Phù Thủy Chi Tâm

Chương 4-3

Editor: Tứ Phương Team

“Cái gì kẹp chặt chân… Nha…”

Tô Hi đang muốn đánh hắn, Phổ Tư lại bẻ cánh mông nàng ra, đâm Tiểu Thỏ Thỏ về phía trước, nửa thanh côn th*t nóng cháy cứ như vậy đâm thẳng vào hoa huy*t, vui sướиɠ cùng run rẩy, kí©ɧ ŧɧí©ɧ mị thịt mới vừa thức tỉnh trong cơ thể nàng. “Đừng đẩy thỏ thỏ ra nữa, thỏ thỏ không muốn rời xa Tô Hi, thỏ thỏ không thể bỏ Tô Hi đi được.” Phổ Tư thì thầm líu ríu giống như ma chú, làm Tô Hi kí©ɧ ŧɧí©ɧ không dậy nổi tâm tư kháng cự, nhưng cơ thể của nàng lại điên cuồng xoắn dị vật đột nhập, không ngừng khép mở co rút, giống như muốn đẩy hắn ra ngoài.

hoa huy*t của nàng vốn dĩ cực kỳ khít khao, Tiểu Thỏ Thỏ của Phổ Tư lại rất lớn, trước kia hắn luôn dành rất nhiều thời gian trêu đùa khuếch trương nhục huyệt nhỏ hẹp sau đó mới có thể tận tình rong ruổi tiến vào, hôm nay trong cơn kí©ɧ ŧìиɧ, tuy nàng đã đủ ướŧ áŧ, nhưng đóa hoa lại chưa kịp nở rộ trọn vẹn, hơn nữa nhiều ngày chưa từng kết hợp, dường như chỗ riêng tư đã khôi phục căng chặt như lần đầu, hắn cứ như vậy một hơi cắm vào, khiến cho hoa huy*t kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Thế nhưng hết lần này đến lần khác thịt non lại liều mạng thắt chặt, côn th*t Tiểu Thỏ Thỏ vẫn như cũ không biết sống chết trước sau từ từ nghiền nát, bởi vì cự căn thẳng tắp sáp nhập, hơn nữa kề sát không hề che đậy, mỗi động tác, mỗi một lần hô hấp của Phổ Tư khiến hạ thân cảm nhận được côn th*t to lớn đang hoạt động trong cơ thể nàng.

“Phổ Tư… Như vậy nhanh quá rồi… Thân thể thật trướng, đừng nhúc nhích… Sẽ nứt mất, sẽ nứt mất a…”

“Nứt ra thì có thể đưa Tiểu Thỏ Thỏ vào bên trong, Tô Hi để Tiểu Thỏ Thỏ đi vào được không?”

Phổ Tư thấp giọng khao khát, mang theo đầy dụ hoặc, động tác ở hạ thân như cũ không ngừng lại. Tô Hi cự tuyệt không được quang mang sâu trong mắt đỏ mê người của hắn, chỉ có thể nhắm mắt lại mở rộng hai chân để hắn có thể đâm sâu vào, cự vật nóng cháy ở trong cơ thể nàng từ từ mở rộng, hoa huy*t không có lấy một không gian thở dốc, chỉ có thể vô lực co rút thừa nhận giao hợp dâʍ ɭσạи.

Cự vật thừa dịp có ưu thế, tận tình lấy gân xanh trên hành thân cương cứng ma sát mị thịt mẫn cảm trong cơ thể nàng, mà đầu nấm nhô lên kia, từng chút lại từng chút va chạm nhuỵ hoa ẩn ở sâu bên trong nàng, bức bách cơ thể nàng chảy ra thật nhiều chất lỏng bôi trơn. Trong run rẩy, vui sướиɠ sa đọa khi bị dị vật xâm nhập từ dưới thân thể lan tràn đến toàn thân, thanh âm Tô Hi yêu kiều rêи ɾỉ đã mang theo tiếng khóc nức nở, nàng phân không rõ cảm giác ở dưới hạ thân mình, đến tột cùng là đau đớn khi nứt vỡ, hay vui sướиɠ đến phát điên, chỉ biết chỉ có Phổ Tư thọc vào rút ra mới có thể để cho nàng hít thở.

