Cùng Chàng Ngốc Nhà Đối Diện Lén Lút Yêu Đương

Chương 17: Bế cô lên dỗ dành

“Ô oa oa…” Cả người bị lây nhiễm một mùi tanh nồng, với tính tình thiên kim đại tiểu thư của Nghê Thi Đinh thì đương nhiên chịu không nổi, cô ấm ức òa khóc.

Sau khi phóng thích xong du͙© vọиɠ, Mộ Trừng Dục nghe thấy tiếng khóc và tiếng thở hổn hển của cô, anh mới ý thức được bảo bối nhà mình bị anh bắn khắp người, hiện tại đang ngồi ở bên dưới khóc lớn.

Mộ Trừng Dục nhanh chóng bế cô lên dỗ dành, tuy nhiên Nghê Thi Đinh là người mang thù rất dai. Nói sao cũng không chịu cho anh chạm vào người, nhưng dù có mạnh mẽ đến đâu cũng không thể địch lại sức lực đàn ông, cuối cùng cô chỉ có thể kiêu ngạo ngồi trên đùi anh, gương mặt đanh lại.

“Tanh muốn chết!”

Mộ Trừng Dục rút vài tờ giấy ra lau khô cho Nghê Thi Đinh, ngay cả những nơi không dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ anh cũng không buông tha. Dùng giấy bọc lấy đầṳ ѵú, lau vòng tròn nhẹ nhàng nâng niu giống như lau đế ly rượu, thẳng tới khi hai núʍ ѵú đỏ tươi kia đứng thẳng lên anh mới dừng lại.

Nghe thấy tiếng oán giận của Nghê Thi Đinh, anh ôm chặt người trong ngực, dùng đầu lưỡi liếʍ láp toàn bộ số tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn lại trên người cô.

“Không sao không sao, anh liếʍ sạch rồi.”

Người đàn ông dùng nước bọt của mình tẩy sạch mùi tanh còn sót lại. Nước bọt dính lên thân hình trắng nõn khiến cả người Nghê Thi Đinh càng trở nên lấp lánh động lòng người hơn.

Nghê Thi Đinh ý thức không thanh tỉnh nào biết rõ những việc này, nếu anh đã chủ động dùng lưỡi giúp cô tẩy sạch một thân mùi tanh, vậy thì cô cũng không ngại.

“Nơi này, nơi này, còn có nơi này.” Cô dùng tay chỉ vào tất cả những nơi vừa bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn qua, ra hiệu cho Mộ Trừng Dục dùng đầu lưỡi ướŧ áŧ tiêu trừ mùi tanh trên người mình.

Liếʍ liếʍ, Mộ Trừng Dục chậm rãi áp người trong lòng lên ghế sau, mà Nghê Thi Đinh hoàn toàn không biết ý đồ của người đàn ông đã bị thay đổi, cô còn nâng hai bầu ngực no đủ lên, tiện cho người đàn ông đang chôn đầu trước ngực mình liếʍ sạch sẽ.

Mộ Trừng Dục tiếp nhận bầu ngực trong tay Nghê Thi Đinh, miệng ngậm một nụ hoa, “Táp táp” vừa mυ'ŧ vừa gặm nhấm, sau đó anh lại dùng đầu lưỡi ấn đầṳ ѵú của cô tới khi nó hoàn toàn chìm xuống bầu ngực, lúc này anh mới buông ra, đầṳ ѵú lại chậm rãi trồi lên trên bề mặt.

Một bên ngực khác bị vắng vẻ kí©ɧ ŧɧí©ɧ thần kinh Nghê Thi Đinh, cô theo bản năng kéo bàn tay to lớn của người đàn ông bao trùm lên bầu ngực bị vắng vẻ kia.

Ngay khi bàn tay dày rộng ấy chạm phải bầu ngực, nó giống như một con dã thú không cần dạy dỗ, theo bản năng tự động vuốt ve.

Nhấm nuốt đầṳ ѵú đủ rồi, bàn tay dò xuống tìm kiếm cái miệng nhỏ dưới thân người phụ nữ, cảm nhận được sự ướŧ áŧ ngay từ cửa hoa huyệt. Vì thế Mộ Trừng Dục thả đầṳ ѵú trong miệng ra, đầu lưỡi liếʍ một đường xuống phía dưới, lướt qua vòng eo mảnh khảnh, bụng nhỏ không một chút mỡ thừa, cuối cùng ngậm lấy một góc qυầи ɭóŧ. Đôi tay nâng mông cô lên, chậm rãi cởi bỏ.

Thẳng đến khi hoa huyệt không một chút lông tóc hoàn toàn lộ ra, Mộ Trừng Dục mới không còn kiên nhẫn, dùng tay xé nát qυầи ɭóŧ treo giữa hai chân người phụ nữ. Mở rộng hai chân Nghê Thi Đinh ra, anh chui đầu vào khu vực giữa hai chân cô, vươn đầu lưỡi chạm vào cửa âʍ đa͙σ.

“A…” Nơi bí ẩn giữa hai chân Nghê Thi Đinh hoàn toàn bị bao phủ bởi gương mặt người đàn ông, ngay cả hơi thở mà anh phun ra cũng vòng đi vòng lại giữa hai chân. Sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ này khiến cả người cô mềm nhũn, toàn thân vô lực, chỉ có thể mặc người xâu xé.

Mộ Trừng Dục chú tâm liếʍ láp đưa đẩy hai cánh môi âʍ ɦộ phì nộn của Nghê Thi Đinh như một đứa trẻ khát sữa. Một lát gặm cắn cánh môi bên trái, một lát sau lại nhẹ nhàng cắn xé cánh môi bên phải, cuối cùng hai cánh môi âʍ ɦộ bị anh liếʍ láp khiến da^ʍ quang lấp lánh khắp nơi. Người đàn ông tiếp tục đẩy lưỡi vào trong, nhìn từ vị trí của Nghê Thi Đinh anh giống như đang muốn nhét cả đầu vào trong âʍ đa͙σ của cô.

Cái lưỡi mềm mại đảo quanh bốn phía hoa huyệt, đầu lưỡi nhẹ nhàng lướt một vòng qua vách tường, từng đợt xuân thủy tràn ra, không có một giọt nào không bị anh hút vào trong miệng.

“Mộ Trừng Dục… Không cần, Mộ Trừng Dục, mau buông ra!” Ý thức của Nghê Thi Đinh gần như bị tan rã bởi đầu lưỡi của Mộ Trừng Dục, rơi xuống đất vỡ vụn thành từng mảnh.

Cô chỉ cảm thấy loại kɧoáı ©ảʍ dục tiên dục tử này như muốn bùng cháy trong cơ thể.

“A!”

Cao trào ập đến, một dòng dâʍ ŧᏂủy̠ vọt ra phun đầy miệng người đàn ông, anh không hề tránh né mà nuốt xuống toàn bộ.