Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại

Chương 860: Tiểu lăng có thể tha thứ cho nhược nhược hay không

Chương 860: Tiểu Lăng có thể tha thứ cho Nhược Nhược hay không

Giản Nhất Lăng cùng Ôn Noãn đi đến Ôn gia.

Vừa vào cửa, gặp đầu tiên chính là Ôn Trình.

Biết Ôn Noãn cùng Giản Nhất Lăng muốn tới, Ôn Trình sáng sớm liền ở trước cổng lớn chờ hai người.

Ôn Trình cau mày mà nói với Ôn Noãn cùng Giản Nhất Lăng, "A Noãn, em đừng lo lắng, ba mẹ chính là muốn gặp hai người, mọi chuyện anh đã cùng ba mẹ giảng qua, bọn họ sẽ không không nói đạo lý."

Ôn Noãn, "Em biết, ba mẹ nếu là đánh em mắng em em đều có thể tiếp thu, chỉ cần không liên lụy đến Tiểu Lăng là được."

Giản Nhất Lăng là điểm mấu chốt của Ôn Noãn.

Ôn Trình, "Em yên tâm, ba mẹ thương Tiểu Lăng, sẽ không trách đến trên đầu Tiểu Lăng."

Sau đó Ôn Trình lại nói với Giản Nhất Lăng, "Tiểu Lăng, cậu thực xin lỗi con, cậu sẽ dạy dỗ tốt chị họ con, không để cho con bé lại làm chuyện thương tổn đến con."

Sau khi biết chân tướng ngày đó, Ôn Trình còn không có cùng Giản Nhất Lăng nói lời xin lỗi.

"Không có việc gì. Không phải cậu sai." Giản Nhất Lăng phân rất rõ ràng.

Ôn Trình duỗi tay sờ sờ đầu cháu gái, trên mặt có ý cười mà mấy ngày nay mới lần đầu tiên xuất hiện, "Cảm ơn Tiểu Lăng."

Giản Nhất Lăng cùng Ôn Noãn cùng nhau vào phòng khách Ôn gia.

Ôn lão tiên sinh cùng ôn lão phu nhân ở trong phòng khách chờ hai người.

Thái Thấm Nguyệt cũng ở, Ôn Nhược không ở.

"A Noãn, Tiểu Lăng."

Nhìn thấy Ôn Noãn cùng Giản Nhất Lăng, Ôn lão phu nhân đứng dậy, chủ động đi đến chỗ Ôn Noãn cùng Giản Nhất Lăng.

"Mẹ." Ôn Noãn đi đến trước mặt Ôn lão phu nhân.

Ôn lão phu nhân ôm lấy Ôn Noãn.

Giản Nhất Lăng ở bên cạnh nhìn không nhúc nhích.

Ôn lão gia tử liền kêu Giản Nhất Lăng, "Tiểu Lăng làm sao vậy? Cùng ông bà ngoại không thân thiết sao?"

Giản Nhất Lăng vẫn là không nhúc nhích, cô không phải thực thích ứng phó những trường hợp này.

Ôn lão gia tử lại giải thích, "Yên tâm đi Tiểu Lăng, ông bà ngoại không phải tới trách con."

Nghe được lời này, Thái Thấm Nguyệt ngồi bên cạnh không khỏi mở to hai mắt nhìn.

Bà cho rằng nhị lão tìm Ôn Noãn cùng Giản Nhất Lăng tới là để hưng sư vấn tội.

Ôn lão phu nhân thở dài nói, "Mọi chuyện anh cả con đã nói với chúng ta, xác thật là Nhược Nhược có sai trước đây."

"Cảm ơn ba mẹ." Nghe được nhị lão nói như vậy, Ôn Noãn cũng yên lòng.

Ôn lão phu nhân trực tiếp cùng Ôn Noãn ngả bài, "Kỳ thật lần này kêu các con lại đây, chủ yếu vẫn là hy vọng có thể hòa hoãn mâu thuẫn một chút, hy vọng chuyện lần trước cứ cho qua như vậy đi, về sau mọi người vẫn là người một nhà, Nhược Nhược vẫn là cháu gái con, chị họ của Tiểu Lăng, không hy vọng người một nhà về sau lại làm kẻ thù."

Người đã đến độ tuổi này liền hy vọng con cháu hậu bối có thể hòa thuận chung sống.

Trong chuyện này, Ôn lão phu nhân cũng thực khó xử.

Một bên là con gái bà, một bên là cháu gái bà.

Đều là người bà thương yêu nhất.

Lòng bàn tay là thịt, mu bàn tay cũng là thịt.

Một hai phải để bà chỉ giúp một bên, bà thật không biết nên làm cái gì bây giờ.

Cho nên bà chỉ có thể lựa chọn một bên giúp cháu gái giải quyết tốt hậu quả, một bên tới khuyên con gái cùng cháu ngoại bà tha thứ cháu gái nội của bà.

Mặt Thái Thấm Nguyệt hoàn toàn đen.

Cha mẹ chồng thế nhưng chỉ muốn khuyên Ôn Noãn cùng Giản Nhất Lăng cùng Nhược Nhược tiêu tan hiềm khích lúc trước!

"Tiểu Lăng ngoan ngoãn, tới bên bà ngoại này." Ôn lão phu nhân hướng Giản Nhất Lăng vẫy tay.

Giản Nhất Lăng chần chờ đi lên trước một bước, Ôn lão phu nhân liền kéo cô ngồi ở bên cạnh mình.

"Tiểu Lăng như thế nào gầy như vậy, có phải không có chịu ăn uống hay không? Học tập vất vả như vậy, phải ăn nhiều ngủ nhiều mới được, không thể đem mình làm cho quá mệt mỏi."

Ôn gia nhị lão giữ được Giản Nhất Lăng liền nói một hồi.

Nhị lão thương yêu nhất chính là cháu gái Ôn Nhược, nhưng mà đối với chái gái ngoại duy nhất cũng đồng dạng yêu thích.

"Tiểu Lăng có thể tha thứ cho Nhược Nhược hay không?" Ôn lão phu nhân hỏi Giản Nhất Lăng.