Khó được mấy khi Kiều Tư Mộc cùng Thập Tam có thể cùng nhau nghỉ ngơi.
không phải ngày lễ hay gì, Kiều Tư Mộc liền đề nghị với Thập Tam muốn đi biển Vân Thành chơi.
Thập Tam sủng sái nàng, đêm đó liền đặt phòng lớn giường lớn trong khách sạn xa hoa ven biển, thu thập hành lý chuẩn bị ngày hôm sau xuất phát.
Buổi sáng hôm sau, ăn điểm tâm xong, Thập Tam cầm hai túi hành lý lớn bỏ vào phía sau hộp xe việt dã, đưa Kiều Tư Mộc đi Vân Thành.
Vân Thành cùng Lê Thành cách nhau không xa, Thập Tam lái xe rất nhanh liền đến, ở khách sạn ven biển làm thủ tục nhận phòng.
Căn phòng hướng về biển, vừa sáng vừa rộng rãi.
Thập Tam mới đem túi hành lý cất kỹ vào tủ âm tường, Kiều Tư Mộc đột nhiên nhào tới, nhấn nàng lên tường hôn
Nhiệt liệt hôn rất dễ dàng bốc lên lửa nóng, Thập Tam nháy mắt dâng lên du͙© vọиɠ, hai tay ôm eo Kiều Tư Mộc, bắt đầu tích cực đáp lại nàng, hôn nàng.
Kiều Tư Mộc ở nhà thường xuyên bị Thập Tam thể lực tốt đè ép, nàng không thể nào phản công, hiện tại là cơ hội khó có được, há có lý nào bỏ qua ?
Đầu lưỡi chọc vào đối phương, mυ'ŧ lấy, Kiều Tư Mộc dần dần vén vạt áo Thập Tam, đưa bàn tay vuốt ve nàng.
Nàng thích nhất sờ eo căng của Thập Tam, co giãn mà căng cứng, làn da lại mềm, xúc cảm không nên quá tốt như vậy.
Lòng bàn tay dán trên da thịt hoạt động, Kiều Tư Mộc chưa quên vì nàng mà bị thương, cũng dùng bàn tay đi đỡ bên eo nàng.
Vết sẹo hơi có chút thô ráp, che đậy dưới khuôn mặt tĩnh lặng, Kiều Tư Mộc ôn nhu vuốt ve, đột nhiên ngửa cằm lên, một tay khác đỡ lấy cái ót của Thập Tam để nàng cúi xuống phía mình
Thập Tam hiểu ý, khéo léo cúi đầu, Kiều Tư Mộc lập tức hôn lên trán nàng.
Nụ hôn ôn nhu mỹ hảo, đáy lòng Thập Tam bị quấy đến mềm mại, một giây sau cảm thấy động tác của Kiều Tư Mộc không thành thật lắm
Kiều Tư Mộc muốn sờ ngực Thập Tam, ngo ngoe muốn động.
Một bàn tay nhỏ loạn động, chủ nhân của nó vẫn một mực giả bộ vô tội, nháy mắt làm như mình không có làm gì hết.
A... Thập Tam không khỏi cười thầm, bỗng nhiên dùng sức ôm lấy Kiều Tư Mộc quay nửa vòng, đem người đè lên tường
"Tiểu nha đầu~"
Thập Tam một bên điên cuồng hôn môi cùng cằm của Kiều Tư Mộc, một bên muốn cởi váy Kiều Tư Mộc.
nhưng ngón tay vừa đặt ở mép váy đã bị Kiều Tư Mộc dùng tay ngăn lại
"Làm sao rồi ?"
Thập Tam ngẩng đầu nhìn nàng, trong mắt có chút mê mang không chịu được.
"Thập Tam ~" Kiều Tư Mộc cong môi phấn hồng anh đào, ngón tay chọc vai Thập Tam " Lần này em muốn chị cơ"
Rõ ràng đang nũng nịu với nàng, Thập Tam cười cười, tạm thời buông ra Kiều Tư Mộc, bắt đầu cởϊ áσ sơ mi của mình.
Nàng cởi bỏ nút thắt cùng cổ áo, lộ ra xương quai xanh, Kiều Tư Mộc trông thấy không khỏi tim đập nhanh.
Muốn lộ mà không lộ là sự gợi cảm câu người nhất, Thập Tam dường như không biết, chỉ cởi từng viên nút áo.
Da thịt tuyết trắng dần dần ẩn hiện dưới vạt áo, Kiều Tư Mộc nhìn chăm chú từng chút lộ ra xuân quang, không dời mắt nổi.
Thập Tam đem nút áo cởi ra hết, vén cổ áo lên, đem thân thể mỹ hảo hoàn toàn lộ ra ngoài.
Đầu vai mượt mà, dáng người có lồi có lõm, bên eo hình xăm đoá hoa da^ʍ bụt lớn quấn quanh cây chuỷ thủ trở nên càng xinh đẹp hơn
"Mộc" Cẩn Hoa, một con dao... Kiều Tư Mộc nhìn hình ảnh che đi vết sẹo mà xuất thần, hơn nửa ngày mời dời mắt nhìn sang mặt của Thập Tam.
Một khuôn mặt xinh đẹp lại mang theo vài phần anh khí, lại đẹp lại soái, thực tế có thể mê chết người.
