Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám

Chương 866

Họ sống cùng nhau, phát cẩu lương mọi lúc mọi nơi, bầu không khí ngọt ngào, đây rõ ràng là dáng vẻ của tình yêu mãnh liệt.

Nếu tình yêu như vậy mà không chịu đựng được thử thách, vậy cô ấy sau này cũng sẽ không tin vào tình yêu nữa.

“Quán Quán…”

“Ninh Ninh!”

g2”

“Cậu có cảm thấy người phụ nữ trong bức ảnh này có quen không?

Tiêu Diễn và Giản Ninh gần như há hốc mồm vì kinh ngạc.

Dĩ nhiên…

Quán Quán nhìn chằm chằm vào những bức ảnh trên tỉ vỉ ngay lập tức, để xem người phụ nữ đó là ai?

“Quán Quán, cậu…”

Lâm Quán Quán trợn tròn mắt: “Trong mắt hai người, tôi không tin tưởng Tiêu Lăng Dạ như vậy sao!”

Tiêu Diễn và Giản Ninh nhìn nhau.

“Vậy…” Tiêu Diễn ngập ngừng nói: “Chị Quán Quán, ý chị là…

“Tôi thừa nhận! Khi nhìn thấy bức ảnh tôi có nghỉ ngờ, nhưng chỉ trong giây lát mà thôi. Tôi biết tính cách của Tiêu Lăng Dạ hơn bắt cứ ai khác! Tôi tin anh ấy!”

Tiêu Diễn thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng chưa kịp dứt hơi đã nghe tháy tiếng nghiến răng nghiến lợi của chị Quán Quán: “Nhưng … anh ấy dám ôm phụ nữ khác! Nếu lúc trở về không cho bà đây một lời giải thích hoàn hảo, bà đây chắc chắn một cước đá văng anh ấy đi thả thính những em trai khác cho mà xeml “

Tiêu Diễn giơ ngón tay cái hướng lên về phía Lâm Quán Quán: “Chị dâu, có khí phách!”

“Hừ hừ Lâm Quán Quán tắt tivi, và đưa tay về phía anh ấy: “Bây giờ có thể đưa báo cho tôi được chưa?”

“Kìa, chưa xem hết tin tức….”

“Ảnh trên bản tin mờ quá, không nhìn rõ được!”

“Hái “

Tiêu Diễn nhanh chóng ngoan ngoãn lấy tờ báo trong thùng rác ra, sau khi lật ra anh ta vội lại chỗ Lâm Quán Quán lễ phép đưa tờ báo bằng cả hai tay.

“Chị dâu, đây ạ!”

“Đừng có nịnh nọt như vậy, nếu như anh trai cậu không giải thích thật thuyết phục cho tôi, tôi sẽ không làm chị dâu của cậu đâu đấy!”

“Đúng đúng đúng!” Tiêu Diễn cười: “Chị Quán Quán, chị đọc báo trước đi đã.”

Lâm Quán Quán cầm lấy tờ báo.

Cô ngồi trên ghế sofa, xoa cằm, xem kỹ tắm ảnh trên báo, càng nhìn càng cảm thấy người phụ nữ mà Tiêu Lăng Dạ đang ôm có chút quen thuộc.

“Ninh Ninh, cậu tới xem một chút, thấy người phụ nữ này có quen không?”

Nghe thấy vây.

Giản Ninh và Tiêu Diễn lại ngồi hai bên, nhìn chằm chằm vào tắm ảnh trên báo, Tiêu Diễn điếng người: “Chị Quán Quán, người phụ nữ trong tắm ảnh ngay cả mặt cũng không lộ ra, sao chị nhìn ra cô ấy quen quen?”

“Mái tóc, vóc dáng!”

Tiêu Diễn khâm phục: “Chị Quán Quán chị cũng thật lợi hại đó.”

“Thôi thôi nào, đừng có nịnh nọt!” Lâm Quán Quán hỏi hai người họ: “Hai người nhìn có quen không?”

Tiêu Diễn nhìn tới nhìn lui người phụ nữ trong tắm ảnh vài lần, đều không nhìn ra, thành thật lắc đầu: “Thật sự không nhận ra!”

Lâm Quán Quán hướng mắt về phía Giản Ninh: “Ninh Ninh, cậu nhìn ra chưa?”

Giản Ninh nhìn kỹ lại, cô thật sự nhìn ra được một chút manh mối.

Mái tóc thật đen và dài!

Dáng người gầy!