Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại

Chương 933: Ôn nhược hối tiếc không kịp (1)

Chương 933: Ôn Nhược hối tiếc không kịp (1)

Sau khi hiểu rõ ý của Ôn lão phu nhân, tâm của Ôn Nhược lập tức như ngã vào đáy cốc.

Cô ta còn nghĩ rằng chỉ cần cô ta chịu thua cùng làm nũng, ông bà nội nhất định sẽ đồng ý cho cô ta trở lại Ôn gia.

Không nghĩ tới ngay cả ông bà nội đều bởi vì kiêng kị Thịnh gia, không dám cho cô ta về nhà ở.

Nghĩ đến Địch Quân Thịnh, chỉ một câu nói liền làm thay đổi thái độ của mọi người trong Ôn gia, trong lòng Ôn Nhược lại như phảng phất có ngàn vạn con kiến bò vào.

Vì cái gì Giản Nhất Lăng liền có thể có được người như vậy che chở?

Vì cái gì Giản Nhất Lăng liền có thể có được người như vậy sủng ái?

Ôn Nhược đang cùng Ôn lão phu nhân nói chuyện, liền nhìn thấy Ôn Ngôn từ trên lầu xuống dưới.

Trước kia khi nhìn thấy Ôn Ngôn, Ôn Nhược còn sẽ biểu hiện tương đối thân mật, kêu anh ta là anh, hỏi thăm anh ta, cùng anh ta nói chuyện phiếm.

Nhưng từ sau khi bị vạch trần, Ôn Nhược ở trước mặt Ôn Ngôn cũng liền không tiếp tục ngụy trang nữa.

Cô ta cũng không cần thiết đi hiếm lạ một người tàn phế như vậy.

"A Ngôn, con hôm nay có muốn ra ngoài đi lại hay không?" Ôn lão phu nhân trước sau như một vấn rất quan tâm Ôn Ngôn.

Đứa cháu trai cũng là một người mệnh khổ, một trận tai nạn giao thông, huỷ hoại cả cuộc đời.

Tính cách cũng từ vui vẻ lạc quan lúc trước, trở nên cố chấp quái gở.

"Có bạn muốn tới nhà." Giọng nói Ôn Ngôn thực thanh lãnh, nghe không ra được anh ta có cái cảm xúc gì.

"Bạn? Thật tốt ha." Ôn lão phu nhân nghe được lời này trên mặt lộ ra một nụ cười đầy sự vui mừng.

Cháu trai mấy năm nay đem mình nhốt ở trong phòng, hiếm khi cùng người ngoài tiếp xúc.

Khó có dịp nghe được cháu bà nói có bạn đến chơi.

Ôn Nhược nghe thấy lời này, trong lòng nói thầm, Ôn Ngôn sẽ có loại bạn bè gì chứ? Anh ta không phải cả ngày đều ở nhà buồn bã sao?

Đúng lúc này, người làm Ôn gia báo, nói ngoài cửa có vị tự xưng là bạn của Ôn Ngôn thiếu gia tới gặp mặt.

Ôn Ngôn cho người làm mời người đi vào.

Trong lòng Ôn lão phu nhân cùng Ôn Nhược đều tràn đầy tò mò, muốn nhìn một chút bạn của Ôn Ngôn là người nào.

Chờ đến sau khi người kia tiến vào, Ôn lão phu nhân cùng Ôn Nhược đều ngốc.

Người này.. Không phải..

Ôn lão phu nhân cùng Ôn Nhược gần đây đều có chú ý đến tin tức của viện nghiên cứu y học Tuệ Linh, mấy người khác ở Viện nghiên cứu y học Tuệ Linh có lẽ hai người không quen biết, nhưng mà trên tin tức đều đã gặp qua.

Trước mắt người tới không ai xa lạ, chính là giáo sư Hứa của Viện nghiên cứu y học Tuệ Linh.

Thời điểm hội nghị y học quốc gia diễn ra, giáo sư Hứa chính là đại biểu tham dự của Viện nghiên cứu y học Tuệ Linh, lúc đó Ôn Nhược cùng mẹ cô ta ở lối vào hội nghị, tận mắt nhìn thấy, tuyệt đối sẽ không sai lầm.

"A Ngôn, con cùng vị giáo sư Hứa này là bạn sao?" Ôn lão phu nhân vừa kinh ngạc lại tò mò.

Nhưng mà cháu trai của mình từ khi nào cùng người của Viện nghiên cứu y học Tuệ Linh trở thành bạn của nhau?

"Xin chào Ôn lão phu nhân, Ôn Ngôn tiên sinh kỳ thật là ông chủ của tôi." Giáo sư Hứa giải thích.

"Ông chủ?" Ôn lão phu nhân càng kinh ngạc, cháu trai của bà như thế nào sẽ là ông chủ của giáo sư Hứa?

Ôn Nhược càng kinh ngạc đến mở to hai mắt.

Ôn Ngôn là ông chủ của giáo sư Hứa sao?

Đây là tình huống như thế nào?

Ôn lão phu nhân hỏi, "Vậy, ông chủ của ông, không phải là viện trưởng của Viện nghiên cứu y học Tuệ Linh sao?"

Giáo sư Hứa mỉm cười trả lời, "Đúng vậy, Ôn Ngôn tiên sinh chính là viện trưởng của viện nghiên cứu chúng tôi."

Lời vừa nói ra, Ôn lão phu nhân cùng Ôn Nhược hoàn toàn choáng váng.

Sao có thể?

Ôn Ngôn là cái người vẫn luôn ở trong nhà, không ra khỏi cửa, trầm mặc ít lời mà?

Anh ta có thể có bản lĩnh lớn như vậy sao?

Đừng nói Ôn Nhược không tin, làm bà nội của Ôn Ngôn là Ôn lão phu nhân trong lúc nhất thời đều có chút khó có thể tiếp thu sự thật cái kinh người này.

"A Ngôn, đây là sự thật sao? Con thật sự là viện trưởng của viện nghiên cứu sao?" Ôn lão phu nhân quay sang hỏi Ôn Ngôn.