Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1917: Nhất định phải công bình (2)

Lưu Vân Hi nỉ non một tiếng: - Phu quân, ta ngủ bao lâu?

- Chỉ chốc lát mà thôi.

Lý Kỳ cười nói: - Đi thôi, đến nhà rồi.

Lưu Vân Hi còn chưa có tỉnh ngủ, khẽ ừ, đã được Lý Kỳ ôm ấp xuống khỏi xe ngựa.

- Đại nhân, phu nhân, các ngươi đã trở lại.

- Ừ, Thất Nương bọn họ đều ngủ rồi sao?

- Ồ, phu nhân các nàng đều đang ở hoa viên hóng gió.

- Ta biết rồi.

Lý Kỳ quay đầu hướng Lưu Vân Hi hỏi: - Thập nương. Ta đưa muội trở về phòng trước đã.

Lưu Vân Hi mới vừa rồi đã ngủ một giấc, tinh thần lại khá hơn, lắc đầu nói: - Chúng ta đi hoa viên đã.

Vợ chồng hai người lại đi về hướng hoa viên.

Mới vừa vặn đi vào trước cửa, chợt nghe được bên trong oanh oanh yến yến, tiếng cười vui không ngừng, Lý Kỳ đưa mắt nhìn, chỉ thấy trong đình giữa hoa viên, đèn đuốc sáng trưng, vài vị đại mỹ nhân ngồi ở trong đó, trò chuyện với nhau thật vui vẻ, vô cùng sung sướиɠ.

- Chậc chậc, các muội thật đúng là biêt hưởng thụ a!

Lý Kỳ đến gần nhìn lên, chỉ thấy trên bàn bày biện một mâm to đầy hoa quả và các món nguội, còn có sushi, lương bì, thạch và món ăn nguội khác.

Đột nhiên xuất hiện thanh âm chậc chậc này, khiến chúng mỹ nhân trong đình hoảng sợ, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Lý Kỳ, Lưu Vân Hi đứng ở ngoài đình.

- YAA.A.A..! Phu quân và Thập nương đã trở lại.

Chúng mỹ nhân đều đứng dậy tiếp đón, nhưng các nàng đồng thời không đê y đên Lý Kỳ, đều quay chung quanh ở bên cạnh Lưu Vân Hi.

- Thập nương. Cô thật sự là rất lợi hại.

- Đúng vậy a, cô có biết hay không, hôm nay bên ngoài đều đang đàm luận về cô, nói cô là nữ Hoa Đà.

- Chúng ta thật sự vì cô mà cảm thấy kiêu ngạo.

....

Còn chưa chờ Lý Kỳ kịp phản ứng. Lưu Vân Hi cũng đã bị các nàng kéo vào trong đình, líu ríu nói không ngừng.

Dựa vào! Các muội làm gì thế, ta một người lớn như vậy đứng ở chỗ này, không thể nào không thấy nhìn a! Lý Kỳ cứ thế bị không ai thèm nhìn, từ trong đau buồn đi ra, hai mắt rưng rưng nói: - Các vị phu nhân, các muội dường như quên mất phu quân của các muội mất rồi.

Da Luật Cốt Dục hiếu kỳ nói: - Phu quân huynh vì sao lại nói ra lời ấy?

- Ách....

Lý Kỳ cũng thực không biết trả lời như thế nào. Chính mình đi vào, cầm một miếng dưa hấu ném vào trong miệng, nói: - Ta nghĩ đến việc vừa về tới nhà, các phu nhân của ta sẽ cho ta một cái ôm hạnh phúc, ai biết --- ôi, Lý Kỳ a Lý Kỳ, lý tưởng là thì rất là đầy đặn, thực tế thì toàn xương, đạo lý nông cạn như thế này vì sao ngươi còn mãi không nghĩ thông suốt. Khi nói chuyện, ánh mắt của hắn nhất nhất xẹt qua ở trên người các phu nhân, chỉ thấy các nàng đều mặc vô cùng mỏng manh, trước ngực đều đinh một bông tuyêt chợt ẩn chợt hiện, cực kỳ mê người.

Ta thích mùa hè.

Lý Kỳ miệng ăn dưa hấu, ánh mắt ăn kem, thích đến mức nói không nên lời.

Bạch Thất Nương mỉm cười duyên dáng nói: - Huynh hiểu là tốt rồi.

Chúng nữ lập tức cười lớn một trận.

Da mặt Lý Kỳ đã sớm dầy giống như tường thành, đột nhiên đặt mông ngồi ở bên cạnh vị phu nhân duy nhất khônggiễu cợt hắn, một tay khoác ở vòng eo đầy đặn lại không mất tinh tế của nàng, ở trên gương mặt nàng hôn một cái, hì hì nói: - Tuy nhiên không quan hệ, ta ôm các muội là được rồi, phu quân ta thích chủ động.

Vương Dao làm sao phản ứng lại kịp, qua một lát, nàng lập tức đỏ bừng cả mặt, nhẹ nhàng đẩy hắn ra, cáu giận nói: - Chàng chỉ biết ức hϊếp ta.

Phong Nghi Nô nhếch lên đôi môi khêu gợi, ủy khuất nói: - Vương tỷ tỷ, tỷ đừng tức giận, chúng ta rất hâm mộ đấy, phu quân huynh ấy hiện giờ đều chướng mắt chúng muội.

