P/s: Nói trước là chương này khá dài nên đạo hữu nào tâm cảnh yếu ớt không nên đọc, khẻo không tẩu hỏa nhập ma đấy. Ta đã cảnh cáo rồi đó, nếu có chuyện gì thì ta không chịu trách nhiệm đâu.
..................................
Hạ Thiên nhất thời khẽ hừ một tiếng thoải mái, sau đó hắn khẽ xoay người, biến hai người thành thế 69, để cho Mai Nhược Đình nằm trên người hắn mà mυ'ŧ lấy dươиɠ ѵậŧ hắn, còn hắn ở dưới thì nhìn ngắm hạ thể nàng.
Hạ Thiên đem hai chân của Mai Nhược Đình tách ra, hai mắt hắn nhìn chằm chằm vào qυầи ɭóŧ mỏng tang của Mai Nhược Đình. Lớp vải mỏng manh dán sát vào mép l-n nàng, dâʍ ŧᏂủy̠ không biết thấm ra từ lúc nào đã khiến bên ngoài qυầи ɭóŧ phác họa rõ hai bên mép l-n, cùng với khe nhỏ, cảm giác chỉ hơi dùng sức là có thể xé toang.
Hạ Thiên đúng là làm thế thật, hắn không nhịn được kéo qυầи ɭóŧ Mai Nhược Đình xuống, ngón tay vân vê bên mép l-n nàng, chẳng mấy chốc đã tiến vào bên trong. Hạ Thiên lập tức cảm nhận được 1 vùng ấm áp bao bọc tay hắn, ngón tay Hạ Thiên liền bị dâʍ ŧᏂủy̠ làm cho uớt nhẹp, hắn cong ngón tay móc lên, ngón cái từ trên mu l-n ấn xuống chà sát.
- Ha… ưm… ha… ha… ư…
Mai Nhược Đình khẽ rêи ɾỉ, nàng có thể cảm nhạn được hai ngón tay thô dài đang khuấy động trong âʍ đa͙σ, miệng bú c-c Hạ Thiên càng nhanh hơn.
Hạ Thiên rút tay ra khỏi l-n Mai Nhược Đình, hắn vục đầu vào giữa hai chân nàng. Một mùi hương nồng đậm đập vào mũi, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đầu óc hắn nên hắn há miệng mυ'ŧ chặt cái l-n hồng hào của nàng, hắn tách hai bên mép l-n nàng ra rồi lưỡi hắn như một con rắn linh hoạt tiến vào bên trong.
- Ưm… đúng… ư… đúng… a… chỗ đó… ưm… a…
Mai Nhược Đình nhả c-c hắn ra mà nhắm mắt rêи ɾỉ, trên mặt nàng tràn đầy xuân sắc, hai má đỏ hồng mê người, miệng nhỏ phả ra từng hỏi thở nóng bỏng.
Cái lưỡi của Hạ Thiên giống như có ma thuật, khiến trong l-n nàng càng ngày càng ngứa ngáy. Hai tay Mai Nhược Đình không tự chủ xoa bóρ ѵú nàng, ngón tay tự vân vê núʍ ѵú của chính mình, từng luồng sung sướиɠ từ khắp thân thể truyền về địa não, khiến vách âʍ đa͙σ ướŧ áŧ mềm mại co vào, quấn chặt lưỡi Hạ Thiên.
Dâʍ ŧᏂủy̠ bên trong âʍ đa͙σ không ngừng tiết ra, chất dịch dính dính bị Hạ Thiên há miệng nuốt sạch, mùi vị không biết ra sao, nhưng hắn vẫn cảm thấy cực kỳ thơm ngon.
- A… Ưm… tiểu… Tiểu sắc lang… ta… hư… hứ… Ưm… không… chịu ưm… chịu… haa… ứ… được… nữa… Ư! Mau… ưm… hãy… ư… ư… A… chơi… ưm… Chơi… ta… ư… a… đi… ưm…
Mai Nhược Đình rốt cuộc không chịu nổi cầu xin, trong l-n nàng vô cùng ngứa ngáy, giống như có hàng nghìn con kiến bò loạn, cần gấp một con c-c khổng lồ lấp đầy!
