Chu Hồng Sâm không thể ngờ rằng Diệp Lăng Phi lại quen biết với những người bên quân đội, điều này thật vượt xa sức tưởng tưởng của ông ta. Chu Hồng Sâm bây giờ mới biết thật ra sau lưng thế lực của con rể Diệp Lăng Phi này quả thật không đớn giản và còn nhiều điều ông ta chưa biết. Trước đó, ông ta hoàn toàn không ngờ rằng Diệp Lăng Phi còn quen biết cả những người bên quân sự.
Mặc dù bên quân sự không giống so với bên hành chính, bên quân sự thì đâu cũng như vậy không chịu sự quản chế của từng địa phương, nhất là trên tỉnh thành, nơi đó vốn dĩ là vùng đất của bên quân sự, nếu như ở đó mà đảm nhận chức thị trưởng, thật không thể tránh khỏi phải đối diện với rất nhiều chuyện liên quan tới bên quân sự, nếu như thật sự có được sự ủng hộ của bên quân đội đó, thì việc gì cũng trở nên dễ giải quyết hơn nhiều.
- Tiểu Diệp, con nói con quen những người bên quân sự sao? Không biết mấy người bên quân đội đó là chức vụ gì vậy?
Chu Hồng Sâm hỏi.
- Ừm, con quen biết Trương Yêu ở bên đó!
Diệp Lăng Phi cười đáp:
- Hình như là bên quân sự đó Trương Yêu đó có địa vị rất cao, hình như là tư lệnh gì gì đó. Cụ thể thì con cũng không rõ nữa. Tóm lại lần trước ở trên tỉnh, con có gặp y một lần!
- Trương Yêu?
Chu Hồng Sâm vừa nghe, liền vui mừng tới nỗi rung rung cả lông mày. Trương Yêu chính là tư lệnh của bên quân sự đó, chức vụ và đẳng cấp thì rất là cao, nếu như thật sự có thể quen biết với tư lệnh, vậy cái chức thị trưởng trên tỉnh này của ông ta sẽ dễ dàng làm hơn rồi. Diệp Lăng Phi cười, nói:
- Nhạc phụ đại nhân, vừa nãy bố cũng nói rồi. Chúng ta đã là người một nhà, con tất nhiên sẽ dốc hết sức để giúp bố rồi!
- Đúng! Đúng! Chúng ta là người một nhà mà!
Chu Hồng Sâm tỏ ra vô cùng vui sướиɠ, dường như ông ta đột nhiên cảm thấy mình có ô dù rất là vững chắc, nếu là ai cũng sẽ vui như vậy thôi. ông ta không còn ưu phiền nữa, bèn ngồi nói chuyện phiếm với Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi đồng ý với Chu Hồng Sâm, sau khi Chu Hồng Sâm đảm nhậm chức vụ thị trưởng tỉnh ủy, hắn sẽ dẫn Chu Hồng Sâm tới gặp mặt ty tư lệnh để hai người làm quen. Sau khi Diệp Lăng Phi ở nhà Chu Hồng Sâm tới hơn 2h chiều, thì rời khỏi đó. Chu Hân Mính thì ở lại nhà với bố mẹ, đợi sau khi Chu Hồng Sâm lên tỉnh. Chu Hân Mính mới cùng mẹ tới biệt thự ở. Diệp Lăng Phi không về biệt thự Nam Sơn, mà lái xe tới quán bar của Lý Khả Hân. Hơn 3h chiều quán bar vẫn chưa mở cửa kinh doanh, nhưng Lý Khả Hân thì vẫn ở trong quán bar. Diệp Lăng Phi vừa nhìn thấy Lý Khả Hân thì đưa tay ôm lấy Lý Khả Hân vào lòng, hắn nói:
- Hôm qua em nói cái gì ý nhỉ?
- Em đâu có nói gì đâu?
Tay trái của Lý Khả Hân ôm lấy cổ Diệp Lăng Phi, cô giả vờ hồ đồ nói:
- Em nhớ là hôm qua em có nhờ anh tới giải quyết hộ em một số việc. Còn những chuyện khác, em không có nói gì hết ý!
- Bây giờ em có biết anh định làm gì không hả?
