Thần Đế

Chương 112: Lấy đạo của người trả lại cho người!

Lấy kinh nghiệm những năm này ở trong Man Yêu Sâm Lâm, để hắn cẩn thận với hết thảy.

Tô Dật quỳ một chân trên đất, tay cầm đại đao, miệng thở hổn hển.

Nhìn đại hán do dự không dám tới gần, Tô Dật thừa cơ nghỉ ngơi một hồi.

Giờ phút này Tô Dật thật tiêu hao đến cực hạn, khó có sức tái chiến, huống chi đối phương còn là Nguyên Huyền cảnh nhị trọng, dưới tình huống bình thường còn mạnh hơn cả mình, huống chi bây giờ mình tiêu hao hầu như không còn.

Tô Dật đánh giá bốn phía, tiểu đội mạo hiểm này không phải chỉ có mấy người.

Mấy người này có thể tìm được mình, nói không chừng lập tức sẽ có người khác đến.

Đối phương không sốt ruột xuất thủ, có lẽ cũng là đang đợi viện binh.

- Tiểu tạp chủng, thúc thủ chịu trói, ngày hôm nay ngươi không có khả năng đào thoát!

Đại hán lạnh lùng nhìn Tô Dật, không chút nóng nảy.

Hắn tính nhẩm thời gian, đồng đội đã sắp đuổi tới, không cần một người mạo hiểm, tiểu tử này thật quá quỷ dị.

- Thật sao?

Tô Dật hít sâu một hơi, hơi cắn răng, chống đao chầm chậm đứng dậy.

Xoẹt...

Rút đại đao ra khỏi mặt đất, sắc mặt Tô Dật tái nhợt, nhưng ánh mắt lại mang theo hàn quang.

- Ngươi đã nỏ mạnh hết đà, không phải đối thủ của ta!

Đại hán nhìn Tô Dật, cảm ứng khí tức trên người tiểu tử kia, thật đã đến nỏ mạnh hết đà.

- Thật không...

Tô Dật cười lạnh, giống như muốn nếm thử cái gì đó, trong mắt mang theo chờ mong và khẩn trương.

Oanh!

Hỗn Nguyên Chí Tôn Công vận chuyển, từ trong cơ thể hắn, một cỗ khí tức như hồng thủy bao phủ ra, hai con ngươi lặng yên thay đổi, giống như liệt diễm đang thiêu đốt.

Chỉ chớp mắt, khí tức trên người Tô Dật tựa như đổi thành người khác, khiến người ta phát run, tim đập nhanh.

Ngao ngao ngao ngao...

Giờ phút này bị ảnh hưởng lớn nhất, là bốn con Địa Minh Lang Khuyển kia.

Chẳng biết tại sao, bốn con Địa Minh Lang Khuyển kia đều hoảng sợ đến cực hạn, mặt nhìn Tô Dật, nhưng không dám ngẩng đầu, chỉ nằm rạp trên mặt đất gào thét.

- Gϊếŧ hắn đi!

Tô Dật nhìn bốn con Địa Minh Lang Khuyển, tiếng quát trầm đυ.c như sấm, như ẩn chứa uy nghiêm lớn lao.

- Ngao ô...

Tô Dật vừa nói xong, bốn con Địa Minh Lang Khuyển ngước mắt, ánh mắt hoảng sợ nhìn đại hán, tức khắc chuyển thành hung quang, dữ tợn gào thét, răng nanh trong vắt.

- Xì xì xì...

Không có chút do dự nào, bốn con Địa Minh Lang Khuyển cùng nhau lao ra, miệng rộng dữ tợn khủng bố, móng vuốt như câu.

- Chuyện gì xảy ra.

Đại hán sững sờ, hoàn toàn không cách nào lý giải, vì sao Địa Minh Lang Khuyển mà bọn họ mua được, giờ phút này lại nghe lời tiểu tử kia.

Tuy bốn con Địa Minh Lang Khuyển chưa đến Yêu Huyền cảnh, nhưng bất luận một con nào liều mạng, Nguyên Huyền cảnh nhất trọng cũng không dám ngạnh kháng.

Giờ phút này lại có bốn con Địa Minh Lang Khuyển, mặc dù đại hán đã là Nguyên Huyền cảnh nhị trọng, nhưng tình cảnh chẳng mấy tốt đẹp gì.

- Đi...

Thời điểm bốn con Địa Minh Lang Khuyển lao ra, trong mắt Tô Dật âm thầm vui vẻ, vội vàng quay người rời đi.

- Ngao ngao...

Bốn con Địa Minh Lang Khuyển phấn đấu quên mình, giống như phát cuồng, liều mạng cắn xé.

- Nghiệt súc, các ngươi muốn làm cái gì, muốn chết!

Đại hán kia đối mặt với bốn con Địa Minh Lang Khuyển phát cuồng, trong lúc nhất thời cũng luống cuống tay chân, căn bản không có cách thoát thân, chỉ có thể trơ mắt nhìn Tô Dật rời đi.