Lý Kỳ ngẩn ra, quay đầu nhìn lại, vội vàng đi tới, ngồi ở bên cạnh hai vị phụ nữ có thai, thâm tình chân thành nói: - Làm sao có thể chứ, nhị vị phu nhân thiên tư quốc sắc, khuynh quốc khuynh thành, ách.... Hiện tại lại đầy đặn, làm cho phu quân ngứa tâm đấy.

- Hừ, cái gì đầy đặn, đây rõ ràng chính là mập mạp, huynh thật dối trá. Phong Nghi Nô khẽ hừ một tiếng, lại vỗ xuống Lý Kỳ, nói: - Tuy nhiên đây đều tại huynh, lúc trước dụ dỗ ta để cho muội ăn nhiều một chút, còn nói cái gì vì tốt cho đứa nhỏ, một ngày lấy năm sáu lần cơm cho muội ăn, bằng không muội sẽ béo thành như vậy sao, muội hiện tại cũng không dám ra ngoài cửa.

- Ách.....

Lý Kỳ đổ một đầu mồ hôi, thoáng đánh giá Phong Nghi Nô, đích xác, các nàng đã vượt qua điểm tới hạn của đầy đặn, dùng mập mạp để hình dung thì thích hợp hơn, trước kia thân hình của Phong Nghi Nô chính là nhất đẳng đấy, là dáng người tốt nhất trong các phu nhân của Lý Kỳ, hai chân thon dài, no đủ, trước ngực săn chắc, hết thảy đều là hoàn mỹ như vậy, nhưng hiện tại --- không đề cập tới cũng thế, Bạch Thiển Dạ thì còn đỡ hơn một chút, tuy nhiên thiên tư tại đây, béo cũng béo đến xinh đẹp động lòng người, hơn nữa điều này cũng rất bình thường đấy, phụ nữ có thai nên ăn nhiều một chút, mỗi người đàn bà đều phải trải qua, Lý Kỳ biết rằng phụ nữ có thai luôn thiếu thốn nhất cảm giác an toàn đấy, ôm chặt hai vị phụ nữ có thai, nói: - Các muội cứ yên tâm, thịt này đến nhanh đi cũng nhanh, đợi sau khi sinh dưỡng xong, ngay lập tức sẽ khôi phục dáng người thướt tha mềm mại xưa kia, lúc trước Hồng Nô cũng là như vậy.

Bạch Thiển Dạ buồn bực nói:

- Muội từng cũng là như vậy nghĩ đấy, vì vậy mới bị huynh lừa, nhưng ban đầu Hồng Nô cũng không có giống như chúng muội.

Vậy cũng đúng nha, Quý Hồng Nô thuộc loại ăn không mập, mặc dù là trong lúc mang thai, cũng không quá béo, nhưng Phong Nghi Nô và Bạch Thiển Dạ rất nhanh đã mập lên.

Lý Kỳ cũng bất đắc dĩ một trận nha, nói: - Các muội suy nghĩ gì thế, phu quân là người trông mặt mà bắt hình dong sao, không quản các muội biến thành cái dạng gì, tình yêu của ta đối với các muội chắc chắc sẽ không thay đổi.

Phong Nghi Nô vẫn trực tiếp, hai mắt đảo qua, nói: - Huynh cứ nói đi?

Lý Kỳ cũng nhìn thoáng qua, kia lần lượt từng gương mặt tuyệt sắc một, khiến hắn không phản bác được, xấu hổ cười, cái đề tài này tán gẫu không nổi nữa rồi, khẩn trương nói sang chuyện khác: - Đúng rồi, các muội mới vừa rồi nói cái gì đó? Hinh như rất vui vẻ đấy, nói nghe một chút, cũng để cho phu quân cùng vui vẻ nào.

Bạch Thiển Dạ trợn trắng mắt nói: - Chính la noi việc này.

- Khụ khụ khụ, cái gì? Vậy các muội còn cười vui vẻ như vậy. Lý Kỳ vẻ mặt buồn bực nói.

Phong Nghi Nô tức giận nói: - Chúng ta lại không cười, là Da Luật tỷ tỷ các nàng đang chê cười chúng ta.

- Cái --- cái gì? Này --- đây là không đúng rồi, chúng ta nên khiến phụ nữ có thai duy trì tâm tình sung sướиɠ, các muội có thể nào ức hϊếp các nàng ấy chứ.

Giờ lòng bàn tay hay mu bàn tay đều là thịt, Lý Kỳ kẹp ở giữa rất khó làm người a!

Phong Nghi Nô lập tức nói: - Có nghe thấy không, phu quân, huynh nên công bình.

- A?

Lý Kỳ kinh ngạc nói: - Công bình như thế nào?

Phong Nghi Nô hung hăng nói: - Cái này rất đơn giản, chính là làm cho bụng của các nàng đều lớn lên.

Wase! Rất mãnh liệt a, bất quá ta thích. Lý Kỳ còn thật sự gật đầu nói: - Ừ, nên như thế, hôm nay ai không mang thai toàn bộ tắm rửa sạch sẽ ở trong phòng chờ ta.

Ngoại trừ Phong Nghi Nô và Bạch Thiển Dạ, các phu nhân còn lại đều cho Lý Kỳ một cái lườm.