Thần Đế

Chương 82: Mỏ trong mỏ (2)

- Mỏ trong mỏ, như vậy Hắc Sát môn không phải là phát tài?

Nghe vậy, có người nhất thời chấn kinh.

Thời điểm mọi người nghị luận, ánh mắt lão giả nhỏ gầy lấp lóe, nhưng lập tức bình tĩnh lại.

Sau đó từ trong miệng những người nghị luận, Tô Dật biết được cái gì gọi là mỏ trong mỏ.

Tên như ý nghĩa, mỏ trong mỏ là trong mỏ còn ẩn giấu một mỏ khác.

Mà mỏ trong mỏ lại cực kỳ thưa thớt.

Bình thường, Nguyên Thạch của mỏ trong mỏ, phía ngoài phẩm chất tự không cao, nhưng bên trong phẩm chất cực kỳ tốt.

Nguyên Thạch khoáng của Hắc Sát môn sản xuất chỉ là Nguyên Thạch nhất tinh.

Nhưng bây giờ phát hiện mỏ trong mỏ, như vậy rất có khả năng bên trong sẽ xuất hiện Nguyên Thạch nhị tinh.

Nếu có thể phát hiện một mỏ Nguyên Thạch nhị tinh, vậy đây đối với Hắc Sát môn nói, ý nghĩa sẽ rất to lớn.

- Cũng có khả năng không phải mỏ trong mỏ, coi như thật là mỏ trong mỏ, sản lượng cũng sẽ không nhiều.

Có người nói, tuổi tác nhìn không nhỏ, có không ít kinh nghiệm về Nguyên Thạch khoáng.

- Không, ta cảm giác hẳn là mỏ trong mỏ, tầng nham thạch này càng ngày càng cứng rắn, có lẽ không bao lâu nữa, thì có thể đào ra tầng Nguyên Thạch thứ hai.

Có thợ mỏ nói.

- Líu ríu cái gì, muốn chết phải không, có sức lực trò chuyện, vậy thì đứng lên làm việc cho ta!

Bỗng dưng mấy đệ tử theo dõi của Hắc Sát môn trở về, sắc mặt âm trầm, ánh mắt sắc bén.

- Có phải các ngươi mới tới ngứa da hay không, nhanh làm việc!

Một đệ tử Hắc Sát môn đá bay một thợ mỏ mới tới quát.

Thợ mỏ mới đập ở trên vách đá, trong miệng phun ra máu tươi, khí tức nhất thời uể oải, sắc mặt trắng bệch, giãy dụa bò lên, nhưng không dám nói gì, mọi người không khỏi kinh hãi, vội vàng đứng dậy làm việc.

- Ngươi, ngươi, còn có tiểu tử ngươi, phụ trách chuyên chở những đá này ra ngoài, còn có...

Tên thủ lĩnh chỉ huy, cũng nhìn về phía Tô Dật, chỉ trong hầm mỏ giờ phút này đã chất lên không ít nham thạch, cần phải dùng xe đẩy đưa ra ngoài.

- Đại nhân, để lão già ta đi cùng với, ta đi đứng nhanh, có thể vận chuyển mau hơn một chút.

Lão giả nhỏ gầy ý cười đầy mặt, cúi đầu khom lưng, hi vọng cho hắn đi vận chuyển đá.

- Tốt, ngươi và tiểu tử này một tổ, nhanh một chút, bằng không thì đừng trách!

Đại hán gật đầu, ra hiệu hắn và Tô Dật một tổ.

Tô Dật khác biệt, cũng không có biểu hiện ra ngoài, luôn cảm giác lão giả nhỏ gầy kia có chút bí mật và mưu đồ.

Không lưu dấu vết, Tô Dật và lão giả nhỏ gầy đẩy xe nham thạch đi.

Quả nhiên rất nặng, nhìn như không có bao nhiêu đá, nhưng có chừng ba ngàn cân trở lên, nếu không phải xe đẩy cực kỳ đặc biệt, hình như là chuyên môn đoán tạo, thì căn bản không có cách tiếp nhận trọng lượng như vậy.

Hai chiếc xe đẩy, bốn người vận chuyển, trước Tô Dật là hai lão thợ mỏ dẫn đường, đằng sau có một đệ tử Hắc Sát môn trẻ tuổi đi theo thúc giục.

Tô Dật rất cố sức, lúc trước đã kiệt lực, vừa rồi lại không có nghỉ ngơi tốt, một mực nghe mọi người thảo luận hầm mỏ, không có vận công điều tức khôi phục.

Không bao lâu, Tô Dật cảm giác cực kỳ cố sức, bên hắn đẩy đã có chút đung đưa.

Nhưng lúc này, Tô Dật cảm giác được, xe đẩy giống như nhẹ hơn không ít, nhất thời không còn cố sức như vậy.

- Là hắn đang giúp đỡ.

Tô Dật cảm giác được, nhìn về phía lão giả nhỏ gầy.

- Tiểu tử nhanh lên, nếu không sẽ bị ăn đòn.

Lão giả nhỏ gầy nhàn nhạt nhìn Tô Dật.

Tô Dật gật đầu, không có nhiều lời, cảm giác được lão giả nhỏ gầy này không muốn gây chú ý.