Chương 26: [TG1] Tổng Tài Bệnh Kiều (25)
Bạch Tô nhướng mày, hôm nay hắn muốn làm một bữa tiệc lớn, còn cô chỉ cần ngồi chờ là được rồi, nếu Cố Nam Thành nhất quyết phải lưu cô bên người hắn, vậy cô sẽ không khách khí nữa.
"Em có ăn hết được chỗ này không thế?" Bạch Tô nhặt rất nhiều đồ ăn, Cố Nam Thành thừa dịp lúc cô đang nuốt nước miếng nhướng mày nói.
"Ăn không hết thì để vào tủ lạnh, không phải anh nói tôi muốn mua gì cũng được sao? Bây giờ Cố tổng nói chuyện lại không giữ lời?" Bạch Tô vẻ mặt vô tội nhìn Cố Nam Thành chớp chớp mắt.
Cố Nam Thành há miệng thở dốc, cuối cùng một câu cũng chưa nói, lôi kéo Bạch Tô vào siêu thị.
Hai người tách nhau ra mua đồ, có hai nữ sinh đại học thẹn thùng đứng trước mặt Cố Nam Thành xin số điện thoại.
Bạch Tô tay ôm ngực, đứng ở một bên xem náo nhiệt, cô muốn nhìn xem Cố đại tổng tài được tất cả nữ nhân ở Ngạn Xuyên muốn gả gặp phải đào hoa sẽ xử lí ra sao.
Đáng tiếc, tâm tư cô vừa mới nảy, Cố Nam Thành đã vươn tay nắm lay eo cô, tay kia cầm tay cô, động tác cực kỳ thân mật, sau đó nhàn nhạt nhìn hia nữ sinh kia miệng vàng 'nhả' ra câu trí mạng, "Thực xin lỗi, tôi không thích phụ nữ lớn tuổi."
"Tôi.. Anh.." Hai nữ sinh choáng váng, thật là một nhát xuyên tim a! Quay lại nhìn Bạch Tô rồi lại nhìn chính mình, các cô dù sao cũng là nữ sinh thành thục hai mươi mấy tuổi không đến nỗi lớn tuổi như vậy lại nhìn Bạch Tô một thân thiếu nữ nũng nịu xanh mơn mởn.
Tất cả phụ nữ trên thế giới đều có thể so sánh tôi hơn cô cô hơn tôi ở cái này cái kia, duy nhất về tuổi tác, các cô so với vị thiếu nữ này quả thật cách biệt rõ ràng, hai người dùng ánh mắt oán hận nhìn Bạch Tô, xấu hổ và giận dữ rời đi.
Bạch Tô chỉ chỉ chính mình lại chỉ chỉ bóng dáng hai nữ sinh kia, bất đắc dĩ nhìn về phía Cố Nam Thành, "Cố tổng, tôi còn là nữ sinh đang học cao trung, anh cảm thấy làm như vậy thật sự tốt sao?"
Cố Nam Thành cảm thấy giờ phút này Bạch Tô bộ dáng đáng yêu chết đi được! Nhìn tới nhìn lui, như vậy mới giống độ tuổi của cô, tâm hắn thật sự hỏng rồi, nhịn không được giơ tay sủng nịch xoa xoa tóc mềm mại của Bạch Tô, vẻ mặt nghiêm túc từ trước đến nay giờ cũng lộ ra một mạt ôn nhu sâu lắng.
"Ở trong thế giới của tôi, em có thể cùng người khác khác nhau." Cố Nam Thành vén mấy sợi tóc tinh nghịch nhảy mua trên trán cô ra sau tai, thanh âm dịu dàng êm tai, "Chỉ riêng thời điểm có tôi, em mới khác những người khác."
Khớp tay hắn rõ ràng, đẹp đẽ xẹt qua lông tơ mẫn cảm của Bạch Tô, điện lưu nháy mắt truyền khắp người làm Bạch Tô nhịn không được cả người run lên.
Hắn nói lời âu yếm quá mức động lòng người, Bạch Tô đã không biệt đươc hắn nói như vậy vì lòng chiếm hữu quá mạnh hay là vì thích cô nên mới có thể nói ra loại lời này.
Trở về biệt thự, Cố Nam Thành đeo tạp dề đưa cho cô máy trò chơi bản limited, hắn tình nguyện cô chơi trò chơi cũng không muốn tay đẹp của cô dính nước.
Bạch Tô mới chơi một lúc, Cố Nam Thành đã làm xong một bàn đồ ăn rồi.
Mùi thơm nức mũi tỏa ra, hai người đương nhiên ăn không hết nên gói đồ ăn thừa cho vào tủ lạnh, Cố Nam Thành dẫn Bạch Tô đến phòng xem phim trên lầu, muốn hưởng thụ thời gian đơn độc tốt đẹp với Bạch Tô.
Cố Nam Thành rõ ràng lựa chọn chính một bộ phim tình yêu, vậy mà toàn bộ phim đều xoay quanh các loại khủng bố chém gϊếŧ, cảnh tượng có chút kinh khủng.
Mỗi lúc này, Cố Nam Thành đều sẽ giơ tay ngăn chặn mắt Bạch Tô.
Bạch Tô cảm thấy cô chìm trong sự ngọt ngào của anh đến ngốc rồi, kỳ thật cô đã trải qua rất nhiều chuyện so với phim trên TV còn đáng sợ hơn nhiều, nhưng không biết sao, có một người vì cô mà lo lắng, quan tâm cô sợ hãi làm cô cảm thấy rất ấm lòng a.