Vân Nghê cảm nhận được Cố Hạo Khương đã nằm xuống bên cạnh mình cũng không tỏ thái độ gì, yên lặng nhắm mắt.
Qua một lúc cô không khỏi cảm thấy kì lạ, sao hôm nay hắn im quá vậy? Không ôm cô sao?
Vừa nghĩ như vậy trên eo liền có cánh tay vắt ngang, đôi chân hắn cũng quàng lấy người cô, rồi sau đó...
"Á..AA.."
Vân Nghê bật tung chăn lên, khuôn mặt đỏ lựng, hai tay thì không ngừng đánh loạn xạ lên người Cố Hạo Khương. Lúc nãy... Lúc nãy cô cảm nhận được vật nam tính chọc thẳng vào người cô! Đúng là vô sỉ hết sức mà!
Cố Hạo Khương bị đánh nhưng lại cười lên vô cùng vui vẻ, vợ hắn tại sao da mặt vẫn mỏng như thế?
"Anh đi chết đi Cố Hạo Khương! Đồ đáng ghét!"
Cố Hạo Khương vẫn không ngừng cười sặc sụa, chỉ là hai tay đã nắm lấy tay cô lại, chỉ lo vợ mãi đánh mình mà bị đau tay, còn vô sĩ buông thêm một câu:
"Anh chết rồi tính phúc của em làm sao đây?"
Vân Nghê còn tức, nhưng hắn nói gì cô không hiểu, liền quên luôn cả giận:
"Anh nói gì vậy? Tính phúc là gì?"
Cố Hạo Khương đơ người một lúc, không nói nổi nên lời. Vợ hắn đúng là đáng yêu chết mất!
"Nè, tính phúc là gì?" Vân Nghê thấy mặt Cố Hạo Khương đơ ra, trong đần vô cùng, nhưng cũng chẳng dám cười, bây giờ không giả ngủ được, hắn liền đè cô xuống thì cô kêu ai giúp đây?
Cố Hạo Khương bị Vân Nghê lắc cho tỉnh, nhìn đến vẻ mặt ngơ ngác của cô thật sự chỉ muốn ăn ngay vào trong bụng. Hắn ngoắc ngoắc tay ý bảo Vân Nghê ghé sát vào người mình.
Đợi đến khi cô đến gần rồi liền kéo cô ngồi hẳn lên đùi mình,miệng thì nói nhỏ vào tai, tay thì luồn vào trong váy ngủ cô:
"Tính phúc là chỉ chuyện 'lăn lộn' của chúng ta đấy!"
Vân Nghê nghe xong liền bị shock. nhưng mà cô cũng không thể nghĩ nhiều như thế, bên dưới cô... đang bị Cố Hạo Khương không ngừng đùa giỡn!
"A... Mau bỏ tay anh ra!"
Cố Hạo Khương trực tiếp ngó lơ, cắn nhẹ lên chiếc cổ mẫn cảm của cô, một tay vẫn không ngừng chơi đùa hoa huyệt đã bắt đầu ẩm ướt, một tay đưa ra sau lưng kéo khóa váy cô xuống.
Chiếc váy ngủ vừa tuột xuống chưa quá nửa, Cố Hạo Khương đã vùi đầu vào hõm ngực cô, hết hôn lại mυ'ŧ...
Vân Nghê cố sức đẩy hắn ra nhưng không nổi, Cố Hạo Khương nhanh tay kéo mạnh qυầи ɭóŧ cô ra, dễ dàng đưa ngón tay mình vào hoa huyệt ẩm ướt.
Vân Nghê ngửa đầu thở dốc, Cố Hạo Khương càn quét đến nỗi hoa huyệt ra rất nhiều nước, kết hợp với bàn tay hắn tạo ra tiếng 'nhóp nhép' đỏ cả tai.
Nam căn của Cố Hạo Khương ngay từ đầu đã không thể hạ xuống, từ nãy khi cô ngồi lên người hắn, vật nóng này vẫn luôn ở sau mông cô, không ngừng cọ sát!
