Phù Thủy Chi Tâm

Chương 2-1

Editor: Tứ Phương Team

Ngay từ đầu Tô Hi đã cảm thấy có chút không quen, hơi vặn vẹo mông muốn tránh thoát, nhưng du͙© vọиɠ trong cơ thể nàng đã bị hắn đánh thức hoàn toàn, không bao lâu sau, nàng cảm thấy cơ thể trống rỗng đầy khát vọng, không tự chủ vươn tay ôm cổ hắn, run rẩy nỗ lực mở rộng chân, nhắm mắt lại cảm thụ hạ thân bị cự vật từng chút từng chút ra vào.

Mặc dù vừa rồi hoa huy*t đã đủ ẩm ướt, nhưng tiểu huyệt chưa bao giờ bị côn th*t xâm lược qua, đương nhiên không có khả năng thuận lợi nuốt vào thịt khối thô to này.

Cảm nhận được thịt non trong hoa huy*t gắt gao cắn hạ thân hắn, rất khó có thể tiến vào thêm, hơn nữa nhìn vẻ mặt Tô Hi nhắm mắt khó nhịn, Phổ Tư có chút khẩn trương không ngừng hôn lên mặt Tô Hi, lấy lòng nói: “Một chút nữa có khả năng sẽ đau, Tô Hi đừng sợ.”

Tô Hi mở to mắt, đang muốn lạnh lùng trả lời hắn một câu có gì đáng sợ, có đau cũng không có khả năng đau như khi phát hiện người mình yêu chỉ muốn lợi dụng mình, nhưng khi nhìn thấy hắn khẩn trương đến lỗ tai cũng bị đè thấp xuống, đột nhiên trong lòng mềm nhũn, muốn nói gì cũng không nói ra được.

Nghĩ tới con thỏ này mới chỉ quen biết nàng, nhưng lại liều mạng thể hiện tình yêu, lại nghĩ đến bản thân mình đã từng trả giá cho một tình yêu khờ dại, nàng mềm mại không lên tiếng, dùng tay nhẹ nhàng mơn trớn ngũ quan thâm thúy của hắn, rồi mới lại nhắm hai mắt lại, dựa ở cổ hắn, cảm thụ độ ấm phát ra trên người hắn.

Tô Hi đáp lại như vậy làm Phổ Tư yên tâm lại, nâng eo mông nàng lên,chậm rãi ngồi trên người hắn, có thể thấy huyệt khẩu phấn nộn cùng hoa huy*t đầm đìa nước dần dần bị vật tím đen thô to xâm lược đến căng ra. So với bắp đùi thon thả, trắng hồng, đường kính của côn th*t dường như không có chút liên hệ nào với tỉ lệ này, vật tà ác lớn đến dọa người được khảm ở giữa hai chân nàng,cao triều trong cơ thể nàng đẩy mạnh, phảng phất tùy thời đều có thể tách nàng thành hai nửa.

Huyệt khẩu cùng tầng tầng cánh hoa bị côn th*t căng ra dường như không thể cất chứa thêm được nữa, nhưng bởi vì cơ thể nàng ở trên ép xuống, khiến cho hoa huy*t không thể không từng chút từng chút nuốt xuống cự vật, làm Tô Hi cảm thấy vừa ngọt ngào vừa hoảng hốt thống khổ.

Lúc này thân thể của nàng có chút hư không tê dại, rồi lại mang theo đau đớn khó có thể nói rõ, nàng khát vọng lập tức bị lấp đầy, nhưng từng chút từng chút bị căng ra đau đớn, làm nàng không khỏi nghĩ tới Tắc Đỗ Văn.

Tắc Đỗ Văn từng hôn qua nàng, ôm qua nàng, nói nàng là tình cảm chân thành nhất của hắn trong cuộc đời này, nàng vì hắn chế tác ma dược hoặc sẽ nói cho hắn một ít ma pháp thất truyền, những lúc như vậy hắn sẽ đặc biệt nhu tình mật ý hứa hẹn tương lai cùng nàng, lúc ấy nàng cảm thấy vui sướиɠ vì bản thân có thể giúp đỡ hắn nhưng sau khi hai người chia tay nàng mới nghĩ lại, Tắc Đỗ Văn chỉ muốn lợi dụng nàng mà thôi.