Hạ Thiên nghe vậy, nào có thể nhẫn nại được nữa? Hắn để nàng nằm sấp trên ghế, một tay nâng eo nàng, đẩy cặp mông lên thật cao. Một tay kê con c-c vào giữa hai mép l-n nàng, hông thúc một cú, con c-c cương cứng gân guốc từ phía sau tiến thẳng vào trong l-n Mai Nhược Đình!
- Nha... Hạ Thiên, Ngươi... Nha... Ngươi đ-t ta... Nha... ưʍ.....ah........ Nha... Nha... Đ-t chết ta đi... Dùng sức đ-t ta.. Nha... Nha... Nha... Nha... Nha... ta rất thích ah......ah........
Mai Nhược Đình phóng đãng rêи ɾỉ.
Hạ Thiên nhìn dươиɠ ѵậŧ to lớn của mình đang liên tục ra ra vào vào l-n Mai Nhược Đình, hắn nghĩ đến bản thân đang đ-t người vừa là tẩm tẩu vừa là tam thẩm của Liễu Vân Mạn và Liễu Mộng khiến hắn càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hắn vừa ra sức đ-t mạnh vào l-n nàng vừa dâʍ đãиɠ hỏi:
- Mai tỷ, dươиɠ ѵậŧ của ta có lợi hay không? So với chồng ngươi như thế nào?
Mai Nhược Đình một bên ưm ah rêи ɾỉ, một bên đứt quãng nói:
- Ah....Là....ưʍ...... ngươi, ngươi...... ah.....ưʍ......ah.......đ-t ta......ah....... thoải mái hơn....... dươиɠ ѵậŧ ......ah....ưʍ.....ah......lão công ta......ưʍ....a.... tuyệt đối.....không....ah....... không bao giờ .....ưʍ....ư....ah.....bằng người.......ah
Hạ Thiên nghe vậy càng thêm hưng phấn, hai tay hắn nắm lấy eo Mai Nhược Đình, hông hắn dùng sức đẩy về phía trước, con c-c như thần trượng đóng thẳng lút cán vào bên trong!
- A! Ưm…
Mai Nhược Đình hét lên một tiếng, tử ©υиɠ nàng bị qυყ đầυ đâm vào, gần như muốn rách ra, khắp trong l-n co thắt quần chặt thân c-c.
Thân thể Mai Nhược Đình uốn éo trên ghế, cặp mông căng tròn về cao đung đưa. Hạ Thiên thấy vậy liền tét một cái bép! Sóng gợn đàn hồi dâng lên, xúc cảm cực tốt truyền lại khiến hắn không nhịn được bóp mạnh khiến thân thể nàng run lên một cái, trên mông nóng bỏng càng khiến nàng nứиɠ hơn, trong l-n càng thêm vặn vẹo, mông to không ngừng lắc qua trái phải để dươиɠ ѵậŧ Hạ Thiên khắp nơi trong l-n nàng, mang lại cho nàng thêm nhiều kɧoáı ©ảʍ.
Hạ Thiên cười khà khà, hai tay nắm chặt mông lớn của nàng, thân thể lấy đà nhấp mạnh vào âm đọa bó sát.
- Ưm… ư… hư… hứ… ưm… a… ư… a… a… hư… hà… hà… haa… ưm… a… ư…
Mai Nhược Đình nằm sấp ra ghế chổng mông lên rêи ɾỉ, cảm giác sung sướиɠ từ l-n truyền đến khiến nàng say mê, nóng bỏng trên mông lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ da^ʍ tính của nàng. Thân thể Mai Nhược Đình càng lúc càng nhạy cảm, chỉ một cái chạm nhẹ cũng khiến nàng sung sướиɠ.
