Ma Thần Máu

Chương 461: Nên tha thì tha

Ác Quỷ Máu sắc mặt biến thành lạnh lùng, chậm rãi đi ra khỏi hang.

"Kìa! Tên tiểu tử đó trở ra rồi!"

"Khí tức ma long đã biến mất."

"Không phải chứ? Tên này gϊếŧ ma long rồi sao?"

Bốn phía vang lên tiếng xôn xao nghị luận.

"Các vị đạo hữu, ta gọi là Ác Quỷ Máu. Con rắn nhỏ mà các vị gọi Ma Long kia chính là sủng vật ta nuôi. Ta biết gần đây nó không tốt, ra ngoài hành hung không ít người."

"Là ta quản thúc không nghiêm, thay mặt nó tạ lỗi với các vị." - Ác Quỷ Máu chắp tay hướng bốn phía nói.

"Nói nhảm! Sư đệ của ta bị ma long gϊếŧ chết xương cốt cũng bị nó ăn sạch. Ngươi cảm thấy nói xin lỗi là xong chuyện sao?"

"Mọi người xông lên, con dại cái mang. Chúng ta cùng đem tiểu tử này gϊếŧ chết, trả thù cho đồng môn của chúng ta."

"Đúng! Đúng! Trừ yêu diệt ma! Bảo vệ chính nghĩa!"

Bốn phía liền vang lên tiếng hò hét phản đối, nhưng cũng không có tên nào dám xông lên. Vừa nãy Ác Quỷ Máu một chiêu gϊếŧ chết một Độ Kiếp kỳ tu sĩ, việc này khiến bọn chúng dè chừng.

"Ta biết xin lỗi suông không có tác dụng, ở đây ta có một loại thánh dược trị thương. Giá trị thị trường không dưới mười vạn linh thạch một viên. Bây giờ ta đem chúng tặng cho các vị, xem như là bồi thường. Oan gia nên giải không nên kết, sau này gặp lại dễ nói chuyện."

Ác Quỷ Máu lấy ra một bình ngọc máu, hướng mười mấy tên tu sĩ phân phát mỗi người một viên.

"Huyết Tẫn Trùng Sinh Đan!" - Ngay lập tức có một tên biết hàng hét lớn.

"Gì? Đây là thứ gì?"

"Thực là thánh dược trị thương, chỉ ngửi một hơi liền cảm thấy sinh cơ dạt dào, vết thương cũ có dấu hiệu lành lại."

Mấy tên tu sĩ nhao nhao cả lên, mỗi người đều có suy nghĩ riêng.

"Ma Chủ đạo hữu, việc này ngươi thấy thế nào?" - Trong hàng ngũ Sát Lục Minh, Ma Tôn toàn thân tỏa ra huyết quang hỏi.

"Còn thế nào! Người trước mắt chính là kẻ chúng ta gặp trong bí cảnh lần trước, hắn có lẽ cố kỵ Thiên Đạo nên mới không đại khai sát giới. Chúng ta tốt nhất là chuồn êm, để mấy tên chính đạo ngu ngốc kia chịu chết đi." - Ma Chủ âm trầm trả lời, đem sát khí thu liễm.

Lần đồ long đại hội này Sát Lục Minh tụ tập rất nhiều cao thủ ma đạo, nàng và Ma Tôn đều tham gia.

"Khặc khặc... Đạo hữu nếu đã có lòng, vậy ân oán lần này xem như xóa bỏ. Ngũ Ma Tông bọn ta cáo từ." - Ma Tôn cười gằn kỳ quái, sau đó liền dẫn theo mấy vị trưởng lão rời đi.

Ma Chủ cũng nhanh chóng thu quân, nhất thời Sát Lục Minh ít đi gần một nửa nhân số, chỉ còn tu sĩ Luyện Thể Tông và Vạn Yêu Điện.

"Đạo Thần Tông chúng ta tu Thần Đạo, lấy từ bi làm gốc, lần này trừ yêu cũng là vì cứu giúp bách tính. Nếu ma long là linh sủng của đạo hữu thì xin đạo hữu quản giáo cho tốt, đừng thả nó ra ngoài gây họa. Nếu có lần sau chúng ta nhất định sẽ không bỏ qua. " - Nữ tử áo vàng chắp tay nói, sau đó liền dẫn đệ tử rời đi.

"Thượng Kinh Học Viện chúng ta tu nho đạo, cũng không muốn nhúng tay vào sát nghiệp. Chỉ mong đạo hữu lần sau quản giáo thủ hạ cho tốt, nếu không chúng ta sẽ triệu tập diệt ma lệnh." - Thái Bạch cư sĩ chắp tay, khẽ vuốt chòm râu rồi dẫn đệ tử rời đi.

Những người khác đều là kẻ tai thính mắt tinh, biết Ác Quỷ Máu không phải quả hồng mềm. Chỉ một con sủng vật của nó có thể gϊếŧ chết cả một dãy sơn mạch, đem mấy trăm tu sĩ ăn sạch sẽ. Vậy bản thân hắn còn mạnh đến mức nào, nay Đồ Long đại hội đã có xu thế tan rã, ở lại chỉ tổ gặp họa.

