Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1084: Cuộc chiến tâm lý

Nhịn lâu ngày, rốt cục Lý Kỳ cũng có cơ hội cảm thấy chính mình tồn tại, hắn vừa cược xì tố, thì phía dưới đã vang lên một mảnh xôn xao.

Tại Triệu Hoàn làm nổi bật lên, không khí có vẻ đặc biệt khẩn trương.

Triệu Tinh Yến lại không bị một chút ảnh hưởng, nàng cười vân đạm phong kinh rồi nói:

- Ngươi đã như thế mà ta không theo thì cũng quá mất mặt, theo.

Lại tiếp tục một trận kinh hô.

Đến lúc này chỉ còn xem thái độ của Y Nhĩ Đặc nữa thôi.

Dù sao cũng là đặt cược hết mấy vạn quan đấy nha! Y Nhĩ Đặc thu hồi vẻ mặt ngạo mạn, bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ, dù sao hiện tại quyền chủ động nằm trong tay y, bài cũng chia xong rồi, không có gì phải che dấu nữa, y liếc nhìn bài của Triệu Tinh Yến và Lý Kỳ, y nghĩ thầm rằng, “vòng chia bài trước Mohamed không theo, vậy thì lá bài chưa lật của gã chỉ là một quân 10, nếu không gã sẽ còn chơi tiếp, nếu là quân 10 thì bài của vị Yến công tử kia không có khả năng là ba quân 10, hiện tại bài của ta có một đôi K và một đôi Q, nếu như y dám theo thì ít nhất cũng phải so bài của ta lớn hơn rồi, trừ phi quân bài chưa lật của y là quân Át, nếu y có một quân Át thì bài của Kinh tế sử chỉ là ba quân 2 với một đôi Át hoặc là hai đôi”.

Nghĩ đến đây, y dùng ngón tay cái nhẹ nhàng đẩy ra một góc của quân bài chưa lật, lại thấy được là một quân K tép, y lại liếc mắt nhìn Lý Kỳ và Yến công tử, “nếu như hai người này trước đó không có thông đồng với nhau, thì phần thắng của ta ở ván này lớn nhất, bài cũng chỉ vừa chia nên bọn họ không có khả năng đã thông đồng được, hơn nữa, chỉ có một bài là có khả năng thắng ta, như vậy nếu mà không theo thì ta thiết lập ra ván bài này làm gì”.

Sau khi quyết định chủ ý, Y Nhĩ Đặc nhẹ nhàng thở ra một hơi, đẩy đám tiền chip trước mặt ra, nói:

- Ta theo.

Nói xong, y lật quân bài của mình lên, khẽ cười nói:

- Ta có ba quân K với một đôi Q.

Lá bài của y vừa lật, phần đông khán giả ở đây có động tác đều nhịp, đều hơi hơi nghiêng người về phía trước, hai mắt trừng to. Mà đám người Cao Cầu, Triệu Hoàn đều là vẻ mặt ướt mồ hôi, căn cứ theo bài này, thì hy vọng duy nhất là Lý Kỳ lấy được quân Át rô, bởi trong tay Triệu Tinh Yến đã có một lá Át bích, nhưng nhìn cách đánh bài tiêu sái của Triệu Tinh Yến thì lá bài chưa lật của nàng rất có thể là một quân Át, như vậy tỷ lệ bắt được quân Át của Lý Kỳ là vô cùng xa vời, nếu vậy, cả hai đều thua.

Căng thẳng!

Quá căng thẳng!

Trong phòng đánh bài, tất cả mọi người đều che đầu, không dám nhìn tiếp.

Triệu Tinh Yến nhìn bài ngửa của Y Nhĩ Đặc, thật lâu không nói lời nào, đột nhiên cười ha ha nói:

- Nhị vị, ta có thể thay đổi quyết định hay không?

Lời này vừa nói ra, không ít người đều bật cười, không khí hòa hoãn không ít.

Y Nhĩ Đặc không có tâm tư nói giỡn với nàng, y cười lạnh nói:

- Ngươi cứ nói đi? Nhanh lật bài lên.

Triệu Tinh Yến thở dài nói:

- Cổ nhân thật sự có dự kiến trước nha, đúng là lên núi nhiều cuối cùng có ngày gặp hổ a.

Nói xong, nàng lật quân bài của mình lên.

Chỉ là một quân 2 tép mà lại dẫn tới sự sợ hãi của mọi người.

Y Nhĩ Đặc sắc mặt căng thẳng, cả kinh kêu lên:

- 2 tép?

Triệu Tinh Yến cười khổ nói:

- Không phải ta vừa nói rồi à, lá bài chưa lật của ta chỉ là một quân 2 nhỏ bé, xem ra người thành thật như ta đúng là không thích hợp chơi xì tố rồi!

