Thời điểm tan tầm, Liễu Tiêu Nguyệt cầm túi văn kiện đi vào văn phòng tổng tài, ở bàn làm việc của Hoa Ngữ An lại không thấy được nàng, nàng liền phỏng đoán hẳn là ở trong văn phòng của Liễu Khinh Ca, quả nhiên, Hoa Ngữ An ở bên trong, chỉ là... Như thế nào cảm giác không khí có chút kỳ quái?
Như thế nào hai người đều đỏ mặt...
Liễu Tiêu Nguyệt bỗng nhiên cảm thấy chính mình đến không đúng lúc, lập tức mở miệng nói: "Các ngươi có phải hay không còn có việc chưa làm xong? Có cần ta đi ra ngoài trước hay không?"
Liễu Tiêu Nguyệt không ngại ngùng mà đâm thủng, hiện tại nói những lời này ra, Hoa Ngữ An vốn dĩ da mặt mỏng lại còn xảy ra những chuyện vừa rồi, cả người đều khẩn trương đến run rẩy.
Liễu Khinh Ca so sánh với Hoa Ngữ An bình tĩnh hơn nhiều, nàng liếc liếc mắt nhìn Liễu Tiêu Nguyệt đang đứng ở cửa, nói: "Muốn vào tới liền tiến vào, không tiến vào liền lăn."
Liễu Tiêu Nguyệt biết không chọc ghẹo được Liễu Khinh Ca, nhưng khóe miệng cười xấu xa lại không thể nào che dấu được, nàng đi tới ngồi xuống bên cạnh Hoa Ngữ An, nói: "Vừa rồi bên nước Pháp gửi tới hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, ngươi tùy thời đều có thể ký."
Liễu Tiêu Nguyệt mở notebook của mình ra, đây chính là một hệ thống bảo vệ Liễu Tiêu Nguyệt tiêu tốn ba năm làm ra, một hệ thống bảo vệ riêng tư vô cùng vững chắc, trừ phi là mấy hacker xếp hàng đầu trên thế giới, nếu không đừng nghĩ muốn từ notebook của nàng lấy được cái gì.
Liễu Tiêu Nguyệt mở bưu kiện ra, đem notebook chuyển qua, đưa cho Liễu Khinh Ca chậm rãi xem xét.
"Nước Pháp?"
Hoa Ngữ An vẫn luôn cảm thấy mấy ngày nay Liễu Khinh Ca cùng bên nước Pháp có liên hệ, nhưng mà làm như thế nào nàng cũng nhớ không nổi là có liên hệ gì.
"Ngươi không biết sao? Ở nước Pháp Khinh Ca là chủ tịch của một công ty bên đó a!"
Liễu Tiêu Nguyệt làm cái biểu tình ngươi không phải không biết chứ, nhưng nhìn đến biểu tình kinh ngạc kia của Hoa Ngữ An, chọc chọc Hoa Ngữ An liền cảm thấy thực vui vẻ.
"Đổng... Chủ tịch? Công ty?"
Gì? Hoa Ngữ An cảm thấy chính mình khẳng định là bị ảo giác, nàng đôi mắt mù nghe không thấy.
"Một công ty bán mỹ phẩm bảo dưỡng, đồ trang điểm, đồ dùng tắm rửa, bảy năm trước liền ở bên đó sáng lập nhãn hiệu, vừa vặn Lạc Phỉ có một bằng hữu dùng tám gậy tre đánh không tới chuyên về quản lý quan hệ công thương, để cho hắn ở nước Pháp giúp Khinh Ca kinh doanh, những năm gần đây càng làm càng lớn."
Liễu Tiêu Nguyệt ngay lúc Liễu Khinh Ca đang xem hợp đồng, phổ cập một chút tài lực của Liễu Khinh Ca cho Hoa Ngữ An.
"Cái... Cái gì?"
Đây là thật sao? Như thế nào cảm giác...Người trước mắt này... So với chính mình tưởng tượng còn muốn ưu tú hơn rất nhiều a!
Ngao —— bỗng nhiên cảm thấy chính mình thực nhỏ bé a!
Bỗng nhiên nàng nhớ tới lúc đi công tác ở Hongkong, Liễu Khinh Ca cho mình xem nhãn hiệu dầu gội nước Pháp kia, hương đặc biệt nhu thuận, chẳng lẽ đó chính là nhãn hiệu Liễu Khinh Ca tự mình kinh doanh?
