Mắấy người xoay người.
Lâm Quán Quán không thấy ánh mắt Tiêu Diễn mang theo ý cười thực hiện được ý đồ.
Ha hat Anh đã hoàn thành nhiệm vụ anh trai giao cho, tháng này có thể nghỉ được hai ngày rồi.
Anh dám đảm bảo chưa hết hôm nay, người trong toàn công ty đều biết anh trai có vợ con rồi.
Anh trai cũng thật là.
Hận không thẻ để toàn thế giới đều biết anh ấy có chủ.
Thật là…… Áu trĩ!
Hừ hừ!
Văn phòng Tiêu Lăng Dạ ở lầu cao nhất 53.
Tiêu Diễn mang theo Lâm Quán Quán cùng Giản Ninh, trực tiếp vào thang máy tổng giám đốc lên lầu, thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc nói thẳng đến tầng 53, không có dừng giữa chừng, bởi vậy, tốc độ lên lầu cũng tương đối mau.
“Đinh.”
Cửa thang máy mở ra, lọt vào trong tầm mắt chính là một khu làm việc náo nhiệt.
Nhóm nam nữ tinh anh mặc vest mang tài liệu, sắc mặt nghiêm túc làm việc, ngẫu nhiên đi lấy cái tư liệu cũng rất vội vàng, bộ dáng cực kỳ bận rộn.
Lâm Quán Quán nhìn nữ nhân viên văn phòng trang điểm tinh xảo, ăn mặc giỏi giang, đột nhiên có chút nhắc chân không nồi.
Cô cúi đầu.
Nhìn chính mình mặc quần áo giản dị.
Áo lông vũ rộng rộng màu trắng, quần jean suông, một đôi giày bệt màu trắng.
Đối lập hoàn toàn với mấy người phụ nữ này, có vẻ rất không hợp nhau.
Tiêu Diễn đi ở phía trước, đi vài bước mới cảm giác không có ai đi theo, vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Lâm Quán Quán do dự đứng ở đó.
Anh chớp chớp mắt, nâng thanh âm lên: “Chị dâu, sao chị không đi rồi?”
Chị dâu!
Lời này vừa nói ra, Lâm Quán Quán cảm thấy toàn bộ khu làm việc an tĩnh một cách quỷ dị, ngay sau đó…… Nhóm nhân viên nam nữ tất cả đều ngừng tay, động tác nhát trí nhìn lại đây.
Mẹ nó!
Hiện tại cô chụp chết anh còn kịp không!
Bị nhiều nhân sĩ tinh anh nhìn chằm chằm như vậy, tuy là Lâm Quán Quán là diễn viên cũng có chút chịu không nỏi.
Má cô nóng lên, cả người cứng đờ.
Ngay khi cô chuẩn bị đuổi kịp Tiêu Diễn, người trong văn phòng đột nhiên nhát trí đứng lên, sau đó trăm miệng một lời hô một câu.
*Xin chào phu nhân tổng giám đốc!”
Cuối cùng, Lâm Quán Quán chạy trối chết vào văn phòng Tiêu Lăng Dạ.
Giản Ninh đang muốn theo vào thì tay bị nắm lại.
Vừa quay đầu liền nhìn thấy Tiêu Diễn đang bắt lấy cổ tay của cô, lông tơ cả người Giản Ninh dựng ngược, dùng sức hắt ra: “Ách! Hoa Hồ Điệp này, buông tay!”
Tiêu Diễn nghiến răng, kéo cô ra ngoài thật xa mới buông tay: “Cô có bệnh à, cả gia đình người ta ở bên nhau, cô đi vào làm bóng đèn hay gì!”
Anh cho rằng cô muốn làm bóng đèn à.
Mấu chốt là.
Công ty tuy rằng rất lớn nhưng cô không quen thuộc, cũng không biết nơi nào có dành cho khách ngồi chờ.
Giản Ninh dứt khoát đứng ở hành lang văn phòng tổng giám đốc.
*Cô ở chỗ này đợi 4?”
Giản Ninh trừng liếc anh một cái: “Không được hải!”
“Ở chỗ này làm gấu trúc cho người tham quan à.”
Giản Ninh quay đầu lại thật đúng là có người ngó qua tò mò nhìn.
Cô chỉ là một trợ lý nhỏ, nhìn cô làm gì chứ.
Giản Ninh không được tự nhiên.
“Đi thôi.” Tiêu Diễn ngoắc ngoắc ngón tay.