Chứng cứ giả xuất hiện trên mạng không ít, cười hihihaha xem như giải trí cho cuộc sống nhàm chán, người khởi xướng sẽ luôn không biết ảnh hưởng mà nó mang lại cho người khác, chỉ đến khi đến quá mức mới nói vài câu xin lỗi không thành ý. Chỉ có những người có đầu óc mới có thể nhìn ra ít manh mối giữa thật cùng giả, đáng tiếc rất nhiều người chỉ muốn nước chảy bèo trôi, vào vai quần chúng bị cảm xúc kịch liệt xúi giục.
"Ảnh chụp là thật." Khóe môi Kỷ Dao Quang cong lên, cô vừa dứt lời, hội trường lập tức xao động. Nếu ảnh chụp là thật, này không phải Kỷ Dao Quang thừa nhận hành vi sao chép của mình sao? Hay là còn lời giải thích khác? Mọi ánh mắt cùng ánh đèn đều tập trung vào cô, mà cô thì lại nhẹ nhàng, đạm nhiên như người không liên quan.
"Thường tiểu thư, cô thấy chuyện này thế nào?" Đám đông chuyển mục tiêu thành Thường Du, trong giọng không ít sự tò mò.
"Tôi tin tưởng năng lực của em ấy, càng tin cách làm người của em ấy." Thường Du tươi cười, ánh mắt nhu hòa nhìn Kỷ Dao Quang, nghiêm túc lại chăm chú, nào có giống tin đồn bất hòa trên mạng? Thật ra từ sau khi bắt đầu quay "Nịnh Thần", một vài chuyện cũng đã chứng minh vết nứt giữa các nàng đã khép lại..... còn có tiết mục Khách Sạn Thời Gian vừa phát sóng? Nhưng sự bình đạm này khiến cho rất nhiều tin đồn bay xa, cho nên nhiều người chú ý đến việc này, nhất định phải tìm được dấu vết chứng minh mình không xa.
Kỷ Dao Quang ngồi cạnh Thường Du, không coi ai ra gì cười nói: "Trước kia em viết không ít thơ tình cho chị."
"Tôi muốn hỏi Kỷ tiểu thư một chút, cô nói ảnh chụp là thật, lại nói do cô viết, không có người viết thay, chuyện này nên giải thích thế nào?"
"Tôi tưởng chân tướng đã rõ ràng trước mặt mọi người rồi." Kỷ Dao Quang vờ thờ dài, nhìn đám phóng viên mặt đầy hiếu học, cô khẽ cười nói: "Tuy rằng tôi không muốn nói cho mọi người một vài việc, nhưng tình huống hiện tại, tôi không thể không nói, Hoài Du Tán Nhân là nick phụ của tôi, bên trong viết vài tâm sự vụn vặt cùng thơ của tôi. Sở dĩ đặt tên này, thứ nhất vì hài âm của chữ "Du" này, thứ hai....tôi tin mọi người đều là người có học, không cần tôi nhiều lời giải thích."
"Vậy Kỷ tiểu thư, cô làm sao chứng minh đây là nick phụ của mình? Chúng tôi có thể hoài nghi trước đó cô tìm chủ nick, trò chuyện với chủ nick rồi biểu hiện giả dối không?" Một phóng viên sắc bén hỏi, sau một lúc an tĩnh, có không ít người tán thành. Trong lúc này, bọn họ cũng bắt đầu giả thiết vô số khả năng, khi nhìn thấy "chứng cứ sao chép", bọn họ càng có khuynh hướng xem nó là chân tướng. Dẫu sao, khi phát hiện được khuyết điểm của người khác, thứ nhất sẽ khiến họ có thể thỏa mãn "cảm giác đạo đức" nào đó của mình, thứ hai khi phát sinh một việc tương tự, cũng có một "tiền lệ" nên có thể yên tâm thoải mái hành sự.
"Tôi biết sẽ có người suy đoán như vậy, tôi đăng nhập tài khoản đăng Weibo cho mọi người xem." Kỷ Dao Quang thở dài, trên mặt vẫn tươi cười, cô bảo nhân viên công tác mở thiết bị, trên màn hình đầu tiên xuất hiện các dãy số, "Đây là hai địa chỉ IP đăng nhập tài khoản của tôi, mọi người so sánh một chút. Nếu còn nghi vấn, mời mọi người cứ ra đề, tôi xem rồi viết cho mọi người."
