Từ khi nhân loại trở về hình dạng muông thú, lại xuất hiện một số chuyện kỳ dị.
Tỷ như có vợ chồng, chồng là côn trùng, vợ là gà trống: lại so với bây giờ, tiểu nãi miêu màu sắc khác biệt nằm trên sàn gỗ gáy o o, bên cạnh vây nằm là một bầy mãnh thú.
Không sai, sau khi biến thành thú, không biết được vì cái gì, Tần Mặc thuộc nhóm " thụ thu xinh như hoa như ngọc" lại biến thành mèo con thuần sắc, khác nhau ở chủng loại cùng màu sắc.
Tần Mặc là mèo con màu tro, Quý Lam là tiểu hắc miêu, Vạn Sĩ Nhã là mèo bông, Kiều Tư Mộc biến thành mèo xiêm la, Mặc Trinh trở thành mèo con tinh khiết màu quýt.
Không có chỗ nào không nhỏ, cái đuôi ngắn củn, thân thể hình cuộn tròn, ngược lại nhóm " Bạo tàn lão công" không chỉ có thân hình to lớn, chủng loại cũng không đồng nhất.
Thẩm Tấn là tuyết báo lớn lông nhung, Nghiêm Tịnh Dao trở thành sư tử uy vũ, Bùi Cẩm Tịch biến thành hổ, Thập Tam thành sói trắng, Quân Tâm lan là bạch hồ có con mắt dài nhỏ.
Một đống mãnh thú lại trông coi một nhóm mèo con, tràng diện có thể gọi là hùng vỹ.
Nhưng Mãnh thú lại cũng không giống nhau, mèo con vẫn là mèo con, Tần Mặc không biết vì sao đột nhiên bừng tỉnh, nhảy dựng lên khí thế hùng hổ giơ móng vuốt đánh lên đầu báo.
Đại khái là rời giường nên giận dữ ? Thẩm Tấn có chút ngơ ngác, đã thấy tiểu nãi miêu khác đều bị lây nhiễm, nhao nhao nhảy dựng lên giơ móng vuốt đánh lão công của mình.
"Meo meo meo!"
"..."
Tần Mặc đầu tiêu, âm thanh meo meo vang lên không ngừng, mãnh thú thế mà bị tập thể mèo con khi dễ.
Nhưng mà không ai dám phản kháng, đều nhìn tiểu nãi miêu trước mặt mình giương nanh múa vuốt, ngoan ngoãn cúi đầu.