Hạ Thiên cũng không hơn là bao, con c-c hắn như cái máy giã vào l-n Mai Nhược Đình, từng luồng xúc cảm dồn dập tấn công đại não hắn. Âʍ đa͙σ nàng giống như một lỗ đen mềm mại, nuốt chửng con c-c hắn, từng tắc thịt mềm bao bọc thân c-c.
Hạ Thiên nhìn hai mép l-n Mai Nhược Đình không ngừng giãn nở, giống như nụ hoa đỏ rực, con c-c hắn thì tựa như thần khí bất bại đang tàn phá bên trong nàng.
- Á! Ưm… ưm… ơ… ư… ơ…. Ơ… ưm… a…
Mai Nhược Đình hai mắt đê mê, nhìn qua như phủ một lớp sương mù, nàng há miệng nhỏ ra, mặc áp xuống mặt ghế, nước dãi rỉ xuống khóe miệng. Cặp mông lúc lắc qua lại, eo nhỏ như rắn uốn éo liên hồi. Thành âʍ đa͙σ xiết chặt con c-c Hạ Thiên, mỗi lần hắn rút ra đâm vào, đều khiến nàng run lên một cái. Mồ hôi thơm nhỏ giọt trên làn da trắng nõn không tì vết, nhất là hai tay Hạ Thiên đặt trên mông nàng, dần dần cảm thấy ẩm ướt.
Hắn càng nhấp càng mạnh, mắt nhìn hai bờ môi hé mở như cánh đào, không nhịn được đút một ngón tay vào. Mai Nhược Đình vậy mà lè lưỡi liếʍ láp ngón tay hắn, lưỡi nàng mềm mại như rắn, hồng phấn xinh đẹp, khuôn miệng nhỏ nhắn nhẹ nhàng mυ'ŧ lấy ngón tay hắn.
Hạ Thiên thở dốc lên, con c-c hắn dần dần có dấu hiệu không chịu nổi, thân c-c trướng lên một vòng, đầu khấc bị cổ tử ©υиɠ hút lấy, thân c-c chìm vào thịt mềm trong âʍ đa͙σ.
Mai Nhược Đình cũng sắp không kiên trì nổi, nàng liếʍ mυ'ŧ ngón tay càng lúc càng nhanh, cổ họng rêи ɾỉ dần dần mông lung, trong l-n co vào, ép cứng con c-c to lớn đang lấp đầy nàng.
Hạ Thiên hít một hơi thật sâu, đột nhiên ngừng nhấp, con c-c to lớn nằm gọn trong l-n nàng, không động đậy.
- Ưm… ưm… ứ… nữa… nữa đi… ưm… ta… ta… muốn… nữa… ưm… ứ… chà đạp ta… nữa… đi… ư… u… đừng dừng… lại… a…Hạ.....Thiên? Sao… Sao lại… xin ngươi… nữa đi… chơi ta đi…
Mai Nhược Đình đang sung sướиɠ đột nhiên bị cắt ngang, nàng không hiểu quay lưng lại, rêи ɾỉ, thanh âm mờ mịt nói.
Hạ Thiên cười thích chí, tay hắn bóp cặp mông căng mịn của nàng nói:
- Muốn ta chơi ngươi tiếp cũng không thành vấn đề nhưng ngươi phải trở thành nữ hầu của ta, tuyệt đối không được để cho nam nhân khác đυ.ng vô ngươi, cho dù người đó là lão công đi chăng nữa. Hiểu chưa, tiểu tao phụ!
Mai Nhược Đình lúc này đã dục hỏa toàn thân nên nàng bất chấp mọi thứ, chỉ mong Hạ Thiên nhanh chóng lấp đầy cái l-n trống không của nàng nên nàng lập tức nói:
- Được! ngươi bây giờ là chủ nhân của ta! Chủ nhân, mau đ-t ta, l-n ta ngứa quá.
Hạ Thiên nghe vậy thì nổi nụ cười tà, hắn dùng sức vào hông, con c-c đang trì trệ lập tức tiến lên, thân c-c như giao long, điên cuồng bơi lội trong lỗ l-n đầy ắp dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng, hắn càng đ-t càng hăng, hông nhấp mỗi lúc một nhanh, cuối cùng chỉ còn lại tàn ảnh, dâʍ ŧᏂủy̠ bay tung tóe.