Cố Hạo Khương mυ'ŧ mạnh đầu ngực cô, Vân Nghê bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ liền báu chặt bả vai hắn, rên lên thành từng tiếng nức nở:
"Ưʍ... Aa... Đừng mạnh như thế..."
Cố Hạo Khương mυ'ŧ xong liền không nháo nữa, Vân Nghê hơi hé mắt muốn nhìn hắn thì mông bị hắn bóp mạnh, nhẹ nhàng nâng người cô lên, ghim sâu cự long vào động mật của cô...
"AAa... Hức..."
Cố Hạo Khương tay vẫn bóp nắn mông cô, nhưng cũng thuận đà lên xuống hạ thân mình, cự long cứ thế mà ma sát vách tường khít chặt nóng bỏng của Vân Nghê.
Hắn thoải mái rên nhẹ, tường thịt vừa khít chặt lại vừa nóng, mật dịch không ngừng tiết ra khiến hắn sảng khoái vô cùng.
Ngước nhìn vợ nhỏ đang bị mình làm cho loạn tình ý mê, vẻ mặt kiều diễm động lòng người. Trong lòng Cố Hạo Khương kí©ɧ ŧɧí©ɧ vô cùng, nhưng sau đó hắn lại dừng động tác cường hãn trong cô lại, đôi tay vẫn không ngừng xoa nắn bờ mông tròn trịa.
Vân Nghê đang bị hắn dẫn dắt, đột nhiên bị hắn ngừng lại thật sự rất khó chịu, liền giương đôi mắt có ánh lệ nhìn hắn.
Cố Hạo Khương hôn phớt lên môi cô, cười tà nói:
"Bảo bối, em động đi!"
Vân Nghê cắn môi nhìn trừng trừng hắn, thật sự ngứa ngáy quá, nhưng mà cô biết, Cố Hạo Khương lúc trên giường luôn không nói lý lẽ, dù cô cầu xin thì chỉ làm hắn hưng phấn thêm mà thôi!
Vật nóng của hắn thật trướng quá, bên dưới cô thật khó chịu, cô muốn, cô muốn hắn!
Vân Nghê ôm chặt người Cố Hạo Khương, bắt đầu di chuyển thân người. Cố Hạo Khương vui sướиɠ để vợ ôm, còn không ngừng hôn lên gáy cô, đôi tay vuốt ve làn da nhẵn mịn.
"AA...Ah.."
Vân Nghê di chuyển lên xuống không ngừng, cả người uốn cong đầy gợi cảm, đôi ngực ngạo nghễ nhô ra trước mặt Cố Hạo Khương. Hắn kích động lại ngậm chặt lấy nhũ tiêm mà mυ'ŧ mát.
"Tiểu bảo bối, anh muốn em nhanh hơn nữa!"
Vân Nghê đầu óc trống rỗng, hoàn toàn bị kɧoáı ©ảʍ đánh úp, cố gắng y lời hắn mà nhanh hơn. Đỉnh nhọn của hắn cứ thế đâm vào tiểu huyệt phía trước, tiếng 'nhóp nhép' không ngừng phát ra.
Cố Hạo Khương cảm nhận Vân Nghê sắp lêи đỉиɦ, liền dùng hạ thân lên xuống mạnh bạo, phát ra những tiếng động càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn nữa.
Vân Nghê bị hắn hung bạo, chỉ vài cái liền đạt cao trào, Cố Hạo Khương cũng bị hoa huyệt của cô làm cho điên loạn, cũng cùng lúc mà bắn vào sâu trong cô...
-----------------
Vừa viết xong liền đăng. Công nhận ý chí của Văn mạnh thật, phải cố lắm mới dứt cái bộ Boss hung dữ vẫn chưa coi xong mà viết cho mọi người chương này... Mới đọc tới chương 400, vậy là còn tới 1500 chương nữa =((