Diệp Lăng Phi lạnh lùng nói:
- Tất cả đều muộn rồi! Anh cho em biết hậu quả của việc đắc tội với anh!
Diệp Lăng Phi ôm lấy Lý Khả Hân đi vào sâu trong quán bar.
Không lâu sau đó khắp quán bar lại vang lên tiếng rên của Lý Khả Hân. Tiếng rên đó khi cao khi thấp, cứ giống như là có tiết tấu vậy, có thể tưởng tượng ra rằng Diệp Lăng Phi dùng lực mạnh như thế nào.
Bên trong quán bar vang lên tiếng đàn ghi ta lãng mạn. Lý Khả Hân ngồi trong lòng Diệp Lăng Phi, trong tay cô cầm một ly rượu vang. Trong tiếng nhạc say đắm lãng mạn đó. Lý Khả Hân đưa ly rượu lên miệng uống một ngụm. Sau đó cô lại hôn lên môi Diệp Lăng Phi, tất cả chỗ rượu Lý Khả Hân ngậm trong miệng đều chảy vào mồm Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi hai tay ôm chặt lấy eo của Lý Khả Hân. Diệp Lăng Phi đưa tay mở điện thoại và chụp ảnh lại.
- Anh không sợ vợ anh nhìn thấy ảnh anh và em ân ái với nhau hay sao?
Lý Khả Hân hỏi Diệp Lăng Phi.
- Trừ khi em muốn đưa cho vợ anh xem! Nếu không thì, làm sao mà Tình Đình lại thấy được cơ chứ?
Sau khi Diệp Lăng Phi chụp lại một kiểu, hắn bỏ điện thoại xuống, tay kia hắn đặt giữa hai đùi của Lý Khả Hân, sờ sờ cặp đùi săn chắc của Lý Khả Hân, miệng khẽ nói:
- Khả Hân, tối nay em không kinh doanh thật sao?
- Tại sao em phải kinh doanh chứ?
Lý Khả Hân lại uống một hớp rượu vang, cô đặt ly xuống, lắc lắc cái mông, để cho mình ngồi trên đùi của Diệp Lăng Phi càng thoải mái hơn. Hai tay cô ôm lấy cổ Diệp Lăng Phi, mắt cô nhìn Diệp Lăng Phi, nói:
- Bây giờ em chỉ muốn cùng anh uống rượu, nói chuyện. Tối qua em cũng kiếm đủ tiền rồi, tối nay là thuốc về hai chúng ta thôi!
Diệp Lăng Phi cười, nói:
- Khả Hân, bây giờ anh phát hiện ra càng ngày càng có vị đó, nhất là cái cảm giác mạnh bạo của em vừa nãy khi trên giường, anh thật sự bị mê hoặc rồi!
Lý Khả Hân hôn lên môi Diệp Lăng Phi một cái, ngay sau đó áp sát mặt vào mặt Diệp Lăng Phi, cô nói:
- Chẳng phải là bị anh hành hạ sao? Anh dùng lực mạnh như vậy, người ta chịu không nổi. Diệp Lăng Phi, bây giờ anh càng ngày càng lợi hại rồi, bây giờ lần nào em cũng lo sau khi ấy với anh xong, người ta không xuống nổi giường!
- Gọi là ông xã đi!
Diệp Lăng Phi cố ý véo một véo trên đùi Lý Khả Hân, nói:
- Lẽ nào em không biết gọi anh là ông xã sao? Anh rất muốn nghe em gọi anh là ông xã đó!
- Ông xã!
Lý Khả Hân nhõng nhẹo kêu Diệp Lăng Phi là ông xã, đúng lúc Diệp Lăng Phi đang đắc ý, thì nghe thấy Lý Khả Hân cười, nói:
- Nghe em nói này Diệp Lăng Phi, anh có dám để em gọi anh là ông xã trước mặt bà xã anh không?
- Chuyện này.... hay là sau này nói tiếp đi!
Diệp Lăng Phi nói:
- Anh sẽ nghĩ cách. Tình Đình đã chấp nhận Hân Mính rồi, anh tin sớm muộn gì cô ấy cũng sẽ chấp nhận em thôi, chỉ cần thời gian thôi!
Lý Khả Hân cười, nói:
- Được rồi! Ông xã, em trêu anh thôi!