- Ah...Hạ Thiên... Nữ nô thoải mái chết rồi...ah.... Hừ... Nha... Ta yêu ngươi...ah..... Nha.....ưʍ........ A... Nha... Chủ nhân của ta... Thân lão gia... Sướиɠ chết ta rồi......Dùng sức... Lại dùng lực đ-t...Ah....ưʍ.....ah... Dươиɠ ѵậŧ to đội lên tử ©υиɠ......ah....ah.....Sướиɠ........sướиɠ chết nữ nô rồi.......Thân lão công.....thân lão công của ta...ah....ưʍ... Nha... Nha...Nữ nô sướиɠ quá....... Rất thư thái... Ân... Nha...
Mai Nhược Định bị dươиɠ ѵậŧ của Hạ Thiên chọc cho dục tiên dục tử, mỹ mâu kép hờ, mị nhãn như tơ, cái miệng nhỏ nhắn khẽ mở, ngọc thể điên cuồng vặn vẹo, cặp mông căng tròn trắng mịn thì càng nhổng lên cao để cho Hạ Thiên đ-t càng thêm dễ dàng.
Ba! Ba! Ba!
Thanh âm giao cấu cùng với tiếng rêи ɾỉ kí©ɧ ŧìиɧ của Mai Nhược Đình khiến hắn càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hắn dùng tay ép chặt mông bự tuyết trắng của Mai Nhược Đình lại, khiến cái l-n ướŧ áŧ của nàng càng thêm chật hẹp, sau đó hắn dùng sức đẩy mạnh, khiến dươиɠ ѵậŧ nhiều lần đυ.ng phải tử cùng mềm mại của nàng, làm cho nàng thoải mái tới mức muốn bay lên trời, cái miệng nhỏ nhắn phun ra những tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ:
- Ah....ah....... Thân ca ca... Thân chủ nhân... Nữ nô muốn hôn ngươi... Sướиɠ chết nữ nô rồi......ưʍ....ưʍ...ah...ah... Thân trượng phu... Dươиɠ ѵậŧ to thân trượng phu... Sướиɠ quá....ah.....ưʍ....ah..... A... Nha... Tiểu lão công... Thân chủ nhân..... Đ-t chết nữ nô rồi... Mau... Đ-t nhanh chút... Thật là thoải mái... Nha.... Nha... Ân... Dươиɠ ѵậŧ to thân ca ca... Ai Nha... Lại đội lên tử ©υиɠ......ah...ah.....a.....Nữ nô không chịu nổi nữa.....ưʍ.....ư.....Nữ nô muốn ra rồi...... Hừ... Ah...
Một trận mất hồn mỹ cảm truyền tới khiến nàng thoải mái tới mức linh hồn xuất khiếu, toàn thân nàng kịch liệt run rẩy, tử ©υиɠ mãnh liệt co rút lại, âm tinh nóng bỏng không nhịn được từ sâu trong hoa tâm bắn ra.
Hạ Thiên bị âm tình của kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hắn cảm thấy phần eo tê rần, hắn biết bản thân cũng sắp bắn nên hắn đ-t nàng vài cái rồi cắm vào tử ©υиɠ nàng, qυყ đầυ run rẩy, một pha dương tinh nóng bỏng từ qυყ đầυ hắn xạ ra, bắn thẳng vào tử ©υиɠ nàng khiến nàng chỉ kịp kêu một tiếng, hai mắt lập tức ứa nước, miệng há rộng thở gấp, trong l-n vừa mới xuất ra không lâu lại thất thủ lần nữa. Tinh khí phun lên qυყ đầυ Hạ Thiên, nhưng bị đầu khắc to lớn ép buộc chảy ngược vào tử ©υиɠ!
Thân thể Mai Nhược Đình mềm nhũn trượt xuống, giống như một bãi bột nhão, da thịt mềm mại mịn màng nổi lên đỏ hồng.
