Xạ Điêu Anh Hùng (Cải Biên)

Chương 9

- Tiểu nha đầu... thấy sướиɠ không? Cha cᏂị©Ꮒ con nhé?

- Ưmmm... Có... con sướиɠ.

Nàng có biết cᏂị©Ꮒ là cái gì đâu. Lúc này chỉ là cơn đê mê ngây ngất trả lời.

Lão mỉm cười, khẽ tách hai chân nàng sang hai bên. Rồi ngồi dậy, quỳ ngay giữa hai chân nàng. Từ trên cao nhìn xuống, ©ôи ŧɧịt̠ gân guốc của lão thật quá khổ so với cái cửa hang này. Nhưng lão thích vậy. Một tay nắm ©ôи ŧɧịt̠. Một tay giữ eo thon của nàng. Lão miết miết đầu ©ôи ŧɧịt̠ lên xuống theo chiều dọc của hang. Nàng nhắm nghiền mắt đê mê. Lão khẽ ước lượng, với chiều dài khúc thịt này, khi cắm lút cán, đầu ©ôи ŧɧịt̠ chắc phải lên tới tận lỗ rốn bé bé xinh xinh kia. Thầm nghĩ, lão cười khả ố... và... “PHẬP...”. Một cú cắm thật mạnh, chính xác, ngập cả phân nửa ©ôи ŧɧịt̠ vào tận bên trong lỗ l.ồn, chật cứng và ẩm ướt.

- Á... á... – Nàng thét lên trong đau đớn.

- Gr..ừ..... – Lão gầm lên trong sung sướиɠ.

Tiếng gầm và tiếng thét vang dội khắp cả căn nhà hoang vắng.

Theo phản xạ, nàng dùng hai tay đẩy lão ra vì đau. Nhưng không thể được. Cả hai tay lão đã giữ chặt eo nàng. Cả hai ngưng đọng tạm thời. Không ai cử động thêm nữa. Chỉ còn là hơi thở của hai người.

Lão nhìn xuống, hình ảnh nửa ©ôи ŧɧịt̠ ngập sâu trong l.ồn nàng càng thêm kích động. Hai mép l.ồn bị nông chặt, căng ra y như người ta nhét quả táo to vào cái miệng nhỏ xíu vậy.

Chưa lút cán được, lão cười khẩy và nhẹ nhàng rút ©ôи ŧɧịt̠ ra. Chưa rút ra hết, lão lại khẽ đẩy vào nhẹ nhẹ... từ từ... từ từ đi vào... sâu hơn... sâu hơn... “BỤP...”, lão cảm giác vừa nghe được một âm thanh rất nhỏ không phải bằng tai, mà bằng chính sự rung cảm của đầu khấc khúc côn ŧᏂịŧ...

- Á... áiiiii. - Nàng thét lên lần thứ hai... có cảm giác như một cái gì đó đã mãi mãi không còn.

Lão sung sướиɠ, thở “Phù..” một cái, Hoa Đã Rụng...

Lão hiểu cần phải kiên nhẫn thêm. Vẫn cứ nhẹ nhàng rút ra cắm vào như vậy, một tay lão đưa lên trên xoa bóp một bên vυ' nàng.

Cảm giác đau đớn ban đau dần chuyển sang cảm giác thốn thốn. Hơi thở nàng dần dần điều hòa trở lại bởi sự nhẹ nhàng của lão. Được một lúc sau, cảm giác khác lạ dần xâm chiếm cơ thể, như là đang có gì đó càng lúc càng thôi thúc, mãnh liệt tuôn trào trong nàng. Giúp cho cảm giác thốn thốn chuyển nhanh sang trạng thái buồn buồn, nhột nhột, khiến nàng run rẩy toàn thân. Nàng thở hắt ra một cái thật mạnh. Bất giác khẽ nâng hông lên để đón nhận những cái nhồi càng lúc càng sâu bên trong nàng.

Ở trên, lão theo dõi cảm giác của nàng, lão cảm nhận được ©ôи ŧɧịt̠ hình như đã được bôi trơn. Khi thấy nàng thở hắt ra... lão biết... đã đến lúc...