Tô Dật nhanh chóng rời đi, vì tăng thêm tốc độ, không thể không thu trọng kiếm ngàn cân vào Túi Không Gian.

Đạt được mấy cái Túi Không Gian, đều bị lực lượng trong không gian thần bí mở ra, Túi Không Gian vẫn hoàn hảo vô khuyết.

Giờ phút này Tô Dật đã là Nguyên Hồn cảnh, thậm chí còn là Ngự Hồn Sư, dùng Túi Không Gian không có chút vấn đề.

Thời điểm trọng kiếm ngàn cân vào trong Túi Không Gian, toàn thân Tô Dật nhất thời nhẹ nhõm, tốc độ tăng vọt.

Mà một khi vào trong Túi Không Gian, thì sẽ không cảm giác được trọng lượng của kiếm, cái này chính là chỗ thần kỳ của Túi Không Gian.

Tuy tiêu hao hầu như không còn, nhưng Tô Dật không dám dừng lại.

Tiểu đội mạo hiểm kia vận dụng Man Thú tìm kiếm mình, cái này khiến Tô Dật linh cơ khẽ động, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công của mình có thể làm cho Man Thú kiêng kị, vậy tại sao không thử sai khiến Man Thú đối phó người khác.

Đối với tiểu đội mạo hiểm kia mà nói, cũng coi như lấy đạo của người trả lại cho người.

Mới đầu Tô Dật còn không biết có hiệu quả hay không, nhưng nghĩ đến đám thú Hoàng Kim Mãng lúc trước có thể nghe mình phân phó, cho nên Tô Dật dự định thử một chút, không nghĩ tới thật có hiệu quả.

Tuy bốn con Địa Minh Lang Khuyển kia khó đối phó, nhưng Tô Dật biết, lấy tu vi của đối phương, cũng không thể làm gì được cả.

Huống chi tiểu đội mạo hiểm kia khẳng định còn có người ở phụ cận, bây giờ mình cần đi càng xa càng tốt.

Tiểu đội mạo hiểm kia vận dụng Địa Minh Lang Khuyển truy tìm mình, Tô Dật đoán chừng đối phương không chỉ có bốn con Địa Minh Lang Khuyển, cái này để cho tình cảnh của mình càng ngày càng nguy hiểm.

Xem như tìm được chỗ ẩn thân, cũng cần tìm địa phương Địa Minh Lang Khuyển không cách nào tới được.

Mà lấy thiên phú của Địa Minh Lang Khuyển, muốn che giấu khí tức trên người, tránh thoát nó tìm kiếm, đây tuyệt đối không phải sự tình đơn giản.

Đêm trăng, rừng rậm tĩnh mịch, ngẫu nhiên có tiếng Man Thú gào thét.

Tô Dật cũng cần tránh né Man Thú uy hϊếp, khí tức Hỗn Nguyên Chí Tôn Công liên tục tràn ngập, để phòng bất trắc.

Dù sao hiện tại đi càng xa càng tốt, tiểu đội mạo hiểm kia có thể tìm mình lâu như vậy, vậy khẳng định sẽ tiếp tục tìm, quyết không bỏ qua.

Một đường chạy đi, Tô Dật nhìn thấy không ít Man Thú cấp thấp, nhưng đều xa xa không dám tới gần.

- Khí tức này...

Một lúc lâu sau, Tô Dật cũng không biết đến địa phương nào, đột nhiên ngửi được một cỗ khí tức cường hãn.

- Là Man Thú!

Lập tức, thân hình Tô Dật ngừng lại, ánh mắt nhìn xung quanh.

Ở cách đó không xa, có một cây đại thụ che trời, dây leo to lớn quấn quanh.

Trên dây leo, giờ phút này lại có một hung cầm màu đỏ lớn cỡ con trâu, móng vuốt nắm chặt dây leo, đôi mắt sắc bén nhìn về phía trước.

Ở phía trước nó, một con Hung Viên màu trắng cao gần hai trượng đứng ở trên nham thạch, lông trắng như tuyết, hai tay rủ xuống rơi trên mặt đất, thân hình khổng lồ hơi uốn lượn, đồng dạng nhìn chằm chằm hung cầm, tựa hồ chuẩn bị tùy thời công kích.

- Tuyết Ngọc Man Viên, Hỏa Liệt Man Điểu!

Ánh mắt Tô Dật đảo qua, đây là một con Tuyết Ngọc Man Viên và Hỏa Liệt Man Điểu, đẳng cấp cao hơn Địa Minh Lang Khuyển nhiều.

Nhìn khí tức của Tuyết Ngọc Man Viên và Hỏa Liệt Man Điểu, hẳn tương đương Hoàng Kim Mãng, sắp đến Yêu Linh cảnh, ít nhất cũng là Yêu Huyền cảnh cửu trọng!

- Thụ thương.

Chỉ là Tô Dật nhìn bộ dáng của Hỏa Liệt Man Điểu, trên thân thể khổng lồ, giờ phút này lông vũ trên cánh trái có vết máu đỏ thẫm, cánh phải rơi xuống không ít lông vũ, giống như bị thương.

- Xuy xuy...