Nàng đã từng ngây thơ cho rằng, ngoại trừ Tắc Đỗ Văn nàng sẽ không có nam nhân nào khác, ảo tưởng sau khi hai người kết hôn, có thể luôn luôn hạnh phúc, nhưng trên thế giới không có chuyện xưa về phù thủy và hoàng tử, họ chẳng bao giờ có thể trải qua những ngày tháng vui vẻ hạnh phúc, từ trước đến nay hoàng tử đều cùng với công chúa ở bên nhau, sẽ không có ai quan tâm phù thủy vui vẻ hạnh phúc hay không.

Từ lúc Tô Hi có ký ức tới nay, nàng không có khóc trước mặt người khác, mặc dù mấy năm nay chờ đợi Tắc Đỗ Văn trằn trọc khó ngủ, thống khổ không thôi, một mình nàng trốn ở trong tháp cũng không khóc thành tiếng, nhưng có lẽ là bởi vì thân thể đang bị xé rách đau đớn, cũng có lẽ là bởi vì Phổ Tư quá mức ôn nhu, lúc chỗ yếu ớt nhất của nàng bị cự vật hoàn toàn phá vỡ, cũng là lúc nàng nhịn không được nghẹn ngào chảy ra nước mắt.

Nghe được tiếng khóc nàng, Phổ Tư lần thứ hai hoảng loạn, hắn một bên liếʍ nước mắt nàng, một bên chậm rãi thối lui, không ngừng thấp giọng nói: “Tô Hi đừng khóc, chỉ đau bây giờ thôi, lúc sau sẽ không làm ngươi đau? Tô Hi đừng khóc được không??”

Phổ Tư càng nói càng làm Tô Hi khóc lớn hơn nữa, một con thỏ mới gặp đêm nay, vừa rồi còn chơi xấu nàng, những lại để ý cảm thụ nàng như thế, mà cái người nàng yêu thương, lúc nàng rời đi ngay cả một câu giữ lại cũng không có, nàng vì sao lại ngu xuẩn tin tưởng Tắc Đỗ Văn như thế, tin tưởng tình yêu, đến nay còn không có tỉnh ngộ.

Nghĩ đến đây, nàng đột nhiên tàn nhẫn đè cả người Phổ Tư ở dưới thân, gắt gao thắt cự vật của hắn không cho hắn rời khỏi, có lẽ là bị phản ứng bất thình lình của nàng dọa sợ, cả người Phổ Tư giống như là kinh ngạc đến ngây người không nhúc nhích, mắt đỏ xinh đẹp mở lớn, lỗ tai cũng thẳng tắp dựng thẳng lên, làm Tô Hi thực thỏa mãn.

Cả buổi tối này, nàng cuối cùng cũng để con thỏ này ăn thời thời khắc khắc! Nhưng mà giây tiếp theo cả người Tô Hi lập tức như là tôm bị luộc đỏ lên, trong lòng đắc ý cũng biến mất vô tung tích, bởi vì nàng có thể cảm nhận rõ ràng được có đồ vật trong cơ thể đang không ngừng trướng đại, làm nàng ở nhiệt hỏa phía trước thật đau nhức, đồng thời có thể cảm nhận được một loại ngứa ngáy yêu mị tận xương.

Vật kia như là vật sống, một chút lại một chút ở trong cơ thể nàng động đậy, mà vốn dĩ lỗ tai Phổ Tư dựng thẳng, cũng bắt đầu hơi hơi run rẩy, hoa huy*t mẫn cảm cùng vật kia hợp sát vào làm một, nàng cơ hồ có thể cảm nhận được thứ thịt phía trên kia đang nổi lên xôn xao, đồng tử Phổ Tư vốn dĩ trợn to cũng bắt đầu lập loè. Tô Hi cảm thấy bản thân mình muốn khóc, không phải bởi vì đau lòng, mà vì tư vị kia quá mức mất hồn, tay Phổ Tư đỡ lấy thân mình nàng, đỉnh động eo mông từ từ ra vào, mặc dù động tác rất nhỏ, Tô Hi lại cảm thấy linh hồn của mình đang bị hắn từng lớp đảo ra.

