Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại

Chương 838: Tôi phải làm ba?

Chương 838: Tôi phải làm ba?

"Không phải, không có, Vũ ca không có nơi nào không tốt.." La Tú Ân vội vàng nói.

"Thật vậy chăng? Vậy cô đáp ứng cùng Vũ Mân nhà chúng ta kết giao sao?" Giản lão phu nhân vội hỏi.

"..."

La Tú Ân vội cự tuyệt, "Không được, không được!"

"Vì cái gì?"

"Con, con.." La Tú Ân quay đầu nhìn thoáng qua Giản Vũ Mân.

Chỉ liếc mắt một cái, thực mau liền đem đôi mắt mình dời đi.

"Con chỉ là một người hâm mộ Vũ ca.. Con không thể, con không xứng với.."

La Tú Ân cho tới nay liền đem Jupiter coi như tín ngưỡng của chính mình.

Đem tín ngưỡng biến thành lão công, loại chuyện này La Tú Ân là nghĩ đều không có nghĩ tới.

Giản lão phu nhân không vui khi nghe thấy lời này, bà hung hăng mà trừng mắt nhìn Giản Vũ Mân một cái, "Vũ Mân, con nói như thế nào?"

"Cô ấy không đồng ý con có thể làm sao bây giờ? Con cũng không thể dùng sức mạnh với cô ấy."

Mấu chốt người này vẫn là La Tú Ân, người bình thường đối với cô ấy cũng không dùng vũ lực được.

Thời điểm Giản Vũ Mân nói chuyện, đôi mắt nhìn chằm chằm La Tú Ân.

"Đó có phải do con không có đủ thành ý hay không a?" Giản lão phu nhân hỏi.

"Con như thế nào biết? Con cũng sẽ không dụ ngọt con gái." Giản Vũ Mân nói thầm một câu.

Anh như thế nào biết con gái suy nghĩ cái đồ vật quỷ gì chứ.

La Tú Ân cùng anh, giường đều đã lên, chính là không chịu làm bạn gái anh, anh có thể làm sao bây giờ?

Giản lão phu nhân hung hăng mà trừng mắt nhìn Giản Vũ Mân một cái nữa.

Đồ tiểu tử thúi vô dụng, liền cháu dâu cũng đều cõng không tới được!

"Ông nội, bà nội, hai người còn không có nói cho con biết hôm nay rốt cuộc sao lại thế này?"

Giản Vũ Mân còn không có biết rõ nguyên nhân hôm nay lại nháo lên như vậy là vì chuyện gì.

Anh nghĩ chuyện anh thất bại trong việc tìm bạn gái hẳn là không đến mức kinh động đến người trong nhà đi?

Muốn nói chuyện thúc giục kết hôn, vậy trong nhà còn có một Giản Duẫn Thừa có tuổi so với anh còn lớn hơn, hẳn là còn không tới phiên anh.

"Còn không biết xấu hổ mà hỏi!" Giản lão phu nhân tức giận lại trừng mắt nhìn Giản Vũ Mân một cái nữa.

"Không phải chứ bà nội, bà muốn đấm chết con cũng phải cho con cái chết minh bạch a!"

Giản Nhất Lăng tiến lên đây, kéo kéo quần áo Giản Vũ Mân.

Giản Vũ Mân quay đầu lại.

"Ân tỷ có tiểu bảo bảo." Giản Nhất Lăng nói cho Giản Vũ Mân.

"Gì?" Giản Vũ Mân ngây người, "Cô ấy, cô ấy có? Vậy.. vậy không phải anh.."

Giản Vũ Mân chỉ vào cái mũi của mình, hóa đá.

La Tú Ân thật ngượng ngùng, "Anh.. anh không sao chứ?"

"Tôi, tôi phải làm ba?" Giản Vũ Mân nhìn La Tú Ân.

"Đại, đại khái đi.." La Tú Ân cúi đầu.

Giản Vũ Mân choáng váng một hồi lâu mới tiêu hóa rớt được tin tức này, sau đó đột nhiên kéo tay La Tú Ân.

Lôi kéo cô ấy muốn đi ra ngoài.

"Anh, anh làm gì?" La Tú Ân có chút hoảng sợ.

"Đi đăng ký kết hôn."

Giản Vũ Mân dùng sức kéo một chút, kéo không nhúc nhích.

Lại kéo một chút, còn tại chỗ, không nhúc nhích.

La Tú Ân không chủ động cùng anh đi, Giản Vũ Mân muốn mạnh mẽ kéo cô ấy đi có chút khó khăn.

"Không, không, không, không phải, chúng ta lại suy xét tốt một chút, kết hôn gì đó, quá qua loa!"

"Tôi sẽ không để cho con của tôi lưu lạc ở bên ngoài! Tôi cần thiết đối với con của tôi phụ trách!"

"Không có việc gì, tôi tiền lương rất cao, tiền tiết kiệm cũng đủ, tôi một người nuôi nấng con cái không thành vấn đề!" La Tú Ân cảm thấy một người cô nuôi con cũng không phải cái vấn đề gì.

"Em từ bỏ loại ý tưởng này, tôi là ba của con em! Vạn nhất sinh ra tới đứa bé là bé gái nhỏ thì làm sao bây giờ? Giống Tiểu Lăng lại mềm lại xinh xắn như vậy, khuôn mặt nhỏ thực dễ nắn như vậy, em nhẫn tâm để con bé không ba sao?"

Giản Nhất Lăng mạc danh bị nhắc đến.

"Không đành lòng."

"Vậy không phải xong rồi sao?"

La Tú Ân hít sâu một hơi, "Anh trước cho tôi một chút thời gian, tôi suy nghĩ kỹ đã."

"Được, tôi cho em thời gian."