Vậy là từng tên một chắp tay cáo từ, chỉ còn hai ba thế lực là ở lại. Từng người một trong mắt tràn ngập cừu hận, nhìn Ác Quỷ Máu trừng trừng.

"Các ngươi thực sự không thể bỏ qua chuyện này sao? Người cũng đã chết, linh sủng của ta chỉ ở trong núi dạo chơi, các ngươi không tới thì cũng không chết." - Ác Quỷ Máu chậm rãi khuyên nhủ.

"Nói nhảm! Thù gϊếŧ cha nặng như núi, mọi người cùng xông lên, chúng ta người đông thế mạnh, đem tiểu tử này gϊếŧ chết." - Một gã thanh niên mặc áo xanh hét to, hình dạng có bảy phần giống với tên bị Ác Quỷ Máu gϊếŧ hồi nãy.

"Tốt lắm, vậy các ngươi xông lên đi. Ta đứng yên cho các ngươi gϊếŧ." - Ác Quỷ Máu nở nụ cười quỷ dị.

Mấy gã tu sĩ nghe vậy liền tế ra phi kiếm đánh đến, tay bắt pháp quyết tung ra vô số thuật pháp thần thông. Nhưng tất cả mọi thứ khi đến gần Ác Quỷ Máu đều bị một bức tường vô hình cản lại.

Bốn phía đột ngột nổi lên sương mù màu đỏ, những gã tu sĩ ở lại đồng loạt vang lên tiếng hét chói tai rồi im bặt.

Những tu sĩ khác đi chưa bao xa liền cảm thấy lạnh hết sống lưng, cũng không ai dám quay đầu lại, chân đạp phi kiếm liều mạng bay đi.

Ác Quỷ Máu phất tay đem những viên ngọc máu và túi trữ vật thu hồi, ánh mắt thâm trầm nhìn mấy tên tu sĩ đi xa. Cũng không phải là nó nhân từ, chỉ là nó đã gϊếŧ quá nhiều người, nếu đem toàn bộ tu sĩ ở đây gϊếŧ sạch thì Linh Ma Giới sẽ tổn hao rất lớn, thậm chí sự cân bằng bị sụp đổ.

"Dù sao sau này cũng cần bọn chúng làm việc..." - Ác Quỷ Máu chặc lưỡi, bàn tay vung lên xé rách không gian trở về bí cảnh.

Long Nữ lúc này ngoan ngoãn ngồi trong phòng của nàng, Thi Thi vẫn trong trạng thái ngây ngốc, ánh mắt mơ hồ liếc nhìn xung quanh.

Việc Ác Quỷ Máu đột ngột xuất hiện khiến Long Nữ giật thót.

"Tà Huyết... Ngươi gϊếŧ hết bọn chúng rồi hả?" - Long Nữ nhỏ giọng hỏi.

"Đã giải quyết xong, nên tha đã thả đi, nên gϊếŧ đều đã chết." - Ác Quỷ Máu gật đầu.

"Ô... Sao lại thả đi chứ, gϊếŧ hết cho ta ăn không phải tốt hơn sao? Ta lại đói bụng rồi này." - Long Nữ mè nheo nói.

"Khục... Nàng vẫn còn muốn ăn thêm sao, thực sự không sợ no bể bụng?" - Ác Quỷ Máu bật cười.

"Sao no được chứ, ta có cả một lỗ đen trong bụng này." - Long Nữ vừa nói vừa vung tay, đem món pháp bảo giống như lỗ đen của nàng tế ra ngoài.

Lập tức trong phòng vang lên tiếng gió rít, vật dụng bị nhấc bổng lên bay vào lỗ đen.

"Cất... Cất đi..." - Ác Quỷ Máu hốt hoảng nói.

Long Nữ thấy vẻ mặt kinh hoàng của Ác Quỷ Máu liền đem lỗ đen thu vào trong người.

"Ngươi làm sao vậy? Chỉ là một món đồ chơi thôi mà?" - Long Nữ dùng ánh mắt nghi hoặc hỏi.

"Ha ha! Long Nữ thân yêu, nàng làm sao có được thứ đó vậy?" - Ác Quỷ Máu cười gượng gạo hỏi.

Nó vốn dĩ đã đạt đến trạng thái bất tử bất diệt, trong vũ trụ không có mấy người có thể gϊếŧ chết nó. Nhưng lỗ đen là một trong những thứ hiếm hoi có thể đem nó gϊếŧ chết, một khi bị thứ này hút vào bên trong thì cơ thể sẽ bị xoắn nát thành hạt nhân năng lượng, năng lực tái sinh không cách nào phát huy.

"Ô... Chỉ gần đây thôi, sau khi thức giấc thì thứ này xuất hiện trong bụng, ăn bao nhiêu cũng bị nó hút mất, vậy nên ăn mãi không no, càng lúc càng đói."