- Sướиɠ quá, chủ nhân, ngươi thật mạnh mẽ, suýt chút nữa đ-t chết ta rồi!
Mai Nhược Đình mềm yếu nằm trên ghế nhìn Hạ Thiên, dâʍ đãиɠ nói.
Hạ Thiên thở dốc một lát rồi hắn rút dươиɠ ѵậŧ đã mềm nhũn từ trong l-n nàng ra, ngay khi c-c hắn vừa ra khỏi âʍ đa͙σ nàng liền phát ra một tiếng " Phốc! " da^ʍ mỹ, đồng thời một cổ tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ trong l-n nàng chảy ra. Sau đó hắn đem dươиɠ ѵậŧ đã mềm hóa đến bên miệng nàng, Mai Nhược Đình dùng vẻ mặt tràn đầy xuân tình nhìn dươиɠ ѵậŧ dù đã mềm nhũn nhưng vẫn to vẫn dài của Hạ Thiên rồi nàng há to miệng ngậm lấy nó, nhẹ nhàng liếʍ mυ'ŧ.
Hạ Thiên nhìn Mạnh Nhược Đình vốn là thê tử của Liễu Kỳ, nay lại trở thành nữ nô của hắn, sẵn sáng há miệng bú c-c cho hắn, điều này khiến hắn đắc ý không thôi.
Hạ Thiên đang hưởng thức cái miệng ấm áp của Mai Nhược Đình thì đột nhiên hắn phát hiện tấm màn ở góc căn phòng, hắn tò mò rút c-c ra khỏi miệng nàng rồi tiến tới vén thử tấm màn đó ra. Thì ra đó là một tấm kính có thể chứng kiến khung cảnh bên ngoài, thấy vậy thì Hạ Thiên liển nổi lên một nụ cười tà.
Hắn quay trở lại, kéo nàng hướng về chỗ tấm kính.
Mai Nhược Đình nhìn qua liền biết Hạ Thiên muốn làm gì, nghĩ đến cảnh cách một tấm kính, người đi đường chỉ cần ngẩng đầu nhìn lên liền có thể phát hiện cảnh Hạ Thiên tùy ỳ đùa giỡn thân thể nàng, điều này làm nàng xấu hổ và kí©ɧ ŧɧí©ɧ không thôi.
Ngay lúc Mai Nhược Đình đang miên man suy nghĩ, Hạ Thiên đã áp người nàng vào tấm kính, hai tay hắn vịn chặt cặp mông tròn trắng mịn ngạo nghễ của nàng làm điểm tựa, dươиɠ ѵậŧ cứng rắn liền tách mép l-n nàng ra rồi hắn dùng sức một cái, dươиɠ ѵậŧ liền lập tức đâm sâu và trong người nàng rồi hắn bắt đầu hung hăng đ-t nàng.
Mai Nhược Đình có thể cảm nhận con c-c Hạ Thiên đã lớn hơn một vòng, lấp đầy l-n nàng khiến nàng thật thoải mái, thật phòng phú, da^ʍ tình vừa mới bình thường của nàng liền bị dươиɠ ѵậŧ của Hạ Thiên chọc cho cháy trở lại, xuân tình trên mặt nhộn nhào để nàng càng thêm quyến rũ, thân thể mềm mại không xương của nàng theo Hạ Thiên chơi nàng mà run rẩy không thôi.
Mai Nhược Đình phát ra những tiếng rêи ɾỉ da^ʍ uế vô cùng kí©ɧ ŧìиɧ:
- Ah... Ah... Chủ nhân... A! ... Không nên như vậy a... Thật là mắc cở... Giống như bị người bên ngoài nhìn thấy vậy... Thật là khó chịu ah...