Hầu hết mọi người đều đánh mất nghi ngờ, bắt đầu hỏi vấn đề khác, nhưng cố tình có người vẫn không phục, không biết mang tâm tư gì, đột ngột nói: "Vậy mời Kỷ lão sư chứng minh bản thân một chút, như vậy tôi tin khán giả trước màn hình cũng sẽ tâm phục khẩu phục. Chuyện hôm nay, cô có gì muốn nói với chúng tôi sao? Có thể lấy thơ truyền đạt sao?"
"Có thể, tôi muốn nói, cuộc sống không thể nghi ngờ là một con đường, luôn có những hiểm ác như khi vào núi gặp được chuột cùng rắn, nhưng này là cần thiết từng bước vượt qua, không phải sao?" Kỷ Dao Quang cười nhạt.
"Vậy Kỷ tiểu thư cần thời gian dài hơn sao?" Phóng viên lại hỏi.
"Tôi không có tài bảy bước thành thơ như Tào Tử Kiến, đề bút thì thành thơ được, dù sao mọi người cũng phải cho một ít thời gian?" Kỷ Dao Quang đùa đáp, cô cầm tay Thường Du, cười nói: "Có vấn đề gì có thể mời người yêu tôi trả lời thay, lời của chị ấy chính là lời tôi muốn nói."
"Tôi muốn biết những ảnh chụp đó vì sao lại tuôn ra? Tôi cho rằng người trên mạng kia thật ra là bị Kỷ tiểu thư dẫn đường, chỉ cần nói cho cô ấy biết bản gốc.......khó tránh khỏi cô ấy sẽ nghi ngờ, lập trường của cô ấy là bảo vệ lợi ích của tác giả." Một nữ phóng viên đẩy kính, tầm mắt nhìn Thường Du trầm giọng không nói.
"Ai đều có sự riêng tư của mình, có người nick phụ rất dữ dội, chẳng lẽ muốn phơi bày toàn bộ trước mặt người khác sao?" Thường Du nhàn nhạt đáp: "Khi người kia dò hỏi, nói cho cô ấy đây là bản gốc không phải sao chép, ai biết mục đích của cô ấy là gì? Người cầu thơ không ít, rất nhiều người hỏi "bản gốc" thật ra vì muốn biết người đó có thể hoàn thành được thỉnh cầu của mình không. Theo như lời cô, việc cố tình dẫn đường hoàn toàn không tồn tại."
"Vậy Thường lão sư, trước đây cô biết nick phụ của Kỷ lão sư sao?" Phóng viên lại hỏi: "Tôi thấy cảm xúc trên nick đều mang theo sự thương cảm, nhìn thời gian thì đúng vào thời điểm trên mạng có tin đồn hai người ly hôn, này có phải chứng minh trước đây hai người có xảy ra chuyện nên mới khiến cảm xúc của Kỷ tiểu thư hạ xuống như vậy không?"
Câu hỏi này có chút sắc bén với Thường Du, trước đây nàng thật sự không biết nick phụ này của Kỷ Dao Quang, càng không biết cảm xúc tụt xuống của cô, trầm mặc một lát, thân mình hơi nghiêng về trước, giọng bình tĩnh như cục diện này không dậy nổi một tia sóng. "Không chỉ là chuyện này, còn những lời đồn trên mạng, tôi đây trả lời từng chút. Tôi không phủ nhận việc có mâu thuẫn với Dao Quang, thử hỏi khi yêu nhau ai mà không có lúc cãi nhau? Chẳng qua chúng tôi đều ý thức được khuyết điểm của mình, bản thân cũng đã thay đổi để hòa hợp hơn. Tôi có thể nói cho mọi người, hiện tại tình cảm của chúng tôi rất tốt, còn ly hôn đều là lời nói vô căn cứ."
"Vậy xin hỏi vì sao hai người lại rơi vào tình trạng cãi đến ly hôn? Là vì kẻ thứ ba sao? Tôi nghe nói cô cùng Triệu Thanh Triệu tiểu thư khi quay "Ách Nữ" nảy sinh tình cảm." Vừa dứt lời, hội trường nháy mắt ái muội, hơi thở xao động ẩn hiện dưới đèn flash.