Nàng muốn hò hét kêu Phổ Tư dùng sức phá nàng đi, tuy nhiên lý trí còn lại muốn nàng dùng sức nắm lấy tai thỏ run rẩy của hắn, cố gắng giả bộ hung ác, cắn răng nói với hắn: “Ta nói cho ngươi biết, nếu hai chúng ta đã xảy ra quan hệ, nếu ta không phiền chán ngươi, ngươi không được có bất luận ái muội gì cùng người khác hay con thỏ khác, bằng không ta liền răng rắc* ngươi!”

“Răng rắc*?” Phổ Tư ra vẻ vô tội hỏi, thuận thế húc lên trên một cái, làm cho cả người Tô Hi một trận tê dại thiếu chút nữa hôn mê bất tỉnh, nhưng nàng vẫn cố nén cái loại đau khổ này lại, nghiến răng tiếp tục nói: “Trước tiên ta sẽ cắt lỗ tai ngươi, sau đó cắt cái đuôi của ngươi, cuối cùng lại đem nơi này của ngươi? A~?” Tô Hi hung hăng kẹp chặt hạ thân để cảnh báo, lại rất không chí khí rêи ɾỉ ra tiếng, thế là nàng chỉ có thể hồng hốc mắt run rẩy nói: “Đem ngươi nơi này… cũng…. răng rắc*?? A?? A a a a??”

“Ngoài Tô Hi ta sẽ không có người khác, Tô Hi đừng răng rắc ta nha?”

*răng rắc: là tiếng nhai, tiếng gãy giòn, gặm

Phổ Tư mang ý cười lẩm bẩm, một bên đẩy nhanh tốc độ ra vào, tiểu huyệt Tô Hi vốn dĩ ăn xong côn th*t đã cực kỳ miễn cưỡng, nếp nhăn ở huyệt khẩu và nơi riêng tư đều bị côn th*t căng ra, mặc dù có ái dịch bôi trơn nhưng cũng khó có thể dễ dàng di động, cứ thế mỗi một lần hắn đỉnh động, đều làm toàn bộ thân thể nàng đong đưa, kɧoáı ©ảʍ run rẩy từ chỗ hai người giao hợp lan tràn đến từng đầu ngón tay nàng, Tô Hi yêu kiều rêи ɾỉ ra tiếng, cái miệng nhỏ thở phì phò tựa như không thể đóng lại.

“Đừng… Đừng nhúc nhích… Chịu… Chịu không nổi …~~”

Theo Phổ Tư một lần lại một lần đưa đẩy nông cạn tiến vào dây dưa, ái dịch hoa huy*t từ chỗ hai người giao hợp chậm rãi chảy ra, làm cự căn của Phổ Tư

ở cửa hoa huy*t như phát sáng, hai mắt Tô Hi đã hoàn toàn thất thần, cái miệng nhỏ tiết ra nước bọt trong suốt, eo mông không thể tự chủ theo Phổ Tư trừu đưa mà đong đưa vẽ ra độ cong dâʍ ɭσạи.

“Chính Tô Hi vẫn luôn động a?” Phổ Tư vô tội nói, cầm lấy tay nàng đang bất lực múa may, một tay nâng chân lên, điều chỉnh tư thế của nàng, kɧıêυ ҡɧí©ɧ hoa hạch sớm đã trướng đỏ sưng thẫm, kí©ɧ ŧɧí©ɧ hoa huy*t càng nuốt sâu cự vật hơn.

Tô Hi cảm thấy bản thân mình sắp điên mất, hạ thân lửa đốt dường như đau đớn làm người ta khó có thể nhẫn nại, nhưng hắn một chút lại một chút ra vào không ngừng trừu sáp như muốn bức nàng đến hỏng mất. Nàng như người chết đuối vớ được cọc, nhanh chóng bắt lấy tay hắn, liều mạng mà thở phì phò, không hiểu vì sao mình lại chịu dày vò ở trên người hắn như thế.

