Tiểu Mao Mao rất gầy, nhóc con này ăn rất nhiều vậy mà lấy đến một chút thịt dư cũng không có. Cả người chỉ toàn da, lúc Dịch Long Huấn bế cậu nhóc này lên...hắn liền liên tưởng đến mấy cái xương gà mà mình hay ăn.
Cánh mông của Tiểu Mao Mao lộ ra, vừa trắng lại vừa mịn. Hắn lưu manh đưa một tay xuống, dùng ngón tay nhẹ nhẹ gãi vài cái.
Tiểu Mao Mao úp mặt vào l*иg ngực hắn, lí nhí gọi.
" Anh Mì Trứng, đừng gãi mông em nữa. Nhột quá !"
Dịch Long Huấn không nói gì, bàn tay lưu manh kia vẫn sờ một chút. Mãi đến khi đặt cậu xuống giường, hắn mới nhẹ hôn lên trán cậu một cái.
Tiểu Mao Mao cười hì hì ngây ngốc, đoạn nhỏ giọng nhắc nhở.
" Anh Mì Trứng, chúng ta chơi gì vậy? Để em mặc quần vào rồi chơi có được không ?"
Dịch Long Huấn dùng môi mình chặn miệng cậu nhóc lại, hai đôi môi lại một lần nữa chạm nhau. Đầu lưỡi của hắn lưu manh đi vào trong miệng của Mao Mao, khoan miệng ấm nóng kia bị hắn càng quấy rất lâu.
Hai người môi lưỡi triền miên được một lúc thì Dịch Long Huấn mới thỏa mãn buông tha cho cậu nhóc kia. Lúc môi rời môi, có một đường chỉ bằng nước bọt mỏng manh được kéo dời từ miệng.
Tiểu Mao Mao mặt đỏ bừng, miệng thở dốc nhìn hắn. Đôi mắt còn ngấn chút nước.
Dịch Long Huấn vuốt vẻ khuôn mặt cậu, giọng nói trầm đυ.c phát ra.
" Trò này không cần mặc quần, mà ngược lại nó cần cởi hết đồ. Sau đó anh sẽ làm em vừa nhột vừa sướиɠ ở chỗ này...chỗ này...và chỗ này"
Hắn vừa nói, vừa dùng bàn tay luồn vào bên trong áo của cậu. Bóp bóp cái đầṳ ѵú nhỏ bé kia làm nó sưng lên một chút, sau đó...hắn lại còn hạ lưu dùng một ngón tay chạm vào qυყ đầυ nhỏ nhỏ của tiểu dươиɠ ѵậŧ, khiến cậu giật bắn mà thút thít vài tiếng.
" Trò...trò gì kì lạ vậy? Có thể chơi sao?"
Nhóc con ngây ngô không biết mình đang bị con sói hôi này dụ dỗ. Cậu ngốc nghếch nghiêng đầu hỏi hắn, một tay ngậm vào trong miệng nghi hoặc chờ câu trả lời.
Hắn nhìn ngón tay đang được ngậm trong miệng kia lại cảm thấy thích thú. Nhẹ dùng tay mình rút tay kia của cậu nhóc ra, sau đó lại đưa ngón tay vẫn còn dính nước bọt của cậu nhóc cho lên miệng mυ'ŧ vài cái. Ánh mắt của hắn đều toàn hình ảnh của Tiểu Mao Mao, giọng nói cũng trầm đυ.c hẳn đi.
" Trò này chỉ có anh mới có thể chơi với em. Nếu em dám để cho người khác chơi mình, anh sẽ gϊếŧ hắn...sau đó róc xương hắn ra cho chó ăn. Mao Mao, nghe hiểu không ?"
Tiểu Mao Mao bị mấy động tác vừa rồi của Dịch Long Huấn làm cho si mê, cậu nhóc mụ mị đáp.
" Được, trò gì cũng chỉ chơi với anh thôi. Chơi với người khác thì hầm xương cho cún con ăn"
" Ngoan lắm, trò chơi này sẽ khiến chúng ta yêu nhau hơn. Không những thế, càng chơi...sẽ càng nghiện"
Cậu nhóc vẫn ngu ngơ hỏi tiếp.
" Càng chơi sẽ càng yêu sao? Vậy chúng ta có thể chơi thường xuyên không ? Anh và em đều chơi mỗi ngày nhé!?"
Độ ngây thơ của Mao Mao khiến kẻ chung giường với cậu phì cười. Hắn xoa đầu cậu nhóc, chân thành đáp.
" Nếu chơi mỗi ngày anh sợ em sẽ chịu không nổi mất. Mỗi tuần ba lần là được rồi"
" À! Thì ra là thế ! Vậy chúng ta cùng chơi đi"
Dịch Long Huấn mổ nhẹ lên môi cậu một cái. Bao yêu thương đều chỉ một mình nhóc con hưởng thụ. Hắn không vội cởi đồ cậu, bản thân tự cởϊ qυầи mình ra trước. Dươиɠ ѵậŧ thô to cũng vì thế bắn ra trước mặt Tiểu Mao Mao, sừng sững mà cương ngạnh.
Của Dịch Long Huấn thuộc hàng tiêu chuẩn, tầm mười sáu đến mười tám xăng ti met. Dươиɠ ѵậŧ có hơi sẫm màu, lại mang theo những đường gân guốc khi cương lên hiện rõ trên thừng côn ŧᏂịŧ. Bao qυყ đầυ vì tìиɧ ɖu͙© mà đỏ lên nhiều, một chút dịch nhờn cũng theo đó mà chảy ra. Làm bao qυყ đầυ vừa bóng loáng lại vừa dâʍ đãиɠ.
Tiểu Mao Mao nhìn dươиɠ ѵậŧ ở trước mặt oai phong lẫm liệt đến bật dậy, cậu nhóc tò mò dùng một ngón tay chọt chọt lên qui đầu một chút. Ngây ngô nhìn tiểu dươиɠ ѵậŧ của mình, rồi lại nhìn của Long Huấn. Sau đó lại cười hì hì nói.
" Oa, của anh to như quả chuối. Của em như trái ớt mà mọi ngày anh Huấn hay cắn chung với cơm ấy nhỉ?"
Khóe môi Long Huấn giật giật, trong đầu thầm nghĩ.
" Nhóc con này, thay vì nói câu đó sao em không tìm mấy câu gợϊ ȶìиᏂ hơn mà nói hả? Ngốc thế?"