Nhưng giờ tâm trí Tà Huyết trống rỗng, hắn chẳng còn suy nghĩ gì được nữa. Chỉ muốn đè cô gái tuyệt mỹ trước mặt ra ăn tươi nuốt sống thôi.
Cuối cùng đầu lưỡi Tà Huyết cũng chiến thắng, chớp lấy khoảnh khắc nàng hé miệng để thở, hắn dùng lưỡi nhanh chóng quấn lấy lưỡi nàng.
Lưỡi hắn và lưỡi nàng quấn lấy nhau nhịp nhàng như đang khiêu vũ trên nền một điệu valse lúc hiền hòa, lúc mãnh liệt. Giờ đây Hồng Hoa như con cừu non bé nhỏ không còn sức chống cự, còn Tà Huyết thì đã biến thành một tên sói hung bạo, gian xảo.
Bởi vì Hồng Hoa chỉ mặc một bộ váy ngủ mỏng manh làm từ cánh hoa, nên hắn dễ dàng bứt đứt dây váy của nàng, giật phăng lớp vải vướng víu kia vứt sang một bên. Cơ thể lõα ɭồ đang run rẩy của nàng hiện ra trước ánh mắt háo sắc của hắn, con cừu non trắng muốt đang chờ Tà Huyết thưởng thức. Ánh mắt hắn tham lam ngắm nghía cơ thể nàng, còn nàng thì đã không còn sức chống cự nữa rồi, chỉ còn phát ra những tiếng rêи ɾỉ ư ử vì xấu hổ.
"Ư ư ư....."
Tà Huyết chạm tay vào vυ' nàng, hai bầu vυ' to tròn, phập phồng trước mắt. Vυ' nàng cũng biết đỏ lên vì xấu hổ, thật đáng yêu làm sao! Hắn không thèm kiêng dè gì cả, dùng cả hai bàn tay ra sức nhào nắn hai bầu vυ'. Bỗng hắn cảm thấy cổ họng khô khốc, hắn muốn hôn lên hai quả đào tươi ngon đó, rồi hắn làm vậy thật.
Tà Huyết vừa bóp vừa khẽ nâng đầṳ ѵú nàng chĩa lên trên sát miệng rồi ngậm vào một cách thô bạo, mυ'ŧ mạnh một hơi. Mật ngọt như nước trái cây liên tục tiết ra, Tà Huyết say mê thưởng thúc chúng đến khi lưỡi hắn tê dại. Mũi hắn dí sát vào làn da nàng, một mùi thơm dịu nhẹ như cỏ hoa kí©ɧ ŧɧí©ɧ dây thần kinh khướu giác của hắn, đầu óc Tà Huyết chìm trong mụ mị, chỉ còn sắc niệm lan tràn.
"Ôi Hồng Hoa! Em đúng là yêu nữ mê hoặc đàn ông, có lẽ ngay bây giờ nếu em muốn anh chết, thì anh cũng sẽ sung sướиɠ mà chấp nhận." - Trong đầu Tà Huyết xuất hiện những câu chuyện kể về nữ Hoa Yêu có khả năng rút cạn sự sống, nhưng hắn mặc kệ, hắn nhất định phải cùng Hồng Hoa có một đêm ngọt ngào.
"Ưmm...Tà Huyết, anh thật là háo sắc, nhưng...em thích như vậy..." - Âm thanh của nàng mỗi lúc một dồn dập.
"Hồng Hoa! Anh yêu em!" - Tà Huyết nói nhỏ vào tai nàng, hơi thở hắn cũng đang ngày một gấp gáp.
Hai bầu vυ' bị hắn bú cho ướt đẫm, Hồng Hoa đê mê tận hưởng. Cơ thể nàng cong lên, hai chân vô thức khẽ dang rộng ra, để lộ cái khe hồng hào, nhỏ xinh giữa hai chân thu hút ánh mắt Tà Huyết.
"Nàng thật đẹp." - Mắt Tà Huyết xoáy vào phần thân dưới của nàng, chiêm ngưỡng vẻ đẹp thiếu nữ thanh xuân.
Nhận ra ánh mắt hư đốn của Tà Huyết đang dừng ở chỗ nhạy cảm nhất của mình, Hồng Hoa bối rối la lên.
"Đừng...đừng nhìn chỗ đó của em chằm chằm như vậy mà...Tà Huyết! Anh kì quá!!"