Mặc dù thân thể khó chịu nhưng đồng thời cũng vui thích làm người ta khó có thể nhẫn nại, nàng rất rõ ràng, nếu hắn không thọc vào rút ra, nàng nhất định sẽ hỏng mất. Hai chân nàng không tự chủ được gắt gao cuốn quanh vòng eo cường tráng của hắn, chạm đến cái đuôi đáng yêu đang không ngừng run rẩy theo tiết tấu luật động phập phồng, cùng nhau nghênh đến cao trào.

Không có làn váy che lấp hai chân lỏa lồ ở trong không khí rét lạnh, nhưng nàng hoàn toàn không cảm nhận thấy một tia lạnh lẽo, Phổ Tư là củi lửa, ở hạ thân nàng không ngừng châm từng mồi lửa, thân thể của nàng vô luận phun ra bao nhiêu thủy dịch cũng không thể làm tắt liệt hỏa đang cháy hừng hực, ngược lại lửa cháy như đổ thêm dầu, khiến ngọn lửa cháy càng ngày càng lớn.

Mặt trời xuất hiện làm tan đi băng tuyết trên mặt đất, ở hạ thân giao hợp của hai người cũng không ngừng có dâʍ ɖị©ɧ chảy xuống, ban ngày ban mặt, tiếng nước da^ʍ mĩ cùng tiếng nữ nhân thở dốc kiều mị ở vườn rau nhỏ tạo thành tiếng vọng, một chút cũng không có ý tứ che giấu, giữa trời đông giá rét nếu nơi này có rau diếp tồn tại, chỉ sợ bây giờ cũng sẽ cảm thấy xấu hổ, mặt mũi đỏ bừng.

“A a… Nhanh một chút… Lại nhanh hơn một chút a…”

Tô Hi gắt gao ôm cổ hắn, dâʍ ɭσạи đong đưa eo mông, tùy ý Phổ Tư hung hăng đè nàng ở trên vách tường dùng sức thao, mặc dù cái miệng nhỏ tiết ra nước bọt cũng không hề hay biết.

Động tác ở hạ thân Phổ Tư càng thêm cuồng bạo, mỗi một lần thọc vào rút ra, đều mạnh mẽ đánh phá mị thịt trong cơ thể nàng rồi lại dùng sức cuồng đáp phá trở về, giống như muốn đem chính mình hoàn toàn tiến vào trong cơ thể nàng, nhưng đồng thời môi hắn lại cực kỳ yêu thương liếʍ mật dịch ở khóe miệng nàng, ôn nhu thấp giọng hỏi: “Thoải mái sao? Tô Hi.”

“…Thoải mái… Thật thoải mái… Aaaa…”

“Nếu nhanh một chút sẽ lộng hư Tô Hi, lộng hư cũng không vấn đề sao?”

“Không… Không vấn đề… A a… Lại nhanh một chút ưmmm… A a a a…”

Nghe được sự đồng ý của nàng, Phổ Tư áp sát mông nàng, hung hăng trừu sáp, côn th*t nóng cháy không hề thương hại thẳng phá miệng cửa tử ©υиɠ, mãnh liệt kɧoáı ©ảʍ vừa mới vọt tới sau não, Phổ Tư lại điên cuồng di chuyển sâu trong thân thể nàng, trực tiếp đưa nàng tới cao trào.

Bạch bạch bạch bạch tiếng va chạm thân thể tiết lộ trận làʍ t̠ìиɦ này có bao nhiêu điên cuồng, Tô Hi bị đè trên tường, thân thể hoàn toàn treo trên người Phổ Tư, dưới hạ thân chỗ giao hợp cùng hắn dính liền, theo hắn ra vào phập phồng đong đưa. côn th*t ở trước cửa tử ©υиɠ mãnh liệt trừu sáp, đồng thời lưỡi Phổ Tư cũng tích cực bắt chước động tác làʍ t̠ìиɦ, không ngừng thọc vào rút ra ở phấn môi đang thở dốc.

Không chỗ nào không kɧoáı ©ảʍ, khiến cho Tô Hi hò hét muốn phát tiết vui thích, nhưng thanh âm của nàng đều bị hắn nuốt vào trong bụng, hắn là một con thỏ không hề biết tiết chế, sau khi đã biết tâm ý nàng, liền tham lam muốn sở hữu hết thảy của nàng.