Cặp ngực đầy đặn của nàng dán lên tấm kính, hai núʍ ѵú đỏ hồng thì liên tục ma sát với thủy tinh lạnh lẽo, cặp mông to tròn thì bị Hạ Thiên vỗ lấy, khe l-n mê người thì liên tục bị dươиɠ ѵậŧ ma sát. Tất cả những điều này khiến nàng càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ, càng thêm lớn tiếng rêи ɾỉ:
- Thật là thoải mái a... Nga nga nha... A... Sướиɠ chết nữ nô rồi... Ah....ah...... Nha...Thân lão công... Thân trượng phu... Ngươi đ-t sướиɠ quá....Ưʍ...ưʍ..Ah....A..... Nhanh dùng lực... Dùng sức đ-t... Đâm chết nữ nô đi...... Đ-t chết nữ nô a....Ah....ah..... Nha... A... Ai nha.....Tử ©υиɠ của ta bị ngươi đâm sướиɠ quá...Ưʍ......Ah... Nha... Tiểu lão công... Thân trượng phu.....Nữ nô muốn......dươиɠ ѵậŧ to chủ nhân đâm chết......Ah.....ah....... Thật thoải mái nhé......Ai nha... Thân chủ nhân.....ah...ah....... Lại đội lên tử ©υиɠ nữ nô rồi...... Ôi... Ah....... Thân ca ca... Thân trượng phu... Ngươi thật mạnh mẽ... Khoái hoạt chết tiện nô rồi... Ah... Nha.....
Hạ Thiên nghe được Mai Nhược Đình dâʍ đãиɠ rêи ɾỉ, không khỏi tinh thần phấn chấn, con c-c càng đ-t càng có lực. Hai tay Hạ Thiên dùng sức tét lên cặp mông to tròn của Mai Nhược Đình, gợi lên từng làn sóng thịt mềm rung rung.
Đầu khấc Hạ Thiên đánh vào thật sâu trong l-n Mai Nhược Đình, con c-c to lớn chen chúc trong âʍ đa͙σ nàng, qυყ đầυ mạnh mẽ ma sát tử ©υиɠ liên tục, giống như muốn đυ.c thủng tử ©υиɠ nàng!
Mai Nhược Đình trợn ngược mắt sung sướиɠ rêи ɾỉ, cặρ √υ' ngạo nhân của nàng rung lắc liên tục, nhìn vô cùng vui mắt.
Đúng lúc này nàng phát hiện một người bên kia đường đang nheo mắt nhìn chằm chằm về hướng nàng, nghĩ đến cảnh người ngoài có thể đã thấy rõ cảnh nàng chổng mông lên cao cho Hạ Thiên dùng sức đ- ở phía sau, điều này làm nàng xấu hổ không thôi.
- Ah.....thật mắc cở....chủ nhân....giống như......có người đã nhìn thấy.....ah....ah....chúng ta......đổi địa phương khác làm a.....Ưʍ...ư......ah....thật xấu hổ......
Cả khuôn mặt Mai Nhược Đình đỏ bừng, cũng không biết có phải là do Hạ Thiên đ-t hay là do bị người khác nhìn thấy mà cảm thấy xấu hổ nữa.
- Ngươi không biết như vậy rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ sao, bị người khác nhìn thấy cùng nam nhân khác không phải lão công làʍ t̠ìиɦ ở ngoài đường, ngẫm lại cũng rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ a....
Hạ Thiên cười to dâʍ đãиɠ, hắn càng thêm dùng sức nện nhanh vào l-n nàng, hai tay vừa tét vừa xoa nắn cặp mông vừa to vừa mềm mại của nàng.
- Cái này thật mắc cở.....ah....ah.....nhưng sao ta càng thấy sướиɠ hơn....ah.....ah.....A.....Lại thêm một người nhìn nữa....ah......
Mai Nhược Đình phát hiện người lúc nãy nhìn chằm chằm về hướng nàng lại kéo thêm một người khác nhìn về hướng nàng, phẩng phát giống như người nọ chỉ cho người kia khung cảnh nàng đưa l-n cho Hạ Thiên đ-t.
Ý nghĩa dâʍ đãиɠ này làm cho Mai Nhược Đình cảm thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ không thôi, da^ʍ tình lên cao nên nàng mặc kệ hết tất cả mọi thứ, thân thể uốn éo nhấp hông, cặp mông tròn lẳn đung đưa phối hợp với con c-c Hạ Thiên.