Rút khẽ ©ôи ŧɧịt̠ một lần nữa vừa đến đầu khấc, lần này không còn là cái đẩy nhẹ như trước. Bất ngờ, nhanh gọn, lão hẩy cái hông thật mạnh một cú trời giáng. Nguyên cả ©ôи ŧɧịt̠ dài sọc, lút cán, mất hút tận bên trong. Chỉ còn nhìn thấy đám lông lùm xùm của lão tiếp giáp với vùng lông măng mỏng, tơ nhẹ của nàng. Một cơ thể trắng ngần tiếp xúc với một màu da nâu rám nắng. Một lão hán gần sáu mươi đang phá trinh đứa nhỏ mới mười bảy. Một người cha đang dằn ngửa một đứa con gái nuôi bé bỏng ra mà cᏂị©Ꮒ. Những điều kích động nɧu͙© ɖu͙© nhất thế gian đang diễn ra tại nơi này.

- G...rừ.... Lão gào lên thống khoái.

“Ahhhh....” nàng kêu lên thật thanh thoát.

Không còn là tiếng thét đau đớn ban đầu, mà bây giờ là tiếng rên với kɧoáı ©ảʍ trào dâng. Nàng co rúm người lại. Hai chân quắp chặt hông lão, đầu ngửa hẳn ra sau, mắt nhắm chặt, miệng há to, hai tay bấu chặt vào cạnh giường, người oằn cong lên ép chặt vào hạ thể của lão như muốn cho khúc côn kia ấn vào sâu hơn nữa.

Lúc này lão đã không còn nhẹ nhàng nữa, lão cᏂị©Ꮒ điên dại vào nàng. Mạnh mẽ, vũ bão, ầm ầm, chiếc giường lay động theo nhịp nắc chỉ như muốn sập đến nơi. Lão muốn phá tan nát cái hang động này ra. Vừa nắc “phành phạch... phành phạch”, vừa nhìn hình ảnh ©ôи ŧɧịt̠ to dài, gân guốc kéo ra tận ngọn, đâm vào tận gốc, thiên thu bất tận... liên thanh... liên hoàn. Lão điên dại gào lên với nàng:

- Tiểu nha đầu... ta sướиɠ... ta điên cuồng với ngươi mất rồi... ôi... ôi...ôi... ôi... của con chặt quá.. khít quá... nó siết cái của ta... ôi... ôi... ôi... ôi... ta nứиɠ... ta thọc... ta cᏂị©Ꮒ... ôi... ôi... ôi...

Lão nâng chân nàng lên cao, cứ mỗi tiếng “ôi... ôi”, là có một cú dộng trời giáng vào l.ồn nàng. Hai thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ va chạm vào nhau phát ra âm thanh “phạch... phạch”. Mồ hôi hai người đổ ra nhễ nhại, bóng lưỡng đầy du͙© vọиɠ.

- Hự... ưʍ... hự... ưʍ... hự... ưʍ...

Mỗi lần bị dộng vào l.ồn, miệng nàng lại phát ra tiếng rên như đang hòa âm với lão. Cả cơ thể nàng chuyển động tung tẩy theo từng nhịp nắc.

Nàng lần đầu tiên bị cᏂị©Ꮒ, lại là bị chính người cha nuôi cᏂị©Ꮒ, và cũng là lần đầu tiên biết được bồng lai tiên cảnh. Nàng đê mê, ngây ngất, điên dại, rũ rượi và khao khát. Nàng chưa biết khẩu da^ʍ như cha nuôi, chỉ biết nằm đó, banh chân ra rêи ɾỉ và tận hưởng.

Lão thì cũng chẳng mong gì hơn, gào thét, gầm gừ, nắc càng lúc càng điên cuồng trên thân thể nàng. Lão nhìn nàng quằn quại mà càng thêm hứng khởi. Càng mạnh bạo, càng nhanh hơn.

Nàng bên dưới, hai chân dang rộng đón nhận. Mỗi cú đẩy của cha, nàng như muốn chết đi một lần. Nàng cảm giác như có những cục gù nho nhỏ nào đó trên khúc thịt của cha cứ cạ cạ lên miếng thịt trong đường hẻm của nàng, làm cho nàng đi đến tận cùng của đê mê ngây ngất.

