi nội dung.
Cậu nhìn tư liệu về cuộc đời 1 người tên Viên Mục Từ.
Đại tông triều năm thứ 30.
Nạn đói hoành hành , cha mẹ Viên Mục Từ không còn cách nào khác đành phải bán con .
Viên Mục Từ bị bán giá 1 lượng bạc.
Với gương mặt đẹp hắn bị mẹ mìn bán cho tiểu quan quán.
Viên Mục Từ ở đó học cầm kỳ thi hoạ tới năm 14 tuổi hành nghề.
Đêm đầu của hắn được công tử Trường Thuần An mua .
Những tưởng sẽ là một đêm khó quên với chàng nhưng không , nữ chủ Lưu Mẫn kéo người tới đánh chết Viên Mục Từ , rồi tại chỗ bá vương ngạnh thượng cung Trường Thuần An.
Lưu Mẫn là vợ của Trường Thuần An , dù đã cảnh cáo nhiều lần Trường Thuần An vẫn phong lưu gieo rắc hạt giống khắp nơi.
Hắn ăn tạp nam nữ không tha ai , đẹp là được.
Sau lần Viên Mục Từ bị đánh chết hắn che giấu kĩ hơn , ăn vụng biết chùi mép hơn.
Hắn mua được nam chủ Hoắc Vũ từ tiểu quan quán rồi giấu đi kim ốc tầng kiều.
Hoắc Vũ là người mà nam chính công yêu.
Nam chính công hạ lệnh chinh phạt Đại Tông quốc vì tưởng nam chủ bị Đại Tông quốc người hại chết.
Nữ chủ Lưu Mẫn 1 thời gian sau phát hiện chồng kim ốc tàng kiều là nam chủ Hoắc Vũ , bị ánh sáng vai chính loé mù mắt nhất kiến chung tình nam chủ.
Từ đây nam chủ bị cả 2 vợ chồng nhà này đày đọa.
Chính xác hơn là sau khi nam chủ Hoắc Vũ bị nam chính công cưỡng bách, rơi vào tay 2 vợ chồng Lưu Mẫn cũng bị cưỡng bách.
Chiến loạn xảy ra kéo theo các quốc gia xung quanh cũng đánh nhau luôn.
Nhất thời chúng sanh lầm than.
Bá tánh khổ không nói nổi.
Bỏ qua nhiều tình tiết.
Kết cục nam chủ Hoắc Vũ đứng trên tường thành gào lên buông tha ta rồi nhảy xuống chết.
Lưu Mẫn đau khổ gϊếŧ chết chồng mình vì cho là tại hắn mà nam chủ chết.
Sau đó cô ta cũng tự sát bên mộ nam chủ.
Nam chính công thống nhất thiên hạ sống hạnh phúc bên vợ con và nam sủng.
Đọc tới đây A Nguyên hết chỗ nói , cảm giác Viên Mục Từ và Hoắc Vũ đều đáng thương.
Hơi hơi đồng cảm.
" Nhiệm vụ của bạn là giúp Hoắc Vũ sống sót "
" Ta khi nào có thể trở về thế giới của mình "
" Khi nào bạn hoàn thành đủ điểm đổi trở về thế giới cũ , nhưng không thể giải trừ trói buộc với tôi , khế ước là vĩnh cửu trừ khi bạn hồn phi phách tán"
" ... "
Không khác gì bọn đa cấp , vào rồi khó thoát ra.
A Nguyên cười.
" Vậy được rồi bắt đầu đi"
Dứt lời mọi thứ chìm vào bóng tối.
Một lần nữa mở mắt nhìn trong phòng huân hương mờ mịt , áo lụa mỏng manh trên cơ thể , tóc đen dài rũ xuống vai.
Ký ức tràn về .
Hiện tại A Nguyên là Viên Mục Từ.
Xoay người nhìn gương đồng , là gương mặt A Nguyên lúc 14 tuổi.
Hơi nhíu mày.
Trong ký ức Viên Mục Từ bộ dáng khác.
Cậu thử gọi nó nhưng không thấy trả lời , có lẽ là ngoài vùng phủ sóng.
Ngoài cửa ồn ào , 1 tên đàn ông đẩy cửa tiến vào nhìn thấy A Nguyên ánh mắt kinh ngạc , quá đẹp.
Tú bà ở ngoài cửa sang sảng nói chúc Trường công tử đêm động phòng vui vẻ.
Nói rồi ả tiện tay đóng cửa.
Thứ này đích thị là Trường Thuần An chồng nữ chủ Lưu Mẫn.
Hắn cười cợt mỹ nhân , người làm ta tốn hết chục lượng hoàng kim .
Hắn nhào tới.
A Nguyên đạp vào bụng hắn khiến hắn hơi mất thăng bằng dựa vào bàn.
Thân thể này quá yếu.
" Láo toét , dám đạp ta , đã thế đừng có trách "
Trả lời hắn là A Nguyên ném đồ đạc , có gì ném đó.
Bên ngoài cửa truyền tới tiếng ồn.
Hẳn là nữ chủ Lưu Mẫn tìm tới.
Không chút do dự A Nguyên mở cửa sổ nhảy xuống hồ sen .
Cửa phòng lúc này mở toang , Trường Thuần An ngơ ngác bên cửa sổ.
Lưu Mẫn lao tới tiếp tục cốt truyện với Trường Thuần An.
A Nguyên ngụp lặn dưới hồ sen không bơi vào bờ vội.
Quả nhiên sau khi lục tung phòng ốc không thấy bạn tình của chồng đâu cô ta đi qua cửa sổ nhìn xuống hồ sen theo lời Trường Thuần An.
Mặt hồ tĩnh lặng.
Trên bờ hoang vu không người.
1 cái tát bốp vào mặt Trường Thuần An , Lý Mẫn quay sang đập phá tiểu quan quán.
Tiếng ồn dần xa.
Lúc này A Nguyên mới ló đầu từ bụi sen quan sát , từ từ bơi vào bờ.
Theo ký ức A Nguyên di chuyển tới phòng ngủ của tạp dịch.
Trên đường đi không khách nhân , chỉ có người của tiểu quan quán.
Thấy A Nguyên ướt nhẹp.
Hỏi han A Nguyên qua loa thì an ủi sau đó bỏ đi hit drama.
A Nguyên vào đại phòng tạp dịch nào đó thắp nến lấy 1 bộ đồ bình thường mặc vào , hơi rộng nhưng không sao.
Cậu cầm nến phóng hoả .
Cúi đầu đi ra ngoài , quan sát 1 lúc thấy lửa cháy to rồi thì la lớn.
" Cháy rồi "
Sau đó cậu bỏ đi kiếm góc khuất gần lỗ chó theo ký ức của Viên Mục Từ , thật nhỏ vóc người cậu chịu đau chút có lẽ vừa.
Nhưng cậu không chui lỗ chó vội.
Tiểu quan quán xung quanh có người nhìn đâu.
Nếu bỗng chạy ra sẽ bị bắt.
Lửa thế càng lúc càng lớn.
Người người tập trung đi dập lửa nhưng không thành.
Khách khứa bắt đầu bỏ chạy la hét , đủ hỗn loạn.
A Nguyên chui lỗ chó thoát đi thành công.