Thập Tam tuỳ ý ném áo sơ mi xuống đất, vừa định cởϊ áσ ngực, đột nhiên phát hiện Kiều Tư Mộc nhìn mình không chớp mắt.
Thập Tam sững sờ, tiếp đó là đỏ mặt.
"Xấu hổ a?"
Nhìn thấy Thập Tam đỏ mặt, Kiều Tư Mộc ngược lại trấn định, nàng nhướn lông mày, đột nhiên đưa tay nắm dây áo ngực trên vai Thập Tam, nhẹ nhàng kéo ra
"Ba" một tiếng vang nhỏ, Kiều Tư Mộc ngả ngớn nhìn Thập Tam, ngón tay thuận xương quai xanh, chậm rãi lướt xuống.
Thập Tam hít thở trở nên gấp rút, Kiều Tư Mộc lại không vội không chậm vuốt ve, cũng không cởϊ áσ ngực mà trực tiếp luồn ngón trỏ vào trong l*иg áo ngực, nhẹ nhàng khuấy động.
Lót ngực rất sát, Kiều Tư Mộc cứ như vậy chen một ngón tay, ở trước ngực Thập Tam hoạt động.
Lòng bàn tay lần lượt cọ qua phía trước, cảm giác được viên tiểu hồng quả kia cứng ngắt, Kiều Tư Mộc mỉm cười, đánh mấy vòng xoa nắn nơi đó.
Thập Tam không khỏi thở dốc, không nói đến mẫn cảm hay không mẫn cảm, cứ như vậy nhìn Kiều Tư Mộc đùa giỡn mình, thị giác đã quá đủ kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Thân thể cứ như vậy mà bị điều khiển, Thập Tam dần dần có chút trầm luân, Kiều Tư Mộc lại đột nhiên ngừng lại, rút ngón tay ra hoàn toàn.
Thập Tam mê man nhìn nàng, Kiều Tư Mộc đắc ý cười một tiếng, đỡ lấy eo của nàng, nghiêng đầu hôn cổ Thập Tam.
da thịt non mịn nếm qua quả thực không nên ngon như vậy, Kiều Tư Mộc theo thói quen dùng đầu răng nhẹ nhàng cọ xát lấy làn da, sau đó chậm rãi hôn rồi liếʍ láp
Một chút xíu cắn nhẹ lại càng tăng kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Thập Tam không chịu được ngửa cằm lên, hưởng thụ.
Kiều Tư Mộc ở xương quai xanh của nàng nhẹ nhàng cắn mấy lần, sau đó hôn một đường dài, chuồn chuồn lướt nước đi ngang bộ ngực, hình xăm trên eo dừng lại chốc lát, cuối cùng đến rốn chậm rãi đánh vòng liếʍ láp.
"Ừm..."
Thập Tam ẩn nhận hừ nhẹ một tiếng, cảm thấy bụng dưới nhịn không được co vào.
" Thập Tam " Kiều Tư Mộc cố ý ngẩng đầu lên, câu dẫn nhìn Thập Tam.
" Em giúp chị...liếʍ một cái nhé?"
Vừa nói vừa liếʍ bờ môi hồng hồng, Thập Tam bị động tác này của nàng câu lên một trận lửa nóng, dưới bụng dễ như trở bàn tay dâng lên khí ẩm.
"Tiểu nha đầu...."
Thập Tam nhẹ nhàng nâng tay, đầu ngón tay bốc lên một sợi tóc của Kiều Tư Mộc đùa bỡn, trong mắt dần dần bịt kín sương mù tìиɧ ɖu͙©.
"Em đẹp quá... Tư Mộc"
Thập Tam sẽ không nói lời tình tứ, khen người trước đây đều rất thẳng thắn, Kiều Tư Mộc có chút ngượng ngùng cười cười, cảm giác phi thường thoả mãn.
"Kia... chị lại muốn em rồi hả?"
Không đợi Thập Tam trả lời, Kiều Tư Mộc liền bắt đầu cởϊ qυầи nàng, lộ ra hai chân thon dài thẳng tắp
Thập Tam của nàng thật sự có chân dài, Kiều Tư Mộc một mặt cảm khái, một mặt cách qυầи ɭóŧ hôn nơi tư mật của Thập Tam.
Đôi môi mềm mại bất quá chỉ hôn cách vải, bụng dưới Thập Tam bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến căng cứng.
Nàng cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy Kiều Tư Mộc duỗi ngón tay , từ mặt bên luồn đi vào, dùng lòng bàn tay nhẹ cạo lấy chỗ kín của nàng.
Cách vải vóc có tư vị đặc biệt, dưới bụng Thập Tam có chút nóng ướt, liền nghĩ muốn cởϊ qυầи lót
Nhưng tay vừa đặt lên mép qυầи ɭóŧ, lại bị Kiều Tư Mộc kéo ra
"Không cho phép cởi!" tiểu cô nương bá đạo nói " cứ mặc như vậy"
Thập Tam bất đắc dĩ, đành phải thu tay lại, dựa vào tượng đứng vững.
Kiều Tư Mộc lúc này mới hài lòng, cách qυầи ɭóŧ đâm vào điểm nhô lên, nhẹ nhàng nắn bóp thưởng thức.
