“A a a ——”
Cảm giác trống rỗng hư không trong nháy mắt bị lấp đầy, thậm chí còn có chút quá độ, căng tràn. Theo động tác thọc vào rút ra, hai bờ mông mềm mại của Nghê Thi Đinh cũng nặng nề đập xuống đệm giường.
Hai đầṳ ѵú hiên ngang ngẩng đầu trong không trung, trực tiếp dí sát cánh mũi người đàn ông, tiếp theo anh lập tức hung hăng ngậm lấy một bên đầṳ ѵú, giống như một con thú nhỏ không hiểu chuyện, ngấu nghiến cắи ʍút̼.
“Ưm…” Nghê Thi Đinh muốn duỗi tay đẩy cái đầu trước ngực ra, lại phát hiện đôi tay mình vẫn đang bị trói chặt, chỉ có thể vô lực nằm đó, mặc cho anh gặm nhấm.
Hạ thân Mộ Trừng Dục mãnh liệt thọc vào rút ra, thế nhưng một bàn tay khác cũng không hề nhàn rỗi, anh phủ tay lên bầu ngực còn lại của cô, nắm trong lòng bàn tay mà đùa bỡn.
Dưới sự nắn bóp thường xuyên của anh, ngực vợ anh giống như lớn hơn hẳn một vòng.
Mộ Trừng Dục nắn bóp núi thịt trong tay.
“Phụt phụt” Côn ŧᏂịŧ ra vào mạnh mẽ khiến dâʍ ŧᏂủy̠ bắn đầy ra bốn phía chỗ giao hợp của hai người.
Nghê Thi Đinh không chỉ có hoa huyệt đóng mở không ngừng do bị thọc vào rút ra, mà ngay cả hai cánh môi đỏ cũng mở ra, nước bọt trong suốt từ bên trong tràn ra ngoài, từ gương mặt chảy xuôi xuống bên gối.
“A ư… Chậm một chút.” Cô yếu ớt ngân nga.
Không quá vài phút sau Nghê Thi Đinh đã bị đưa lên cao trào.
Thời điểm lêи đỉиɦ, Mộ Trừng Dục xoay người ôm cô, giữ eo cô, trong nháy mắt Nghê Thi Đinh lấy tư thế nữ vương ngồi lêи đỉиɦ dươиɠ ѵậŧ to dài dựng đứng kia.
Tư thế này khiến cây côn ŧᏂịŧ càng thâm nhập vào sâu hơn, trực tiếp khai phá miệng tử ©υиɠ.
“A ——”
Dường như người phụ nữ đã dồn hết chút sức lực cuối cùng vào tiếng hét chói tai kia. Bên dưới, bụng nhỏ nổi sóng mãnh liệt, một lượng lớn xuân thủy phun trào ra ngoài, bao phủ lên toàn bộ thân gậy, cuối cùng từ chỗ giao hợp của hai người bắn ra tứ phương tám hướng.
Nghê Thi Đinh mất hết sức lực chậm rãi ngã vào l*иg ngực rộng lớn của người đàn ông. Hiện tại cô cảm giác bên trong động thịt của mình tê dại mềm xốp, đặc biệt run rẩy.
Điều này khiến cho cô tinh tường cảm nhận được miệng tử ©υиɠ kẹp chặt côn ŧᏂịŧ tựa như trái tim đang nhảy thình thịch.
Tiếp theo, Mộ Trừng Dục cởi chiếc dây trói bằng qυầи ɭóŧ trên tay cho cô.
Nhưng Nghê Thi Đinh biết, mọi chuyện còn chưa kết thúc. Dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông vẫn sinh long hoạt hổ ở bên trong âʍ đa͙σ như cũ.
Quả nhiên, Mộ Trừng Dục thật sự lăn lộn cô suốt một buổi tối. Số tϊиɧ ɖϊ©h͙ được bắn ra nhiều không đếm xuể, tử ©υиɠ chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, bụng nhỏ căng phồng lên một cách rõ ràng, như thể bên trong có một trái bóng vậy.
Có thể trêu chọc bất cứ ai, nhưng thật sự không nên chọc giận Mộ Trừng Dục.
Đây là kết luận trước khi Nghê Thi Đinh lâm vào hôn mê rút ra được.
Bàn tay to của người đàn ông ý vị thâm trường vuốt ve cái bụng tròn vo của cô, trong đầu lại nghĩ tới lời nói ngày hôm qua của Tưởng Tuế Tranh.
“Danh sách tôi đã chuẩn bị xong, tôi sẽ đưa cho cô ấy.”
“Được, cảm ơn.”
“Nhưng nếu cậu yêu cô ấy thật lòng, phụ nữ sẽ không chấp nhận được người bên gối lừa dối mình. Lần này cậu lấy danh sách này đối phó với cô ấy, chẳng khác nào lại lừa cô ấy thêm một lần nữa, nếu cậu muốn sống cùng cô ấy cả đời, không thể để tình trạng này tiếp diễn.”
“Tôi biết, tôi sẽ thẳng thắn với cô ấy, nhưng không phải hiện tại.”
Anh không thể tưởng tượng được phản ứng của Nghê Thi Đinh khi biết được chân tướng, chỉ có cách xuất hiện dưới hình hài của một đứa trẻ mới khiến hai người không có cách nào rời xa nhau được, điều này giúp anh an tâm hơn một chút.
Mộ Trừng Dục dịu dàng nhìn vùng bụng phồng lên, cúi người nhẹ nhàng hạ xuống nụ hôn dịu dàng chân thành lên môi và trán Nghê Thi Đinh.
Giữ nguyên tư thế chôn dươиɠ ѵậŧ trong cơ thể cô, ôm cô nặng nề đi vào giấc ngủ.