Mohamed cau mày hỏi:

- Ngươi chỉ có một đôi 10 cũng dám đặt xì tố?

Triệu Tinh Yến khóe miệng giương lên, đáp:

- Saudi vương tử, ta không phải đã nói rõ rồi sao, chẳng sợ quân bài chưa lật chỉ là một quân 2 nhỏ bé, ta cũng muốn xì tố sao. Nam nhi Đại Tống mỗi người đều là đầu đội trời chân đạp đất hảo nam nhi, sao có thể nói không giữ lời được.

Nàng nói đến phần sau, giọng nói âm vang đanh thép, có sức cuốn hút rất mạnh, dường như thật sự chân thật vậy.

Phía dưới đài có rất nhiều người vì những lời này của nàng mà không nhịn được vỗ tay.

Lý Kỳ cười ha ha nói:

- Nói đúng lắm. Nhưng chỉ vì một câu nói mà mất toi mấy vạn quan thì tên thương nhân đầy hơi tiền là ta chắc chắn không làm được, kiếm tiền vẫn là trọng yếu nhất.

Hắn nói xong thì lật quân bài của mình lên, đúng là quân Át cuối cùng kia.

Tuy rằng vừa rồi Y Nhĩ Đặc đã cảm thấy có chút không ổn, nhưng khi y tận mắt nhìn thấy lá bài của Lý Kỳ thì vẫn không khỏi cả người chấn động, trợn to hai mắt nhìn quân Át tép kia, dường như không muốn tin tưởng đây là sự thật.

Lý Kỳ chắp tay cười nói:

- Đa tạ, đa tạ.

Y Nhĩ Đặc ngẩn ra, sau khi tỉnh ngộ lại, nhất thời sắc mặt xám như tro tàn, nhưng dù sao y cũng là tam vương tử của Bái Chiêm Đình, tiền có thể thua nhưng người thì không, thà rằng chết đứng cũng không thể sống quỳ! Y cười ha ha nói:

- Kinh tế sử thật lợi hại, lợi hại. Hôm nay có thể nhìn kỹ càng thuật đánh bài của Kinh tế sử, Y Nhĩ Đặc ta dù thua năm vạn quan cũng là tâm phục khẩu phục.

Lý Kỳ nhìn y hai mắt phun lửa nhưng vẫn còn phải giả vờ một bộ dạng không để bụng, trong lòng buồn cười, thầm mắng ‘cái này khả năng chính là đánh cho xưng má để giả làm người mập’. Ngoài miệng lại nói:

- Tam vương tử quá khen, tại hạ thắng được chẳng qua là do may mắn mà thôi.

- Ai, Kinh tế sử khiêm tốn, nếu chỉ thắng mấy trăm quan thì có thể nói là may mắn, nhưng một phát thắng được mười vạn quan thì không thể gọi là may mắn rồi, phải dựa vào thực lực mới được!

Mohamed khẽ mỉm cười, nói lời tán dương. Tuy rằng nhìn như thong dong, nhưng rậm rạp mồ hôi trên khuôn mặt đã bán rẻ y, tuy rằng y cũng mơ hồ đoán được vị Yến công tử này cố ý tương trợ cho Lý Kỳ, nhưng không có bất kỳ chứng cớ nào, chỉ có thể nói bọn họ phối hợp kín không có chút kẽ hở. Mắt thấy tiền chip của Lý Kỳ một ván đã tăng lên những mười vạn quan, y không khẩn trương sao được, lại không kìm lòng nổi lấy ra hai hạt đậu đậu đỏ tươi từ trong hộp gốm ném vào miệng ăn.

Lý Kỳ liếc nhìn mấy hạt đậu đậu đỏ tươi kia, bỗng nhiên nhíu nhíu mày, cười nói:

- Saudi vương tử, mấy hạt đậu của ngươi hình như ăn rất ngon a.

Mohamed thoáng sửng sốt, y thật sự không ngờ được sau khi đại thắng Lý Kỳ lại đặt sự chú ý vào mấy viên “đậu đỏ” này, y còn tưởng rằng Lý Kỳ muốn ăn, đem bình gốm đưa tới, mời nói:

- Kinh tế sử có muốn nếm thử hay không? Loại đậu này ở Đại Tống muốn ăn cũng không có đâu.

Lý Kỳ khoát tay từ chối:

- Đa tạ, vẫn là không cần, ta cảm thấy Saudi vương tử nên chuyên tâm đánh bài thì hơn, ăn gì đó sẽ dễ dàng phân tâm.

Mohamed nghĩ rằng Lý Kỳ cố ý châm chọc y, trong lòng thầm oán giận, nhưng ngoài miệng vẫn tươi cười nói:

- Đa tạ Kinh tế sử quan tâm.