Đương nhiên người bên ngoài không thể nhìn thấy rõ khung cảnh bên trong vì đây là kính hai chiều nhưng hai người trong phòng không cần biết điều đó vì da^ʍ hứng cả hai đã lên cao, đ-t càng lúc càng kịch liệt.
Dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ này, Mai Nhược Đình mẫn cảm hơn bao giờ hết nên rất nhanh nàng đã đến cao trào.
Hạ Thiên mặc dù biết nàng đã cao trào nhưng hắn không dừng lại mà vẫn tiếp tục thao lấy Mai Nhược Đình, Hạ Thiên một tay ôm eo nàng, một tay xoa nắn bầu vυ' to mọng của nàng, miệng hắn hôn ngấu nghiến miệng nàng, lưỡi hai người quấn quýt vào nhau, nước bọt rỉ ra ngoài khóe miệng, đầu rùa lớn chừng quả đấm liên tục đυ.ng vào tử ©υиɠ nhạy cảm.
Điều này làm cho Mai Nhược Đình xinh đẹp mê người lại lần nữa phát tao, chỉ thấy mái tóc đen mượt của nàng tán loạn, má ngọc không ngừng đỏ bừng, hơi thở dồn dập, hai tay dán chặt lên kính thủy tinh như muốn bóp nát nó, toàn thần nàng phát ra khí tức tao thái kiều mỵ, nàng thư sướиɠ được nũng nịu hô to:
- Ai nha... Chủ nhân tốt...Ưʍ.....Ah.....Ah.... Đâm chết nữ nô rồi... Ah... Ah... A... A...
- Thoải mái không? Bị người ngoài nhìn thấy, có phải thực kí©ɧ ŧɧí©ɧ?
Hạ Thiên đem dươиɠ ѵậŧ to ra khỏi l-n nàng rồi lại hung hăng đâm vào.
- Ah.....A......Thân lão công... Thân trượng phu... Đ-t chết nữ nô rồi... Nữ nô không chịu nổi... Tiểu oan gia... Thân ca ca... Thân lão công... A! A! A! A.....Nữ nô sướиɠ quá....... Ah...Ah...... Thân lão công... Van cầu ngươi... Van cầu ngươi dùng sức đ-t nữ nô a... Ai nha... Ah...... Thật thoải mái a á...
- Tiểu tao phụ, thành thật khai báo, có phải ngươi đã từng ảo tưởng bị người khác đ-t, đúng không?
Hạ Thiên dùng sức vỗ lên mông Mai Nhược Đình mấy cái, cặp mông tuyết trắng của nàng nhất thời hiện lên vẻ đỏ bừng.
- Nha...Ah......Ah.......Ah.....Đúng vậy......Ưʍ....Ah....A.....Nữ nô đúng là......... có ảo tưởng........bị người khác đ-t qua.....Ah.....Ah..... Lão công của ta.....đã nhiều năm trước......không được, cho nên......nữ nô......đã từng mong......có nam nhân khác......đ-t ta...... Nhưng là không nghĩ tới bây giờ bị ngươi làm sắp chết....... Chủ nhân tốt... Ngươi chọc vào ta rất thư thái... Ai dục... Tâm can... Thân trượng phu... Thân ca ca... Ta muốn thư sướиɠ... A... Nha... Rất thư thái...
Nghe Mai Nhược Đình nói vậy thì Hạ Thiên càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ, càng thêm ra sức đ-t nàng rồi một trận kɧoáı ©ảʍ đánh úp hắn khiến hắn kêu lên:
- Nữ nô, ta sắp ra rồi!
Mai Nhược Đình nghe vậy liền quay đầu nói:
- Chủ nhân, bắn vào miệng nữ nô! Bắn trong miệng của ta a!
Hạ Thiên nghe vậy liền rút dươиɠ ѵậŧ ra, Mai Nhược Đình thấy vậy liền quay đầu, vội vàng quỳ gối trước mắt Hạ Thiên mà ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn rồi dùng sức mυ'ŧ, điều này làm Hạ Thiên khẽ gầm lên một tiếng, từng cổ nồng đặc tình dịch điên cuồng bắn ra.
