” Cô ấy mời em, cùng cô ấy nghỉ phép ở Hawaii.”
Giang Trục Thủy mỉm cười hướng cô trừng mắt nhìn. (cái này nguyên văn nha)
Cô sửng sốt một chút:” Em cùng cô ấy quen biết chưa lâu, vì sao cô ấy muốn mời em?”
” Có lẽ cô ấy cảm thấy em tương đối có cảm giác thân thiết, ai biết được?” Hắn cười cười, sờ sờ cái mũi,” Bất quá anh cảm thấy việc này có chút kỳ quái, em phải cẩn thận.”
San San nghĩ:” Nếu có thể lấy được chứng cứ cho cha, mặc kệ nguy hiểm gì em cũng phải thử một lần!”
Giang Trục Thủy trầm tư thật lâu, thở dài,” Cô ấy nói tối nay lên máy bay, nếu em thật sự muốn đi, anh không ngăn cản em. Bất quá, nhớ đem thuốc đầy đủ, bên kia có thể không có bác sĩ.”
” Ừ, cám ơn anh.”
” Đừng cám ơn anh, đến đó em phải tự mình chiếu cố, tuy rằng nghiêm tiểu thư nói chỉ đi vài ngày, nhưng thân thể của em còn chư hồi phục, phải cẩn thận.” (Lady: Sao giống cha tiễn con đi xa thế nhỉ?)
” Vâng, em biết.” Cô gật gật đầu, cảm thấy trong lòng lại ấm áp.
Hắn nhìn cô, có chút bất an nói:” Nghiêm tiểu thư là vị hôn thê của anh ta, em thật sự phải cẩn thận một ít mới tốt.”
” Yên tâm , em là cầu thủ Taekwondo có đai mà!”
Hắn lắc lắc đầu:” Hay là cẩn thận thì hơn.”
Hắn khi nào trở nên dong dài như vậy? Bất quá hắn còn có thể giống như bạn bè mà cùng cô nói chuyện, điều này làm cho cô có cảm giác vui mừng sâu sắc
” Được rồi, đã biết rồi.” Cô thoải mái mà cười nói.
Hắn lại vẫn thở dài thở ngắn:” Đi thôi, anh cùng em đi mua vài bộ quần áo, ở cùng với Nghiêm tiểu thư, cũng không thể ăn mặc quá keo kiệt.”
Buổi tối bảy giờ, San San mang theo hành lý nhỏ vào sân bay, Nghiêm Thanh Du ở xa liền hướng cô ngoắc tay, bên người còn có vài tên vệ sĩ cùng bảo mẫu.
” San San, Cô đem nhiều đồ để làm gì? Mình đây cái gì cũng có, cái gì cũng không thiếu.” Nghiêm Thanh Du nắm tay San San, để bảo mẫu tiếp lấy hành lý của cô.
Trên máy bay rất yên tĩnh, nhìn xuyên qua cửa sổ có thể thấy bầu trời đêm xinh đẹp, thành thị phía dưới là một mảnh mơ hồ.
Cô bỗng nhiên cảm thấy rất mệt, vì thế dựa lưng vào ghế, dần dần tiến vào mộng đẹp……
Xuống máy bay, dừng lại trước một khách sạn.
San San đứng ở bên cửa sổ, nhìn bờ biển mê người, cây dừa xanh biếc, bờ cát màu vàng, mọi người mặc Bikini hưởng thụ mùa hè…… Thật là sung sướиɠ a! Cô cũng nhịn không được muốn tiến ra ngoài biển kia.
Nghỉ ngơi một chút, Nghiêm Thanh Du liền lôi kéo cô cùng đi ngắm phong cảnh, xem biểu diễn, vũ hội gì đó vâng vâng. Đến buổi tối, nằm dưới ánh sao biển, gió biển nhẹ nhàng phất qua, thoải mái như muốn thϊếp đi.
Bầu trpừo đem quả nhiên rất đẹp, bất quá cô không quên nhiệm vụ của mình, một khi có cơ hội lại hỏi qua chuyện của Nghiêm gia.