Dưới sự chiếm hữu che trời lấp đất này, nàng cơ hồ không thể hô hấp, cảm quan toàn thân trừ bỏ cảm thụ Phổ Tư thâm nhập ra, liền không rảnh bận tâm những cái khác, chỉ có thể không ngừng hưởng thụ vui thích hắn đem lại, lúc Phổ Tư khai phá tử ©υиɠ nàng, rót vào rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng, hắn rốt cuộc buông lỏng môi nàng ra, làm khóe miệng nàng chảy xuống nước bọt trong suốt, đồng thời ngất đi.

Có lẽ đã sớm quen với cao trào mãnh liệt rất nhanh sau đó nàng đã tỉnh lại, lúc này Phổ Tư đã không động nữa, nửa cự vật rời khỏi, bế lên Tô Hi đi vào trong nhà.

Hai mắt Tô Hi thất thần, vô lực run rẩy nằm trên cánh tay hắn, hắn cố ý không rút ra hoàn toàn, khiến cho hoa huy*t cảm thụ dư vị kɧoáı ©ảʍ liên tục lan tràn đến toàn thân, thân thể của nàng tránh cũng không thể tránh, chỉ có thể run rẩy thừa nhận từng bước đi khiến côn th*t nhẹ nhàng tiến vào rút ra.

Ái dịch ở hạ thân chảy xuống dưới, rốt cuộc làm nàng ở trong không khí lạnh băng cũng cảm nhận được một tia lạnh lẽo, nhưng lúc Phổ Tư ôm nàng đi tới trong phòng bếp, một bên chậm rãi thọc vào rút ra, đồng thời ném ra một ma pháp làm xuất hiện ngọn lửa trên ngọn nến, rét lạnh này rất nhanh đã biến mất.

Tô Hi vẫn đang chìm đắm trong vui thích tình ái, lực chú ý đều tập trung ở chỗ giao hợp, tϊиɧ ɖϊ©h͙ con thỏ ở trong bụng nàng bị côn th*t quấy đảo không thôi, hạ thân mãnh liệt căng trướng cùng vui thích, làm hoa huy*t co rút gắt gao cắn cự căn không bỏ, mà nàng cũng gắt gao ôm Phổ Tư, muốn hắn cho nàng càng nhiều vui thích như ở trong mơ.

Nhưng Phổ Tư cũng không có thỏa mãn sự cơ khát của nàng, hắn một phen đẩy hết chén gỗ trên bàn ăn xuống, trực tiếp đặt Tô Hi lên trên bàn cơm, chậm rãi rút phân thân từ trong cơ thể nàng ra.

Tô Hi bất lực nằm trên bàn, mở rộng hai chân cảm thụ sau khi hắn rút ra, hoa huy*t chảy xuống rất nhiều đυ.c dịch, sự trống rỗng khó có thể kiềm chế.

“Aaaa… Phổ Tư… Mau tiến vào a… Mau tiến vào a…”

Nàng đã bị tìиɧ ɖu͙© khống chế, không tự chủ được nỗ lực mở rộng hai chân, yêu kiều rêи ɾỉ kêu gọi hắn tiến vào, hoa huy*t nàng nở rộ đỏ tươi, phía trên dính một ít bạch trọc, thỉnh thoảng chảy ra hỗn tạp tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng ái dịch đặc sệt, vô luận từ góc độ nào, đều mê người không thể tưởng tượng, đáng tiếc Phổ Tư cũng không có lập tức tiến vào cơ thể nàng, chỉ là hôn nàng một chút, sau đó xoay người đi đến bên cạnh.

Tô Hi miễn cưỡng lấy lại tinh thần, bất lực mà nhìn hắn, lại phát hiện hắn đi qua nàng, cầm lấy một lọ rượu mở nút bình ra, dưới sự khó hiểu của nàng, chậm rãi đổ rượu xuống phía hạ thân đang dâng trào của hắn.

Cự căn nóng cháy thô to, phía trên phập phồng gân xanh cùng qυყ đầυ đằng trước, dính đầy đυ.c dịch của hắn và nàng khi làʍ t̠ìиɦ để lại, tản mát ra hương vị ngọt ngào lại dâʍ ɭσạи, mùi hương dâʍ đãиɠ ở trong phòng bếp nho nhỏ quanh quẩn, khiến cho Tô Hi bồng bềnh đến say mê, không khỏi thò lưỡi liếʍ liếʍ cánh môi.