Lúc này, Triệu Tinh Yến đứng dậy, vỗ vỗ ống tay áo, hướng Lý Kỳ và Mohamed chắp tay nói:

- Nhị vị, tại hạ xin phép cáo lui trước.

Tên ghê tởm nhà ngươi sớm cút thì tốt hơn. Mohamed cười gật đầu, trong lòng đối Triệu Tinh Yến oán hận rất sâu.

Lý Kỳ cười ha ha nói:

- Mong rằng ngày nào đó có cơ hội cùng Yến công tử phân cao thấp.

Triệu Tinh Yến lắc đầu nói:

- Không đánh bạc nữa, đều thua sạch rồi.

Lại hướng phía Y Nhĩ Đặc đưa tay ra hiệu:

- Tam vương tử, mời.

Kỳ thật hai người cũng không thua sạch, trên bàn vẫn còn chút tiền chip, cũng bởi vì tiền chip của họ nhiều hơn so với Lý Kỳ, nhưng số còn lại cũng không đủ để đánh bạc tiếp, nên dĩ nhiên là bọn họ đi xuống rồi.

Y Nhĩ Đặc lúc này hận không thể ăn thịt, uống máu Triệu Tinh Yến, hiển nhiên, y hiểu được chính mình bị đùa giỡn, cái bẫy này rõ ràng là do Triệu Tinh Yến có ý thiết lập chờ y chui vào. Nhưng lúc này y cần phải có phong độ, vương tử ấy à, răng bị đánh gẫy cũng phải nuốt vào trong bụng, muốn khóc thì cũng về nhà khóc, y đứng dậy, giơ tay ra hiệu nói:

- Mời.

Y Nhĩ Đặc trở lại trận doanh của mình, mà Triệu Tinh Yến thì lập tức đi ra ngoài, vung phất phất ống tay áo, thật sự là không mang đi một chút tục vật! Chỉ lưu lại cho mọi người một bóng dáng tự nhiên, phóng khoáng.

Nữ nhân này đúng là có chút thú vị! Lý Kỳ liếc nhìn Triệu Tinh Yến, trong lòng tràn đầy cảm kích, lại liếc nhìn Mohamed, trong mắt không hiểu hiện lên một chút lo lắng nói:

- Saudi vương tử, chúng ta nghỉ ngơi một chút đi.

Trường hợp xảy ra biến động lớn, Mohamed cũng cần chút không gian để giảm xóc, vì thế y gật đầu đồng ý:

- Được. Cứ theo lời của Kinh tế sử.

Hai người đứng dậy rời đi bàn đánh bạc. Phân biệt đi về chính mình trận doanh.

Lý Kỳ cầm khối khăn nóng xoa mồ hôi trong lòng bàn tay, ván vừa rồi làm hắn khẩn trương suýt chết, dù sao trên bàn cược những mười vạn quan cơ mà. Số tiền này đối với bất cứ ai trên đời cũng không phải số nhỏ, dù là Hoàng đế cũng vậy.

Đám người Triệu Hoàn, Cao Cầu vội vàng đi tới, cùng vừa rồi không giống chính là trên mặt bọn họ đã không còn vẻ sầu lo, khẩn trương, dường như là bên ta đã nắm chắc phần thắng vậy

Triệu Hoàn cười đến không khép được miệng lại, khen:

- Lý Kỳ, ngươi giỏi lắm, bổn vương biết là không có nhìn lầm ngươi mà, thắng đẹp lắm. Phải rồi, có phải ngươi và biểu muội Yến Phúc đã sớm thương lượng với nhau?

Lý Kỳ lắc đầu nói:

- Điện hạ, ngài quá đề cao ta rồi, chúng ta cũng không khống chế được ván bài, sao có thể thương lượng trước được.

Cao Cầu gật đầu nói:

- Không ngờ rằng Yến Phúc Tông Cơ đánh bài lại tốt như vậy, nàng tuy rằng thua, nhưng trường hợp vừa rồi vẫn do nàng khống chế.

Từ khi lá bài của Triệu Tinh Yến lộ ra, y đã biết hết thảy đều là thủ thuật nàng sử dụng để che mắt, mục đích vì trợ giúp Lý Kỳ tiêu diệt đối thủ, thua toàn bộ tiền cho Lý Kỳ, dụng ý của nàng sâu, khiến y cũng phải mặc cảm.