Nàng vội vàng khép chân lại, xoay lưng về phía Tà Huyết định bỏ chạy. Hắn chớp lấy ngay thời cơ, tiến tới ép sát thân người vào mông nàng, đồng thời đẩy phần thân trên của nàng nằm ra chiếc bàn gỗ trước mặt. Giờ thì một nửa người nàng đang ở trên bàn, nửa còn lại chống xuống đất, chiếc hông nhỏ nhắn bị Tà Huyết ôm chặt cứng. Ở tư thế này, cặp mông đáng yêu và căng mọng như quả đào của nàng vểnh lên về phía hắn như mời gọi. Thân trên của nàng đang bị hắn giữ chặt nên nàng chỉ còn biết giãy giãy phần mông để chống cự, hai quả đào vì vậy mà núng na núng nính trông thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Không thể chờ đợi thêm một giây phút nào nữa, Tà Huyết nhanh chóng cởϊ qυầи áo, lôi ra thứ đã cương cứng từ lâu của mình. Hắn tách hai mông của nàng ra, cọ sát dươиɠ ѵậŧ vào hai mép âʍ đa͙σ đang không ngừng rỉ ra mật hoa của nàng.
Sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ đột ngột này làm Hồng Hoa rêи ɾỉ thành tiếng, những mép thịt nở ra khép vào như cánh hoa hồng nở lúc ban mai, chúng không ngừng mời gọi...
"Xin chàng...chàng hãy làm cho em sung sướиɠ đi!!." - Con cừu non bé nhỏ đang van lơn, khuôn mặt nàng đỏ bừng, giọng nàng giờ đây mang chút da^ʍ tà. Đầu óc nàng giờ đây đã hoàn toàn bị vật đàn ông của Tà Huyết làm cho mê muội.
Không để nàng đợi lâu nữa, Tà Huyết cầm cây côn ŧᏂịŧ đã thấm đẫm mật hoa của mình tiến thẳng vào người nàng. Nhưng nó bị chặn lại bởi một chiếc màn mỏng như cánh hoa, khuôn mặt nhỏ nhắn của Hồng Hoa nhăn lại vì đau đớn.
Nhưng Tà Huyết không cho phép mình do dự, hắn dùng sức nhiều hơn, đâm thẳng một phát thật mạnh, phá vỡ lớp màn mỏng manh đó, dươиɠ ѵậŧ của hắn cứ thế hiên ngang chui thẳng vào vực thẳm trinh nguyên của nàng. Một dòng máu đỏ hồng rỉ ra từ khe nhỏ, nhiễu xuống đất.
"Em đau quá!..." - Hồng Hoa bật khóc thành tiếng, nàng chỉ là một thiếu nữ, nàng không hề biết lần đầu hoan ái sẽ đau như vậy.
Tà Huyết xót xa khi thấy gương mặt như hoa kia đẫm lệ. Luồn tay ra phía trước tìm hai hai bầu vυ' nàng, ngón tay hắn khéo léo, nhẹ nhàng mân mê hai nhụy hoa bé nhỏ trên ngực. Sau một lúc Hồng Hoa ngưng khóc, toàn thân cũng đã thả lỏng hơn, Tà Huyết ôm lấy eo của nàng thúc đẩy thật nhẹ nhàng.
Bên trong khe đào nguyên của Hồng Hoa vô cùng ẩm ướt, hai thành thịt của nàng ôm sát lấy dươиɠ ѵậŧ của Tà Huyết, nhẹ nhàng co bóp. Hành động vô thức của nàng khiến Tà Huyết sướиɠ tê cả người, không kiềm chế được thốt lên.
"Nàng quả là yêu tinh mê chết người không đền mạng."
Vừa nói hắn vừa nhấp hông, thỏa thích tận hưởng khe thịt non mềm ấm áp.
"A..a...a... Em thấy sướиɠ quá!" - Hồng Hoa bắt đầu rêи ɾỉ, không phải những tiếng rêи ɾỉ vì đau, mà là vì sung sướиɠ.
"Mạnh... lên... đi anh." - Nàng nói bằng giọng dâʍ đãиɠ, âm thanh hổn hển ngắt quãng.
"Bông hoa hồng đáng yêu đang muốn nhiều hơn từ anh sao? Hồng Hoa của anh, anh hứa sẽ chiều chuộng em suốt đời." - Tà Huyết thì thầm vào tai Hồng Hoa, rồi dùng hết sức đâm dươиɠ ѵậŧ mình vào nơi sâu nhất trong cơ thể nàng, chạm tới tận nhụy hoa, rồi hắn lại đột ngột rút ra, và rồi tiếp tục đâm vào.
Hắn thực hiện động tác ra vào đó nhanh dần đều. Những tiếng bạch bạch bạch phát ra đầy dâʍ đãиɠ giữa đêm tối tĩnh lặng, chiếc bàn làm bằng gỗ rung lên từng nhịp dưới chân hai người.
"Ah...ah....ah....đúng rồi, thoải mái quá! Tiến sâu vào em đi!" - Hồng Hoa gần như hét lên, nàng điều khiển mông mình nhịp nhàng hưởng ứng.