Phổ Tư không ngừng đẩy mạnh hạ thân, một tia lý trí cuối cùng của nàng cũng bị nhiễu đoạn, ngay sau đó hắn đã nhận thấy thân thể nàng dần dần tiếp nhận cự vật của hắn, lúc này hắn đột nhiên hung hăng dùng sức hướng lên trên trừu sáp, khiến Tô Hi hô lớn ra tiếng, điên cuồng đong đưa eo mông đón ý nói hùa theo hắn mạnh mẽ chọc vào rút ra.

“Bạch bạch bạch bạch” tiếng va chạm dâʍ đãиɠ của da thịt cùng mật nước vang lên ở bốn phía, giường đệm vốn dĩ đã không chắc chắn, cũng bởi vì động tác kịch liệt hai người, phát ra âm thanh than khóc. Tô Hi ngồi ở trên vòng eo Phổ Tư, một lần lại một lần bị động tác kịch liệt hắn đẩy lên cao rồi hạ xuống, có thể thấy rõ ràng giữa hai chân nàng, cánh hoa đang không ngừng mở rộng phun ra nuốt vào tà vật tím đen.

Như vậy kịch liệt ra vào, làm bên trên côn th*t cùng kế tiếp nhô lên thường thường xuất hiện các thớ thịt nhỏ, thời thời khắc khắc chạm đến thịt non trong cơ thể nàng, mỗi một lớp ẩn giấu bên trong cùng với những điểm mẫn cảm, đều bị côn th*t thô nóng không chút khách khí mà căng đại liếʍ quét, sinh ra dày đặc kɧoáı ©ảʍ dũng mãnh lao tới trong đầu Tô Hi.

Thân thể của nàng cưỡi ở trên người Phổ Tư, vòng eo vặn vặn mông tựa như con sóng buông thả lên xuống, mà cảm quan của nàng cũng tựa như ở giữa con sóng lớn quay cuồng, liên miên như muốn cướp đoạt hô hấp người khác, lúc Phổ Tư một lần nữa đỉnh sâu lên trên, cũng là lúc kɧoáı ©ảʍ bùng nổ ngập tràn trong đầu nàng, cả người nàng co rút, phun ra phần lớn mật dịch, cả người vô lực mềm mại mà ghé vào ngực hắn, bất lực thở phì phò.

Đau và khoái vui sướиɠ điên cuồng làm đầu nàng trống rỗng, lúc này hạ thân nàng vẫn như cũ ngậm chặt cự vật Phổ Tư không muốn buông ra, thậm chí khi Phổ Tư ôn nhu ôm lấy nàng, muốn chậm rãi rút ra mà thân thể của nàng còn không tự chủ được mà leo lên trên người hắn, muốn ngăn cản hắn rút ra.

Nhận thấy nàng dâʍ đãиɠ đón ý hùa theo, con ngươi xinh đẹp của Phổ Tư dần dần đen lại, hắn bế Tô Hi lên, khiến nàng nhìn thẳng vào đôi mắt mỹ lệ phảng phất có chứa ma chú kia, nhẹ giọng dụ dỗ nói: “Tô Hi, ta còn chưa có bắn, như vậy sẽ sinh không ra bảo bảo, chúng ta lại tiếp tục được không.”

Tô Hi hoảng hốt nhìn hắn, hơi hơi giương cái miệng nhỏ thở phì phò, trong đầu là một mảnh hỗn loạn, nàng cảm thấy thân thể của mình trở nên rất kỳ quái, rõ ràng lần đầu giao hợp đau đớn rất kịch liệt, cả người nàng như muốn xé thành hai nửa, nhưng so với đau đớn nhất thời, vui sướиɠ cùng thỏa mãn cảm lại càng mãnh liệt hơn, mãnh liệt đến nỗi nàng không muốn hắn rời đi thân thể của nàng.

Nàng không biết bản thân mình vì sao lại biến thành bộ dạng này, thậm chí còn hoài nghi mình đang trúng chú ngữ dâʍ ɭσạи nào đó, nhưng hiện tại nàng căn bản vô pháp cự tuyệt đề nghị của hắn, mà Phổ Tư lắc nhẹ nhàng chuyển thân mình nàng qua, liếʍ cắn lỗ tai nàng nhẹ giọng nói: “Tô Hi không còn sức lực à? Đừng lo lắng, có một loại tư thế không phải dùng sức, lại có thể để cho Tô Hi ở trên được không?”

