Lâm Quán Quán dùng công thức nước sốt bí mật xào thịt bò, rồi bỏ vào nổi lẩu đặt ở trên bệ bếp hằm lửa nhỏ, cô xoa mặt, làm mặt tỉnh táo hơn, lúc này mới bắt đầu cán sợi mì. Chờ mì sợi cán xong, mùi hương nồi lẩu thịt bò đã bay bốn phía.
Cô bỏ mì sợi vào tô, rưới canh thịt bò cùng thịt bò hằm vào, mặt trên lại điểm xuyết hai nhánh rau xanh, sắc hương vị đều đầy đủ.
“Thơm quái”
Cơ Dã Hỏa đã sớm gấp không chờ nổi, thấy Lâm Quán Quán làm xong một tô liền nhanh chóng cầm chiếc đũa tới muốn ăn, cô đánh anh đau đến nhe răng trợn mắt.
“Từ từ đi, có nhiều lắm, không có ai giành với anh đâu.”
Lâm Quán Quán lại múc cho Giản Ninh một chén.
Cô cởi tạp dề, vừa mới chuẩn bị gọi điện thoại cho Tiêu Lăng Dạ, hỏi anh khi nào trở về thì nhìn thấy cửa phòng khách mở ra, ngay sau đó, Tiêu Lăng Dạ đi vào.
“Đang chuẩn bị gọi điện thoại cho anh đấy.” Lâm Quán Quán đem đồ ăn đặt trên bàn cơm: “Anh mau đi rửa tay đi rồi tới đây ăn cơm, em mới múc ra còn nóng lắm.”
Tiêu Lăng Dạ nhìn mì thịt bò nóng hôi hồi, ánh mắt nhu hòa: “Được!”
Vài người vây quanh ở bàn ăn ăn cơm.
Lâm Quán Quán còn tưởng rằng Tiêu Lăng Dạ sẽ hỏi cô về Long Ngự Thiên nhưng ngoài dự kiến, anh không hỏi cái gì cả.
Anh không hỏi, Lâm Quán Quán ngược lại có chút thấp thỏm.
Cô cắn chiếc đũa, bất an nhìn anh: “Tiêu Lăng Dạ anh không có gì muốn hỏi em sao?”
“Hở?”
Anh nghỉ hoặc nhìn cô.
“Khu, ví dụ Long Ngự Thiên?” Cô trực tiếp làm rõ.
“Không cói”
Tiêu Lăng Dạ trả lời dứt khoát, lần này, ngược lại đến phiên Lâm Quán Quán nghi hoặc, cô cắn chiếc đũa, nhỏ giọng nói: “Chẳng lẽ, anh không hiều kỳ sao?”
“Anh tin tưởng eml”
Tin tưởng em.
Lâm Quán Quán sửng sốt một chút.
Như là có một dòng nước ấm nhẹ nhàng xẹt qua trái tim, trong lòng Lâm Quán Quán cực kỳ uất thϊếp, cô cúi đầu, cười rộ lên.
Cảm giác được người toàn tâm tín nhiệm thật tốt!
Ăn cơm xong, Giản Ninh đi thu dọn chén đũa.
Cơ Dã Hỏa ăn quá no, nằm liệt trên sô pha xoa bụng.
*Ợ.” Anh ăn no ợ một tiếng, híp mắt mơ màng sắp ngủ: “Cảm giác không cần giảm béo thật là hạnh phúc. Không được không được, tôi phải vào cách vách ngủ trưa một giấc mới được, buồn ngủ quá.”
Từ trên sô pha bò xuống, anh đang chuẩn bị chạy lấy người, di động trong túi đột nhiên “Keng keng keng” vang lên.
Cơ Dã Hỏa híp mắt, xem cũng chưa xem, trực tiếp bắt máy.
*Alo?”
Nghe nghe, anh bỗng nhiên ngòi dậy, trừng mắt cả giận nói: “Cái gì! Đổi người!”
“Có lầm hay không vậy!”
Cơ Dã Hỏa gầm nhẹ lên: “Đạo diễn, lúc trước là ông tìm tôi để cho tôi diễn nam chính “Khuynh Thành Truyện”, vì quay bộ này, tôi bỏ hết máy cái dự án khác, hiện tại ông nói muốn đổi vị trí nam chính của tôi à?”
Không biết Lí Mưu nói gì với Cơ Dã Hỏa, sắc mặt Cơ Dã Hỏa càng thêm khó coi: “Cái gì mà nói thù lao đóng phim vẫn tính như cũ! Làm tôi từ nam chính xuống nam phụ lại nói giống như tôi chiếm nhiều tiện nghi lắm vậy! Phi, phía trước “Uyển Phi Truyện” là tôi nẻ mặt ông mới đóng nhân vật khách mời Trữ Dịch nhưng hiện tại, ông bảo tôi đi diễn nam phụ?”
Cơ Dã Hỏa càng nói càng giận, sắc mặt cũng càng ngày càng khó coi.
“Đạo diễn, dù ông có là đạo diễn nổi danh cũng không thẻ làm như vậy, ông như vậy không phải đánh vào mặt tôi à!”