Đường Ninh ngẩng đầu thưởng thức biểu cảm của Mặc Vũ Nhu, nghĩ thầm, chắc chắn cô ta đã đoán được gì đó, đang muốn nói gì đó, nhưng, cửa phòng riêng lúc này, lại bị đẩy ra lần nữa, người lần này bước vào, cũng không phải người phục vụ gì đó nữa, mà là Mặc Đình vốn nói rằng sẽ ở nhà nghỉ ngơi thật tốt.
Anh mang theo sự uy nghiêm khiến người khác sợ hãi bước vào phòng, bước chân vững vàng mà mạnh mẽ, khí chất cao quý bức người trên người kia hoàn toàn là tự nhiên, nhưng đây cũng không hút hồn bằng đôi mắt của anh.
Chỉ thấy anh đi tới phía sau Đường Ninh trong ánh mắt kinh ngạc nhất của Mặc Vũ Nhu, sau đó từ phía sau đưa tay nâng cằm dưới Đường Ninh lên....
Một nụ hôn dịu dàng rơi xuống bên môi cô, tư thế hôn này, khiến hai người trông có vẻ vô cùng thân mật.
“Vẫn chưa nói xong? Đã chờ em một lúc rồi....”
“Em đang giúp cô Mặc Vũ Nhu nhớ lại.” Đường Ninh nắm lấy cánh tay Mặc Đình, để Mặc Đình ngồi bên cạnh cô.
Mặc Vũ Nhu chỉ cảm thấy cổ họng có thứ gì đó đang không ngừng nuốt xuống, mà tay cô ta, cũng đang không nhịn được mà không ngừng run rẩy.
Cô ta cướp Hàn Vũ Phàm....
Cướp Hàn Vũ Phàm, là muốn khiến Đường Ninh đau đớn tột cùng...
Lại không ngờ, cô ta lại đẩy Đường Ninh cho Mặc Đình, đẩy cho đại lão giới giải trí này.
Haha....cô ta vẫn luôn cười Đường Ninh thay cô ta làm giá y, nhưng cô ta thì sao? Cô ta mới là kẻ ngu ngốc của ngu ngốc nhất trong thiên hạ, dại dột đưa kẻ thù lên ngai vàng hoàng hậu.
“Sự thật đều có chút tàn khốc....” Mặc Đình đưa đôi mắt sắc bén, đặt lên biểu cảm đờ đẫn của Mặc Vũ Nhu, khẽ lướt qua, “Thực ra tôi cảm thấy cô Mặc, có nghề nghiệp khác, phù hợp với cô hơn là so với làm người mẫu.”
“Tổng...tổng giám đốc....Mặc....”
“Kẻ thứ ba.”
Đường Ninh nhéo mu bàn tay Mặc Đình, ý bảo anh đừng đùa nữa, Mặc Đình nghiêng đầu nhìn vợ mình, đặt tay phải lên lưng ghế của cô, giống như một sự tuyên bố trong im lặng.
Người phụ nữ này, là người của tôi, là người tôi muốn bảo vệ thương yêu.
Đường Ninh nghiêm túc thưởng thức biểu cảm của Mặc Vũ Nhu, không biết là thất vọng là hối hận hay là xấu hổ, cho nên cô chỉ hỏi Mặc Vũ Nhu một câu ngắn gọn: “Bây giờ, cô vẫn cảm thấy cô cướp đi Hàn Vũ Phàm là chuyện đáng tự hào sao?”
Sao có thể!
Chị Long đứng sau mấy người họ mỉm cười, nếu đổi lại là chị ấy, chị ấy trực tiếp đυ.ng đầu chết đi cho rồi, cuối cùng đột nhiên hiểu ra mình là kẻ ngu ngốc nhất thiên hạ!
“Nếu cô còn cảm thấy đắc ý, vậy thì tiếp tục đắc ý đi.” Nói xong, Đường Ninh kéo Mặc Đình đứng dậy, lại liếc nhìn Mặc Vũ Nhu đang ngẩn người, xoay người bước ra khỏi phòng riêng.
Chị Long không theo ra ngoài, mà là đi tới bên cạnh Mặc Vũ Nhu, ghé vào tai cô ta nói: “Thực ra thì, cô giúp Đường Ninh nhà chúng tôi một chuyện lớn như vậy, có phải tôi nên cảm ơn cô không? Tôi nói cô nhanh chóng trốn cho kỹ, Sáng Nghệ Thế Kỷ đang tìm cô khắp nơi đấy. muốn cô bồi thường tiền vi phạm hợp đồng, cô nói xem cô bây giờ, còn có thể lấy gì trả? Sáng Nghệ Thế Kỷ, nhưng có bối cảnh trên đường, cô cảm thấy nếu cô bị tìm thấy....”
“Sẽ là kết cục gì đây?”
Tay Mặc Vũ Nhu nắm chặt mép bàn gỗ, hận không thể dùng sức , nhất là sau khi chờ chị Long rời đi, cô ta lập tức đề phòng muốn chạy trốn, nhưng...lúc Đường Ninh tới, cũng đã bảo chị Long báo cho người của Sáng Nghệ Thế Kỷ, đợi đến khi Mặc Vũ Nhu ra khỏi khách sạn, bị một đám nam nhân, kéo đến góc tường đánh đập dữ dội.
Bởi vì cô ta không trả nổi tiền! Không đền nổi tiền vi phạm hợp đồng.
Nói đến Sáng Nghệ Thế Kỷ, hợp đồng quản lý của Đường Ninh vẫn chưa hoàn tất, muốn bước vào Tranh Điền, vẫn cứ ở phía sau Tranh Điền, lại có người cảm thấy Đường Ninh cản đường đối phương.
Mà bây giờ, Sáng Nghệ Thế Kỷ lại đưa ra lời mời Đường Ninh lần thứ hai...