Dần dần cảm giác viên tiểu trân châu cứng lên, hình dáng càng ngày càng rõ ràng, Kiều Tư Mộc liền tiến tới liếʍ một chút.
Thập Tam không tự chủ được run lên.
Chỗ cánh hoa giống như bắt đầu thấm dịch, trên qυầи ɭóŧ dần dần hiện ra dấu vết ẩm ướt lốm đốm
Biết Thập Tam động tình, Kiều Tư Mộc rất nhanh siết qυầи ɭóŧ lại, vuốt ve từ trước ra sau
Thập Tam rất nhanh ướt, giống như nhiệt khí hoa huyệt.
Kiều Tư Mộc không nhanh không chậm đùa giỡn Thập Tam, qυầи ɭóŧ đã để lộ hình dáng chỗ riêng tư, Kiều Tư Mộc dùng ngón tay trượt lên khe hở, Thập Tam ướt thêm một chút, mới nhô ra đầu lưỡi, đẩy vải vóc ra, liếʍ vào chỗ tư mật nhất của nàng.
Kɧoáı ©ảʍ trong khoảnh khắc kí©ɧ ŧɧí©ɧ thần kinh, Kiều Tư Mộc dừng lại, ngẩng đầu nhìn Thập Tam.
"Thập Tam , mở chân ra một chút được không?"
Thập Tam sắc mặt ửng hồng, mặc dù biết muốn phát sinh cái gì, vẫn không nhịn được e lệ.
Nhưng mà vẫn chậm rãi tách chân ra, Kiều Tư Mộc sờ bắp đùi nàng, hôn mấy cái lên bắp đùi, hài lòng cười một tiếng.
Một lát sau, nàng có chút ngẩng đầu lên, tới gần chỗ hoa, đẩy ra qυầи ɭóŧ thổi hơi vào nơi ướŧ áŧ
Cánh hoa kiều nộn mẫn cảm run rẩy, Kiều Tư Mộc nhô ra đầu lưỡi nho nhỏ liếʍ một cái.
"Tư Mộc...Ân~"
chỉ là đυ.ng vào rất nhẹ như thế, Thập Tam liền đã không chịu được, hai chân đều có chút run lên.
Chỗ lửa nóng lại chảy ra dịch ẩm ướt, Kiều Tư Mộc tinh nghịch liếʍ thêm một chút, lập tức đứng lên, có phần tự hào nhìn Thập Tam.
"Mộc bác sĩ, tôi làm cô, ướt sao ?"
Ánh mắt mị hoặc câu người, Thập Tam lúc này liền khô khốc cổ họng đến không chịu nổi.
"Tiểu nha đầu, em không làm, thì chị vẫn sẽ vì em mà ẩm ướt"
Thập Tam đột nhiên đè vai Kiều Tư Mộc, đẩy nàng lên trên tường, sau đó liền cúi đầu hôn sâu nàng.
Môi lưỡi đυ.ng lẫn nhau, hai trái tim đều bắn ra lửa nóng, kích động đến phát run.
Thập Tam khẽ hấp môi mềm của Kiều Tư Mộc, lại khắc chế tách ra trong chốc lát.
"Tiểu nha đầu" hơi thở nàng dồn dập nói: " chị thật chịu không nổi, chị...nhanh không được..."
Yêu thương mãnh liệt đậm đặc ở trước ngực cực tốc lên men, một trái tim thẳng thắn nhảy cuồng loạn, mỗi một cái đều là âm thầm thổ lộ.
Thập Tam thực tế sẽ không nói lời tâm tình, thế nhưng tình ý như rượu mạnh cực nóng hóa thành ánh lửa hừng hực trong ánh mắt, sáng rực và kéo dài không thôi.
Toàn thân đều run rẩy đến kịch liệt, Thập Tam cẩn thận nâng mặt Kiều Tư Mộc, thâm tình vô hạn trìu mến nhìn nàng, ánh mắt từng tấc từng tấc trân quý lướt qua mặt nàng.
Khuôn mặt này vẫn thanh thuần xinh đẹp như cũ, mà cô bé này nhỏ hơn mình tám tuổi nhưng vẫn rất hiểu chuyện lại quan tâm.... Thập Tam thật sự yêu nàng, yêu đến tận xương tuỷ, yêu đến cơ hồ muốn nổi điên
"Tư Mộc...tiểu nha đầu"
Thập Tam từng tiếng gọi tên nàng, dường như muốn xác định nàng ở bên cạnh mình, lại như muốn thề nguyền điều gì.
" Thập Tam~"
Kiều Tư Mộc quan tâm đáp lại người yêu của nàng, đồng thời nhẹ nhàng đặt lên bụng nàng, có một chút xíu trượt vào qυầи ɭóŧ.
Đầu ngón tay chạm vào trân châu đã sưng to, Kiều Tư Mộc liền nhấn nó xuống, gảy qua gảy lại.
Dịch ẩm ướt đã sớm tràn lan, tiểu trân châu bởi vì ngoài ý muốn trơn bóng, Kiều Tư Mộc nhiều hứng thú đùa giỡn, nghe Thập Tam ở bên tai nàng thở dốc.