Hoa Ngữ An nhìn Liễu Khinh Ca, Liễu Khinh Ca còn đang nghiêm túc nhìn nội dung hợp đồng, cũng không phủ nhận lời nói của Liễu Tiêu Nguyệt, đó chính là sự thật...
"Ta cùng Lạc Phỉ đều là cổ đông, mà lần này thu mua cổ phần Thiên Dực, chính là dùng danh nghĩa công ty ở nước Pháp."
Thời điểm Liễu Tiêu Nguyệt muốn tiếp tục nói, Liễu Khinh Ca liền mở miệng nói: "Hợp đồng không thành vấn đề, còn có, ngươi sao lại nhiều lời như vậy."
Nàng định tìm một thời điểm thích hợp cùng Hoa Ngữ An chậm rãi giải thích, không nghĩ tới cái miệng rộng của Liễu Tiêu Nguyệt này cái gì cũng nói ra hết.
"Vậy...Vở kịch lớn của chúng ta khi nào thì diễn?"
Liễu Tiêu Nguyệt hỏi, Liễu Khinh Ca nhướng mày, nói: "Đêm nay."
"Được a!"
Liễu Tiêu Nguyệt khép notebook lại, Hoa Ngữ An cảm thấy các nàng có chuyện muốn nói, liền tự giác lui ra ngoài.
"Đêm nay ta hẹn Minh Dật Nhiên gặp mặt ở khách sạn XX, nhớ rõ gọi cả Lạc Phỉ nga, chúng ta đến lúc đó gặp nga!"
Liễu Tiêu Nguyệt đem notebook thu hảo, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, lại hướng Liễu Khinh Ca nói: "Khinh Ca, trước khi ta tiến vào các ngươi là đang làm cái gì?"
Liễu Tiêu Nguyệt rất tò mò, tò mò không khí kỳ quái giữa hai người vừa rồi.
"Nhiều chuyện."
Liễu Khinh Ca mặt không đỏ mắt không nháy nói, nàng không cần giải thích gì với Liễu Tiêu Nguyệt, càng là nói không nên lời nàng vừa rồi thiếu chút nữa cùng Hoa Ngữ An lăn giường.
"Liễu Khinh Ca, ngươi đều 28, liền... Liền không có điểm du͙© vọиɠ?"
Liễu Tiêu Nguyệt cảm thấy Liễu Khinh Ca thật thần kỳ, thời điểm đi học cũng không kết giao bạn trai, đại học cũng không có, thẳng đến sau này vì kế hoạch này mới cùng Minh Dật Nhiên kết giao, nhưng nghe Liễu Khinh Ca nói qua, bọn họ căn bản không có hôn môi, chứ nói chi đến lăn giường đơn.
Hiện tại Liễu Khinh Ca thích Hoa Ngữ An, Hoa Ngữ An cũng thích Liễu Khinh Ca, vẫn là căn cứ theo lời của Liễu Khinh Ca, nàng cùng Hoa Ngữ An đều đã hôn môi qua... Nhưng thoạt nhìn hẳn là còn chưa có lăn giường, các nàng... Liễu Khinh Ca sẽ không có bất luận du͙© vọиɠ gì sao?
"Có."
Lần này Liễu Khinh Ca trả lời rất sảng khoái, câu trả lời này nằm ngoài dự kiến của Liễu Tiêu Nguyệt.
"Vậy đem đóa hoa kia của ngươi ăn a!"
Liễu Tiêu Nguyệt thấy Liễu Khinh Ca khó có được đỏ mặt, hơn nữa lúc này nàng mới cẩn thận phát hiện, soi môi của Liễu Khinh Ca không thấy đâu, giống như bị ăn sạch.
"Trước giải quyết Minh gia rồi lại nói."
Liễu Khinh Ca nói, nàng không phải không muốn ăn, mà là hiện tại không thể, nàng không thể để Hoa Ngữ An chịu bất luận thanh danh không tốt gì.
"Thật là che chở Tiểu Hoa nhi nhà ngươi a."
Liễu Tiêu Nguyệt cất notebook đi, đứng lên, nói: "Nhưng vẫn là cần thiết nói cho ngươi a, vị Thành Ý Văn của tập đoàn Tam Tài kia rất có hứng thú đối với Tiểu Hoa nhi nhà ngươi, ta nghe nói hắn chính là bạn trai cũ của Tiểu Hoa nhi, tiếp xúc qua vài lần liền cảm thấy nam nhân này đối với Tiểu Hoa nhi dư tình chưa dứt, chính ngươi nhìn làm đi."