Mai Nhược Đình không nghĩ tới tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Hạ Thiên lại nhiều như vậy nên nàng nhất thời nuốt không kịp, thiếu chút nữa đã bị sặc, vì vậy nàng vội vàng nhả dươиɠ ѵậŧ của Hạ Thiên ra. Do Mai Nhược Đình đột ngột phun ra nên những cổ tϊиɧ ɖϊ©h͙ chưa phun ra hết liền phun lên mặt nàng, mắt nàng, mũi nàng, cằm nàng, thậm chí bộ ngực đầy đặn và khe vυ' sâu thẳm cũng dính không ít tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Mai Nhược Đình đợi Hạ Thiên đình chỉ phun ra thì nàng liền dùng ngón tay ngọc mà vết sạch dính trên mặt và trên ngực cho miệng, sau đó nàng cầm lấy dươиɠ ѵậŧ Hạ Thiên cho vào miệng, dùng lưỡi liếʍ láp những tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn dính trên thân c-c.
- Tiểu tao phụ, ngươi thật là dâʍ đãиɠ a!
Hạ Thiên cúi đầu vừa xoa nắn ngực nàng vừa nói.
- Đều do dươиɠ ѵậŧ chủ nhân lợi hại, đem nhân gia hoàn toàn biến thành một da^ʍ phụ.
Mai Nhược Đình phun dươиɠ ѵậŧ Hạ Thiên ra nói.
- Hắc, hắc, không biết Liễu Kỳ biết vợ của hắn bị ta thao, thậm chí biến thành nữ nô của ta sẽ có cảm nghĩ gì?
Hạ Thiên cười tà nói.
- Chủ nhân, ngươi đừng nói như vậy, điều này làm ta thật có lỗi với lão công.
Mai Nhược Đình xấu hổ nói.
- Ngươi bây giờ là nữ nô của ta nên ngươi không cần phải có lỗi với hắn!
Hạ Thiên vuốt ve đầu Mai Nhược Đình nói.
- Ta biết rồi, chủ nhân!
Mai Nhược Đình vui vẻ nói.
- Nhớ kỹ, ngươi bây giờ là nữ nô của ta nên toàn bộ thân của ngươi là của ta, tuyệt đối không được để nam nhân khác đυ.ng tới. Lần sau khi lên giường với ta, ta muốn ngươi mặc bộ đồ hầu thỏ. Nghĩ đến cảnh đ-t ngươi trong bộ đồ hầu thỏ, ta thực chờ mong.
- Ta đã biết rồi, chủ nhân muốn ta mặc như thế nào cũng được, miễn chủ nhân thích là được vì ta là da^ʍ nô của ngươi, tùy tiện chủ nhân muốn thao như thế nào cũng được.
Mai Nhược Đình dâʍ đãиɠ nói.
- Tốt lắm!
Nói rồi hắn cúi đầu hôn lên môi Mai Nhược Đình một lát, sau đó cả hai sửa sang lại trang phục rồi khỏi phòng ăn, để lại căn phòng trần đầy mùi da^ʍ mỹ ở phía sau.
Hạ Thiên đi nhờ xe Mai Nhược Đình đến cục công an, trên đường đi thì hắn ngân nga một ca khúc lạ, lúc này hắn đang rất vui vì bản thân lại có thểm một nữ nô xinh đẹp. Khi hắn đang chuẩn bị đến đội cảnh sát hình sự số sáu tìm Lãnh Băng Băng thì nhìn thấy một chiếc xe cảnh sát từ trong cục phóng ra.
- Cảnh sát tỷ tỷ.
Hạ Thiên tranh thủ thời gian chào hỏi, hắn thấy người lái xe chính là Lãnh Băng Băng.
Hạ Thiên chưa chào thì không sao, khi vừa mở miệng thì xe lập tức tăng ga phóng đi như bay.