Lý Khả Hân nói rồi lại hôn Diệp Lăng Phi. Hai người hôn nhau say đắm. Sau nụ hôn đó, Lý Khả Hân đứng dậy bước ra khỏi lòng Diệp Lăng Phi, cô bước tới cái bục nhỏ ở giữa quán bar, nói với Diệp Lăng Phi:
- Ông xã, anh có muốn nhìn em khiêu vũ cho anh xem không?
- Tất nhiên là anh rất muốn xem bà xã khiêu vũ rồi!
Diệp Lăng Phi cầm ly rượu, ngồi xuống ghế, nhìn Lý Khả Hân. Chỉ thấy Lý Khả Hân đang nhảy trên bục một điệu nhảy rất đẹp mắt. Diệp Lăng Phi không hề biết Lý Khả Hân còn biết nhảy cả kiểu này nữa. Diệp Lăng Phi thấy Lý Khả Hân ngoáy tít cặp mông, cố tình khêu gợi dâʍ ɖu͙© trong người Diệp Lăng Phi, dần dần cô bắt đầu thoát y. Sau khi cởi hết quần áo của mình, trên cơ thể chỉ còn mỗi nội y. Lý Khả Hân lại tới trước mặt Diệp Lăng Phi. Lý Khả Hân cứ lắc mông như vậy cọ sát vào người Diệp Lăng Phi, sau khi Lý Khả Hân tụt nốt cả nội y ra, cả thân thể lõα ɭồ của Lý Khả Hân ngồi vào trong lòng Diệp Lăng Phi, nũng nịu nói:
- Ông xã, em cũng biết cách khiêu da^ʍ đúng không? Cái này em học rất lâu rồi đấy, chỉ đợi có cơ hội để nhảy cho anh xem. Em là muốn tranh giành anh với Bạch Tình Đình, nhưng mà em không ngốc tới nỗi đi cãi nhau với Bạch Tình Đình. Thủ đoạn đó thật quá kém, em không thích như vậy, em sẽ mê hoặc anh, để anh không muốn rời xa em!
Chiêu này của Lý Khả Hân thật sự có tác dụng. Vừa nãy khi Diệp Lăng Phi và Lý Khả Hân ân ái xong, hắn không ngờ bây giờ lại bị Lý Khả Hân mê hoặc. Diệp Lăng Phi lại không thể kiềm chế bản thân thêm nữa, chẳng cần đi vào bên trong quán bar nữa, ở ngay trong quán bar. Diệp Lăng Phi đè Lý Khả Hân lên bàn. Diệp Lăng Phi lại bắt đầu mây mưa với Lý Khả Hân.
Diệp Lăng Phi không ngờ chiêu kɧıêυ ҡɧí©ɧ này của Lý Khả Hân lại cao siêu tới thế, khiến cho Diệp Lăng Phi không kiềm chế được mà ân ái với Lý Khả Hân hai lần liền chỉ trong có một buổi chiều. Hai người mây mưa tới hơn 7h tối. Diệp Lăng Phi mới buông tha cho Lý Khả Hân. Sau khi Diệp Lăng Phi lái xe về biệt thự, tắm rửa xong, thì lên giường nằm ngủ.
Bạch Tình Đình và Vu Tiêu Tiếu chơi với nhau một chò trơi cả ngày, tới hơn 10h tối. Bạch Tình Đình mới cảm thấy mệt và muốn đi ngủ. Bạch Tình Đình tắm qua người, và khi cô trở về phòng ngủ, thì Diệp Lăng Phi đã nằm trên giường ngủ từ bao giờ. Bạch Tình Đình mặc váy ngủ trèo lên giường, cô ghé sát vào tai Diệp Lăng Phi nói nhỏ:
- Ông xã, anh ngủ rồi à?
Cô gọi hai lần liền, nhưng Diệp Lăng Phi không có phản ứng gì cả. Bạch Tình Đình đắp chăn lại, cố ý dùng mông mình chạm vào của quý của Diệp Lăng Phi, kết quả Diệp Lăng Phi chỉ trở mình lại, rồi ngủ tiếp. Bạch Tình Đình nản quá, quay người ra chỗ khác, cô tự đặt tay của mình vào chỗ đó, cắn chặt môi. Tay cô đặt ở đó một hồi lâu sau, đột nhiên cô rút tay ra. Bạch Tình Đình chui đầu vào chăn, miệng cô bắt đầu liếʍ liếʍ cái đó của Diệp Lăng Phi, cứ như vậy.