Mắt thấy Tô Hi nghiêm túc nhìn chằm chằm hắn, Phổ Tư càng không hề có liêm sỉ ở trước mặt nàng tích cực dùng rượu xoa tẩy hạ thân mình, Tiểu Thỏ Thỏ bị rượu ngon kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng thêm kịch liệt xương cứng đứng thẳng, lúc sau Phổ Tư liền đỡ côn th*t không ngừng nhảy lên, đưa đến Tô Hi bên miệng nói nhỏ nói: “Tô Hi… Muốn ăn Tiểu Thỏ Thỏ sao?”

“Ưm… A… ưm ưm…”

côn th*t phát ra hương rượu mê người đến không thể tưởng tượng, Tô Hi căn bản không kịp tự hỏi, cánh môi đã phủ lên côn th*t, ngậm cự vật đằng trước vào trong miệng. Nhưng phân thân hắn thật sự quá thô quá dài, nàng nỗ lực mở rộng miệng cũng không thể ngậm hết vào được, chỉ có thể theo bản năng liếʍ mυ'ŧ côn th*t mang theo hương rượu da^ʍ mĩ, tùy ý để Phổ Tư chậm rãi đong đưa eo mông nhẹ nhàng ra vào.

Vốn vắng vẻ nhiều ngày, phòng bếp chưa từng có ánh lửa, hiện tại không hề nghi ngờ ngọn lửa hừng hực bốc cháy đủ để đốt hết mọi thứ, trừ ngọn đèn dầu trong bếp, trên bàn cơm phù thủy cũng hoàn toàn bị ngọn lửa tìиɧ ɖu͙© thiêu đốt. Quần áo nàng không chỉnh tề lại mở rộng hai chân, rõ ràng chỗ tư mật đang không ngừng chảy ra mị dịch, nàng cũng không màng để ý, chỉ tùy ý để nam nhân cường tráng cố gắng di chuyển hạ thân ra vào bừa bãi trong cái miệng nhỏ nhắn chưa bao giờ nếm qua nam căn.

Làn da trắng nõn của nữ nhân cùng làn da thâm sắc của nam nhân tạo thành đối lập, cái miệng nhỏ hồng nhạt cùng côn th*t màu tím đen càng làm người khác nhìn thấy ghê người, nhưng lúc này ngọn lửa tìиɧ ɖu͙© đang đốt cháy trên người nữ nhân, chênh lệch này dường như hoàn toàn không tạo thành chướng ngại.

Thấy Tô Hi phối hợp như thế, Phổ Tư càng tham lam thấp hèn tiến tới, ôn nhu nâng mặt nàng lên, điều chỉnh tư thế ngậm liếʍ, để nàng có thể nuốt vào sâu hơn.

Dưới sự điều chỉnh của con thỏ gian xảo, không bao lâu sau, cái gáy của Tô Hi đã bị áp đến cạnh bàn, không có sức phản kháng ngửa đầu, nuốt phân thịt vào sâu hơn, hơi thở thuộc về Phổ Tư cùng hương vị hai người làʍ t̠ìиɦ sa đọa tràn đầy trong khoang miệng, côn th*t mỗi lần bắn đều tràn đầy, xuyên thấu qua miệng nàng lại xuyên qua trong cổ họng nàng thẳng vào l*иg ngực nàng.

Dị vật ở trong miệng thọc vào rút ra mang đến tư vị kỳ dị, tuy rằng khoang miệng bị tràn đầy có chút không thoải mái, nhưng cảm nhận được Phổ Tư kích động, nàng lại hoàn toàn không sinh ra cảm giác chán ghét gì, lúc trước Phổ Tư thường dùng miệng lấy lòng nàng, nhưng từ trước tới nay nàng lại không có làm gì vì hắn, nghĩ vậy, nàng nhịn không được đong đưa ngẩng đầu lên, điều chỉnh thân mình để hắn xâm nhập sâu hơn.

“Tô Hi, có thể ăn hết thỏ thỏ sao?”