Hạng mục hợp tác với tập đoàn Tam Tài vẫn luôn để Liễu Tiêu Nguyệt xử lý, cũng theo chân tổ hạng mục bọn họ đi ra ngoài ăn qua cơm trưa, Thành Ý Văn này ba ngày hai đầu liền hỏi thăm tin tức của Hoa Ngữ An, ngay từ đầu còn tưởng rằng hắn coi trọng Hoa Ngữ An, lúc này mới biết nguyên lai Thành Ý Văn là bạn trai cũ của Hoa Ngữ An, muốn cùng Hoa Ngữ An nối lại tình xưa.
"Ta đã biết, ta thật muốn nhìn, hắn có bao nhiêu không tiếc mệnh."
Liễu Khinh Ca cười khẽ mang theo vài phần hàn ý, yêu nghiệt như Liễu Tiêu Nguyệt cũng không tự giác rùng mình một cái, Liễu nữ vương tức giận tuyệt đối không thể trêu vào!
Sau khi tan tầm, Liễu Khinh Ca trước đưa Hoa Ngữ An quay về chung cư, mới cùng Liễu Tiêu Nguyệt hội hợp.
"Khinh Ca, ngươi... Cùng Liễu Tiêu Nguyệt tính toán làm cái gì?"
Hoa Ngữ An vẫn là lo lắng, Liễu Khinh Ca là người nguyện ý bí quá hoá liều, hơn nữa Liễu Tiêu Nguyệt kia thoạt nhìn căn bản không đáng tin cậy, nàng lo lắng sẽ xảy ra chuyện gì đó.
"Lo lắng ta?"
Khóe miệng Liễu Khinh Ca gợi lên một mạt tươi cười vừa lòng, Tiểu Hoa nhi của nàng là đang quan tâm nàng đây, phần quan tâm này, Liễu Khinh Ca thập phần hưởng thụ.
Hoa Ngữ An có chút thẹn thùng, nàng xác thực lo lắng Liễu Khinh Ca, chỉ là có đôi khi thời điểm nói ra có chút lo lắng, quả thực... Có chút thẹn thùng.
"Ân."
Nhưng Hoa Ngữ An vẫn thừa nhận, hiện tại các nàng đang ở giai đoạn này, nàng cảm thấy cũng không cần phải dấu diếm cái gì.
"Đừng lo lắng, chúng ta sẽ không có việc gì."
Liễu Khinh Ca tuy rằng ngẫu nhiên sẽ bí quá hoá liều, nhưng những chuyện không có nắm chắc nàng sẽ không đi làm.
"Ân..."
Hoa Ngữ An hiển nhiên không thể nào hoàn toàn an tâm, nàng nhíu chặt mày giống như sắp dồn lại thành một đoàn vậy.
"Các ngươi đi nơi nào gặp mặt?"
Hoa Ngữ An muốn gọi cho Hoa Hãn Phi, để hắn âm thầm phái người đi bảo hộ Liễu Khinh Ca.
"Khách sạn XX, yên tâm đi, chắc chắn hoàn hảo vô khuyết mà trở về."
Liễu Khinh Ca lại lần nữa bảo đảm, sau đó nhìn Hoa Ngữ An vẫn còn đang nhíu chặt mày, liền nghĩ muốn nói sang chuyện khác.
"Hôm nay chuyện này..."
Liễu Khinh Ca nói lên chuyện phát sinh trong phòng nghỉ ngày hôm nay, nói thật, nàng vốn dĩ chỉ định chọc Hoa Ngữ An một chút, không nghĩ tới Hoa Ngữ An cư nhiên hóa thân thành sói, bất quá nàng vẫn rất hưởng thụ.
Liễu Tiêu Nguyệt hỏi nàng có du͙© vọиɠ hay không, trước khi gặp gỡ Hoa Ngữ An, nàng thật sự không có hướng về phương diện này nghĩ tới, bất quá từ sau khi biết mình thích Hoa Ngữ An, điểm du͙© vọиɠ này liền tích lũy càng ngày càng nhiều, sau đó giống như mở miệng vòi nước, mãnh liệt tuông ra, bất quá còn may nàng kịp thời dừng lại.
Hoa Ngữ An vừa nghe tới chuyện ngày hôm nay, nàng liền đỏ mặt, hôm nay mất khống chế, thiếu chút nữa liền thắng xe không kịp, nàng thậm chí... cởi mở quần áo của Liễu Khinh Ca, hôn lên nơi mềm mại của nàng...