Đài hoa nho nhỏ không ngừng bị vuốt ve dần dần bốc lên lửa nóng, cuối cùng bỗng nhiên nhảy lên một cái, động đậy
Thập Tam lên tiểu cao triều, bên trong huyệt lại chảy ra một ít dịch ẩm ướt.
tay trái Kiều Tư Mộc ôm lấy Thập Tam dựa vào người nàng, có chút mềm nhũn, tay phải tiếp tục thâm nhập sâu, đem một ngón tay cắm vào bên trong huyệt ấm áp của Thập Tam.
"A~"
Thập Tam nhịn không được rêи ɾỉ, bụng dưới kéo căng, dùng tiểu huyệt cực nóng kẹp chặt ngón tay Kiều Tư Mộc.
Kiều Tư Mộc ở bên trong vũng bùn của nàng mà ra vào trừu sáp, đầu ngón tay lần lượt đẩy ra huyệt thịt hút gấp, lề mề chỗ thô ráp
"Ừm ân....tiểu nha đầu ~"
Thập Tam chịu không nổi, chỉ cảm thấy bên trong huyệt đạo phồng lên kịch liệt, nhất là chỗ Kiều Tư Mộc đè xuống
Từng đợt tê dại truyền đến, chỗ sâu tiểu huyệt tựa hồ có cái gì đó vô cùng sống động.
Mỗi một tấc huyệt thịt đều đang nhảy nhót, Thẩm Tấn bỗng nhiên ôm Kiều Tư Mộc, theo động tác trừu sáp của nàng mà động eo.
Kiều Tư Mộc cũng không vội mà điều khiển tốc độ, Thập Tam của nàng chỗ mẫn cảm không giống nhau, ngược lại cửa huyệt cùng bên trong có một khối nhô lên.
so với nhanh chóng đút vào rút ra, Thập Tam tựa hồ thích đầu ngón tay chậm chạp cọ xát lấy tiểu huyệt khẩu.
Kiều Tư Mộc liền đem ngón tay chậm rãi rút ra, đầu ngón tay lúc đi ngang huyệt khẩu như có như không cọ xát, để Thẩm Tấn cảm giác được nàng tiến vào.
Trầm thấp rêи ɾỉ thở dốc bên tai càng tăng lên, ngón tay Kiều Tư Mộc bị huyệt thịt trơn ướt bao lấy gấp gáp, nàng biết Thập Tam muốn tới, liền thêm một ngón tay, đi vào cửa huyệt.
"Ngô....Ân a~"
Bị tiểu nha đầu của nàng tiến vào lấp đầy để Thập Tam cơ hồ xụi lơ, Kiều Tư Mộc lại vào lúc này vuốt ve vách trong.
Hai đầu ngón tay cong lên, đảo quanh điểm nhô lên, sau đó chậm rãi tăng cường độ.
"Tư Mộc....rất....dễ chịu~"
Kiều Tư Mộc bỗng nhiên tăng tốc độ, lại nhanh lại mạnh quấy lấy huyệt đạo, nhiều lần đè xuống thịt mềm.
"Ô~"
Thập Tam bỗng nhiên co lại, giống như khí cầu phồng lên đột nhiên bị xẹp, hoàn toàn cao trào.
Dịch ẩm ướt trào ra, chảy xuôi theo ngón tay Kiều Tư Mộc mà rơi xuống
Kiều Tư Mộc vẫn như cũ đặt ngón tay ở chỗ hoa, sau đó nghiêng đầu hôn lỗ tai Thập Tam.
"Thân ái, em làm được không ?"
tựa như đứa trẻ tranh công, đáng yêu đến cực điểm, Thập Tam không khỏi buồn cười, trong chốc lát một lần nữa đứng thẳng, giơ tay sờ chóp mũi Kiều Tư Mộc.
"Tốt, thao chị thoải mái đến muốn chết rồi"
Kiều Tư Mộc lúc này mới rút ngón tay khỏi qυầи ɭóŧ Thập Tam, vui vẻ ở trước mặt nàng giơ năm ngón tay
"Chị xem" Kiều Tư Mộc ra hiệu Thập Tam nhìn óng ánh trên ngón tay nàng " tất cả đều ướt hết rồi nè"
"..."
Bị tiểu cô nương khoe khang "tay nghề", Thập Tam hơi có chút dở khóc dở cười, bất quá làm đều làm, nàng đang nghĩ đem tiểu nha đầu kéo lại thao trả thù, đối phương chợt cúi người, linh xảo từ dưới nách Thập Tam chui ra.
Thập Tam "..."
Kiều Tư Mộc quay đầu tinh nghịch cười cười với nàng, bàn chân như bôi dầu chuồn đi, trốn vào phòng tắm thanh lý chính mình.
Thập Tam "..."
Một phen ân ái triền miên, bất tri bất giác trôi qua hồi lâu, chờ hai người thay áo tắm, phủ áo choàng bên ngoài chuẩn bị ra biển, mới phát hiện thời gian đã tới giữa trưa.
Buổi chiều là nắng độc nhất, cho dù bôi kem chống nắng cũng không thể không cố kỵ, huống chi từ khách sạn muốn ra bãi biển chơi phải mất ít nhất mười phút đi xe.
coi như không phải mùa du lịch đông đúc, lúc này đã có không ít người trở về khách sạn nghỉ ngơi.
Kiều Tư Mộc nhìn mấy chiếc xe thắng lợi ngắm cảnh trở về, lại nhìn ngày, dứt khoát kéo Thập Tam đi tới hồ trị liệu trong khách sạn.