"Không có kẻ thứ ba, giữa chúng tôi không có kẻ thứ ba chen chân." Thường Du nhăn mày, có chút phẫn nộ vì bị mạo phạm, nàng mặt lạnh, giọng thong thả kiên định: "Chuyện bôi nhọ lật ngược trắng đen phải trái này là nghi ngờ nhân cách của chúng tôi, tôi hy vọng khi mọi người đặt câu hỏi, cần thận trọng suy xét những tin đồn vô căn cứ đó sẽ thương tổn đến tôi cùng Dao Quang, đồng thời cũng là vũ nhục đối chức nghiệp của mọi người." Trong mắt mọi người, Thường Du luôn lãnh đạm xa cách, mang theo sự nghiêm nghị không thể xâm phạm, nhưng trong mấy ngày nay, nàng liên tiếp nói nặng với fans cùng phóng viên. Thấy người dò hỏi kia trầm giọng không nói, lúc này nàng mới chậm rãi nói: "Đây là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng đề cập về vấn đề này, tiếp theo tôi sẽ trả lời một ít câu hỏi về công tác."
Phóng viên không thể tiếp tục hỏi về vấn đề cá nhân, chỉ có thể tiếc nuối chuyển đề tài sang công tác, sau khi phòng làm việc của Thường Du được thành lập, nàng muốn lui về sau màn ảnh sao? Dự tính ký hợp đồng với những nghệ sĩ khác sao? Đây là chuyện rất nhiều người hứng thú. Tiết mục Khách Sạn Thời Gian là do phòng làm việc, giải trí Bắc Đẩu cùng một ít đại chế tác liên hợp xuất phẩm, có thể nói đây là tác phẩm đầu tiên của phòng làm việc, nếu luôn yên lặng, rất dễ bị những điều mới mẻ trong giới làm lãng quên. Hiển nhiên, dù Thường Du hay Kỷ gia đều sẽ không để phòng làm việc rơi vào tình cảnh đó.
"Tiếp theo tôi chuẩn bị nghỉ một thời gian." Thường Du cũng không tiết lộ quá nhiều về kế hoạch của mình, nàng chỉ nhàn nhạt trả lời. Mọi người trong giới hầu hết đều biết nàng không diễn đêm, sẽ về trước 7 giờ nhưng không ai nghi ngờ thái độ công tác của nàng. Là một nghệ sĩ, nàng luôn hà khắc về kỹ thuật diễn của mình. Những lời này như quả bom kích nổ nhóm truyền thông, bọn họ không ngừng đặt câu hỏi, nhưng Thường Du vẫn im lặng không nói. Khi nghiêng đầu nhìn Kỷ Dao Quang, khóe môi cô hơi cong, khẽ cười nói: "Tiếp theo, là thời gian của Kỷ bảo bảo đáng yêu."
Trong sự nghi vấn, người đặt câu hỏi có thể đã quên mất nó, nhưng có người sẽ không, bọn họ sẽ đem những câu không có kết cục kia tạo ra trăm ngàn ý tưởng, tựa như thi đại học, khi trả lời câu hỏi.... rất nhiều người đều cho rằng đáp án của mình chính xác. Nên dưới tình huống này, cách tốt nhất là hoàn toàn thắc mắc những câu hỏi đang có. Thường Du chưa bao giờ nghi ngờ tài hoa của Kỷ Dao Quang, cô có sự tùy hứng trương dương của tư bản.
"Trường đình liền đường xa, phong vân nhận mộ triều. Gió bụi không ngừng vỗ vào mặt, áo ngắn kết buông bao. Rắn cùng chuột nơi núi sâu, thiên hôn nghe Dạ Kiêu. Đi đường hỏi tiều phu, tiều phu cười như đao ........." Kỷ Dao Quang đọc từng chữ rõ ràng như đang ngâm xứng nỗi buồn mọi người đều say mình ta tỉnh. Con đường phía trước gập ghềnh, có muôn vàn khó khăn, cũng khuyên mọi người quay lại.....nhưng con đường này nên đi thế nào? Đây là sự chất vấn nội tâm của mình. Kết thúc trong câu "mãi mãi tìm bô khác, một lời tỉnh ngoan si", cảm xúc của Kỷ Dao Quang cũng trở về nhẹ nhàng, cô nghiêng đầu nhìn đám người nghi ngờ cùng người đặt câu hỏi, nghịch ngợm cười nói: "Còn vấn đề gì không? Cần tôi làm bài khác không? Hoặc là mời giảng viên Z đại của tôi đến làm chứng?"