Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại

Chương 965: Chúng ta đều tin tưởng tiểu lăng

Chương 965: Chúng ta đều tin tưởng Tiểu Lăng

"Thái Thấm Nguyệt bà đừng có ở đây mà tự mình bổ não, chuyện nhà chúng tôi không tới phiên bà tới nhúng tay, bà cùng anh trai tôi đã ly hôn, bà cùng Ôn gia đã không có quan hệ, càng đừng nói cùng Giản gia của tôi!" Ôn Noãn thở phì phì mà mắng ngược lại.

"Bà hiện tại còn cùng tôi kiêu ngạo cái gì, nói không chừng đến lúc đó bà còn muốn cùng tôi đi thăm tù đấy!"

Thái Thấm Nguyệt lấy một loại tư thái kiêu ngạo trào phúng tình cảnh hiện tại của Ôn Noãn.

"Mặc kệ bà muốn nói gì thì nói." Ôn Noãn lười cùng người phụ nữ này tốn nhiều miệng lưỡi.

Ôn Noãn quay đầu phân phó người làm Ôn gia, "Không được cho người phụ nữ này lại tiến vào cửa Ôn gia."

Thái Thấm Nguyệt tức giận quát lên, "Ôn Noãn bà đã xuất giá, bà dựa vào cái gì sai sử người làm Ôn gia không được cho tôi vào cửa! Thái Thấm Nguyệt tôi là chị dâu của bà, cho dù có ly hôn, cũng là mẹ của Nhược Nhược!"

Ôn Noãn liếc mắt nhìn bà ta một cái, sau đó thong dong mà tránh ra.

Người làm Ôn gia tự nhiên là nghe theo Ôn Noãn không nghe Thái Thấm Nguyệt.

Thái Thấm Nguyệt tức đến nghiến răng nghiến lợi, "Ôn Noãn bà cái đồ tiện nhân, bà chờ đó cho tôi, sẽ có ngày bà phải khóc!"

###

Ôn Noãn quay trở lại vào nhà, không khí trong nhà thực ngưng trọng.

Ôn lão phu nhân bị bệnh, hiện tại tình trạng thân thể thật không tốt, chuyện của Ôn Nhược còn không có kết thúc, chuyện của Nhất Lăng lại tới.

Hiện tại làm cho dư luận xôn xao, mọi người đều nói giữa hai nhà Tần gia cùng Địch gia sắp xảy ra chuyện lớn, mà Giản Nhất Lăng là nhân vật trung gian mấu chốt nhất, tự nhiên là bị lên án nhiều nhất.

Ôn lão phu nhân dựa trên sô pha, sắc mặt tái nhợt, ngữ khí ưu thương, "A Noãn, nhà của chúng ta năm nay rốt cuộc là gặp tội gì, vì sao cứ từng việc từng việc lại đến?"

Tình huống của Ôn Trình so với lão phu nhân còn tệ hơn.

Sau chuyện của Ôn Nhược, Ôn Trình đóng cửa không ra đã mấy ngày, đã nhiều ngày mơ màng hồ đồ, chưa hoàn hồn, hiện giờ cháu gái lại xảy ra chuyện lớn.

Cả người ông giống như mất hồn, "A Noãn, Tiểu Lăng hiện tại thế nào?"

"Ba, mẹ, anh, mọi người yên tâm, Tiểu Lăng hiện tại không có việc gì." Ôn Noãn an ủi.

"Hy vọng có thể tẩy sạch được hiềm nghi cho Tiểu Lăng, tìm ra hung thủ, trả cho Tiểu Lăng sự trong sạch." Ôn lão phu nhân thở dài.

"Ba, mẹ, chúng ta tin tưởng vững chắc Tiểu Lăng là bị oan uổng." Ngữ khí của Ôn Noãn có chút kích động.

Giản Thư Hình vỗ vỗ mu bàn tay của vợ mình, đồng thời trấn an cảm xúc của bà, cũng là đang thuyết phục chính mình cũng phải an tâm.

Ôn lão tiên sinh nói, "Chúng ta cũng tin tưởng Tiểu Lăng không phải người như vậy."

Ôn lão tiên sinh hiện tại cũng không hề nghi ngờ mà đứng về phía cháu gái của mình.

Ôn lão tiên sinh thở dài một hơi, "A Noãn, chuyện này không phải vấn đề chúng ta muốn giúp hay không nghĩ muốn giúp, chúng ta thật sự giúp không được gì."

"Ba, con hiểu rõ."

Ôn Noãn cùng Giản Thư Hình chính mình cũng vậy, hiện giờ trừ bỏ ở nhà kiên nhẫn chờ tin tức bên ngoài, cũng chỉ chờ mong mấy đứa con trai của mình có thể giúp được chút ít.

Ôn Trình lo lắng, "A Noãn, Tiểu Lăng có thể, có thể bị Địch gia từ bỏ hay không?"

Nếu Địch gia lựa chọn từ bỏ Giản Nhất Lăng, chỉ dựa vào Giản gia cùng Ôn gia bọn họ, là không đủ để đối kháng với Tần gia.

Cứ như vậy Giản Nhất Lăng sẽ gặp nguy hiểm, có quỷ mới biết Tần gia sẽ làm ra chuyện gì đối với Giản Nhất Lăng.

"Sẽ không, Địch thiếu gia không phải người như vậy." Ngữ khí Ôn Noãn chắc chắn, "Tuy rằng thời gian chúng ta cùng Địch thiếu gia ở chung không nhiều lắm, nhưng mà cậu ta đối với Tiểu Lăng rất tốt, Tiểu Lăng cũng thực tin tưởng cậu ta."

"Hy vọng bọn họ không như vậy. Nếu bọn họ thật sự từ bỏ Tiểu Lăng, như vậy Ôn Giản hai nhà chúng ta đành phải cùng Tần gia tử chiến đến cùng." Thời điểm Ôn lão tiên sinh nói chuyện cũng cảm giác không có sức lực gì, thể xác và tinh thần đều mệt mỏi.