Khách sạn ven biển xa hoả, hồ trị liệu cũng là dịch vụ đặc sắc nhất, ở tầng bốn mươi ba của khách sạn, toàn cảnh xem biển, lắp đặt bằng đá cẩm thạch nguyên chất cao cấp, phối với thiết bị cộng hưởng hiện đại dưới hồ, trên boong tàu còn có thiết bị tắm nắng
Thập Tam ngược lại tuỳ tiện để mặc Kiều Tư Mộc, hai người thế là đi thang máy, đi vào phòng VIP, sau đó tiến vào hồ trị liệu.
Người bên trong ngoài ý muốn đã ở đó, mà Thập Tam cho tới bây giờ chỉ nhìn tiểu gia hoả Kiều Tư Mộc, thế mà hai người không có chú ý, tiến vào hồ lướt sóng.
Mới xuống nước vài phút, đột nhiên cảm giác mặt nước nổi sóng chập trùng, Kiều Tư Mộc còn không kịp phản ứng, liền có bảy tám nam nam nữ nữ nhảy bịch bịch xuống hồ
"...."
Tất cả mọi người đều đến cảm thụ lướt sóng mô phỏng, mặt nước cũng chỉ tới eo, mấy người quen nhau thậm chí còn cầm ván lướt sóng cùng bóng tới chơi đùa.
Bỗng nhiên huyên náo, Thập Tam nhìn thấy quá nhiều người, liền lặng lẽ đẩy Kiều Tư Mộc ra góc vắng, để tránh mấy người chơi bóng ném cao hứng rơi vào đầu Kiều Tư Mộc.
Sóng nước càng lúc càng mạnh, chung quanh bể bơi hoặc hồ trị liệu đều bắt đầu đông đúc người tới thể nghiệm, trong lúc nhất thời lại gây cảm giác mối hoạ.
Kiều Tư Mộc không khỏi phiền muộn, đang suy nghĩ có phải nên thừa cơ hội đổi hồ khác, đột nhiên cảm thấy mông bị người bóp một cái
Nàng giật mình, trong nháy mắt đỏ lên.
Bên cạnh mặc dù rất đông người, nhưng có thể trắng trợn bóp mông nàng, đương nhiên chỉ có Thập Tam.
Kiều Tư Mộc thế là quay đầu hằm hằm nhìn Thập Tam, im ắng chất vấn nàng vì cái gì ăn đậu hủ của mình.
Ai ngờ Thập Tam thế mà vô tội chớp mắt, giống như oan uổng.
Kiều Tư Mộc im lặng, cái mông nhỏ chợt lại bị bóp một cái
"Thập Tam..."
nàng cắn răng trừng Thập Tam, lúc này không thể không chế hả?
Nhưng mà Thập Tam vẫn như cũ bình chân như vại, dường như bàn tay heo ăn mặn không có liên quan tới nàng.
Bỗng nhiên một đợt sóng đánh tới, Kiều Tư Mộc cảm thấy một trận va đập, dưới chân không đứng vững, vô thức kéo theo Thập Tam.
Thập Tam ngược lại phản ứng rất nhanh, đỡ lấy eo Kiều Tư Mộc, đổi phương hướng, để Kiều Tư Mộc đứng ở bên trong, đưa lưng về phía ngoài, che chở nàng.
Loại tư thế bảo hộ kia để trái tim Kiều Tư Mộc nhảy lên một cái, nhưng một giây sau lại bị bàn tay heo ăn mặn sờ lên.
Thập Tam lần này nhắm vào giữa hai chân Kiều Tư Mộc, trực tiếp đưa ngón tay vào chỗ tư mật mà vuốt ve.
Đương nhiên rất nhanh lại kết thúc, tiếp tục làm bộ mình không hề làm gì.
Đám người theo bọt nước mà vui cười chơi đùa, còn Kiều Tư Mộc bị bảo hộ trong một góc, luôn luôn ở trong từng đợt sóng mãnh liệt bị Thập Tam ăn đậu hủ.
Khi thì bóp mông, khi thì vò chút ngực, lại còn đem tay tiến vào giữa hai chân, cách áo tắm vuốt ve khe hở cánh hoa.
Kiều Tư Mộc bị đùa giỡn mặt đỏ đến mang tai, thân thể đều có cảm giác, hết lần này đến lần khác ở nơi này không trổ tài được mánh khoé, chỉ có thể kìm nén
Mãi đến lúc chờ sóng ngừng lại, Kiều Tư Mộc bị ăn đậu hủ trăm ngàn lần hầm hừ lướt ra hồ sóng, ném cho Thập Tam một bóng lưng, trực tiếp đi về phòng.
Thập Tam tự biết đuối lý, nhưng ai biểu tiểu nha đầu của nàng đáng yêu mê người như thế ?
Đi theo Kiều Tư Mộc hầm hừ trở về phòng, Thập Tam mới đóng cửa lại, liền bị Kiều Tư Mộc nhào tới cắn một cái.
tiểu cô nương ngẫu nhiên rất thích cắn người, hàm răng nhỏ trắng nhẹ nhàng cắn lấy cánh tay Thập Tam, không khách khí lưu lại một dấu răng nhỏ đều nhau.