"Ta hiểu rồi, có thời cơ thích hợp sẽ dẫn nàng đi săn, giờ nàng tạm thời ngủ một giấc đi." - Ác Quỷ Máu nhẹ giọng an ủi.

"Nhưng ta đói đến không ngủ được... Ngươi kiếm gì cho ta ăn đi." - Long Nữ hạ thấp giọng nói, âm thanh năn nỉ van xin.

"Nàng có một cái hố đen trong bụng, bây giờ ta đem cả Linh Ma Giới đút cho nàng ăn thì nàng cũng không no."

"Loại cảm giác đói khát này có lẽ sẽ theo nàng cả đời, chỉ trách khi xưa nàng quá tham ăn nên mới thức tỉnh thần thông này." - Ác Quỷ Máu lắc đầu.

Long Nữ nghe xong khuôn mặt trở nên bí xị, khóe môi cong lên hai mắt ầng ậng nước.

"Ô... Ô... Ta đã khổ như vậy... Ngươi không cho ta ăn thì thôi... Sao còn xỉa xói ta nữa... Trước kia ta ăn nhiều để mau lớn, trợ giúp ngươi đi săn côn trùng mà..." - Long Nữ òa khóc, dáng vẻ ủy khuất tội nghiệp.

Ác Quỷ Máu dù biết nàng đang diễn trò nhưng cũng không nhịn được, đành phải ôm nàng vào lòng an ủi.

"Long Nữ ngoan, là ta sai, thứ này cho nàng. Ăn xong cố gắng kiềm chế cơn đói."

Nó lấy ra mười mấy viên ngọc máu vừa thu được, đem đưa hết cho Long Nữ. Cô nàng liền vung tay cướp lấy, ném hết vào trong miệng. Chỉ chưa đến năm giây số ngọc máu quý giá đã bị nàng ăn sạch, gương mặt cũng biến thành tươi cười vui vẻ.

"Thật là ngon! Nhưng ta lại đói nữa rồi...ngươi cho ta thêm mấy viên được không?" - Long Nữ tươi cười nhìn Ác Quỷ Máu vòi vĩnh, bàn tay nhỏ xòe ra đu đưa trước mặt.

"Hừ! Ta hết rồi! Trước kia quá nuông chiều nàng, biết vậy khi đó không chọn nàng làm thú cưỡi, đi bắt mấy con nhện cho rồi. Nói không chừng bây giờ đã biến thành một đoàn mỹ nhân kiều diễm, ban ngày theo ta đi săn, ban đêm giúp ta làm ấm giường." - Ác Quỷ Máu dùng tay gập bàn tay đang xin xỏ của Long Nữ, nhẹ giọng trách mắng.

"Ta là chí tôn Long Tộc, mấy con nhền nhện tinh đó sao có thể so sánh với ta chứ. Hơn nữa ta cũng xinh đẹp mà, cũng có thể giúp ngươi gϊếŧ người, giúp ngươi làm ấm giường." - Long Nữ nghe vậy thì long lân dựng ngược, cảm thấy bị xúc phạm ghê gớm.

Nàng liền nằm dài trên giường lăn qua lăn lại, đem chăn đệm ôm vào lòng sưởi ấm, giống như muốn chứng minh lời mình nói là thật.

"Nha đầu ngốc! Làm ấm giường không phải như vậy, mà là giống như Thi Thi. Đêm đem cùng ta ân ái, giúp ta tiêu trừ ác niệm." - Ác Quỷ Máu phì cười.

"Ơ... Cái đó thì không được... Ta phải hóa rồng... Không thể ngủ với ngươi... Ngươi tìm Thi Thi đi..." - Long Nữ gương mặt nhỏ đỏ lên, ngượng ngùng chỉ tay vào Thi Thi giống như búp bê đang ngồi ngây ngốc ở góc giường.

Ác Quỷ Máu liền ôm lấy Thi Thi, đặt nàng nằm xuống bên cạnh Long Nữ.

"Thi Thi thật ngoan, nhu thuận nghe lời. Tiếc là lần này vì trấn áp nàng mà tạm thời ngủ say, cũng không biết lúc nào mới tỉnh lại." - Ác Quỷ Máu khẽ vuốt ve gương mặt của Thi Thi, sau đó chậm rãi cởi bỏ quần áo của nàng.

"Thì ngươi ngủ với cô ấy nhiều lần là được, để cô ấy hút năng lượng của ngươi. Ta cũng đâu có muốn đánh nhau với Thi Thi, là cô ấy đánh ta trước." - Long Nữ cong môi lên đáp trả.

"Thi Thi làm vậy là đúng, nếu không khi ta trở về e là Linh Ma Giới đều bị nàng ăn sạch. " - Ác Quỷ Máu khẽ mắng.

Nó cũng bắt đầu đem váy áo màu trắng trên người Long Nữ cởi bỏ, chẳng mấy chốc hai vị mỹ nhân đã tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm trên giường đợi nó thưởng thức.