Sao Tô Hi có thể đoán ra Phổ Tư muốn làm gì, nhưng nàng lại không thể cự tuyệt hắn, chỉ có thể ở nghe theo hướng dẫn, đưa lưng về phía hắn, mở rộng hai chân nằm ở trên người hắn, trong cơn hoảng hốt cảm nhận được vật nóng cháy kia, từ sau lưng nàng lần thứ hai chậm rãi cắm vào hoa huy*t làm nàng không ngừng thở dốc.

Những chuyện kế tiếp, ý thức Tô Hi mơ hồ, không còn nhớ rõ lắm, nàng chỉ biết tuy rằng động tác của Phổ Tư thực ôn nhu nhưng lại cực kì giày vò người khác. hoa huy*t mới biết mùi đời cực kỳ kiều nộn, vừa rồi kịch liệt thọc vào rút ra làm cho bộ phận thịt non của nàng có chút sưng nhưng hắn đổi cái phương thức từ sau đi vào, góc độ côn th*t xâm lược hoàn toàn khác nhau, sẽ không kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt đến bộ phận làm nó không khoẻ.

Hắn không ngừng ra vào, làm nàng liên tục không ngừng đắm chìm trong cao trào, Phổ Tư giữ eo nhỏ của nàng, nhẹ nhàng chậm chạp trêu đùa chỗ hai người giao hợp, thỉnh thoảng vuốt ve nhũ tiêm mẫn cảm sớm đã đứng thẳng, liếʍ cắn lỗ tai cùng cần cổ của nàng, làm cho nàng như muốn hòa tan ở trong người hắn.

Mới vừa rồi kịch liệt giao hoan làm thân thể hết sức mỏi mệt, hơn nữa Phổ Tư dùng loại tư thái này trêu đùa, khiến nàng thoải mái mơ màng sắp ngủ, nhưng thỉnh thoảng lại bị cao trào kɧoáı ©ảʍ đánh thức dậy, nàng mơ hồ có thể cảm nhận được cự vật tà ác kia thong thả thâm nhập vào trong cơ thể nàng, thậm chí so với vừa rồi còn muốn sâu hơn, nhưng nàng không thể nào kháng cự lại, bởi vì chỉ cần kia vật đi vào càng sâu, thân thể sẽ càng vui thích cùng thỏa mãn hơn.

Cảm nhận vui thích ở bên trong, đau đớn cùng nước mắt tựa hồ đều là râu ria cả, thậm chí nàng nghĩ như thế nào cũng không ra vì sao lúc trước mình lại bi thương, chỉ nghĩ phải nhớ kỹ cảm thụ hiện tại, thoải mái tựa như đang ở thiên đường, lưng của nàng dính sát vào l*иg ngực nóng cháy của hắn, nghe tiếng tim đập hữu lực mà trầm ổn, tùy ý để hắn thọc vào rút ra, tận tình lặp lại đùa bỡn nàng.

Rồi sau đó ở Phổ Tư tiến thật sâu vào trong thân thể nàng, không giữ lại chút nào bắn ra rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng, Tô Hi cũng phóng túng chính mình nghênh đón cao trào tựa như độc dược ngọt ngào, rồi sau đó bất tỉnh nhân sự.

Bởi vì mới lần đầu tiên đã bị Phổ Tư lăn lộn quá sức, thời điểm Tô Hi tỉnh lại lần thứ hai mặt trời đã ngả về tây, sau khi nàng mở mắt ra, nhất thời ngây người một lúc, mơ hồ muốn ngồi dậy, nào biết giây tiếp theo đã bị gắt gao ôm vào l*иg ngực nóng bỏng, nàng sửng sốt một chút, cuối cùng tỉnh táo lại nghĩ đến sự tình tối hôm qua.

“Tô Hi đói bụng sao? Ta đã giúp nàng chuẩn bị đồ ăn rồi.”