Hai thân thể một trắng tinh nhỏ xíu bên dưới, một rám nâu rắn chắc bên trên va vào nhau điên dại. Lão nắc càng nhanh, nàng ở dưới càng quằn quại. Lão cứ nhìn chằm chặp vào cặρ √υ' nàng lúc này lúc lắc điên cuồng lên xuống theo nhịp đẩy của lão, đầṳ ѵú nhọn hoắc, quầng vυ' căng phồng như muốn xịt sữa. Lão nâng hông nàng cao lên, dập nhanh hơn nữa, vũ bão hơn nữa. Cặρ √υ' vẫn cứ rung lắc bần bật điên dại. Càng nhìn, càng nắc điên cuồng. Càng nhìn, cơ thể lão nóng lên như có lửa. Rồi thì... một luồng điện chạy dọc suốt sống lưng, lan tỏa ra khắp người. Lão gầm lên:

- Tiểu nha đầu... ta... ta... phóng tinh... đây... ta... ôi.... ta sướиɠgg....

Lão gầm lên “Sướиɠ...” cũng là lúc lão ghì chặt lấy hông nàng ép chặt vào lão. Không còn rút ra nữa mà cứ ấn vào từng cơn... từng cơn, như muốn chọc thủng cả ổ bụng nàng. Lão không biết đầu ©ôи ŧɧịt̠ giờ đây đang sâu tới đâu, cứ thế mà phóng ào ào tinh khí vào tận thăm thẳm hang ổ trong nàng.

Niệm Từ ngay thời khắc đó cũng thấy thật diệu kỳ, trong nàng cũng có một luồng điện chạy qua, lan tỏa cơn đê mê đến từng vùng da thịt, từng lỗ chân lông. Hai chân quặp hông cha chặt hơn. Răng nghiến chặt, hai bàn tay bấu mạnh vào hai cánh tay lão, mắt nhắm nghiền, cả cơ thể nàng bắt đầu co giật... co giật, hông nàng rướn cao lên ép dính chặt vào giữa hai chân cha. Nàng cảm nhận được như có một dòng suối nguồn vô tận trong nàng đang tuôn chảy thoái trào, hòa quyện với dòng khí bắn ra từ khúc côn ŧᏂịŧ của cha. Nàng rên lên những âm thanh cuối cùng trong niềm sung sướиɠ vô tận.

Mục Dịch đổ rạp lên người nàng. Niệm Từ choàng hai tay dịu dàng ôm lấy lưng lão. Hai người cứ để như vậy mà tận hưởng những cái rung rung, giật giật nhè nhẹ cuối cùng của hai cơ thể. Môi chạm môi, lưỡi cuốn lưỡi hôn hít nhau như để tận hưởng hết những gì còn sót lại của cơn sóng tình điên loạn...

Một lúc sau, lão nghiêng người lăn sang một bên, kéo tấm thân nhỏ bé tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trắng tinh bên cạnh ôm gọn vào lòng. Cả hai ôm nhau ngủ vùi trong cơn đê mê thỏa mãn.

... Không gian tĩnh lặng, tiếng côn trùng rả rích trong đêm thanh vắng. Căn nhà gỗ phía tây thành chìm trong màn đêm u tịch. Chỉ còn ánh trăng chiếu qua khung cửa sổ, hắt ánh vàng lên chiếc giường, nơi có hai tấm thân tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ôm lấy nhau ngủ vùi.

Một tiếng “két...” vang lên, cánh cửa ra vào mở ra. Hai bóng người rón rén bước vô phòng, tiến dần đến bên chiếc giường. Họ đứng đó lặng ngắm những đường cong huyền diệu của cô gái. Ánh trăng phản chiếu làm cho làn da nàng thêm sáng rực cả căn phòng. Một người có cái đầu trọc vội vàng tụt quần ra, leo thẳng lên giường, bò về phía cô gái. Người kia vội vàng lôi hắn lại, giọng nói rít qua kẽ răng:

- Ngươi muốn chết à. Đây là nữ nhân của Tiểu vương gia đấy.