Có Chồng Là Thần Y

Chương 393: Không Phải Là Chuyện Gì To Tát

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

**********

Cảm thấy ánh mắt mọi người đang nhìn mình, Sở Tuấn Phong bất giác nhìn về phía Ái Tịch.

Sau đó ông ta lắc đầu nói: “Bỏ đi.

Bây giờ Sở thần y đã biết phương thuốc đã bị lộ ra, nhất định sẽ có cách phòng bị, chúng ta muốn đạt được manh mối, vốn là khó hơn lên trời!:

“Lẽ nào chúng ta sẽ bỏ cuộc như vậy?”

“Đúng đó chú Phong, nếu như không có được thuốc dẫn, chúng ta không thể nào sản xuất được dược phẩm!”

Sở Tuấn Phong nghe câu này, thì lạnh giọng nói: “Có gì phải lo chứ? Y thuật nhà họ Sở chúng ta người trong thiên hạ ai mà không biết? Cho dù không có thuốc dẫn, chỉ cần cho chúng ta một ít thời gian, thì cũng tự mình tìm ra được thuốc dẫn như thường!”

Cả đám ngây người, có điều sau đó đã nhanh chóng lấy lạnh phản ứng.

“Đúng vậy, sao tôi có thể quên mất việc này!”

“Chú Phong, nếu đã như vậy, vậy chúng ta nhanh chóng quay trở về gia tộc phục mệnh đi, tranh thủ tìm ra thuốc dẫn sớm!”

“Đúng vậy đúng vậy..." App

Nói là làm, nhóm người của nhà họ Sở đã lái xe rời khỏi Ái Tịch.

Lúc này, trong phòng bao của Ái Tịch, Sở Quốc Thiên đã khôi phục lại khả năng hoạt động cho mấy người Dương Cảnh, bọn họ đang đứng bên giường, nhìn xe của nhà họ Sở dần dần khuất xa.

“Anh Sở, lẽ nào chúng ta thả cho bọn chúng đi như vậy?” Dương Cảnh hơi tức giận nói.

Làm sao cô cũng không thể ngờ, người của nhà họ Sở lại lợi dụng trâm thiết khống chế bọn họ, nếu như không có Sở Quốc Thiên, e rằng bây giờ họn họ vẫn còn bất động tại chỗ.

“Tôi biết cô đã mai phục gần một ngàn tên sát thủ ở xung quanh, nhưng chúng ta không thể làm như thế, nếu không muốn để cho bọn chúng đi, thì lúc nãy tôi đã không tha cho bọn chúng” Sở Quốc Thiên nhìn Ảnh Dương một cái nói.

Dương Cảnh trợn tròn đôi mắt xinh đẹp của mình lên, thể hiện không ngờ Sở Quốc Thiên vậy mà lại biết chuyện này, có điều rất nhanh sau đó, cô ấy đã nói tiếp: “Nhưng anh Sở này, trong tay tên Sở Viêm đó chắc chắn có phương thuốc, nếu như để cho chúng rời khỏi Hoàn Châu, sẽ rất bất lợi cho Thiên Di Y Dược!”

“Không sao cả, bọn chúng không thể sản xuất ra dược phẩm đâu.” Sở Quốc Thiên cười nhạt.

“Tại sao chứ?” Dương Cảnh ngây người hỏi.

“Bởi vì phương thuốc trong tay của bọn chúng không hề đầy đủ, nó đã thiếu mất phần thuốc dẫn quan trọng nhất.”

“Anh Sở, theo như tôi được biết, trình độ về mặt y thuật của nhà họ Sở là đứng đầu nước Viêm, nếu như chỉ đơn thuần là thiếu đi thuốc dẫn, vốn không thể làm khó được bọn họ, tôi đề nghị..."

“Sẽ không đâu, cho dù bọn chúng có thể tìm ra được thuốc dẫn, cũng chỉ có thể là thuốc dẫn sai.

Không đợi Dương Cảnh nói hết câu, Sở Quốc Thiên đã cắt ngang lời của cô, nói một cách tự tin.

Dương Cảnh ngây người.

Sở Quốc Thiên nhìn ra phía bên ngoài cửa sổ, nói một cách bình thản: “Từ đầu đến cuối, tôi đã tính toán kỹ lưỡng, thật ra Sở Viêm là một nhân tài, hắn ta không hề đơn giản như những gì cô tưởng tượng, chỉ cần cho bọn chúng một ít thời gian, nhà họ Sở bọn chúng sẽ nghiên cứu ra phương thuốc, đồng thời sản xuất ra loại thuốc mới, nhưng điều bọn chúng không ngờ được là, loại thuốc mời này, sẽ trở thành...!cơn ác mộng của nhà họ Sở bọn chúng!” Ác mộng!

Dương Cảnh cảm thấy run sợ, đôi mắt xinh đẹp nhìn một bên mặt của Sở Quốc Thiên, không kiềm được mà cảm thấy vô cùng sùng bái anh!

Sở Quốc Thiên nhìn vào ánh mắt của Dương Cảnh, nhưng không hề nói bất cứ điều gì, anh lấy một phương thuốc mới từ trong l*иg ngực ra, đưa cho Dương Cảnh nói: “Đưa cái này cho Lão Thất, bảo hắn liên lạc với mấy người Triệu Thiên Xu, nhanh chóng bắt đầu nghiên cứu ra loại thuốc mới!”

“Vâng, anh Sở!” Yến Kinh, nhà họ Sở.

App

Sau khi Sở Tuấn Phong dẫn theo nhóm đệ tử của nhà họ Sở trở về, việc đầu tiên là đưa phương thuốc cho một vị trưởng bối có uy tín của gia tộc.

Vị trưởng bối đó cẩn thận nghiên cứu phương thuốc suốt ba tiếng đồng hồ liền, mới gọi Sở Tuấn Phong đến trước mặt, nói: “Đã điều tra rõ thân phận thật sự của Sở thần y chưa?”

“Chưa...”

Sở Tuấn Phong toát mồ hôi hột: “Tài liệu về tên Sở thần y này vô cùng bình thường, có thể thấy là đã cố ý làm giả, nhưng muốn điều tra, vốn không có bất cứ tác dụng gì, vả lại cách làm việc của hắn không giống với y dược thế gia hay phe phái nào, vô cùng thần bí!”

Thật ra, lần này ông ta dẫn người đến Hoàn Châu, điều tra người nhà họ Sở mất tích chỉ là cái cớ, lấy được phương thuốc cũng là chỉ là một trong số những nhiệm vụ, mục đích quan trọng là, điều tra thân phận và tin tức của Sở Quốc Thiên, có tiếc là, kết quả không hề giống như những gì ông ta nghĩ.

“Cho nên nói, phương thuốc này là của tên Sở thần y kia tự sáng tạo ra?” Trưởng bối cau mày, nhìn một lượt phương thuốc lại, nói: “Ngay cả phương thuốc trị ung thư phổi này cũng do hắn .