Chương 1003: Bảo hộ Kiều Kiều của chúng ta (1)
Vừa rồi thừa dịp Giản Nhất Lăng ngủ, anh đã đến thùng rác trong phòng khách, đem đồ vật kia nhặt lại.
Cuộc đời Địch Quân Thịnh lần đầu tiên lục thùng rác, dùng ở trên thứ này.
Thời điểm hai người đang thân thiết, di động của Giản Nhất Lăng vang lên.
"Đừng động nó." Địch Quân Thịnh không muốn Giản Nhất Lăng bị di động làm phân tán đi lực chú ý.
"Muốn tiếp." Giản Nhất Lăng duỗi tay đi đến đầu giường tìm di động.
Địch Quân Thịnh thất bại.
Chỉ có thể từ bỏ, để cho Giản Nhất Lăng đi tiếp điện thoại.
Là An Dương gọi điện thoại tới.
Hình như là có chuyện gì sốt ruột tìm Giản Nhất Lăng.
"Ân, đã biết, trong chốc lát tôi đến." Giản Nhất Lăng đối với điện thoại nói.
Địch Quân Thịnh nhìn Giản Nhất Lăng tiếp xong điện thoại, "Muốn ra cửa sao?"
"Ân, Hồ Tiêu đã xảy ra chuyện."
"Chuyện gì, quan trọng sao? Muốn anh đi qua không?"
Giản Nhất Lăng lắc đầu, "Không có việc gì, em có thể giải quyết."
"Anh đưa em ra cửa."
"Ân."
Địch Quân Thịnh từ trên giường ngồi dậy, trước đi phòng tắm tắm nước lạnh.
Địch Quân Thịnh đem Giản Nhất Lăng đưa đến bệnh viện.
Ở bệnh viện, An Dương mang theo một đám huynh đệ đang ở cùng người khác cãi nhau.
Thời điểm Giản Nhất Lăng đến, hai bên chính là đang ồn ào đến lợi hại.
Hồ Kiều Kiều ở bên cạnh ủy khuất mà nức nở.
Sáng sớm hôm nay, Hồ Kiều Kiều ở trên đường gặp được một bà lão bị té ngã, Hồ Kiều Kiều liền đem người nâng dậy tới đưa đến bệnh viện, còn giúp bà lão liên hệ người nhà.
Kết quả sau khi chờ người nhà bà lão tới, bà lão một mực chắc chắn là Hồ Kiều Kiều đẩy ngã nàng.
Hồ Kiều Kiều một người đối mặt người một nhà lên án, cô phản bác không được, cũng chỉ có thể gọi An Dương tới.
An Dương là một người nóng tính, mang theo các tiểu đệ liền chạy tới.
Không nghĩ tới người nhà đối phương là một đại V có mười mấy vạn fans ở trên mạng, không chỉ có không sợ An Dương cùng các tiểu đệ của cậu, còn trực tiếp móc di động ra tiến hành phát sóng trực tiếp, trái lại lên án An Dương bọn họ ỷ thế hϊếp người.
An Dương nơi nào chịu được chuyện này.
Vì thế hai đám người ở bệnh viện ồn ào lên.
Hồ Kiều Kiều vốn chính là một người nhát gan, đối mặt người nhà đối phương như thế này, còn có bị mấy người trên mạng ở phát sóng trực tiếp chửi rủa, cô trực tiếp liền ủy khuất mà khóc.
Cô chỉ muốn trợ giúp một bà lão bị thương ở trên đường một chút, như thế nào đều không có nghĩ đến sẽ biến thành cái dạng này.
Giản Nhất Lăng đi đến bên người Hồ Kiều Kiều, Hồ Kiều Kiều nhìn thấy Giản Nhất Lăng, ủy khuất mà ôm lấy cô.
"Nhất Lăng, mình không có đυ.ng vào người bà ấy, mình chỉ hỗ trợ."
Giản Nhất Lăng nhẹ nhàng vỗ vỗ phía sau lưng Hồ Kiều Kiều.
"Không sợ, tụi mình đều ở đây." Giản Nhất Lăng nói.
"Nhất Lăng, mình không sợ bồi thường tiền, nhưng mà mình thật sự không có đυ.ng ngã người, bọn họ oan uổng cho mình." Hồ Kiều Kiều nghẹn ngào nói.
"Không phải cậu sai, không bồi thường."
Dưới sự trấn an của Giản Nhất Lăng, cảm xúc của Hồ Kiều Kiều tốt lên không ít.
Trong phòng bệnh, An Dương cùng mấy người ồn ào đến mặt đỏ tai hồng, cậu ta hận không thể trực tiếp đem đầu đối phương đánh ngã xuống dưới.
Nhưng mà biểu hiện của cậu ta càng hung, đối phương quay chụp đến cao hứng, những dân mạng không rõ chân tướng ngược lại càng đứng ở bên phía chủ bá bên.
Người cầm điện thoạt phát sóng trực tiếp chính là một người đàn ông trung niên, thân hình hơi béo, vóc dáng rất cao, hắn ta là con trai út của bà lão.
Người đàn ông đăng tải một số video ngắn hài hước, có hơi thở quê cha đất tổ thu hoạch mười mấy vạn fans.
Người đàn ông quay An Dương bọn họ nói với di động:
"Nhóm Thiết Tử xem đi này, đây là thanh niên của xã hội bây giờ, không học hành, học người khác kéo bè kéo cánh, đυ.ng phải mẹ của tôi không muốn phụ trách, còn tính toán đe dọa chúng tôi, còn tuyên bố muốn chém chúng tôi, mọi người nhìn cẩn thận, sắc mặt như hung thần ác sát của bọn họ."