Không biết có phải hành động này quấy nhiễu tới đứa nhỏ trong bụng hay không, đúng vào lúc này, bụng Nghê Thi Đinh bỗng xuất hiện máy thai mãnh liệt, Mộ Trừng Dục nhìn thấy sợ tới mức giật mình đứng dậy.
“Nó vừa động sao?”
Tuy rằng ngẫu nhiên khi hai người họ làʍ t̠ìиɦ cũng sẽ cảm nhận được động tĩnh rất nhỏ của đứa trẻ, nhưng mãnh liệt như hôm nay là lần đầu tiên.
“Thế nào, đau không ?” Anh cúi người, quan tâm hỏi.
Bị du͙© vọиɠ tra tấn sắp khô khốc như con cá chết, Nghê Thi Đinh nào có suy nghĩ nhiều như vậy, cô vội vàng làm nũng: “Anh mau tiến vào đi! Bảo bảo đang muốn gặp ba đấy”.
Nhìn bộ dáng không có nửa phần đau đớn của cô, lúc này Mộ Trừng Dục mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
“Ngoan, gọi chồng đi, anh lập tức cho em. Hai tròng mắt sâu tựa hồ nước thâm thúy hiện lên ý cười nghiền ngẫm, nhìn chằm chằm người phụ nữ sắc mặt đỏ bừng dưới thân.
“Mộ Trừng Dục.....” Hiển nhiên Nghê Thi Đinh không muốn thuận theo, cô vẫn chưa hoàn toàn tiếp nhận anh, muốn cô gọi anh là chồng? Hừ, ngay cả cửa cũng không có.
Mộ Trừng Dục thờ ơ, ngược lại vén vạt váy cô lên tới vị trí xương quai xanh. Thoáng chốc, toàn bộ thân hình đầy đặn trắng nõn của Nghê Thi Đinh liền bại lộ trong không khí. Anh nhìn bọc nhỏ đang nhô lên mặt bụng, ấn nhẹ hai cái.
Sau đó bàn tay lại du tẩu đến hạt đậu đang đứng thẳng bên dưới, nhẹ nhàng nhấn một cái.
“A ” Nghê Thi Đinh thét lớn, hai đầu gối khép chặt lại.
Anh nhanh chóng xoa xoa lên hạt châu thịt mảnh mai kia.
“A a a không muốn....” Nghê Thi Đinh bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, không khỏi muốn vươn tay giữ lấy bàn tay tà ác kia, nhưng cô lại phát hiện dường như tay chân mình đã mất hết sức lực. Mà cảm giác trống rỗng trong hoa huyệt lại ập đến, hai cánh môi âʍ ɦộ đóng mở phun trào ra một đợt xuân thủy mới.
“Mau cắm vào đi, cho em! Cô hồ ngôn loạn ngữ kêu thành tiếng.
“Gọi chồng.”
“Chồng ơi, cho em!” Giờ phút này Nghê Thi Đinh hoàn toàn mất đi lý trí, trong đầu chỉ còn khát vọng cây côn ŧᏂịŧ to lớn kia hung hăng cắm sâu vào, lấp đầy hoa huyệt trống rỗng của cô.
Rốt cuộc cũng đạt được mong muốn, Mộ Trừng Dục không hề áp chế du͙© vọиɠ của mình, anh nhanh chóng cởϊ qυầи, đỡ côn ŧᏂịŧ sưng to nhắm ngay “Nguồn nước” nhỏ hẹp kia mà đi vào.
“Ưm”
“Ư.”
Hai người không hẹn mà cùng phát ra tiếng than thỏa mãn.
“Mộ Trừng Dục, cho em! Nghê Thi Đinh vô lực cất tiếng nói.
“Gọi chồng.” Anh hung hăng vỗ một cái lên bờ mông đàn hồi của cô.
“A… chồng ơi, cho em.”
Cô vừa dứt lời, người đàn ông lập tức gấp chân cô thành hình chữ M, mạnh mẽ ra vào trong hoa huyệt nhỏ hẹp ướŧ áŧ.
“A a a!
Trong nháy mắt, cảm giác hư không bỗng chốc tiêu tán, ngược lại sinh ra vài phần ngứa ngáy.
“Mộ Trừng Dục, chậm, chậm... Quá nhanh!” Rõ ràng dâʍ ŧᏂủy̠ bắn tung tóe khắp nơi, nhưng bên trong vẫn bùng lên cảm giác nóng bỏng, thậm chí còn lan tràn ra toàn thân, cô cảm thấy cả người mình càng ngày càng nóng.
“Gọi chồng đi!” Dường như anh vô cùng chấp nhất với cách gọi này, tiếp tục hung hăng vỗ lên mông mềm của cô một cái.
“Chồng, chồng ơi… A ——”
Chỉ vài giây sau, Nghê Thi Đinh cảm giác hoa huyệt căng thẳng, số nướ© ŧıểυ không ngừng tích lũy lập tức phun trào ra ngoài.
“Nướ© ŧıểυ, nướ© ŧıểυ…”
Trong đầu cô trống rỗng, cao trào không hề có dấu hiệu báo trước bất chợt đánh úp lại, dường như sâu tận bên trong tử ©υиɠ cũng đang sung sướиɠ tới mức run rẩy. Đúng lúc này, đứa nhỏ trong bụng không an phận lăn lộn vài cái.
Nghê Thi Đinh lại một lần nữa nhanh chóng đạt được cao trào khiến anh sinh ra vài phần kinh ngạc. Dường như theo sự phát triển không ngừng của đứa trẻ, tần suất cô đạt cao trào cũng liên tục tăng lên?