Sáng sớm ngày hôm sau. Diệp Lăng Phi cảm thấy cơ thể mình vô cùng mệt mỏi, đem qua bị Bạch Tình Đình hành hạ mãi, lúc đó Diệp Lăng Phi cảm thấy rất đau. Khi hắn bắt đầu có phản ứng. Bạch Tình Đình đã ngồi trên người hắn, cái mông của Bạch Tình Đình quay về phía mặt Diệp Lăng Phi, miệng cô bắt đầu phát ra những tiếng rên dâʍ đãиɠ.
Diệp Lăng Phi ngồi dậy, vươn vai, mặc dù cơ thể đau và mệt, nhưng Diệp Lăng Phi vẫn dậy được. Hôm nay Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình phải cùng nhau về nhà thăm Bạch Cảnh Sùng. Diệp Lăng Phi ra khỏi biệt thự, hắn đi dạo chầm chậm trong khuôn viên biệt thự. Hắn gặp mặt Angel và hai cô gái xinh đẹp vệ sỹ của Alice cũng đang chạy lại gần. Khi Diệp Lăng Phi và Angel đυ.ng vào người nhau, Angel thầm nở một nụ cười. Diệp Lăng Phi thật không ngờ thủ đoạn của Angel con a đầu này lại cao như vậy. Mới chỉ vài ngày, đã tiếp cận được với người con gái đó. Tất nhiên, Diệp Lăng Phi không hề sốt ruột, phải cho Angel thời gian để tiếp cận và tìm hiểu về cô gái đó.
Diệp Lăng Phi chạy bộ xong, quay về biệt thự, Bạch Tình Đình đã thức dậy rồi. Bạch Tình Đình mang ánh mắt trách móc, khuôn mặt bí xị, không vui. Diệp Lăng Phi nhìn thấy bộ dạng đó của Bạch Tình Đình, thì cười, nói:
- Bà xã, em làm sao vậy? Ai làm gì em thế?
- Anh đấy!
Bạch Tình Đình bĩu môi, nói:
- Là anh chọc tức em! Tối qua anh làm cái gì mà ngủ sớm tới vậy?
- Anh đâu có ngủ sớm, là do em ngủ muộn quá đấy chứ!
Diệp Lăng Phi nói:
- Ừm, à hình như còn một chuyện, anh mơ hồ cảm thấy tối qua có người ngồi trên người anh, hơn nữa anh còn nhìn thấy.....!
- Không cho anh nói nữa!
Bạch Tình Đình vội nói:
- Đều là tại anh hết! Hôm qua làm người ta xấu hổ chết đi được. Ông xã, đều tại anh hết!
Bạch Tình Đình bắt đầu nhõng nhẹo. Diệp Lăng Phi cười nói:
- Được rồi, bà xã, chuyện này đều tại anh, anh không nên ngủ sớm như vậy!
- Biết là tốt rồi!
Bạch Tình Đình nói:
- Ông xã, sau này anh phải đợi em, ngủ cùng em!
- Ừm, anh biết rồi!
Diệp Lăng Phi dỗ dành Bạch Tình Đình, nói:
- Bà xã, mau thu dọn đi, hôm nay chúng ta phải về thăm nhạc phụ đại nhân đó!
- Tất nhiên là em biết rồi!
Bạch Tình Đình nói:
- Bây giờ anh đi chuẩn bị ngay đây!
Bạch Tình Đình mặc quần áo xong, cô lấy quần áo cũ của Diệp Lăng Phi bỏ vào máy giặt. Cũng khi đó. Bạch Tình Đình đột nhiên phát hiện trên quần áo của Diệp Lăng Phi có mùi nước hoa lạ. Bạch Tình Đình đưa lên mũi ngửi, đích thực không phải loại nước hoa cô hay dùng. Cô nhíu nhíu mày, đưa mắt nhìn về phía Diệp Lăng Phi.