"Tư Mộc"
Thập Tam thật sự yêu lại thêm yêu, cười đem Kiều Tư Mộc khóc lóc om sòm ôm chặt lấy, hôn một cái
"Tốt, ngoan ~ chị không phải cố ý ăn đậu hũ em"
"Chị ! rõ ràng chính là cố ý!"
Kiều Tư Mộc dữ dằn cắn cằm Thập Tam, tự kiêu tự sân " đồ bại hoại~"
Thập Tam trong lòng đắc ý, cười cười không nói lời nào, chỉ là hôn lên miệng nhỏ của Kiều Tư Mộc một cái
"Tốt, vừa đúng lúc dùng cơm trưa, em còn muốn đi bãi biển không ?"
Kiều Tư Mộc bất mãn tiếp tục gặm cắn Thập Tam, cuối cùng mới trả lời " Đi a, cơm nước xong xuôi, nghỉ ngơi một hồi, đi đâu đó một chút"
Thập Tam ừ một tiếng, liền để Kiều Tư Mộc đi tắm thay quần áo, cùng nhau đi ăn cơm
Hai người tắm rửa lau chùi sạch sẽ, ăn mặc chỉnh tề ra ngoài dùng cơm
Khách sạn ven biển liền có nhà hàng, Thập Tam cùng Kiều Tư Mộc gọi một phần hải sản, sau khi chắc bụng liền đi tản bộ ở bờ biển.
Lúc này người ở bên bãi biển thưa thớt, Thập Tam mở dù ra che nắng, một tay ôm eo Kiều Tư Mộc đi về phía trước
Gió biển tươi mát, ánh nắng cực nóng bị khí ẩm bờ biển suy yếu không ít, chỉ còn ôn hoà xán lạn.
Hai người giẫm lên cát mềm, nhàn nhã dạo bước.
Thời gian không bị người quấy rầy thực tế quá mỹ hảo, Kiều Tư Mộc đột nhiên nhớ tới, cởi giày đi chân trần đứng ở phần cát ướt gần biển
Cát ướt ôn nhu hôn bàn chân nàng, từng đợt sóng biển lên xuống ôm lấy bãi cát, nhẹ nhàng hôn mũi chân Kiều Tư Mộc, lại khéo léo lui về phía biển.
Thập Tam im lặng nhìn Kiều Tư Mộc, tiểu nha đầu để tóc dài phiêu dật trong gió, đẹp nói không nên lời.
Đột nhiên, Kiều Tư Mộc nhìn thấy một khối đá ngầm nhô ra, cách đó không xa
Đột nhiên hứng khởi, nàng nhấc chân khỏi cát mềm, chậm rãi từng bước trên cát ướt mềm mại
Thập Tam trông thấy Kiều Tư Mộc đi hơi xa, bận bịu cởi giày, cầm dù che nắng đuổi theo.
"Thập Tam~"
Gió biển thổi tới nhu tình kêu gọi, Kiều Tư Mộc đứng ở cạnh đá ngầm quơ tay với Thập Tam " chị mau tới đây đi!"
Thập Tam xa xa cười cười với nàng, lập tức nhanh chóng tăng tốc.
giẫm lên dấu chân của Kiều Tư Mộc để lại đến bên đá ngầm, Thập Tam mới mở ra ô che nắng, thay Kiều Tư Mộc chắn tia tử ngoại
Kiều Tư Mộc ngồi trên đá ngầm, có chút ngửa đầu nhìn Thập Tam, khoé miệng nở nụ cười ngọt ngào
"Thập Tam ~ em đi không nổi"
Kiều Tư Mộc nũng nịu làm xấu, giống như trẻ con bốc đồng.
Thập Tam mỉm cười nhìn Kiều Tư Mộc, bỗng nhiên đưa tay vén tóc bay loạn lên lỗ tai nàng.
Kiều Tư Mộc lập tức ngượng ngùng, bên tai bị đυ.ng chạm lặng yên nổi lên từng đợt ửng đỏ.
Thập Tam lòng tràn đầy mềm mại, mặc kệ tiểu nha đầu của nàng bề ngoài có bao nhiêu già dặn, ở trước mặt nàng vĩnh viễn là một tiểu cô nương nũng nịu.
mà nàng, nguyện ý để nàng cả đời nũng nịu với mình
"Không sao" Thập Tam xoa gương mặt Kiều Tư Mộc, nhu nhu cười với nàng " Mệt mỏi, chờ một lúc chị cõng em về"
thanh âm cũng nhàn nhạt như sóng biển, ôn nhu mà nhẹ nhàng chậm chạp, Kiều Tư Mộc như si như say, ngóng nhìn Thập Tam thật lâu, đột nhiên nâng đùi phải, dùng đầu ngón chân ma sát chân trần của nàng.
đầu ngón chân mượt mà nhiều lần lướt qua mu bàn chân, hơi lạnh, Thập Tam sững sờ mấy giây, nhìn ánh mắt Kiều Tư Mộc, đột nhiên có ý vị không giống.
"Tiểu nha đầu~"
Kiều Tư Mộc giảo hoạt nháy mắt mấy cái về phía Thập Tam, ý vị thâm trường hỏi nàng " Muốn em cầm dù không?"
"...."
Nhịp tim cả hai đột nhiên đập dồn dập.
Thập Tam hiểu ý đưa dù cho Kiều Tư Mộc, Kiều Tư Mộc nửa ngồi ở trên đá ngầm, đem cán dù vác ở trên bờ vai.
