Chương 575: Ông cậu nghiêm túc
"Em muốn đi không?" Địch Quân Thịnh hỏi Giản Nhất Lăng.
Hàn Mông Dự cùng Hình Vĩ bên cạnh cảm thấy chính mình đều không thật quen biết Địch Quân Thịnh.
Ngữ khí sủng nịnh là chuyện gì xảy ra?
Đây là Địch Quân Thịnh bọn họ nhận thức sao?
Không không không, bọn họ không quen biết Địch Quân Thịnh như vậy!
Giản Nhất Lăng suy tư một giây đồng hồ, sau đó gật đầu một cái.
"Đêm nay mang em cùng đi." Địch Quân Thịnh nói.
"Thịnh gia, này không tốt lắm đâu?" Hình Vĩ nói.
"Đúng vậy, trường hợp kia, cô ấy giống như có chút không thích hợp.." Hàn Mông Dự cũng đưa ra ý kiến phản đối.
"Không cần nói nhiều mấy lời vô nghĩa, buổi tối an bài tốt đi."
Địch Quân Thịnh không cho hai người lại có cơ hội dong dài.
"Được được. Tôi trong chốc lát sẽ an bài."
Đêm nay?
Cô đi không thích hợp?
Đó là chuyện gì?
###
Ôn Trình cùng người khác nói chuyện xong trở về, nhìn thấy con gái mình đang nhìn đến xuất thần, theo đó nhìn qua.
Vừa nhìn thấy, Ôn Trình sắc mặt liền trầm đi xuống.
Ông đột nhiên đứng dậy, lập tức hướng tới Giản Nhất Lăng bọn họ đi qua.
"Ba?"
Ôn Trình thình lình làm ra động tác làm cho Ôn Nhược sờ không được đầu óc.
Cùng mẹ mình nhìn nhau liếc mắt một cái sau đó vội đi theo.
Ôn Trình đi đến trước mặt Giản Nhất Lăng cùng Địch Quân Thịnh, hùng hổ, "Tiểu Lăng, lại đây bên này với cậu."
Vệ sĩ của Địch Quân Thịnh vốn dĩ muốn động thủ, nghe được lời người nam nhân này nói xong liền ngừng lại.
Ôn Trình chỉ vào nam nhân bên cạnh Giản Nhất Lăng, "Cậu, buông tay cháu gái của tôi ra!"
Nếu không phải nơi này không thể ầm ĩ, Ôn Trình đều muốn mắng chửi người.
Cháu gái ông mới bao lớn, tên tiểu tử thúi này ỷ vào chính mình lớn lên đẹp, liền lừa cô gái nhỏ sao? Khi dễ hắn cháu gái ông đơn thuần có phải hay không?
Thái Thấm Nguyệt ở phía sau đuổi theo vội vàng kéo Ôn Trình ra.
Ở nơi này cũng không thể tùy tiện cãi nhau, đắc tội ai đều không tốt.
Ôn Nhược khuyên bảo Ôn Trình, "Ba, ba trước bình tĩnh một chút, em họ cùng vị tiên sinh này giống như là có quen biết, em ấy tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng hẳn là biết chính mình đang làm cái gì."
Hình Vĩ cùng Hàn Mông Dự nhìn nhau liếc mắt một cái.
Thực hiển nhiên, cái người nam nhân nổi giận đùng đùng này hẳn là không biết Địch thiếu là ai.
Hình Vĩ vội đứng dậy khuyên bảo, "Vị tiên sinh này, ngài có phải hiểu lầm cái gì hay không? Chúng tôi có làm chuyện gì không tốt có thể từ từ nói chuyện."
Ôn Trình chỉ vào cánh tay của Địch Quân Thịnh mà Giản Nhất Lăng đang ôm, "Trước buông tay! Nói cậu ta trước buông tay!"
Ách.. Hình Vĩ nhìn thoáng qua nơi đó.
Từ tư thế này mà nhìn, là Giản Nhất Lăng kéo cánh tay Địch Quân Thịnh không sai.
Muốn buông tay hình như là nên gọi cháu gái ông ấy buông tay mới đúng.
Ông cậu này giống như có chút suy nghĩ khá lợi hại..
Giản Nhất Lăng ý đồ rút tay ra, Địch Quân Thịnh không cho, cố ý kẹp chặt cánh tay.
Giản Nhất Lăng không thể đối với tay của mình quá dùng sức, cũng chỉ có thể nhìn Địch Quân Thịnh, chờ mong anh có thể buông tay.
Vốn là ánh mắt chờ mong, nhưng mà ở trên khuôn mặt nhỏ kia biểu hiện ra tới, thấy thế nào cũng là làm người khác đau lòng.
Địch Quân Thịnh chỉ có thể buông lỏng tay.
Giản Nhất Lăng mới rút tay ra.
Thấy thế Ôn Trình biểu tình mới hòa hoãn xuống dưới.
Sau đó cùng Giản Nhất Lăng nói, "Tiểu Lăng, chúng ta trở về, trở về cậu lại cùng con nói chuyện."
Giản Nhất Lăng lắc lắc đầu, giải thích, "Anh ấy không phải người xấu."
"Tiểu Lăng, người xấu trên mặt sẽ không viết hai chữ người xấu đâu." Ôn Trình một chút cũng không cho rằng cái người thanh niên kéo tay cháu gái ông sẽ là người tốt.
Xem mặt mày cậu ta, liền biết là cái loại nam nhân bạc tình lại đa tình.
Lại lưu manh lại lêu lỏng, ăn chơi trác táng không thể nghi ngờ.
Cái mũi còn cao như vậy, hơn phân nửa là tra nam.
Hình Vĩ cùng Hàn Mông Dự nghẹn cười: Đường đường là Địch thiếu, người khác không nhận ra tới thực bình thường, nhưng mà bị người ta nói trở thành người xấu dụ dỗ "thiếu nữ đàng hoàng", vẫn là lần đầu tiên.