Mà Nghiêm tiểu thư tựa hồ cũng đối cô cảm thấy hứng thú, hỏi chuyện nhà cô, cô đành phải nói mình là cô nhi, không dám nói chuyện của cha nuôi.
Cuối cùng cũng hỏi tới vấn đề tình cảm.
” San San cùng Giang luật sư quen biết lâu chưa? Các người lúc nào xác định quan hệ?”
“…… Chúng tôi quen biết cũng không bao lâu, xác định quan hệ…… cũng là vài ngày trước.” San San mặt đỏ nói, cô nghĩ nói dối là không tốt, cho nên liền mạnh miệng nói thời điểm đó.
Nghiêm Thanh Du có chút đăm chiêu nói:” Nga…… Mới bắt đầu tình cảm, đúng là mỗi ngày đều thấy hai người ở chung! Thật xin lỗi, tôi bắt cô đi theo tôi, có phải hay không đã quấy rầy hai người?”
San san liền xua tay: ” Không có, kỳ thật anh ấy công việc cũng rất việc, tôi cũng không muốn suốt ngày quấn lấy anh ấy.”
Mặt của cô lại đỏ, chao ôi, làm sao bây giờ? Cô da mặt luôn mỏng như vậy, nếu cứ tiếp tục như vậy cô sẽ làm lộ chuyện mất!
Nhưng Nghiêm Thanh Du lại truy vấn không tha, đều là chuyện tình cảm, làm cho San San thống khổ không thôi.
” Thanh Du, tôi buồn ngủ quá, tôi muốn đi ngủ.”
Cô chật vật trốn trở về phòng, vụиɠ ŧяộʍ gọi cho Giang Trục Thủy:” Làm sao bây giờ? Cô ấy hỏi chuyện của chúng ta, em sắp chống đỡ không được rồi.”
” Đừng có gấp, cho dù cô ấy hoài nghi quan hệ của chúng ta, cũng không thể bắt em được.”
” Nhưng em…… Em thật sự không biết nên trả lời như thế nào về vấn đề này.”
Bên kia điện thoại trầm mặc thật lâu, truyền đến tiếng anh thở dài bất đắc dĩ:” Em chẳng lẽ không biết thêu dệt sao?”
“……”
” Quên đi, anh dạy cho em một phương pháp, lần sau cô ấy hỏi lại em, em có thể hóa bị động vì chủ động, hỏi chuyện cô ấy cùng Luật Hạo Thiên, dời đi chú ý của cô ấy, như vậy cô sẽ quên chuyện của chúng ta.”
” Nga.” San San bừng tỉnh đại ngộ, khen:” Không hổ là luật sư, anh thật sự là quá thông minh.”
Hắn cười cười, khen anh thong mình không chỉ mình cô, nhưng từ trong miệng cô nói ra, nhưng cũng làm cho hắn cảm thấy vui vẻ không nói nên lời.
” Được rồi, đã khuya, em ngủ đây!”
Nghe được bên kia thanh âm đã tắt, hắn sửng sốt vài giây, sau đó sâu kín thở dài.
Cô bé này, luôn làm cho người ta không yên lòng, hắn có nên đi theo cô không? Nhưng hai ngày cũng là một khoảng thời gian……
Ngày hôm sau, San San cùng Thanh Du ngồi trên du thuyền, đi dạo chung quanh.
San San nghe xong ý của Giang Trục Thủy, vừa lên đến liền hỏi chuyện của Thanh Du cùng Luật Hạo Thiên.
” Các người là do trfưởng bối đính hôn, nhưng cũng phải có cảm tình chứ?”
Thanh Du sắc mặt ảm đạm ” Tôi không biết…… Tôi thích anh ấy, nhưng anh ấy không thích tôi.”
Sau đó liền một mình ngồi qua một bên, không nói. San San muốn nói chút an ủi, lại không biết nên nói như thế nào.
Thời điểm giữa trưa, San San nằm trên tàu phơi nắng, mơ mơ màng màng thϊếp đi.
Không biết qua bao lâu, bỗng nhiên cảm thấy trên cổ cảm thấy lạnh lẽo, cô ừ trong giấc mộng tỉnh lại, phát hiện trên cổ của mình có một thanh dao gọt trái cây!