Bánh Bao hơi bối rối, cậu có anh họ lúc nào thế.
“Các cô làm tiếp nhé, tôi dí xin nghỉ đây" Nhìn thấy người giúp việc kia đang hào hứng bừng bừng muốn xin nghỉ, Bánh Bao vội vàng gọi cô ta lại: “Chị gái ơi, có phải chị hiểu lầm chuyện gì không? Em đến đây với người đẹp mà!”
Lúc này, bên trong xe có một người phụ nữ mặc bộ váy ngắn lông cừu màu trắng bước xuống, đôi boot dài quá đầu gối lộ ra đôi chân xinh đẹp thon dài, tóc dài xõa xuống giống như thác nước mềm mại xinh đẹp, trang điểm rất tinh xảo, đôi môi mọng nước đỏ chỏ, cực kỳ khí chất.
Sự xinh đẹp của Vũ Vân Hân làm tất cả những người phụ nữ ở bãi đỗ xe thật sự kinh diễm.
“Cô ta không phải là cô gái nghèo kiết xác bị bà chủ đuổi đi à?”.
“Đúng vậy! Mới mấy tháng không gặp mà sao trở nên giàu có thế?”
Mấy người giúp việc này đã ngăn không cho Vũ Vân Hân đi vào lần trước.
Cô cũng không quan tâm chuyện này, kéo kính râm xuống, lễ phép nở nụ cười với mấy người giúp việc này" "Tôi là Vũ Vân Hân, hôm nay Ninh Phượng bảo tôi tổ! Làm phiền các cô mở cửa giúp tôi”
Mấy người giúp việc này hơi do dự.
Còn người kia lại uất ức nhìn Bánh Bao: "Không phải em nói thay mặt anh họ đến đây sao? Lần trước em nói chị cho mượn điện thoại, em sẽ giới thiệu đối tượng cho chị mà! Để chị chim sẻ biến phượng hoàng đó!”
Trên mặt Bánh Bao toàn là dấu chấm hỏi.
"Ôi này! Bảo bối của dì, con cuối cùng cũng đến rồi!” Ninh Phượng nhiệt tình từ trong nhà đi ra, thái độ bây giờ hoàn toàn bất đồng với lúc trước.
Vũ Vân Hân đắc ý cong khóe miệng.
Cô hận không thể để người phụ nữ này quỳ xuống thè lưỡi liếʍ chân cô.
“Đến đây nào! Cậu Hoa, nhanh đi ra đây đi! Đây chính là cô gái tôi nó với cậu đấy, nó là Vũ Hân”
Hiệu suất của Ninh Phượng thật sự rất cao, ngay cả đàn ông cũng mang tới nhà luôn rồi.
Cậu Hoa kia mặc bộ âu phục, mặt trong cũng có vẻ hiền lành, đầu bóng tại to, bụng phệ, ngu ngơ nở nụ tươi cười, nhưng Vũ Vân Hân lại căn bản không cười nổi.
"Chào em! Tôi là cậu cả nhà họ Hoa, kinh nghiệm của chúng ta cũng không khác nhau lắm đâu, đều có con cả rồi! Chẳng qua tôi ly hôn, còn em...Không c sao cả, tôi không ngại”.
Cầu anh ta đang nói nhưng tạm dừng kia, róc ràng là rất để ý.
Có câu thế này, trong lòng người khác bạn là hạng người gì, vậy người đó sẽ giới thiệu cho bạn đối tượng kiểu đó.
Cho nên Vũ Vân Hân không cần đoán cũng biết sự thân thiết này của Ninh Phượng tuyệt đối không phải loại gì tốt.
Thông tin của người đàn ông này rất nhanh đã xuất hiện trên máy tính của Màn Thầu.
Há Cảo nhìn thông tin nhân phẩm của người này trên phần mềm giám sát nhân vật của Màn Thầu đang ánh lên màu đỏ cảnh báo, trong lòng lộp bộp một cái.
"Ôi trời ơi!Đây là người sao? Rõ ràng là tên súc sinh!