"Vậy...chúng ta bắt đầu"
Thập Tam phủ phục hôn khoé miệng Kiều Tư Mộc, chậm rãi ngồi xổm giữa hai chân Kiều Tư Mộc.
Kiều Tư Mộc có chút khẩn trương nắm chặt cán dù, cực kỳ chặt che che khuất chính mình cùng Thập Tam, sau đó trơ mắt nhìn Thập Tam vén váy của nàng.
Thập Tam vén váy cao đến đùi, sau đó dùng ngón tay nhẹ chạm vào nơi tư mật của Kiều Tư Mộc, vuốt ve.
Dưới váy vẫn không mặc quần an toàn, Kiều Tư Mộc tựa hồ có ý câu dẫn, Thập Tam không khỏi cười một tiếng, cúi đầu ngậm lấy nơi riêng tư.
Lúc đầu lưỡi liếʍ láp qυầи ɭóŧ bằng bông, chỉ chốc lát sau liềm nếm được chút ấm áp của tiểu nha đầu nàng.
"Ừm~"
Giữa thanh thiên bạch nhật giữa bờ biển, dưới ánh mặt trời làm chuyện đó, tựa hồ vô cùng phá lệ, Kiều Tư Mộc không khỏi tách hai chân ra, để cho mình cảm nhận được ướŧ áŧ từ Thập Tam.
Trên qυầи ɭóŧ rất nhanh có dấu vết ẩm ướt, nơi riêng tư xinh đẹp lộ ra hình dạng, Thập Tam yêu thương vuốt ve hai mảnh thịt trai như cánh hoa, ngón tay không ngừng lưu lại ở khe mật.
ngón tay Thập Tam thon dài lại xinh đẹp, lúc vuốt ve nơi riêng tư, luôn mang theo cảm giác như đang giải phẫu ngoại khoa.
Kiều Tư Mộc nhìn đôi tay này đùa bỡn mình, dần dần có ý nghĩ kỳ quái : bị nàng tiến vào....
ngón tay hữu lực sẽ ở trong huyệt của nàng không ngừng ra vào, trừu sáp vào nơi sâu, làm dịu tất cả ngứa ngáy khó nhịn.
Ẩm ướt đến lợi hại.
Thập Tam quan sát biểu lộ của Kiều Tư Mộc, thấy hai gò má nàng dần dần đỏ ửng, dùng ngón tay trỏ nhẹ gạt mở qυầи ɭóŧ
Nơi đó kiều nộn sớm đã ẩm ướt một mảnh, kéo vải ra, thậm chí còn dính mấy dây ngân tuyến nhớp nhúa.
Thập Tam nuốt một ngụm nước bọt, cảm thấy trong lòng lửa càng bùng cháy.
Tiểu nha đầu của nàng, nên có bao nhiêu ngọt ngào.
Thập Tam một tay níu vải vóc, một tay khác thăm dò vuốt ve khe hoa ướt nính, nhẹ nhàng chạm vào tiểu hoa môi.
"Ừm a~"
Kiều Tư Mộc toàn thân lắc một cái, ngửa đầu phát ra tiếng rêи ɾỉ tinh tế.
Gió biển lần nữa thổi lên tóc dài xinh đẹp của nàng, đem tiếng rêи ɾỉ đi theo, ở bờ biển trống trải, âm thanh sóng biển, tiếng rêи ɾỉ nhỏ bé căn bản không có ý nghĩa gì.
thế là to gan hơn một chút, Kiều Tư Mộc dứt khoát hé môi, tuỳ ý mà phát từng tiếng thở dốc kiều mị
Thập Tam si mê vuốt ve chỗ kia, ở chỗ khe hợp đi vào một chút, xâm nhập vào nơi ướŧ áŧ mê người, Thập Tam kéo ra chút dịch ngọt ngào ẩm ướt, chậm rãi bôi lên môi.
Hai mảnh cánh hoa kiều nộn nho nhỏ cũng trơn ướt, Thập Tam có nhiều tình thú kí©ɧ ŧɧí©ɧ chúng, lúc Kiều Tư Mộc lần nữa phát ra tiếng rêи ɾỉ tinh tế, đột nhiên cúi đầu ngậm lấy.
Bờ môi miết tiểu hoa môi, nhiều lần hút vào liếʍ láp, đầu lưỡi lần lượt đảo quanh tiểu hoa cuống.
"Ân ân ân...A~"
Kiều Tư Mộc động tình chảy ra dịch ẩm ướt, Thập Tam thừa cơ vỗ về cánh hoa rồi đem ngón tay trượt vào, cắm vào bên trong hoa huyệt.
Huyệt tâm đột nhiên quả quyết, Kiều Tư Mộc biết Thập Tam đi vào, toàn thân không khỏi run rẩy.
thế nhưng môi của nàng lại còn tra tấn tiểu hoa cuống, đầu lưỡi thế mà còn liếʍ láp viên trân châu mỹ diệu này.
Âm hạch kiều nộn trong nháy mắt giống như bánh kẹo ngon miệng, bị Thập Tam lưu luyến liếʍ lên liếʍ xuống.