“Ưm… Ưm aaa…”

Tô Hi buộc chặt phấn môi đáp lại câu hỏi tham lam hắn, thấy nàng nhận lời, Phổ Tư nheo đôi mắt đỏ lại, nâng mặt nàng, cố gắng di chuyển cái mông càng thêm vui sướиɠ về phía trước, nhìn nàng tràn đầy thần thái si mê liều mạng đón hùa theo hắn, trong lòng thỏa mãn cùng thân thể vui sướиɠ khó có thể diễn tả.

Phù thủy của hắn, đại phù thủy của hắn, thì ra trong lòng sớm đã có hắn, giờ khắc này hắn có chút ngu ngốc nghĩ, có lẽ hắn nên cảm ơn Tắc Đỗ Văn, không có Tắc Đỗ Văn từng bước bức bách, chính mình chỉ sợ còn không có cơ hội nhanh như vậy nghe được Tô Hi bộc lộ tâm ý, từ bỏ hết thảy tôn nghiêm lấy lòng hắn.

Theo động tác hai người càng thêm kịch liệt, bàn ăn cũng dần dần phát ra tiếng kêu thảm thiết, nếu không phải bởi vì ở trong miệng nàng thọc vào rút ra, Phổ Tư có điểm khắc chế, chỉ sợ rất nhanh sau đó bàn ăn sẽ hy sinh lừng lẫy giống chiếc giường lúc trước.

Tô Hi rốt cuộc không nhẫn nại được, co rút cổ họng kẹp chặt hắn, Phổ Tư không chút do dự phóng túng hết thảy chính mình ở trong miệng nàng, hơi thở tìиɧ ɖu͙© mê người thuộc về giống đực, rót đầy trong xoang mũi cùng miệng của nàng, chảy xuống yết hầu nàng, thẳng tắp nhập vào l*иg ngực nàng, trong nháy mắt đó, trước mắt Tô Hi trống rỗng, chỉ cảm thấy cả người đều đã bị hắn rót đầy, vô luận cái miệng nhỏ phía trên hay là hoa huy*t phía dưới, đều bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng kia gắt gao bắn vào, khiến toàn thân nàng cơ hồ muốn mở ra.

Khi hắn rời khỏi miệng nàng, trong miệng và trên mặt nàng đều dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, nằm ngửa ở bàn cơm không ngừng thở hổn hển, nhưng con thỏ tham lam này vẫn như cũ không biết thoả mãn, hắn ôn nhu khẽ vuốt ngọn tóc mướt mồ hôi của nàng, hôn hôn mặt nàng, nhẹ giọng nói: “Tô Hi làm nhân gia thật thoải mái, hiện tại thỏ thỏ phải hồi báo Tô Hi mới được.”

Nói xong, hắn điều chỉnh tư thế của nàng, sau để cả người nàng nằm thẳng trên bàn, liền bò lên trên bàn ăn, nằm úp sấp trên bụng dưới của nàng, cầm lấy bình rượu đổ lên hoa huy*t lầy lội mật dịch của nàng. Vốn dĩ thật vất vả hoa huy*t mới dừng lại run rẩy, giờ lại chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ rượu, lập tức lần thứ hai trở nên điên cuồng thở dốc lên.

“Ưm… Nóng quá, thật nóng… Phổ Tư… Dừng lại… Dừng lại a… aaaaa ưmmmm…”

Nàng hơi hơi cong người lên, kẹp chặt hai chân muốn kháng cự loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ này, nhưng Phổ Tư vốn quay người ghé vào trên người nàng, nàng cong eo trực tiếp đυ.ng chạm đến hạ thân hắn. Dưới Tiểu Thỏ Thỏ kia là hai viên cầu lớn, ở trên mặt nàng dao động lại ma sát, khiến nàng hoa mắt; mà con thỏ kia lại có chủ ý xấu khác, tuy rằng không hề lấy rượu giội rửa hoa huy*t của nàng, một bên vươn ra ngón tay miêu tả cánh hoa, một bên lấy đầu lưỡi linh hoạt liếʍ láp hoa hạch sưng to, rất là cố ý nói: “Tô Hi rất nóng sao? Nơi này của tiểu Tô Hi thật sự rất nóng, giống như là bị thiêu cháy vậy, thỏ thỏ dùng miệng giúp ngươi thổi thổi.”