Chương 716: Vị khách quan trọng nhất (1)
Chu gia thời điểm ở trên tay ông nội của Chu Tử Mặc cũng từng phong cảnh qua.
Hiện tại người trong vòng đều tôn xưng ông nội Chu Tử Mặc một tiếng Chu lão.
Ngay cả tuổi muốn so ông nội Chu Tử Mặc lớn hơn một chút như Trương Húc Minh cũng không ngoại lệ.
Chỉ tiếc sau khi người đi rồi, hậu nhân Chu gia không có cách nào tiếp tục duy trì Chu gia huy hoàng như thời điểm Chu lão còn sống.
Hiện giờ Chu gia chính là lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, nhưng đáy đã không được.
Trương Húc Minh cùng Chu Tử Mặc đơn giản mà nói hai câu khách sáo, Chu Tử Mặc liền thức thời mà dẫn dắt Ôn Nhược đến một bên.
Bọn họ cùng chủ nhân không phải rất quen thuộc, có thể ở trước mặt đối phương xoát một cái tồn tại cũng đã không tồi, nếu là vẫn luôn ở trước mặt người đó sẽ đưa tới sự chán ghét.
Chu Tử Mặc cùng Ôn Nhược tìm vị trí ngồi xuống.
"Ai, người kia không phải là em họ của em sao?" Chu Tử Mặc bỗng nhiên ở trong đám người thoáng nhìn thấy thân ảnh Giản Nhất Lăng.
Nghe tiếng Ôn Nhược nhìn qua, thật đúng là thấy được Giản Nhất Lăng.
Cô ngày hôm qua không phải còn ở nước ngoài sao? Hôm nay liền đã trở lại?
Chiến đội [Thịnh khí lăng nhân] ngày hôm qua còn ở Y quốc tiến hành trận chung kết, vừa mới bắt lấy một giải quán quân.
"Em gái của em có phải nhận thức người nào ở công ty Húc Minh hay không a?" Chu Tử Mặc hỏi.
Phó Nhặt bác sĩ cùng công ty Húc Minh đều là người trong giới y học, có lẽ sẽ nhận thức người của công ty Húc Minh.
"Con bé chỉ là một bác sĩ, cùng công ty Húc Minh trên lý luận là không có gì giao thoa."
Ôn Nhược không thích nghe Chu Tử Mặc dùng ngữ khí như vậy nói Giản Nhất Lăng.
Chu Tử Mặc không có nhận thấy được Ôn Nhược không vui, "Nhưng mà cô ấy nhận thức Vân lão, Vân lão ở trong giới y học là rất có danh vọng."
Ôn Nhược nhéo nhéo bàn tay giấu ở dưới bàn, sau đó ôn nhu nói, "Đừng nói Vân lão cũng không nhất định nhận thức người ở công ty Húc Minh, chính là ông ấy nhận thức, cũng chưa chắc sẽ vì Giản Nhất Lăng mà cùng công ty Húc Minh khai cái khẩu này."
"Cũng đúng." Chu Tử Mặc lâm vào suy tư, "Vậy chỉ có thể là bởi vì Thịnh gia duyên cớ, cô ấy là vị hôn thê của Thịnh gia, có thể tới yến hội hôm nay cũng bình thường."
Đây là khả năng duy nhất hơn nữa giải thích hợp lý.
Giản Nhất Lăng buổi sáng hôm nay vừa mới xuống máy bay, sau khi trở về bị Địch Quân Thịnh yêu cầu đi vào phòng nghỉ một lúc, sau khi tỉnh dậy liền tới nơi này.
Trương Húc Minh nhìn thấy Giản Nhất Lăng, lập tức đứng lên, thời điểm đang muốn hướng qua Giản Nhất Lăng đi tới, Giản Nhất Lăng đã chạy chậm tới trước mặt ông.
Giản Nhất Lăng nhìn như lơ đãng động tác, kỳ thật là đang chiếu cố chân của Trương Húc Minh.
"Vất vả cho con, ta biết ngày hôm qua con còn ở nước ngoài, kỳ thật không cần vất vả gấp trở về như vậy, ta liền quá cái sinh nhật, không có gì ghê gớm."
Vừa thấy mặt, Trương Húc Minh liền đối Giản Nhất Lăng nói một hồi dài.
Ông mặt đầy ý cười, có thể rõ ràng mà nhìn ra tới sự vui vẻ khi ông nhìn thấy Giản Nhất Lăng là khác so với các khách mời khác.
"Không có việc gì, đã nghỉ ngơi qua." Giản Nhất Lăng trả lời.
Trương Húc Minh đưa Giản Nhất Lăng đến chỗ ngồi của cô.
Hôm nay khách nhân tới, nhưng phàm là người cùng Trương Húc Minh có quan hệ tốt, đều là có chỗ ngồi cố định, trên chỗ ngồi đều có viết tên.
Mà chỗ ngồi viết tên Giản Nhất Lăng kia liền ở bên tay phải chỗ ngồi của Trương Húc Minh.
Một màn này, làm rất nhiều người ở hiện trường hôm nay đều chú ý tới.
Chu Tử Mặc cùng Ôn Nhược cũng không ngoại lệ.
Nhìn thấy Giản Nhất Lăng ngồi ở một vị trí như vậy, bọn họ đều lộ ra biểu tình kinh ngạc.
Sau đó Chu Tử Mặc nói, "Em gái em thật sự không hổ là vị hôn thê của Thịnh gia, hôm nay sở hữu vị trí chỗ ngồi là vị trí dành cho vị khách tôn quý nhất."