Nàng cũng không vội trừu sáp, chỉ tuỳ ý ra vào, lúc sâu lúc cạn, đem thuỷ dịch trong huyệt kéo ra.
nội huyệt Kiều Tư Mộc từng đợt xốp giòn ngứa ngáy, không ngừng đổ xuống, Thập Tam phối hợp rút ngón tay ra, trực tiếp đem đầu lưỡi nhét vào.
Cửa huyệt bị đầu lưỡi đâm vào, Thập Tam đỡ đùi Kiều Tư Mộc, đem mặt chôn thật sâu vào chân tâm nàng, tận lực thè đầu lưỡi đi vào.
"A....ách a~"
đầu lưỡi đυ.ng vào vách trong thô ráp, Thập Tam kích động dùng đầu lưỡi liếʍ láp thuỷ dịch, sau đó dùng lực kí©ɧ ŧɧí©ɧ Kiều Tư Mộc.
Bên trong tiểu huyệt có lửa nóng hừng hực, ngọt dịch phong phú không ngừng chảy ra rót vào bên trong miệng Thập Tam, Kiều Tư Mộc nghe tiếng Thập Tam ùng ục nuốt xuống, không khỏi ngượng ngùng.
Thập Tam đói khát uống tiểu thuỷ, bờ môi ép chặt cánh hoa, từng tia từng tia dịch nhờ từ trong miệng tràn ra, thuận cằm chảy xuống cổ nàng.
"Thập Tam~"
Bị nàng mãnh hút, toàn thân Kiều Tư Mộc cũng giống như có dòng điện, không khỏi dùng tay nắm chặt tóc nàng " Chị....đừng uống ~"
Thập Tam lại không quan tâm, cực khát tiếp tục đưa ra lưỡi, dùng sức nhắm ngay tiểu huyệt
Quả thực muốn uống hết nước của nàng, Kiều Tư Mộc mềm đến không chịu được, nhưng lại không thể ngã ra đằng sau
Sớm biết liền....Ân ~ không câu dẫn Thập Tam ~
Chỗ xa xa, tựa hồ nghe thấy tiếng người, Kiều Tư Mộc mặc dù dùng dù che nắng để cản trở ánh nhìn, nhưng cuối cùng vẫn sợ bị lộ, tiểu huyệt không khỏi khẩn trương hút gấp.
Nhưng đầu lưỡi Thập Tam còn ở bên trong huyệt, phát giác được huyệt thịt đè ép, liền dùng sức đâm vào
"A ha~"
Kiều Tư Mộc bị làm đến kém chút thoải mái ra, Thập Tam cuối cùng khẽ hấp, lúc này mới ngậm lấy chất lỏng trong miệng, lui ra ngoài, trùng điệp nuốt chút nước bọt.
Không xấu hổ....
Kiều Tư Mộc xấu hổ đến đỏ mặt, thân thể có chút thư giãn, Thập Tam lại đột nhiên cắm ngón tay vào tiểu huyệt.
Quả thực vừa vào đã nhanh chóng trừu sáp, huyệt thịt đột nhiên bị thao mạnh như vậy, vội vàng cắn chặt ngón tay.
Thập Tam nhìn chằm chằm huyệt thịt nộn hồng, biết Kiều Tư Mộc mẫn cảm, cũng không có trêu chọc nàng mà trực tiếp chạm vào huyệt thịt, cắm vào thật sâu.
"A~"
Kiều Tư Mộc kìm lòng không được mà cao trào, tay nắm cán dù không khỏi buông lỏng, thân thể mềm nhũn liền muốn ngã ra đằng sau.
Xong.... Kiều Tư Mộc sắp rơi xuống biển mà khẩn trương khiến nàng lần nữa siết chặt tiểu huyệt, kéo dài cao trào thay nhau nổi lên.
Thập Tam động tác rất nhanh, rút ngón tay ra, đồng thời tay trái khẽ vươn ra, nắm chặt cán dù, khuỷu tay đỡ lấy thân thể xụi lơ của Kiều Tư Mộc.
"Thập Tam ~"
Kiều Tư Mộc vô lực hé môi, Thập Tam khom người ôm nàng, cúi đầu tiếp tục hôn Kiều Tư Mộc.
Tay phải đồng thời hướng về phía dưới lần nữa cắm vào tiểu huyệt, hung mãnh thao làm.
"A ~ a a a ~"
Kiều Tư Mộc cứ như vậy dưới cây dù, giơ chân bị Thập Tam thao đến chất lỏng chảy ngang, ngoan ngoãn cao trào.
Một đợt sóng biển nhẹ nhàng chậm chạp đánh tới, che lấp tiếng phóng đãng cùng rêи ɾỉ thở gấp của Kiều Tư Mộc.
Bên bờ biển lần lượt có tiếng hai đứa trẻ trai gái truyền đến, Thập Tam lúc này mới kết thúc trừu sáp, rút ngón tay ra.
Kiều Tư Mộc kiều nhuyễn vô lực không khỏi lại run lên, lập tức nắm chặt cổ áo Thập Tam.
Nàng cũng nghe thấy âm thanh, làm sao không bị phát hiện chứ ?
"Tiểu nha đầu" Thập Tam ngược lại rất thong dong, thậm chí còn chút xấu xa liếʍ lỗ tai Kiều Tư Mộc " Ngoan, chị cõng em về"
"...."
Ách, bất kể nói thế nào, lúc này quả thật không thể đi nổi.