Nữ nhân này thật sự là hiếm có trên đời, bất kể là tài trí hay khí phách, trên thế gian này chỉ có số ít nam tử có thể bằng nàng, đáng tiếc là thân nữ nhi, mà cũng may nàng là thân nữ nhi. Lý Kỳ trong lòng cảm than, hắn cũng biết, nếu không có Triệu Tinh Yến từ giữa gây khó dễ, hắn rất khó mà lừa được Y Nhĩ Đặc, hắn gật đầu nói:

- Thái úy nói không sai, ta có thể thắng được, chín phần là nhờ vào Yến Phúc Tông Cơ.

Lý Bang Ngạn cười ha ha nói:

- Dù nói thế nào thì hiện tại ngươi cũng đã có được ưu thế tuyệt đối, sắp dành được thắng lợi rồi.

Lý Kỳ nói:

- Tả tướng ngàn vạn lần đừng nói vậy, trên chiếu bạc, nếu chưa thắng được hết tiền của đối phương thì hết thảy đều có khả năng xảy ra. Ồ, ta còn có chút việc cần xử lý, các vị, ta trước xin lỗi vì không tiếp được rồi.

Hắn nói xong thì lập tức đi tới trước cửa, tìm được Mã Kiều, ghé vào tai y nhỏ giọng nói mấy câu.

Mã Kiều nghe vậy sửng sốt hỏi:

- Tìm nàng đến làm gì?

- Đừng hỏi nhiều, ngươi đi mau, nhất định phải mời được nàng.

- Nữ nhân kia tính cách quái dị, tại hạ cũng không dám cam đoan.

- Mã đại gia, mau đi đi

Lý Kỳ trợn mắt thúc giục.

Để chủ nhân gọi là đại gia thì Mã Kiều sao còn dám không biết xấu hổ nói thêm điều gì, y gật gật đầu, lập tức đi ra ngoài.

Trải qua thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi, Lý Kỳ và Mohamed lại trở về bàn đánh bài, hiện giờ chỉ còn hai người bọn họ, cho nên hai người ngồi đối diện với nhau.

Mohamed cũng biết mình đang ở hoàn cảnh rất xấu, hơn nữa người trẻ tuổi trước mặt cũng không phải hạng người hời hợt, nên y thu hồi tâm tư coi thường của mình, mỗi ván bài đều thận trọng, chắc chắn, không dám dễ dàng xuất kích lần nữa.

Liên tiếp mười ván bài trôi qua, cả hai đều có ván thắng, ván thua qua lại, nhưng thắng thua cũng không lớn.

Mohamed co đầu rút cổ, Lý Kỳ cũng không có cách nào đối phó với y, vì vậy hắn dùng ngôn ngữ công kích:

- Saudi vương tử thật quá cẩn trọng, chắc chắn a.

Mohamed sao có thể khinh địch như vậy mà mắc mưu, y cười ha ha nói:

- Trung Nguyên các vị không phải có câu “việc nhỏ không nhẫn nại sẽ làm loạn mưu tính của việc lớn” sao, ta cứ phải cẩn trọng, chắc chắn thôi.

Y nói xong thì lại ăn mấy hạt “đậu đỏ”.

Lý Kỳ mỉm cười không nói.

Theo ván bài càng chơi càng sâu, Lý Kỳ bắt đầu cảm thấy vô cùng mệt mỏi, không ngừng dùng khăn nóng sát mồ hôi, tuy chơi xì tố không phải việc nặng nhọc gì, nhưng vừa phải khảo nghiệm đầu óc, vừa khảo nghiệm tâm lý, đúng là không thích hợp với người có bệnh tim, so với đi công trường vác gạch còn mệt hơn.

Kỳ quái là, Mohamed lại có vẻ cực độ phấn khích, hết sức hưng phấn.

Đến ván thứ mười tám, bài lật của Mohamed là một quân Át cơ, mà của Lý Kỳ là một quân K bích.

- Át cơ gọi cược.

Lý Kỳ cười nói:

- Ta nghĩ quân Át cơ này ít nhất cũng phải đáng một ngàn quan đi.

Mohamed ha hả nói:

- Nếu Kinh tế sử đã nói vậy, thế thì cược một ngàn quan.

- Khó được Saudi vương tử có nhã hứng như vậy, tại hại dù thế nào cũng phải theo hầu đến cùng rồi. Ta cũng đặt cược một ngàn quan.

Sau lượt chia bài thứ ba, bài ngửa của Mohamed là Át cơ, Át bích.

Bài ngửa của Lý Kỳ là K bích, Q bích.

Lý Kỳ nhìn bài ngửa, cười khổ nói:

- Đúng là một đôi bài oan gia nha!

Mohamed khẽ cười nói:

- Lúc trươc Kinh tế sử nói một quân Át đáng giá một ngàn quan, vậy một đôi Át ít nhất phải giá trị năm ngàn quan đi.

Nói xong, y đẩy ra một đống tiền chip.

- Có lý, có lý, ta theo.