Từng thớ thịt trong âʍ đa͙σ nàng liên tục cọ sát và bóp chặt dươиɠ ѵậŧ Tà Huyết khiến hắn như phát điên
"Hồng Hoa ơi em làm anh sướиɠ quá." - hắn rêи ɾỉ vào tai nàng. Đồng thời cắn nhẹ vào vành tai đang nóng bừng ấy, hành động đó khiến nàng run rẩy.
Tà Huyết liên tục ra vào âʍ đa͙σ nàng với tốc độ nhanh và mạnh hơn, vần vũ nhau tơi bời sau một lúc, Hồng Hoa đột nhiên co rúm người lại. Căp mông của nàng ngừng lắc lư, nó co giật từng đợt, từng đợt một cách không kiểm soát. Và rồi từ trong khe nhỏ hồng hào rỉ ra một dòng chất lỏng trắng đυ.c, gợn chút sắc hồng, chảy nhỏ giọt xuống bàn, rơi xuống mặt đất
"Tà Huyết...em yêu anh." - Hồng Hoa nói trong run rẩy, dư vị ái tình vẫn còn vương vấn, khiến nàng như bị điện giật.
Sau khi tiết thân thì bên dưới của Hồng Hoa càng thắt chặt lại. Việc này lại khiến nɧu͙© ɖu͙© của Tà Huyết tăng cao.
Hắn ôm chặt lấy cơ thể nàng làm điểm tựa. Một tràng âm thanh bạch bạch bạch lại vang lên, hắn điên cuồng tiếp tục thúc dươиɠ ѵậŧ của mình vào mông nàng với tốc độ chóng mặt.
"Aaaaahh!!!...Em chết mất! Tà Huyết, anh tha cho em đi!!"
Hồng Hoa mới gần gũi nam nhân lần đầu nên cơ thể tất nhiên không thể chịu nổi sự tấn công như vũ bão của Tà Huyết, nàng rêи ɾỉ van lơn hắn dừng lại và tha cho nàng, nhưng hắn xảo quyệt phớt lờ tất cả. Làm sao Tà Huyết có thể dừng lại cơ chứ, Hồng Hoa càng van xin thì hắn càng nhấp hông mạnh hơn, khiến cho nàng rêи ɾỉ không ngừng.
Tà Huyết cứ tiếp tục giày xéo thân thể nàng cho đến khi khi nàng hoàn toàn xụi lơ, thân mình phủ phục xuống mặt bàn, toàn thân run lẩy bẩy. Lúc này hắn mới ôm chặt lấy cơ thể mềm yếu đó, xả tất cả những dòng tinh túy đang chất chứa trong người hắn từ đầu đến giờ, phun trọn vẹn chúng vào cơ thể nàng. Nàng bị dòng chất lỏng ấm nóng ấy của hắn kích thích, run rẩy tiết thân thêm lần nữa.
Bây giờ cả Tà Huyết và Hồng Hoa đều không còn sức lực, mình mẩy thì mỏi nhừ, hắn nằm đè lên người nàng, lặng lẽ chìm vào giấc ngủ.
Một lúc lâu sau căn phòng xuất hiện ánh sáng, Bạch Cúc và Tử Tinh cầm trên tay một bông hoa phát sáng.
"Cái tên này không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả! Lại dằn vặt con bé tới như vậy!" - Bạch Cúc hai má đỏ bừng, tức giận mắng chửi.
"Em không thấy con bé rất vui vẻ sao?" - Tử Tinh nở nụ cười dịu dàng nói.
"Bộ cái chuyện này thực sự vui vẻ như vậy hả chị?" - Bạch Cúc tò mò hỏi.
"Nếu là làm cùng người em yêu thích thì sẽ thấy rất vui vẻ hạnh phúc, còn nếu không phải thì sẽ chẳng có cảm xúc gì."
Tử Tinh vừa trả lời, vừa nâng tay lên cao, sử dụng ma thuật nâng Tà Huyết tách rời khỏi người Hồng Hoa, ném hắn ngồi lên ghế.
Nàng khẽ vẫy tay một lần nữa, bộ quần áo của Tà Huyết và chiếc váy mỏng của Hồng Hoa lóe lên rồi biến mất, khi xuất hiện trở lại thì đã mặc trên cơ thể hai người.
Tử Tinh dùng ma thuật nhẹ nhàng nâng Hồng Hoa lên, chậm rãi rời khỏi phòng ăn.
Bạch Cúc nhìn Tử Tinh rời đi, rồi lại nhìn Tà Huyết.
"Hừ! Ngủ say như chết! Sáng mai ta sẽ tính sổ với ngươi."
Bạch Cúc nói thầm một mình, rồi lặng lẽ trở về phòng của nàng.