Chương 972: Tiểu thư Goodman
Ngày hôm sau, Giản Nhất Lăng dựa theo lúc trước đã đáp ứng Địch Quân Thịnh, cùng Địch Quân Thịnh đến công ty đi làm.
Sau khi tới công ty, nam bí thư của Địch Quân Thịnh cho với Địch Quân Thịnh, lúc trước có hẹn trước với tiểu thư Goodman, cô ấy đã đến phòng tiếp khách.
Tiểu thư Goodman đây dùng thân phận là đại diện cho gia tộc Goodman đến đây.
Đại khái là từ một tuần trước đã hẹn đến gặp Địch Quân Thịnh.
Bởi vì đối phương là gia tộc thế gia ở nước ngoài, thế lực gia tộc có khả năng vượt xa phía trên Địch gia, trợ lý giúp Địch Quân Thịnh an bài hành trình dò hỏi ý kiến Địch Quân Thịnh sau đó liền sắp xếp cuộc gặp mặt này.
Địch Quân Thịnh kéo Giản Nhất Lăng cùng đi đến phòng tiếp khách.
"Vì cái gì?" Trên khuôn mặt nhỏ của Giản Nhất Lăng viết mấy chữ nghi hoặc.
"Đối phương là nữ."
"Không quan hệ." Giản Nhất Lăng rất hào phóng mà trả lời.
Cô sẽ không yêu cầu vị hôn phu không thể gặp mặt những cô gái trẻ tuổi gì đó.
Địch Quân Thịnh quản lý một công ty, phải đối mặt với rất nhiều loại người ở trên thương trường, gặp mặt những nữ nhân trẻ tuổi thực bình thường.
"Anh muốn em cùng đi với anh!"
Nam nhân nhà khác đều ngại nữ nhân nhà mình quản quá nhiều, Địch Quân Thịnh lại hy vọng nữ nhân nhà mình lại quản mình nhiều một chút.
"Được." Giản Nhất Lăng đồng ý.
Địch Quân Thịnh hít sâu một hơi.
Sau đó mang theo Giản Nhất Lăng đi phòng tiếp khách.
Mới vừa tiến vào cửa phòng tiếp khách, Giản Nhất Lăng liền thấy được một mỹ nhân phương tây tóc vàng mắt xanh.
Nữ nhân có làn da trắng nõn vô cùng, là kiểu trắng mà người phương đông đều cảm thấy ghen tị.
Khuôn mặt tinh xảo như người mẫu được đặt bên trong tủ kính.
Lọn tóc kim sắc thật dài uốn lượn, trên người mặc một chiếc váy liền áo được đặt cắt may, trên người đeo trang sức không nhiều lắm, nhưng quý ở chỗ khí thế bức người.
Chiều dài váy cách đầu gối năm cm, có thể nhìn thấy đôi chân dài thẳng tắp vô cùng trắng nõn của nữ nhân.
Trên chân mang một đôi giày cao gót được khảm vô số viên kim cương nhỏ.
Cả người ngồi ngay ngắn ở nơi đó, cũng đã hiện ra được thân phận cao quý của cô ấy.
Phía sau cô đi theo mấy người nam tùy tùng, thân hình cao lớn, có diện mạo điển hình của người phương Tây.
Nhìn thấy Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng, nữ nhân nhẹ cười.
"Địch thiếu, chúng ta rốt cuộc gặp mặt." Nữ nhân mở miệng, là tiếng Trung thập phần tiêu chuẩn và lưu loát.
"Chúng ta nhận thức sao?" Địch Quân Thịnh hỏi.
"Nhận thức rất nhiều năm."
"Xin lỗi tôi nói thẳng, tôi đối với cô không có bất luận ấn tượng gì."
"Bởi vì đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt trực tiếp."
Nữ nhân đem điện thoại di động của mình lấy ra, mở ra phần mềm giao lưu giữa các thành viên Hiệp Hội Toán Học.
Chân dung của cô là một icon kim sắc.
Địch Quân Thịnh nhíu mày một chút.
Jaimie.
Anh ở Hiệp Hội Toán Học nhận thức bằng hữu rất nhiều năm.
Bởi vì tên là Jaimie, các thành viên Hiệp Hội Toán Học đều cho rằng đó là nam nhân, bao gồm Địch Quân Thịnh.
Lúc còn trẻ thường xuyên cùng Địch Quân Thịnh thức đêm giải đề toán học, người kia chính là Jaimie.
Địch Quân Thịnh khi đó giải đề chỉ là bởi vì nhàm chán, đối với người cùng mình giải đề là nam hay nữ đều không hề hứng thú, cũng không có truy tìm tin tức thân phận của đối phương.
"Một lần nữa xin tự giới thiệu một chút, Lucy Goodman."
Nữ nhân vươn tay, làm ra động tác muốn cùng Địch Quân Thịnh bắt tay.
Địch Quân Thịnh nhìn cô một cái, không có duỗi tay cùng cô bắt.
"Cô tới tìm tôi, chỉ là vì muốn gặp mặt trực tiếp sao?"
Ngữ khí của Địch Quân Thịnh thực bình đạm, cũng không có nhìn thấy niềm vui sướиɠ khi gặp được bạn cũ.
"Gần đây ở kinh thành có chút việc muốn xử lý, vừa vặn lại biết được Địch gia xảy ra một chút chuyện, nên đến đây xem, không biết có cái gì giúp được hay không." Lucy Goodman giải thích.
"Tôi đã trả lời cô, tôi không cần trợ giúp."